Chương 11

Giờ phút này, đám người này ai cũng biết nếu lão sư Nut nhìn thấy tên đầu trọc bị thương, hình phạt sẽ càng nghiêm trọng hơn, tất cả đều rất ăn ý mà giấu tên đầu trọc đi.

Tên đầu trọc: Đừng như vậy, các người có còn là con người không?!

Becky cảm thấy Freen bây giờ đặc biệt đáng yêu.

Trong con hẻm ban đêm, khuôn mặt của mọi người đều tái nhợt bởi ánh đèn pin của lão sư Nut. Freen đứng trước mặt nàng, khẽ xoay người sang một bên để nàng không cảm thấy chói mắt.

Freen khống chế biểu tình của mình, cố gắng làm ra bộ dáng nghiêm túc trước mặt giám thị Nut.

Lão sư Nut thực sự giống như nhìn thấy quỷ.

Freen? Cư nhiên lại không đánh nhau.

Có chuyện gì vậy, mặt trời ló dạng ban đêm sao?

Ông vốn muốn khiển trách vài câu, kết quả là tất cả lời nói đều nghẹn trong cổ họng, đành phải nói một câu: "Cả ngày ở trong hẻm này làm gì! Mau về nhà đi! Còn mấy em yêu sớm kia, ở lại!"

Đám người kia nghe vậy liền héo xuống. Khóe miệng Freen hơi nhếch lên, góc áo bị cô gái nhỏ phía sau giữ chặt, tựa hồ sợ mình chạy mất.

Sau khi rời hẻm, Irin vẫn còn kinh hồn chưa định: "Hù chết tớ rồi... làm tớ sợ muốn chết ... Becbec, lần sau chúng ta đừng xen vào loại
chuyện này nữa huhu."

Atom cười hì hì: "Đừng sợ a, chúng ta đã tuyên thệ trước mặt Lão Nut rồi, sau này sẽ bảo kê cậu."

Irin: ? Bạn học này đầu óc có vấn đề à!

Becky vẫn luôn kéo góc áo của Freen, trên môi khẽ mỉm cười.

Freen dừng lại.

Becky cũng dừng theo cô, một đám người cũng dừng lại, hai mặt nhìn nhau.

Diều hâu bắt gà con sao?

"Làm gì vậy?" Vốn dĩ Freen muốn mắng Becky một phen, đi ngõ Thanh Hà làm cái gì! Kết quả là nhìn thấy bộ dáng nàng ngoan như vậy, tức khắc không nói được.

Becky cười: "Ngày mai nhớ đi học nha."

Giọng nói Freen cứng hơn một chút, vẻ mặt không chút biểu cảm kéo áo về:

"Lần sau đừng đến ngõ Thanh Hà nữa, không an toàn."

"Được a." Ngữ khí của Becky như kẹo bông ngọt ngào: "Vậy bai bạn học Freen, tớ về nhà đây."

Becky biết Freen không đi xe buýt, cho nên nàng vẫy tay với Freen.

Freen nhìn tóc đuôi ngựa của nàng dần đi xa, cô gái nhỏ vui vẻ lên xe buýt cùng Irin, quẹt thẻ học sinh, sau đó ghé tới cửa sổ thủy tinh, mỗi lúc đóng lúc mở, đang nói ngày mai gặp.

Cô lười biếng vác cặp, tay kia để trong túi quần, vẻ mặt trước sau vẫn là vô biểu tình. Atom đi tới nói: "Đại tỷ, sáng mai chào cờ chúng ta đừng đến trường, đi chơi điện tử."

Freen: "Tôi thích học."

Atom: ???

Freen: "Ngày mai chào cờ, các cậu ai dám không tới tôi liền đánh."

Heng: ??? Đại tỷ thích học còn buộc người khác thích học a?

Này là Freen sao? Cậu lên làm ủy viên học tập sao?

Cuối cùng, Atom và Heng chỉ có thể đưa ra kết quả là đầu Freen bị rớt hỏng.

***

Buổi lễ chào cờ ngày thứ hai, tất cả giáo viên và học sinh toàn trường đều đến, hôm nay đến lượt đội chào cờ của lớp 1-3. Kane tự hào nâng cằm vẫy lá cờ đỏ trong không khí.

Những người dưới đài tự nhiên bàn tán xôn xao.

"Nhìn kìa, đó là tiểu hoa khôi lớp 1-3 sao?"

"Cậu không biết sao? Hoa khôi ở lớp 1-3 bây giờ là Becky ... Cậu ấy xinh đẹp mềm mại hơn nhiều. "

"Suỵt, đừng nói bậy, cẩn thận Freen tới đánh cậu, hahaha."

Freen và một nhóm nhỏ tùy tùng vẫn chưa tỉnh ngủ đứng ở phía sau hàng cách đó không xa, cô nhìn thấy một cái đầu nhỏ thò ra từ hàng lớp 1-3 nhìn về phía cô.

Lớp 1-3 cách 1-10 ít nhất 7 hàng. Freen đứng ở cuối, Becky vẫn luôn quay đầu, đặc biệt bắt mắt.

Khi hai ánh mắt chạm nhau, đôi mắt của Becky rõ ràng sáng lên, mỉm cười ngọt ngào với Freen.

Cười cái gì mà cười! Không được cười!

Rất nhiều người đang nhìn!

Freen quay mặt qua chỗ khác.

"Ôi mẹ ơi, tiểu hoa khôi cười với tớ!"

"Cậu tự luyến à! Rõ ràng là cười với tớ, chẳng lẽ tiểu hoa khôi thích tất cả chúng ta."

Nam sinh ở một bên cười rất ý vị thâm trường, vừa nói xong liền cảm thấy có ánh mắt lạnh như băng rơi trên người hắn.

Freen siết chặt ngón tay, cười như không cười nói: "Đầu óc không dùng tốt phải không?"

Nam sinh run lập cập: "Không, không có, Đại tỷ, em không làm gì hết..."

Heng đá hắn: "Ngập cái miệng thối của cậu lại, Tiểu hoa khôi là ai mà các người có thể nghị luận?"

Lúc này Freen mới thu hồi ánh mắt muốn giết người.

Phải bảo là cậu ấy đừng cười nữa!

Cười ngọt ngào như vậy cho ai xem, đều bị người khác nhìn thấy.

Sau khi Becky thấy Freen không nhìn mình, ủy ủy khuất khuất quay đầu đi, nhìn vào sân khấu.

Sau khi cờ được kéo lên, tự nhiên là lúc các lãnh đạo nói, lão sư Nut bước lên sân khấu ho khan vài tiếng: "Hôm nay nhất định phải nói về vấn đề yêu đương sớm của một số học sinh! Rất nghiêm trọng"

"....."

Người dưới đài cũng không hiểu, dù sao cũng là giám thị kỷ luật, bắt đánh nhau nhau cũng có thể bắt chuyện này.

Lão sư Nut: "Mặt khác, tôi cũng muốn đặc biệt khen ngợi học sinh Freen Sarocha! Thái độ của em ấy rất đoan chính, không chỉ cho thấy chính mình không yêu sớm, còn mang theo đồng học khắc sâu ý thức được điểm này, mọi nên người dựa vào đó mà học tập!"

Một mảnh ồ lên.

Học sinh: ??

Freen: ??????

Lão sư đang khen ai?

Atom: "Lợi hại, vẫn là đại tỷ lợi hại a, thấy việc nghĩa liền làm, hiện tại còn có danh dự kiểm tra kỷ luật."

Heng: "Cao nhân a, thực sự là cao nhân a."

Freen không biết tại sao mình vô thức nhìn về hướng Becky. Phát hiện cô gái nhỏ đang nghiêm túc nhìn lên sân khấu, nghe cô được khen thì mừng hơn cả người liên quan, phấn khích mà vỗ tay.

Được rồi, Freen cảm thấy lời khen này cũng có ích.

Lão sư Nut: "Được rồi, hi vọng các em học theo tinh thần của học sinh Freen, đừng để chuyện lộn xộn ảnh hưởng đến việc học tập, giải tán!"

Lúc ăn trưa, vẫn không có ai ngồi đối diện với Freen.

Freen lấy cá hồi cùng với gà chiên, lạnh lùng ngồi đó, đũa đặt trên khay cơm, không nhúc nhích.

Mãi cho đến khi bóng dáng của Becky và Irin xuất hiện, cô mới hơi nâng cằm nghiêng người về phía trước.

Sau đó--

Becky bị Irin kéo ngồi cách cô rất xa.

Freen: ???? Làm gì vậy?

Tại sao hôm nay cậu ấy không ngồi với mình!

Freen tức giận đến mức đá ghế đẩu ra.

Tất cả học sinh: Thật đáng sợ, hôm nay Freen vẫn đáng sợ như mọi khi, tránh xa thì hơn.

Irin: "Cũng may là cậu không ngồi cùng Freen. Nhìn xem, người này tính khí thật lớn."

Becky im lặng ăn cơm.

Lần trước nàng ngồi với Freen, kết quả là Freen không chịu ăn cơm.

Thật ra nàng không sợ Freen sẽ phát giận với mình, nhưng không ăn sẽ đói bụng a... Cho nên, Becky tự giác không ngồi với Freen nữa.

Một giọng nói nhanh chóng lướt qua.

"Chậc, cậu xem Kane kia đi tìm đường chết kìa." Irin đẩy cánh tay Becky.

"Sáng nay thấy Freen lại được lão sư Nut khen ngợi, liền nghĩ rằng tính tình cậu ta đã thay đổi, muốn kết giao với người ta." Vẻ mặt Irin khẩn trương: "Quá buồn cười, Freen là vì bảo vệ cậu mới tố giác đám người kia yêu sớm, người này đầu óc không tốt liền tới kết giao."

Becky cười một tiếng: "Rin Rin, Freen nào có đáng sợ như cậu nói a."

Becky vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra.

"Bạn học Freen! Chúc mừng cậu!"

Lúc này, Kane đã bưng đồ ăn đến bàn của Freen, nở nụ cười rạng rỡ.

Vốn dĩ tâm trạng Freen không tốt, lấy tràn đầy đồ ăn cơ bản là chưa động.

Hiện tại không biết ai đang vụt ra trước mặt mình, nhìn liền thấy phiền. Cô nhẫn nhịn, không nói chuyện.

"Tớ có thể ngồi đây không?" Kane thấy Freen không phát giận, thử thăm dò hỏi.

Xung quanh có rất nhiều người đang nhìn về phía này.

Freen còn không có ngẩng đầu: "Cút."

"Bạn học Freen, sao cậu nói như vậy..." Kane không nhịn được cười, gượng ép nói: "Tớ chỉ muốn về sau giữa trưa có thể cùng cậu "

Còn chưa nói xong, Freen một tay hất đĩa cơm của mình lên, thức ăn vương vãi khắp bàn, một ít còn bắn lên váy của Kane.

Kane vừa giận vừa sợ, nếu như ánh mắt có thể giết người, hiện tại cô ta liền chém Freen một ngàn lần! Nhưng cô ta không dám.

Cô ta cho là Freen đã tốt lên, còn cố ý cởi đồng phục học sinh ra, để cho nhiều người nhìn thấy bộ váy xinh đẹp của mình, bây giờ tất cả đều hỏng mất!

Kane tức giận run lên, thật mất mặt, nước mắt sắp rơi, nhưng chỉ có thể tức giận trừng mắt nhìn Freen rồi bỏ đi.

Mọi người đang xem kịch: Đại tỷ vẫn khủng bố như vậy, không thể trêu vào.

Mọi người: Ôi đm, sao lại có thêm người tới nữa??

Một bóng dáng nhỏ nhắn chạy đến bên cạnh Freen, có người nhận ra đây là Becky Armstrong được cho là ngọt ngào và giọng nói nhẹ nhàng trong lớp 1-3, tất cả đều bắt đầu nghị luận.

"Lớp 1-3 làm sao vậy a? Tìm cậu ta làm cái gì?"

"Một Kane vừa đi thì một Becky lại tới. Nếu Freen còn hung bạo làm cho Becky khóc thì chết tiệt..tôi sẽ liều mạng với cậu ta!"

"Cậu xem Freen chưa từng mềm lòng với ai, hẳn Becky Armstrong sẽ là ngoại lệ."

Freen không ngờ Becky lại đột nhiên đi tới.

Cô nhìn lướt qua khay đồ ăn của Becky, không có cá hồi, cũng không có salad.

Đột nhiên cô càng thấy tức giận.

Lúc này mới chịu đến.

Bây giờ cô không có cá hồi, còn gà chiên một miếng xũng không có, đừng đến tìm cô.

Freen lại liếc nhìn đĩa của Atom, cá hồi vẫn còn chưa ăn.

Suy nghĩ một chút có thể lấy của Nam cho tiểu thư ngốc kia hay không.

"Freen, đừng đi." Becky nói.

Freen không biết tại sao lại mong đợi Becky nói cái gì, khóe môi cong lên.

Xem kìa, có phải nàng đang tìm thứ nàng muốn ăn hay không.

Becky chỉ vào đống hỗn độn trên bàn: "Dọn dẹp chỗ này a."

Freen: "???"

"Cậu làm đổ đồ ăn lên bàn." Becky thở dài đặt đĩa ăn xuống: "Thôi, để mình dọn dẹp giúp cậu."

Cổ tay của nàng bị người đè lại.

Biểu tình của Freen rất phức tạp.

Mọi người: Xong rồi xong rồi, sắp đánh người rồi, nhìn thấy chưa! Đè tay lại, giây tiếp theo sắp ngã xuống đất!

Ở trong mắt Freen, khi nhìn vào đôi mắt trong veo kia giống như là có ma lực, làm cơn giận trong cô như thế nào cũng không nổi lên được.

Freen mở lòng bàn tay với Atom, mặt vô biểu tình.

Atom run rẩy: "Đại, đại tỷ ... Becky là có ý tốt, đừng động thủ a"

"Cậu có bệnh à?" Freen cười lạnh vỗ vỗ đầu Atom: "Giấy!"

Atom phát ngốc: "??"

"Lau bàn!" Freen gần như muốn đấm khuôn mặt si ngốc của Atom: "Nếu không cậu giúp tôi liếm sạch nhé?"

Còn biện pháp nào sao?

Chẳng lẽ còn có thể đánh tiểu thư ngốc kia? Có thể sao? Không thể a.

Becky cười lên tiếng, nhìn Freen nghiêm túc nói: "Freen à, chúc mừng cậu."

Kỳ thực, Freen căn bản không biết tiểu mọt sách này đang chúc mừng mình cái gì.

Nhưng cô chỉ cảm thấy, trong lòng rất
thoải mái.

_________

Tác giả có lời muốn nói:

Freen: Bạn gái của mình, mình có thể đánh sao? Có thể xuống tay được sao? Không thể a, chỉ có thể cưng chiều thôi!

Becky: Chúc mừng bạn học Freen mở ra phó bản trở thành người ưu tú!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro