Chương 3
Bọn thị vệ canh gác cửa cung không nghĩ tới Công chúa Anna cũng sẽ có một ngày trở về lâu đài sớm như vậy, mặt trời còn đang treo thật cao ở trên đỉnh đầu, ánh mặt trời vẫn đang rực rỡ. Nhưng mà Tiểu công chúa tóc đỏ của bọn họ giống như một cơn lốc xông vào lâu đài, nhanh đến mức bọn họ ngay cả giơ tay lên chào cũng không kịp.
"Nữ vương bệ hạ làm sao sao ?" Một binh lính trẻ tuổi nhìn bóng lưng nàng nghi ngờ hỏi.
**********
Elsa nhìn người hầu thu dọn công văn đã phê duyệt, Kai đúng lúc đưa trà đỏ tới, thấy công chúa lớn lên từ nhỏ - bây giờ là nữ vương, mang một loại vẻ mặt ưu buồn không nói ra được chăm chú nhìn ngoài cửa sổ, không kiềm được liền khuyên nhủ: "Bệ hạ, mấy ngày nay thời tiết liên tiếp đều vô cùng tốt, ngài nên ra cửa đi tới đi lui đi." Hắn né người tránh quan thư ký ra: "Thần nói là... Ngài chăm chỉ quá mức, việc chính sự nước ta không có bận rộn đến nỗi cần ngài làm việc ngày đêm như vậy chứ ?"
Tất nhiên là không có... Dĩ nhiên là không có người so với Elsa rõ ràng hơn, nhưng mà cô không biết mình nên làm gì, trừ khi đã quyết định xong, cô nhất định phải làm, công việc không thể không đi làm, cô không biết mình còn có thể làm gì ?
Giống như bất cứ lúc nào cũng đều có thể mất khống chế, nhất là lúc suy nghĩ của mình bay đến một phạm vi nguy hiểm.
Phía trên cửa sổ kết một tầng sương mỏng, Kai kinh sợ nhưng lại không thể làm gì khác hơn là bĩu môi, liền nghe nữ vương của hắn hỏi nhỏ: "Kai... Nếu... Ta nói là nếu, nếu như Anna kết hôn, em ấy sẽ còn có thể ở lại lâu đài không ?"
"Cái này... Phải xem chồng cô ấy là ai. Thần nói là, nếu như là vương tử một nước nào đó, chỉ cần không phải là vị thứ mười ba kia, như vậy đối phương rất có thể yêu cầu cô ấy dọn đến quốc gia của họ. Nếu chẳng qua chỉ là một người chăn ngựa... Bệ hạ, thứ cho thần nói thẳng, đây chẳng phải là dựa vào tâm ý của ngài sao ?"
Nhận được câu trả lời của hắn nữ vương vẫn im lặng rất lâu, đến nỗi Kai có chút không xác định có phải lời nói có chỗ không ổn hay không, nhưng mà Elsa bỗng nhiên ngẩng đầu kêu lên: "Anna ?!" Cô từ bên cửa sổ quay đầu lại, âm thanh vội vàng pha chút hoảng hốt nói: "Kai... Gọi quan thư ký về cho ta !"
Kai: "A... ?"
Anna trở lại liền lao thẳng đến thư phòng, quả nhiên thấy Elsa vẫn là tư thế không thay đổi chút nào so với hai giờ trước ngồi ở bàn làm việc lật xem văn kiện, quan thư ký của cô biểu tình xoắn xuýt đứng ở bên cạnh. Anna có chút kỳ quái nhìn quan thư ký: "Elsa..."
"Anna, hôm nay sao về sớm như vậy ?" Động tác ngẩng đầu của nữ nhân kia ưu nhã đến khó tin, trên dưới cả người đều viết "Chuẩn mực hoàng thất", cho dù thấy nàng cũng không giật mình chút nào, chỉ là không chút gợn sóng nhàn nhạt hỏi.
Princess Anna cảm thấy đứng trước mặt chị mình hoàn mỹ như vậy so sánh với mình liền thấy thua kém, không được tự nhiên cầm lấy đuôi sam mặt dày đi lên: "Em có lời muốn hỏi chị, Elsa." Nàng nhìn một chút quan thư ký đang cố hết sức hạ xuống cảm giác tồn tại của mình: "Em muốn nói riêng với chị."
"Em không phải từ chối cùng chị nói chuyện riêng sao ?" Elsa mang nụ cười trêu ghẹo em gái mình, hài lòng khi thấy Anna nổi cáu tranh cãi: "Đó là... Đủ rồi, đó là chuyện lâu lắm rồi ! Chị phải nhớ cả đời sao !"
Chuyện ngày đó cùng người thừa kế thứ mười ba đính hôn đã trở thành lịch sử đen tối của Princess Anna, hết lần này đến lần khác Elsa có lúc muốn lấy nó trêu chọc nàng, bất quá nếu có hứng trêu chọc nàng thì nói cách khác tâm tình của nữ vương bệ hạ hôm nay cũng không tệ lắm ?
Anna đưa mắt nhìn quan thư ký ra khỏi cửa, sau đó đóng cửa lại.
"Elsa em..." Lời ra đến miệng, bỗng nhiên cảm thấy lúng túng, Anna phát hiện nàng không biết làm sao để cùng Elsa mở miệng thảo luận loại vấn đề này. Các nàng vốn nên giống như tất cả các cặp chị em gái khác không có gì giấu diếm nhau, đáng tiếc mười ba năm qua các nàng không nói lời hay nào cả.
"Ừ ?" Elsa ung dung đứng dậy, váy băng tuyết màu xanh làm hiện ra vóc dáng tuyệt đẹp, phong thái thướt tha của cô, mắt Anna không tệ nhìn chăm chú chị mình đứng dậy tự mình làm, tự mình rót trà - đáng chết, eo của chị tại sao có thể nhỏ như vậy ?
"Ừm... Em nói là, chị không cảm thấy váy của chị xẻ hơi cao sao ?" Nàng bóp lông mày hỏi.
Elsa nhìn váy của mình, lắc đầu một cái: "Chị không thấy vậy." Cô nhìn Anna luống cuống tay chân, một hớp trà nóng làm bỏng miệng, lè lưỡi chảy nước mắt, cố nhịn cười hỏi: "Vậy rốt cuộc là thế nào ? Kristoff chọc em sao ?"
Cô cười vô cùng dễ nhìn, nhưng mà Anna cảm thấy có chút không thoải mái: "Chị gần đây tại sao luôn nói tới anh ấy ? Chẳng lẽ giữa chúng ta không còn chuyện khác để nói sao ?"
Elsa cả kinh, trong mắt cô quả thật viết chữ kinh ngạc, Anna không nói ra, nhưng mà nàng cảm thấy vậy giống như một đóa pháo hoa.
Đúng vậy, vô cùng kỳ quái, nhưng mà nàng cảm thấy kinh ngạc trong mắt Elsa là một đóa pháo hoa nở rộ. Đột nhiên tới, thoáng qua rồi biến mất, nhưng lại tràn đầy ngạc nhiên mừng rỡ, màu sắc kia chỉ rõ sự vui sướng. Elsa thanh âm nhu hòa hỏi nàng: "Như vậy... Em muốn cùng chị nói gì sao ?"
Thần tình kia thật là làm người đỏ mặt - giống như bất luận điều gì cô cũng sẽ nghe nàng nói, bất luận bao lâu, tựa như cô cũng sẽ chờ nàng.
Anna đi về phía bên cửa sổ, dùng đế giày cọ tới cọ lui trên thảm: "Em... Elsa... Chị có đang thích một người nào không ?"
"Một người nào là chỉ... ?"
"Chính là..." Khó mà hình dung được uất ức và nóng nảy đang lên men trong ngực Anna a, nàng phát hiện mình háo hức với chị đến nỗi muốn kích động, đầu óc nàng có chút loạn, nhưng vẫn muốn có được câu trả lời rõ ràng: "Chính là nói, chị có đang thích ai không... Hoặc là sau này sẽ thích ai, chính là... Yêu ai..."
"Chị không phải đang yêu sao ?"
Cái gì... ? Rõ ràng từ ngữ chính xác, chữ nghĩa chính đáng, nhưng mà lời của Elsa cơ hồ làm cho Anna nghe không hiểu. Tim nàng thời điểm nghe được câu này liền nhảy lên một cái, thật giống như trong tiềm thức nàng biết gì đó, nhiệt độ trên mặt liền không kiềm chế bắt đầu leo thang. Nàng lui một bước dựa vào bệ cửa sổ: "... Ai ?"
Elsa trầm mặc ôn nhu nhìn nàng chăm chú, ánh mắt tựa như nước biển xanh biếc đem Anna nhấn chìm.
Mặc dù cuối cùng Elsa không trả lời, nhưng mà nóng nảy trong lòng Anna không khỏi biến mất.
"Elsa... chị sẽ kết hôn sao ?" Nàng rốt cuộc cũng lắp bắp hỏi. Elsa mang ý cười như vậy lắc đầu một cái: "Không biết."
Trong nháy mắt, Anna lại cho là Elsa đang đứng ở vương cung băng tuyết trên đỉnh núi Bắc, gió rét lẫm liệt để lại mình cô cô độc.
Trong lòng lành lạnh buồn rầu, có chút đau.
Có thể đây chẳng lẽ không phải câu trả lời nàng mong muốn sao ?
**********
Sau đó mấy ngày Anna đều ngủ không tốt lắm, Kristoff phải đi khai thác băng, trong mấy ngày này chưa thể trở lại, Olaf cũng đi cùng, thuận đường hỏi thăm sức khỏe Marshmallow. Nàng cũng không có quá nhiều bạn, vì vậy mấy ngày nay đều nhàm chán đợi ở trong lâu đài.
Nhàm chán như vậy nàng vốn cũng không xa lạ gì, nhưng trước đây nàng không hề cảm thấy đợi ở trong lâu đài sẽ khó chịu đến như vậy.
Nàng đối với hoạt động chạy tới chạy lui đã mất hứng thú, chơi đùa trên hành lang trở nên không còn thú vị, nàng không thèm để ý bộ giáp trong góc, cũng không muốn nói chuyện với Joan.
Đứng ở cửa thư phòng, dũng khí gõ cửa cũng không có.
Đây thật là kỳ quái không phải sao ? Nàng cũng đã gõ cửa mười mấy năm... Hơn nữa bây giờ nàng có thể khẳng định chỉ cần nàng gõ cửa Elsa nhất định sẽ đáp lại nàng.
Lúc trước cho dù nàng không gõ cửa mà chạy vào không cũng sẽ bị ôn nhu tiếp đón sao ?
Này... Elsa không có đáng sợ như vậy...
Nhưng mà trong mơ, nàng mơ thấy núi Bắc rất xa lặp đi lặp lại, nằm mơ thấy tòa cung điện trong suốt đến mộng ảo kia. Vách núi lạnh lẽo rất hiếm dấu chân người, cuồng phong bão tuyết phảng phất như một thế giới khác, mà chị nàng ở nơi đó ngồi trong cung điện lạnh như băng lấy một loại tư thế cao ngạo tuyệt trần quan sát thế giới.
Gió rét ôn nhu vây quanh cô, tuyết bay thần phục dưới chân cô, dãy núi gió tuyết liên miên nguy nga, tầng băng tuyết đọng lại ngăn cách với đời, cô một mình đứng dưới ánh mặt trời tuyệt đẹp trong cung điện băng, cô là nữ vương cao ngạo của thế giới đó.
Trở trở lại lại, nàng mơ thấy ánh mắt Elsa lạnh lẽo như hàn băng nghìn năm, nằm mơ thấy gương mặt hoàn mỹ như tượng đá tạc nên của Elsa, nằm mơ thấy mái tóc màu vàng bạch kim của cô, băng làm thành giày cao gót, nằm mơ thấy cô phong hoa tuyệt đại, miệt thị thiên hạ, vừa lạnh lùng quay người, cửa cung điện băng ầm một tiếng đóng lại.
Tựa như cả thế giới màu mè, cũng không đáng để cô phải đặt tiền cược một ánh mắt.
Anna giống như giãy giụa ở sâu trong tuyết, lạnh lẽo tuyệt vọng không màng tới, nàng ra sức kêu lên, thanh âm ở trong gió tuyết phát ra liền bị thổi tan. Nàng liều mạng muốn từ trong tuyết bò ra ngoài, muốn đến gần Elsa. Nhưng mà gió tuyết càng lúc càng nhiều, từng mảnh bông tuyết làm mờ nhạt đi tầm mắt của nàng, một bước cũng không thể tiến về phía trước, chỉ mơ hồ thấy ở chỗ cao xa kia Elsa hờ hững xoay người.
"Elsa------! Elsa ! Elsa !"
Đừng đi ! Đừng đi... Đừng rời đi... Elsa-----!!!
"Anna ! Chị ở đây, chị ở..." Nàng bỗng nhiên bị ai đó ôm vào trong ngực, nàng mơ mơ màng màng phát hiện mình thậm chí khóc đến không thở nổi, trong bóng tối một đôi tay lạnh như băng dùng sức ôm lấy nàng. Nàng ngửi được mùi hương lạnh như băng thoang thoảng, nàng tựa vào trong ngực mềm mại, nàng sợ hãi khóc lớn ôm lấy cô, giống như người sắp chết chìm ôm được khúc gỗ, giống như trong lúc tuyệt vọng bắt được hy vọng duy nhất: "Elsa... Elsa !"
"Chị ở đây, chị ở đây." Thanh âm kia tràn đầy ôn nhu và ân cần đến tận cõi lòng, hoàn toàn bất đồng với khí thế lãnh đạm thường ngày nóng bỏng không ngừng đáp lại nàng, mang theo một loại yêu thương vô cùng, giọng nói gần như rơi lệ, không ngừng lặp lại: "Chị ở đây, Anna..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro