chap 27: Dỗ dành

– " Xin lỗi, cô có thấy một cô gái trẻ, trông rất xinh đẹp không?"
Freen trong lòng có chút khẩn trương hỏi lễ tân khách sạn.

– " Là cô gái hôm qua đi với chị ạ? "
Lễ tân đối với khách hàng đều nhớ mặt, đối với những khách đặt phòng vip, lại càng nhớ mặt.

– " Phải phải, cô có thấy cô ấy đi đâu không? "

– " Vừa rồi cô ấy xách túi đi ra ngoài rồi ạ. Cô ấy nhờ tôi gọi taxi hộ mà"

– "Cảm ơn cô, cho tôi trả phòng luôn "
Freen nhanh chóng trả chìa khoá, sau đó rời khỏi khách sạn, lái xe trở về thành phố.
Becky ngồi trên taxi, nước mắt từng giọt rơi xuống, trong lòng hết sức giận Freen. Không bao giờ muốn gặp lại chị ta nữa. đã tin tưởng tới như vậy, mà lại ngang nhiên coi thường tình cảm của cô. Freen thật tệ.

Về đến nhà, cô nhanh chóng bấm mã số để vào, sau đó thay đổi mã số nhà mình, tránh cho Freen về mở được.
Freen cũng về đến nơi, vội vội vàng vàng bấm chuông cửa nhà Becky, cô đoán chắc chắn người này hiện tại chỉ có thể ở đây, Becky rất ngại ra ngoài.
Becky nghe tiếng chuông cửa dồn dập, trong lòng càng thêm hờn. Chị ta cũng biết là cô đã về nhà rồi cơ đấy, cũng cho là hiểu cô đi. Càng hiểu càng dễ lừa, đáng giận thật.

Becky ngồi bó gối trên sàn, lưng dựa vào cửa, nước mắt vẫn vậy rơi xuống, rơi lên đầu gối, ướt một mảng quần loang lổ. Cô ghét Freen, sao lại đi làm cái chuyện như thế? Ôm hôn người khác, rõ ràng là nói yêu cô mà. Becky đã từ bỏ cả sự nghiệp, chấp nhận mọi người nói này nói nọ, không quan tâm chỉ để yêu cô, vậy mà cô cứ đường đường mật mật, sau lưng lại cùng người khác gian díu. Nếu biết trước Freen là cái loại người này, tôi nhất định không vì cô mà làm như thế. Nhưng cũng do tính nóng nảy của Becky, chưa kịp hiểu sự tình đã vội hiểu lầm, khiến đau mình khổ người. Freen bấm chuông không được liền đập cửa, Becky nghe âm thanh phát ra thật điếc tai, nhưng lại không thèm để ý, nhất định không mở cửa.

Tự nhiên Freen cảm giác, gặp lại Nita là một sai lầm, sáng nay nhận lời đi gặp cô ta cũng sai lầm, nói chung vì tính hoà nhã của mình mà có đủ thứ chuyện, sau này nhất định sẽ thay đổi, chỉ hoà nhã đối với một người. Còn lại, đều không cần. Nhưng điều cô quan tâm nhất bây giờ, là Becky có thể mở cửa ra, cho cô có thể giải thích.
Becky thấy cánh cửa thôi không kêu nữa vô cùng khó chịu, tại sao Freen đập cửa cô cũng khó chịu, mà không đập cô cũng khó chịu? Đáng giận. Becky chạy vào phòng ngủ, chùm chăn lên mà khóc, không muốn nghĩ đến Freen nữa.
Becky sau một lúc khóc liền thiếp đi, ngủ tới tối mới thức dậy, đôi mắt xinh đẹp đã sớm sưng lên, còn đỏ đỏ, trông vô cùng đáng thương. Ngồi bó gối trên giường, có cảm giác rất đói. Từ sáng tới giờ chưa ăn gì cả, dạ dày đã sớm trống trơn. Nghĩ đến đây Becky tự nhiên cảm thấy tủi thân. Hít một hơi thật sâu, nước mắt lại tự nhiên rơi xuống.
Vào phòng bếp, cố tìm xem còn thứ gì để ăn. Thế nhưng tủ lạnh, tủ đựng đồ đều trống trơn. Thời gian này cô thường xuyên ăn ở nhà Freen, phòng bếp nhà này sớm đã biến thành đồ cổ rồi, lấy đâu ra đồ ăn.
Becky rót một cốc nước lọc, nhắm mắt uống hết sạch. Sau đó ra sofa ngồi xuống, hoạt động cứ một mình diễn ra, cảm giác chán nản đến khó chịu, chẳng được một lúc bụng cô bắt đầu reo hò. Xem ra thực sự phải ra ngoài kiếm ăn rồi. Nhưng bây giờ, ra ngoài gặp Freen thì tính sao đây? Becky thực ra trong lòng cứng rắn, nói ghét Freen, không muốn gặp lại nữa thế nhưng chỉ toàn là dối lòng, ngủ xong một giấc lại càng mềm lòng hơn. Bây giờ, chỉ sợ vừa gặp Freen, nghe một câu cô ấy nói thì sẽ ngay lập tức lao vào lòng người kia mất. Nhưng thực sự cô vẫn không hiểu, tại sao Freen lại ôm hôn Nita chứ? Từ đây lại suy tính ra hai trường hợp, một là chị ta không thật lòng với cô. Mà nếu Freen thật lòng, sao lại đi hôn người khác chứ? Nếu chị ấy không muốn, thì chẳng ai bắt được chị ấy làm gì cả, vậy thứ hai là.. bị cưỡng hôn?
Đến giờ này Becky mới chịu suy nghĩ đến vấn đề một chút, lại muốn đi tìm Freen hỏi cho ra lẽ. Mới ban sáng còn nghĩ không muốn gặp Freen nữa, thật sự là không nên đưa ra quyết định khi đang xúc động mà.
Becky tìm đến cánh cửa, mở ra, hướng phía nhà Freen, thế nhưng vừa bước ra cửa liền nhìn thấy người kia ngồi ngoài từ khi nào.

– "Bec..."
Freen thấy vừa nhìn thấy Becky mở cửa, vô cùng vui mừng, muốn đứng dậy mà ôm lấy người kia ngay, nhưng do ngồi lâu quá, chân đã tê cứng, vừa đứng dậy liền ngã ngay xuống. Becky thật nhanh đỡ được, đem người kia ôm vào ngực.
– " Chị ở đây từ sáng đến giờ sao? "
Nhìn thấy Freen ngồi đây, thực sự trong lòng thấy xót xa nhưng cũng vẫn rất giận. Nếu Freen thực sự ở đây từ sáng tới giờ để chờ cô, sẽ khiến Becky vô cùng động lòng.
– " Ừm..ừm"
Freen trong tư thế này không được tự nhiên, ấp úng trả lời. Becky liền ngay lập tức bỏ tay ra, thế nhưng vẫn cẩn thận để cho người kia đứng vững mới thả tay.
– " Chị với cái cô Nita kia là như thế nào? "
Becky khuôn mặt lạnh lùng hỏi, nghĩ đến cảnh tượng sáng nay, trong lòng rất rất khó chịu, cô muốn nghe câu trả lời từ Freen.
Freen sớm đã biết Becky giận là vì chuyện này, nhưng ngồi ngoài cửa nghĩ ra cả trăm lí do cũng không biết nói ra sao cho phải.
– " Cứ nói những chuyện xảy ra "

– " Là.. là bị cưỡng hôn "
Freen nói xong liền cúi mặt xuống, cảm giác có chút xấu hổ, cũng lo Becky không tin mình, nhìn khuôn mặt vẫn lạnh băng của người kia, tim Freen thót lên một nhịp, khuôn mặt như vậy, nhìn thật xa cách. Cô không muốn Becky đối xử như thế với mình.

– " Làm sao để em tin chị? Nhìn chị lúc đấy giống như đáp trả nồng nhiệt lắm mà "
Becky trong lòng hết sức khó chịu nói ra, đem những gì hôm nay mình nhìn thấy ra chỉ trích Freen, thực ra cô tin Freen, thế nhưng thực sự muốn xem bộ dạng giải thích của người kia trông như thế nào.

– " Chị không có đáp trả, cũng không có ý hôn cô ta "
Freen kịch liệt phản đối, cô không làm thế với Nita, là cô ta bất thình lình đang ôm lại chuyển sang làm như thế, trong lòng cô thực sự tôn trọng Becky.
– " Thế chị làm cái gì để người ta cưỡng hôn chị? Chị không biết đẩy ra à? "

– " Có đẩy, nhưng mà.."
Freen ngập ngừng.

– " Nhưng mà sao? "
Becky thực ra đã tin Freen lâu rồi, kể từ khi cô ấy nói bị cưỡng hôn, cô tin. Nhưng lại có ý muốn chọc Freen

– " Tại vì chị yếu, không đủ sức đẩy, được chưa?"

Freen bực mình nói, đúng là so với mọi người mình có yếu đuối hơn, không ngờ là cái sức khoẻ đáng thất vọng này lại hại cô lâm vào tình cảnh chẳng ra đâu vào đâu, nhưng cũng đâu ai bắt Becky phải moi ra để nói như vậy, thật xấu hổ, có lẽ sau này phải luyện tập nhiều một chút. Freen đó là chỉ nghĩ duy nhất đến sự yếu đuối của mình, mà không hề biết đến, khí chất cao ngạo, cường thế của cô so với sức khoẻ còn mạnh hơn cả trăm lần. Rõ ràng chỉ cần một cô gái đã có thể đè ép được Freen, thế nhưng chỉ cần một ánh mắt của cô, cả trăm người đều phải cúi đầu, kể cả là nam hay nữ.

– Hahahaa..
Becky khuôn mặt đang lạnh như băng liền cười rộ lên, lúc nãy với hiện tại thật khác nhau. Nhưng cũng thật buồn cười mà.

– " Cười cái gì? "
Freen quay mặt đi chỗ khác, nhìn người kia cười thật khó chịu mà. Becky thấy Freen không nhìn mình nữa, liền đưa hai tay áp lên má người kia, xoay cho đối diện với mặt mình, mà, gương mặt Freen bị ép nhẹ, đôi môi hơi chu lên, nhìn tổng giám đốc đáng yêu như thế này, Becky làm sao có thể giận nữa đây?
– " Không còn gì để nói với em à? "

Freen nhìn vào mắt người kia, khuôn mặt tự nhiên trở nên nghiêm túc.
– " Xin lỗi, hôm nay chị đã đồng ý để cô ta ôm, nhưng sau đó là cô ta hôn chị, chị không bao giờ muốn như thế. Chị biết em nhìn thấy đã buồn lắm, cũng tại chị vô dụng, đẩy cũng không nổi cô ấy ra, chị rất xin lỗi, từ lần sau không dễ dãi với bất kì ai nữa, đó là những gì chị muốn giải thích với em "

Becky thấy khuôn mặt nghiêm túc của người kia, lời nói chân thành, cô biết Freen không lừa dối mình, chỉ là tại vì lúc đó quá vội vã, chưa xem kĩ vấn đề đã bỏ đi rồi. Nhưng cũng có lẽ vì cô rất rất yêu thương Freen, thế nên nhìn cô ấy với người khác thân mật mới quá xúc động mà bỏ đi. Freen thật đúng là, không làm cho người ta giận quá được một ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro