Chương 72 - 1: Nếu không quen, xin vui lòng giữ khoảng cách

Cách đây không lâu Becky còn hùng hồn nói rằng Freen chướng mắt bộ phim này, dường như cô đang nghe được "Chát chát chát" bạt tai vang dội.

Miếng cơm nghẹn ngay họng cô, nửa
vời, mặt mũi đỏ bừng.

Somi thấy thế thì vội lấy nước cho cô.

Becky uống hớp nước, nuốt cơm
xuống, chờ thoáng thuận khí, nhìn Freen đang ngồi cách đó mấy mét đầy khóNhiểu.

Đầu của người phụ nữ chết tiệt này bị
tràn nước rồi à???

Freen không nhìn cô.

Pat vốn hiếm khi nói cười lại vì câu trả lời của Freen mà phát điên, bà ấy cứ như sợ Freen đổi ý, nâng giọng nói: "Nhiều người đều nghe thấy cả đó, cháu không được chơi xấu đâu đấy."

"Không đâu ạ." Freen cười nhạt nói: "Đạo diễn Pat muốn cho cháu vào vai gì ạ?"

"Chuyện nhân vật thì lát nữa cô sẽ nói
kỹ hơn với cháu." Pat kích động đến mức xoa tay, nói: "Đêm nay không xếp cảnh diễn đêm nữa, cô mời đoàn phim ăn cơm, sẵn tiện mừng cháu vào
đoàn luôn."

"Thật ra không cần phiền phức như thế đâu ạ."

"Không phiền gì cả." Pat không cho phản đối, nói: "Quyết định như vậy đi, chờ tìm được chỗ thì cô nói trợ lý báo cho cháu."

".......Vâng ạ." Freen bất đắc dĩ.

Mọi việc xong xuôi thì Pat mới nhận cơm hộp mà nhân viên công tác
đưa, kéo Freen tìm chỗ ngồi xuống.

Trừ bỏ Pat, những người khác trong đoàn phim đều rất háo hức trước
tin Freen gia nhập đoàn phim, đều chụm đầu bàn tán.

Cách mấy bàn, Becky không có biện pháp nói chuyện với Freen, trong lòng cô có tâm sự nên Jennie nói gì cô cũng không để ý, hàm hồ trả lời vài tiếng cho qua, rồi cầm điện thoại nhắn tin cho người nào đó.

"Ting ting--"

Âm thanh tin nhắn tới chìm trong tiếng nói ồn ào, người khác nghe không được nhưng Freen lại nghe được. Một mặt chị nghe Pat kể về đoàn phim, mặt khác thì dành thời gian đọc tin nhắn.

Pat thấy chị cúi đầu nhìn điện thoại thì nghĩ là chị đang bận, bèn tạm dừng.

Sau khi Freen đọc tin nhắn xong thì úp điện thoại lên bàn, ngước mắt nhìn về phía Pat: "Cô nói tiếp đi ạ."

Đạo diễn Pat lại bắt đầu thao thao bất tuyệt.

Becky đang ngóng cổ nhìn cách
đó không xa: ???

Trước thì dám không bắt máy cô, giờ
thì lại không thèm trả lời tin nhắn của
cô. Ngon đấy.

"Bộp" một tiếng.

Becky không khống chế tốt lực đạo nên điện thoại rơi mạnh xuống bàn, làm Jennie và Somi đang hưng phấn bàn chuyện về Freen giật mình hoảng sợ.

"Khụ, mọi người nói tiếp đi."

Becky xấu hổ nói, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm bàn của Freen.

Chờ lát ăn xong thì tìm cơ hội hỏi Freen rốt cuộc muốn làm cái gì mới được.

Becky nghĩ thầm.

Freen ăn cơm xong thì đi ngay!!!

Becky thậm chí còn không có cơ hội để gọi điện, vừa ăn xong đã bị Pat gọi đi thảo luận về kịch bản.

Để bữa tiệc liên hoan tối nay không bị
trễ, thì Pat rất chú ý đến tiến độ quay phim, trừ việc uống nước hay đi WC thì không cho diễn viên một chút thời gian nghỉ ngơi.

Hơn 6 giờ đã kết thúc công việc, mười
mấy người ào ào tới chỗ liên hoan.

Becky đang muốn lên xe bảo mẫu thì lại bị Smitijk gọi lại.

Smitijk thì thầm với cô: "Đột nhiên tôi nhớ ra, sao tôi thấy chị họ cô giống
chị Freen quá vậy?"

Tối hôm đó, Smitijk còn hỏi cô trên Line là sao tối rồi mà chị họ của cô
còn đeo khẩu trang, Becky bình thản lừa anh ta là do "chị họ" bị cảm.

Becky chỉ cần mở miệng là lập tức
nói dối được, mặt không đỏ thở không
gấp bình tĩnh nói : "Nếu tôi có chị họ tài giỏi như thế thì đã sớm khoe khoang khắp nơi rồi."

"Cũng đúng." Smitijk cũng không nghi ngờ gì.

Nơi tổ chức liên hoan vẫn là nhà hàng
lần trước, vì để mừng Freen nên Pat
tự bỏ tiền túi mời cả đoàn phim dùng
bữa. Trừ Hoorne ra, thì tất cả mọi
người đều tới.

Pat giải thích: "Hoorne nói bà ấy đau đầu nên không tới.."

Vì sao lại đau đầu? Đương nhiên là bị
Freen chọc giận rồi.

Ăn cơm với đoàn phim xong thì Freen
quay lại khách sạn tìm Hoorne, nói cho bà biết chuyện mình tham gia vào bộ phim.

Mới đầu Hoorne hơi sửng sốt, sau đó lại âm dương quái khí: "Con được đó, vì ở lại mà tự hạ thấp giá trị của mình tới đây đóng vai phụ."

Freen bắn lại: "Trước kia mẹ cũng diễn không ít vai phụ mà.

Hoorne lập tức cứng họng, biết chị là
do Becky nên mới làm như vậy, bực bội tích tụ trong lòng, miệng khó trả lời, bà vẫy tay như đuổi ruồi bọ, nói: "Mẹ muốn ngủ trưa, đừng làm phiền mẹ."

Freen đến không sớm không trễ.

Đi cùng Freen còn có White.

White là do chiều nay nhận được điện thoại của Freen, khi biết được chuyện Freen muốn làm khách mời trong <<Sự quyến rũ của vợ cũ>>thì kinh ngạc vô cùng, nhanh chóng đến nhà Freen, giúp chị xếp một cái vali rồi chọn chuyến bay gần nhất bay đến đây.

Pat mời bọn họ ngồi chung bàn với mình.

Nhìn xung quanh, bàn này ngồi không phải là đạo diễn, thì là nhà làm phim, người sản xuất, biên kịch, nam giới chiếm đa số.

Freen khẽ nhíu mày khó nhận ra, tầm
mắt đảo quanh một vòng, cuối cùng
nhìn về phía bàn của Becky, nói: "Cháu chỉ là một khách mời, quá đặc
biệt thì không tốt lắm, vẫn nên ngồi
chung với bọn họ thôi."

Pat biết tính chị có hơi lạ, cũng không miễn cưỡng: "Được, cháu cứ ngồi thoải mái, lát về cô lại bàn chuyện
kịch bản với cháu sau."

Freen gật đầu, lập tức đi về phía bàn của đám người Becky, nhìn người trên
bàn, hỏi cho có: "Tôi có thể ngồi ở đây
không?"

Becky nhìn Freen thong thả bước tới: "......"

Người bàn này còn ước gì Freen tới đây, nhóm trợ lý nghệ sĩ sôi nổi ân cần đứng lên nhường chỗ cho chị.

Dưới ánh nhìn chăm chú chờ mong
của mọi người, Freen đi tới chỗ mà Somi nhường ra: "Tôi ngồi đây đi."

Somi vui vẻ chạy đi tìm chỗ khác.

Sau khi ngồi xuống thì Freen làm như
mới phát hiện người bên tay trái là
Becky, ra vẻ kinh ngạc rồi nói: "Trùng hợp thật đấy, chúng ta lại cùng một đoàn phim nữa rồi."

Becky: "......."

Nếu không thì người này sao lại trở
thành ảnh hậu được, diễn giống thật.

Becky im lặng không nói lời nào, muốn xem thử một mình chị thì diễn
tiếp như thế nào.

Hana, người đóng vai nữ thứ ba nói: "Bây giờ tôi mới nhớ là Becky và
chị Freen đóng chung bộ << Dương thành phong vân >> ! Tôi còn xem tập <<Happy Star>> mà hai người ghi hình để quảng bá nữa, vốn còn đang chờ chiếu để rủ bạn đi xem cùng, ai ngờ lại nhận được thông báo vào đoàn phim. Haizz, chỉ có thể chờ sau này rảnh rồi đi xem."

Freen ậm ừ một tiếng, nhìn Becky, giọng điệu bình tĩnh: "Ngoài <<Dương
thành phong vân>> ra thì chúng tôi còn diễn chung bộ <<Sát thủ>> nữa."

"Đúng đúng đúng, tôi có xem <<Sát
thủ>> Becky ở trong phim diễn một hộ sĩ, đúng không?" Có người phụ họa.

Còn có người lấy điện thoại ra vào
IG của Freen, nhấn theo dõi, lại nhìn
đến trang chủ Freen có tương tác
với Becky, hỏi: "Chị Freen và Becky hẳn thân lắm hả."

"Thật sao?" Freen nghiêng đầu hỏi
Becky.

Becky nhớ tới cái bẫy tối hôm qua của người nào đó, nhớ tới giờ ăn trưa lại bị người nào đó bỏ qua tin nhắn, trong lòng khó chịu, nói cộc lốc: "Không thân."

Mọi người: "....."

Freen trầm ngâm, lúc sau lại nói nghiêm túc: "Đúng là không thân."

Mọi người: "........."

Becky: "......."

Nếu không thân, thì không còn gì để
nói.

Becky bình tĩnh cầm đũa lên ăn, đột nhiên có một bàn tay sờ lên đùi cô,
cô hơi sững người, bắn ánh mắt cảnh
cáo về phía người đang ngồi bên phải
mình.

Freen không nhìn cô, trấn định tự nhiên nói chuyện với những diễn viên khác ngồi cùng bàn. Kỳ thật cũng không tính là nói chuyện, cơ bản là người khác hỏi, Freen tích chữ như vàng đôi khi sẽ trả lời. Sau đó mọi người đều nhìn ra thái độ qua quýt của chị, nghĩ đến lời đồn trong giới nói chị lạnh lùng thì cũng không dám nhiều lời nữa.

Freen không thích bệnh hình thức, cho nên Pat chỉ thông báo đơn giản chuyện chị vào vai khách mới, sau đó
thì ăn uống bình thường.

Hơn 8 giờ thì tan cuộc.

Sau khi ăn xong thì Pat lập tức kéo biên kịch đi tìm Freen.

Becky trơ mắt nhìn ba người họ ra
khỏi thang máy, buồn bực cắn cắn môi.

Về phòng, Somi gấp gáp: "Thật không
nghĩ tới chị Freen lại đồng ý làm khách mời đó, em cá một ngàn, nhất định là vì chị đó!"

Hoorne cũng ở đoàn phim, dựa vào cái gì Freen lại làm vậy vì cô? Becky không dám tự mình đa tình, chỉ có thể
im lặng.

Cô vốn cũng rất muốn biết nguyên
nhân Freen đồng ý làm khách mời,
nhưng lâu như thế thì lòng hiếu kỳ
cũng đã bị bào mòn, cô kéo cơ thể mỏi
mệt đi tẩy trang, đang làm được một
nửa thì có người tới gõ cửa.

"Hải, oa tới tìm thiêm cô dỗi kịch bản. ( Tôi tới tìm Becky để thảo luận kịch bản.)"

Vừa nghe khẩu âm sứt sẹo này thì
Becky không cần nhìn cũng biết
người đến là Jennie. Cô cũng không
quay đầu lại, nói "Chờ chút nha, tôi tẩy trang xong đã."

"Được, oa không vội." Jennie nói.

Tẩy trang, rửa mặt xong, Becky ra khỏi toilet.

Trước đó, Jennie có nói: "Cái người
Nrin kia, oa muốn chụp ảnh, xin ký tên với cổ mà hổng dám."
(Cái người tên Freen kia, tôi muốn chụp ảnh, ký tên với cô ấy mà không dám.)

Becky cười cười, nói: "Thật ra chị ấy không đáng sợ đến thế đâu, cô có thể đề cập với chị ấy mà."

"Thật vậy chăng? Vậy ngày mai oa thấy cổ thì sẽ thử xem."
(Thật vậy sao? Vậy ngày mai tôi gặp cô
sẽ thử xem.)

Căn bản không cần phải chờ đến ngày
mai.

Hai giờ sau, khi các cô thảo luận, Becky đang nghe Jennie phỉ nhổ vì sao nữ chính phim này không có cảnh hôn, mà cảnh hôn của nữ hai với nam chính nhiều quá, thì lại có người tới gõ cửa.

Lần này người tới là Freen.

Becky sửng sốt.

Phát hiện trong phòng Becky còn có người khác, lông mày Freen khẽ nhíu lại, nhưng cũng không bất ngờ lắm: "Đối diễn sao? Có phải chị tới không đúng lúc không"

"Oa manh đã dỗi xong rồi." Jennie
chống tay đứng lên: "Cô tới tìm Becky?"
(Tôi đối diễn xong rồi. Cô tới tìm Becky sao?)

Freen: "Ừm."

Jennie: "Cô không đang yếu không
thân?"
(Vậy sao cô nói là không thân?)

Freen: "Trước đó cô ấy có mượn tiền tôi, tôi đến đòi nợ"

Becky: "........"

Jennie: "Mồ mố, vậy cô manh chuyện,
oa đi trước."
(Cái gì!? Vậy hai cô nói chuyện đi, tôi đi trước.)

Khí chất của Freen quá lạnh, Jennie cũng quên luôn chuyện xin chị ký tên, ôm kịch bản mang theo trợ lý rồi đi luôn.

Somi cũng lấy cớ đi ăn khuya chuồn
trước.

_______________

🎄🎄

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro