Chương 20
Becky nghe lời cô đứng dịch sang một bên.
Freen nói với đám người đang vây xem: "Không có chuyện gì đâu, mọi người giải tán đi!"
Đây chính là đang đuổi người mà! Đám người đang vây xem vội vàng tản ra.
"Có ai nhìn thấy Nop phiền nói giúp tôi một tiếng, tôi có chuyện cần gặp cậu ta." Cô nói thêm.
Nop là chủ nhân của buổi tiệc này, có vấn đề gì xảy ra đúng là phải nên tìm hắn.
Nhưng có người lại không nghĩ như vậy.
“Chị có việc gì thì cứ tìm tôi." Linzi ngăn cản cô: "Việc này không liên quan gì đến Nop hết."
Cô ta xuất thân từ hào môn thế gia, suy cho cùng tuổi tác vẫn còn nhỏ, hơn nữa tính cách lại thẳng thắn nên cho rằng việc gì mình cũng có thể giải quyết.
Freen bình tĩnh đáp lại: "Tôi là khách của Nop, có việc gì cũng phải tìm cậu ta nói chuyện, không thể nói với cô."
Những lời này Linzi vừa nghe liền hiểu, đây là nói cô ta không xứng sao? Đúng là đáng giận mà!
"Chị thì có gì hơn người chứ? Chị có biết thật ra người Becky thích chính là... A!" Nop vừa lúc chạy tới đây, vội dùng tay bịt miệng Linzi.
"Khun Freen, thất lễ rồi!" Hắn xin lỗi với Freen trước rồi mới nói khẽ với Linzi: "Cậu đừng ăn nói linh tinh nữa, đứng sang một bên đi, chuyện này để tôi xử lý."
Linzi không cam lòng, giãy giụa nhìn Freen bằng ánh mắt căm tức.
Nữ trợ lý của Nop chạy qua, kéo Linzi rời đi.
Người đại diện của Nop hướng Freen xin lỗi: "Xin lỗi, vô cùng xin lỗi. Vì hôm nay khách mời quá nhiều nên chúng tôi không kịp tiếp đãi chu đáo. Cô gái kia còn nhỏ không hiểu chuyện, mong chị bỏ qua cho."
"Đúng vậy, việc này là tại em, mong chị đừng để trong lòng." Nop cũng đứng ra hoà giải: "Vừa rồi đó là bạn học của bọn em nên hơi xúc động. Becky, xin lỗi. Tôi thay Linzi xin lỗi cậu, cậu tha thứ cho cô ấy nhé?"
Dù Freen không quen biết với Linzi nhưng đối với cái tên này, cô nghe có điểm quen tai.
Solar là bạn thân của Linzi, Alex thích Linzi... Hình như mỗi lần Becky gặp rắc rối, cô đều có thể nghe thấy cái tên này.
Cô nhìn về phía nàng.
Becky không nói gì.
Tình tiết này trong truyện cũng từng xảy ra.
Chỉ là khi đó người hắt rượu là Solar, Linzi bao che cho Solar, Nop lại che chở cho Linzi khiến cho nguyên chủ tức đến nổ phổi.
Freen nhìn về phía Nop, trong mắt lóe lên tia thất vọng.
Sự việc diễn ra ngay trước mắt, cô chỉ cần nhìn thái độ của Becky là biết, quan hệ giữa nàng và Nop không đơn giản chỉ là bạn học như vậy.
Thậm chí khi nàng bị người khác gây sự, Nop cũng cố tình lảng tránh đi.
Trước đây khi cô hợp tác với Nop thì quan hệ của hai người cũng khá tốt, nếu như Becky thật sự thích hắn... thì cô cũng có thể giúp nàng khảo sát đối phương.
Chỉ là hành động vừa rồi của hắn rất quá phận, đã đến lúc này rồi mà còn muốn lợi dụng nàng.
"Becky nhà tôi không làm sai điều gì cả." Cô không đợi Nop nói chuyện mà đã uyển chuyển nói: "Về chuyện bồi thường quần áo có thể bỏ qua, nhưng cô gái kia phải đứng trước mặt Becky nói một câu xin lỗi, nếu làm được thì chuyện này coi như xong."
Nghe thấy vậy, Nop không khỏi nhớ đến tính cách của Linzi, hơi do dự: "Cái này..."
Freen mỉm cười: "Tôi bênh vực người của tôi, không thích nói lý lẽ, người bên cậu liệu mà xử lý."
"Được." Người đại diện giữ chặt tay Nop, đáp ứng thay hắn: "Bây giờ chúng tôi sẽ đi tìm Linzi."
Freen gật đầu, đi theo bọn họ.
Thời điểm Nop tìm thấy Linzi cũng là lúc cô ta đang nói chuyện với với một người đàn ông trung niên.
"Pimchanok tổng." Người đại diện vội vàng tiến lên chào hỏi: "Sao ngài lại từ mình tới đây thế này?"
"Linzi gây phiền phức cho các cậu rồi." Nuchy Pimchanok khách khí gật đầu với hai người họ: "Chuyện rốt cuộc là thế nào?"
Nop gọi một tiếng chú, sau đó kể hết mọi chuyện lại một lần. Nhưng vì Linzi đang có mặt ở đây nên hắn chỉ có thể nói mọi chuyện là do hiểu lầm mà thôi.
Linzi sau khi thấy ba mình tới thì lập tức tự tin hẳn lên: "Ba, ba phải đòi lại công bằng cho con đấy."
Nuchy thấy cô ta không biết phân biệt đúng sai thì cau mày nói: "Đối phương là người của Freen à?"
"Vâng." Nét mặt người đại diện hiện lên vẻ khó xử: "Ngài cũng biết bối cảnh của Freen..."
Hắn nói đến đây thì ngừng lại.
Đôi lông mày của Nuchy nhíu lại càng chặt hơn: "Vậy cậu có biết quan hệ giữa Becky với Freen là như thế nào không?"
Cả người đại diễn lẫn Nop đều lắc đầu.
Linzi cướp lời nói: "Khoảng một thời gian trước nghe nói Becky đã đính hôn, chắc là đính hôn cùng Freen rồi. Hừ, cứ tưởng là một ông già, thì ra là lấy một bà già!"
"Linzi, đi xin lỗi đi." Nuchy không kịp nghĩ ngợi liền nói.
Linzi lập tức khó hiểu: "Ba! Sao ba có thể để con đi xin lỗi chứ? Freen thì có gì hơn người đâu? Cũng chỉ là một nữ minh tinh thôi mà! Trong cái giới này có biết bao nhiêu là người, cũng chỉ là dựa vào sự yêu thích của mọi người rồi do có người nâng đỡ, là do có tiền thôi! Nhà chúng ta có tiền, cần gì phải sợ..."
"Đứa nhỏ ngốc này..." Nuchy thở dài, vỗ vai cô ta: "Freen không đơn giản như những gì con nghĩ đâu."
"Đúng đó." Người đại diện cũng hùa vào nói: "Không có ai nâng đỡ Freen cả."
"Có ý gì?" Linzi sửng sốt.
Người đại diện đáp: "Freen ở trong giới giải trí nhiều năm như vậy cũng không thuộc về bất kỳ phe phái nào. Nhưng tài nguyên của cô ta không bao giờ thiếu. Lúc mới vào có nhiều người tìm cô ta gây sự, cuối cùng bất kể là người có bối cảmh như thế nào chăng nữa, chỉ cần đắc tội với cô ta đều không có kết quả tốt. Bối cảnh Freen còn đang một bí ẩn nhưng tốt nhất vẫn không nên dây vào."
Linzi hiển nhiên là nghe không lọt tai: "Tôi nghĩ cái bối cảnh sâu không lường được của cô ta thật ra chính là không có bối cảnh thì có! Cũng có thể là do vận khí cô ta tốt thôi."
"Con đừng có đoán mò, con còn chưa biết hơn ai đâu." Nuchy bắt đầu không kiên nhẫn: "Ba với con đi xin lỗi bọn họ, con phải đi."
Linzi đường đường là một đại tiểu thư, làm sao có thể chịu nổi loại mất mặt này. Hai hốc mắt đỏ lên, cô ta xoay người chạy đi.
"Con cút về đây cho ta!" Lần này Nuchy thật sự tức giận.
"Chú đừng giận, để cháu đi nói chuyện với cô ấy." Nop không nói hai lời liền đuổi theo.
Linzi trốn vào một căn phòng của khách sạn.
Nop tiến tới gõ cửa: "Linzi, là tớ đây."
Một phút đồng hồ sau, cửa mở.
Hai hốc mắt hồng của Linzi cố gắng trấn định: "Cậu cũng tới để khuyên tớ đi xin lỗi sao? Tớ không đi!"
"Thật ra tớ nhìn thấy hết cả rồi." Nop nói.
Linzi ngẩn ra: "Cậu... cậu nói gì?"
"Tớ nhìn thấy cậu đi tìm Becky." Nop nói với cô ta: "Tớ cũng thấy cậu cố tình hắt rượu vang đỏ lên váy cô ấy."
Linzi không nhịn được run rẩy, ngay cả cổ cũng đỏ ửng, không dám nhìn thẳng vào hắn mà xoay người muốn chạy.
Nop chắn ở cửa, chặn cô ta: "Tớ không phải muốn bảo cậu đi xin lỗi, tớ chỉ muốn nói là, chẳng phải trước kia cậu ghét nhất kiểu lấy quyền thế ép người hay sao? Tại sao bây giờ cậu lại biến thành dáng vẻ mà bản thân mình ghét như vậy? Có phải là có người nào đó xui khiến cậu, đúng không?"
Linzi ngây ra.
Nop nhân cơ hội đó ôm lấy cô ta: "Cậu đi xin lỗi đi, đừng để mình bị người khác lợi dụng. Ai cũng đều có lúc phạm sai lầm, biết sai mà sửa là tốt rồi."
Linzi lúc này đã sớm mất đi lý trí, chỉ biết ngơ ngẩn gật đầu, như bị người ta thôi miên.
Nop vỗ lưng cô ta, cười một tiếng rồi kéo ra cửa.
Nuchy cùng người đại diện của hắn thấy vậy thì nhẹ nhàng thở phào.
Mấy người họ cùng nhau đi đến đại sảnh, tìm được Freen và Becky.
Người đại diện của Nop bí mật sắp xếp đuổi người ra khỏi phạm vi này, hiện tại không có ai vây xem.
"Xin lỗi, Becky." Thật ra trong lòng Linzi không cảm thấy có lỗi, nhưng nghĩ đến cái ôm vừa rồi của Nop, cô ta lại không nhịn được cảm thấy hơi đắc ý: "Hôm nay là tôi không đúng, tôi sẽ bồi thường cho cậu cái váy khác."
"Là tôi dạy dỗ con gái không tốt, để nó xúc động lỗ mãng rồi, thật ra nó cũng không có ý xấu gì cả đâu." Nuchy ngay sau đó cũng mở miệng, đưa cho Becky một tấm thẻ: "Tiểu thư Becky đừng giận, bác thay mặt nó xin lỗi con, về sau khách sạn này con có thể tùy ý ra vào."
Becky nhìn Freen, không nhận thẻ của Nuchy: "Xin lỗi là được rồi. Khách sạn thì tôi không cần."
Nuchy nhìn Freen, cũng không kiên trì: "Khó có được cơ hội nhìn thấy Freen. Chỗ này thật sự quá ồn, cô có muốn lên tầng ngồi một lúc không?"
"Không cần." Thái độ của Freen vẫn ôn nhu điềm đạm, trái lại hành động không chút nể tình: "Chúng tôi phải về giặt quần áo trước, tạm biệt."
Nuchy: "..."
Mấy người họ tiễn Freen cùng Becky ra cửa.
Bên ngoài còn có rất nhiều người bên truyền thông đang chụp ảnh, Freen mỉm cười trước ống kính, vẻ mặt như chưa có gì xảy ra.
Trở lại xe, Becky muốn đem quần áo trả lại cho cô.
Cô ngăn lại: "Em cứ mặc đi, về nhà rồi cởi."
"À." Becky đáp lại, ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn. "Xin lỗi chị nhiều."
Dường như trông cô có vẻ mỏi mệt, bàn tay đang mát xa ấn đường, nghe nàng nói vậy liền nhìn qua: "Sao thế?"
"Nếu không phải tại em, chị sẽ không tới tham dự sinh nhật của Nop, cũng không gặp phải những chuyện này." Nàng rất lo lắng bày tỏ: "Hôm nay có nhiều người như vậy, liệu bọn họ có cho rằng tính tình chị kiêu ngạo hay không? Liệu có gây ảnh hưởng xấu gì đến chị không?"
"Không đâu." Freen cười cười: "Mọi người ở đó đều biết rõ tính tình tôi không tốt."
Becky không tin. Freen dịu dàng như vậy, tính tình không tốt chỗ nào chứ? Đều là tại nàng mà!
"Hơn nữa nếu không phải em thì tôi cũng sẽ tham dự tiệc sinh nhật của Nop." Freen suy nghĩ một lát, cố ý nói: "Trước kia đã từng hợp tác với nhau rồi, ấn tượng của tôi đối với Nop cũng không tệ lắm."
Becky rất không muốn nhắc đến cái tên này, cúi đầu đáp lại: "Nhưng nếu chị tham gia, nếu không phải tại em thì Linzi cũng không tới để khiêu khích..."
Nàng quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, không muốn nói tiếp.
Nàng biết cô tốt như vậy, nhất định sẽ không oán trách gì nàng.
Freen nghiêng đầu nhìn nàng vài giây: "Tậm trạng không vui à? Là vì Nop? Hay Linzi?"
Becky hoảng hốt nhìn cô, không hiểu cô nói như vậy là có ý gì.
Freen có điểm không đành lòng, lại nói mập mờ: "Cùng là bạn học với nhau, hai người họ cùng bao che cho nhau như vậy, em thấy buồn à?"
"Không phải." Becky vội phủ nhận: "Em không buồn, không buồn chút nào..."
Nàng liên tục nói mấy câu không buồn, không buồn. Nhưng càng nói như vậy thì trong lòng càng khó chịu, nước mắt bắt đầu trào lên mi mắt, vội vàng ngoảnh đầu sang cửa sổ.
Sao có thể không buồn được chứ?
Rò ràng nàng là thiên kim tiểu thư, được ba mẹ yêu thương, lại là con ngoan trò giỏi.
Thế mà đột nhiên lại xuyên đến thế giới quái quỷ này, có ba mẹ nuôi độc ác, phải thi đại học một lần nữa, thậm chí còn có một đối tượng yêu thầm cùng một tình địch, nàng không có cách nào hiểu được... Đã thế bây giờ còn làm liên luỵ đến cô...
Buồn muốn chết luôn!
"Sao lại khóc rồi?" Freen hiếm có khi nào vụng về như thế này, lấy ra một túi khăn giấy, rút hai tờ đưa cho Becky: "Em muốn thế nào thì nói ra, đừng khóc."
Xấu hổ chết đi được!
Becky gấp đến độ muốn dậm chân, hai hàng nước mắt lại cố tình không nghe theo nàng, càng chảy ra nhiều hơn.
"Em... làm thế nào thì em mới không khóc nữa đây?"
Becky muốn điên lên rồi, nàng cũng đâu có muốn khóc đâu.
Cho dù nàng có buồn đến đâu cũng không nên thể hiện trước mặt cô, bởi vì cô là người duy nhất ở thế giới này che chở cho nàng, đối xử với nàng tốt nhất.
Lúc này Freen chỉ hận không thể kéo người đang dán mặt lên cửa xe qua đây, cô mạnh mẽ nhét cho nàng hai tờ khăn giấy: "Đừng khóc nữa mà, nói một câu đi được không?"
Becky mang hai hàng mắt đẫm lệ mà mông lung nhìn cô, bật thốt ra một câu: "Chị ôm em đi, ôm rồi em sẽ không khóc nữa."
Freen: "... Hả?"
"Chị ôm em đi, ôm rồi em sẽ không khóc nữa." Becky lặp lại, nước mắt chảy ra càng nhiều hơn, sau đó còn nấc lên một cái.
Freen ngẩn ra vài giây, thở dài một tiếng rồi duỗi tay ôm nàng vào lòng: "Được rồi, ôm một cái, không khóc nữa nhé?"
°°°
12-6-2024.
Hồi hộp từ tận lúc 2 bạn nhỏ bắt đầu đi thảm đỏ 🙏
Đang chill chill cái được xướng tên lên nhận giải Couple Of The Year ey ey! 🤟
Hôm đấy Freen bị ốm, còn bị đau chân nữa nên là em bé lo cho chị lắm luôn 🥺
We did it baby 7.0 🌈 "I'll always be next to you no matter what happen." - Chị sẽ luôn ở bên cạnh em dù có chuyện gì xảy ra. - Freen Sarocha.
IDF lúc đầu thông báo sẽ không có gặp mặt sau sự kiện, nhưng có lẽ vì FB đã thắng nên muốn được gặp và trò chuyện chia sẻ niềm vui này với nhau. IDF thông báo tập hợp liền.
Hai bạn nhỏ trò chuyện với fans nhiều lắm, rất vui vì nhận được giải, rất vui vì fans vẫn luôn ở đây ủng hộ hai đứa. Tất cả mọi người đều rất giỏi.
Rung động là thật 💓 chỉ cần nhìn được những khoảnh khắc này mọi thứ đều trở nên xứng đáng 🏆 Lựa chọn ở lại chưa bao giờ là sai. FBPFK 🍻
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro