Chương 10 | Số tiền mất cắp

- Sao vậy cô ? - Kim Ngưu ngơ ngác hỏi.

- Cháu hãy hỏi bạn trai cháu ấy ! - Cô vừa trả lời vừa lau nước mắt.

- Cô hiểu lầm rồi, cậu ấy không phải bạn trai cháu đâu ạ ! - Kim Ngưu đỏ mặt ngại ngùng, quay sang cậu bạn. - Sao vậy cậu ?

Song Tử vẫn nhìn cô bằng đôi mắt đượm buồn, trông mới tang thương làm sao ! Kim Ngưu méo cả mặt, không hiểu cậu ta bị gì.

- Này cậu, cậu làm như tôi sắp chết không bằng ấy, tôi đã không sao rồi mà. 

Kim Ngưu nói đến đây, cậu ta lại càng khóc tợn, con trai gì đâu mà mít ướt.

- Tôi xin lỗi, vì tôi mà cậu phải chết ! Hu... hu...

- Hả ? Cậu bị thần kinh à ? - Kim Ngưu hốt hoảng quay sang cô y tế. - Cô, chuyện này là sao ? Cô đã nói linh tinh gì với cậu ấy à ?

Cô y tế cười nức nở, Song Tử bấy giờ mới thấy kì lạ, liền giận dữ :

- Sao cô lại lừa cháu ?

- Tại cô cứ thích nhìn mày lo lắng cho con bé, lúc đó công nhận dễ thương cực. - Lại vỗ vai Kim Ngưu. - Cháu là may mắn lắm mới có người bạn trai như nó đấy, không bận tâm ngoại hình, loại người như vậy cô còn tưởng chết hết rồi chứ.

- Cô sao thế nhỉ, cháu đã nói không phải...

- Thôi, không phải ngại !

Cả hai đứa bây giờ mặt đỏ như trái cà chua, cái bầu không khí này thật là ngượng ngùng quá đi mất.

- E hèm ! - Con người đứng ngoài cửa nãy giờ chứng kiến một màn tình cảm, ngứa mắt liền cắt ngang. - Nhỏ Ngưu, khỏe rồi thì đi thôi ! Còn cậu đó, tên gì ấy nhỉ ? À, Võ Song Tử, đừng có lợi dụng mà tán bạn tui !

Nói rồi Cự Giải tức tốc kéo tay Kim Ngưu rời khỏi đó. Song Tử liếc xéo cô y tế một cái rồi chán nản rời đi. Khóe miệng cô lúc đó bỗng kéo lên thành nửa vầng trăng, trong lòng thầm nghĩ : "Tình tay ba à !? Đúng là tuổi trẻ khó hiểu !"

Xử Nữ đứng dậy, 'vô tình' lướt qua Nhân Mã :

- Đừng tưởng tôi không biết cậu tính làm gì ! - Lời nói như mang theo âm khí, hại Nhân Mã dựng hết tóc gáy, rốt cuộc thì cô ta là người như thế nào ?

- Ê, Xử Nữ. - Thiên Bình gọi. - Mình đang định đi xem Kim Ngưu ra sao, cậu đi cùng mình được không ?

Cô dường như đang cố gắng để có thể kết thân được với người bạn 'lạnh lùng' này. Xử không nói gì, chỉ nhìn về một phía, Thiên Bình cũng nhìn theo. À, ra là Cự Giải đang kéo Kim Ngưu về lớp.

- Này cái tên Giải kia, mi bị làm sao thế ? - Kim Ngưu tức giận hất phăng tay Cự Giải. - Rõ ràng cậu ấy đưa mình vào phòng y tế, vì cớ gì mà cậu phải giận dữ ?

- Cậu thì biết cái gì , còn không phải là do cậu ta ném bóng vào đầu cậu sao, sau đó lại còn giúp cậu, bộ cậu không hề thấy lạ à ?

- Cậu mới lạ ấy, Song Tử chỉ là vô tình...

- Vô tình ? Từ trước tới giờ mình thấy ai cũng xa lánh cậu, cậu ta như vậy không phải bất bình thường sao ?

- À, thì ra là vậy... ! Cậu được lắm, CỰ GIẢI ! - Nói rồi, Kim Ngưu đuổi Cự Giải khắp sân. - MI MAU ĐỨNG LẠI CHO TA, CON CUA NGU NGỐC KIA !

- Này Kim Ngưu, đừng quên đầu cậu vừa mới bị gì đấy ! - Thiên Bình nói vọng ra nhắc nhở, sau đó quay sang Xử Nữ. - Nhìn bọn họ thật giống một cặp đôi ha !

Xử dường như chỉ chú tâm vào quyển sách mà không thèm đoái hoài gì tới nàng Bình, thậm chí còn lặng lẽ đi vào lớp lúc nào không hay.

- Ê ê ê... Chờ mình với !

...

Hai nàng vừa tới lớp liền thấy cả một đám túm tụm lại chỗ của một bạn nữ. Hình như bạn ấy tên Hạ Vy thì phải. Xử Nữ cũng không quan tâm cho lắm, còn Thiên Bình thì rất là tò mò liền đến gần xem.

Hạ Vy đang úp mặt xuống bàn, người cô khẽ run lên, nức nở, cô đang khóc. Đám bạn thân xung quanh cô nhốn nháo, hình như Hạ Vy bị mất tiền thì phải, số tiền đó chắc lớn lắm.

Cậu bạn bên cạnh an ủi cô ta, vẻ mặt lo lắng tột độ :

- Đừng khóc nữa Vy, mình sẽ tìm lại tiền cho cậu mà, cậu thử nhớ xem mình đã để quên tiền ở đâu.

Hạ Vy ngẩng đầu, gương mặt mới tang thương làm sao, đôi mắt to tròn long lanh của cô sưng húp lên, mọng nước :

- Mình nhớ là mình để trong cặp mà, làm gì mang ra ngoài chứ, số tiền lớn như thế... Vả lại trước khi đi học thể dục, mình cũng có kiểm tra lại cặp, tiền vẫn còn.

- Đúng đấy ! - Đám bạn thân đồng loạt làm chứng. - Vy chỉ đi chơi với chúng mình thôi, làm gì có chuyện cậu ấy lôi tiền ra bao giờ, đến bạn thân cậu ấy còn không biết cậu ta có bao nhiêu tiền. Chúng mình cạnh Vy suốt mà.

Cậu bạn bên cạnh nghe vậy liền đập tay xuống bàn, vẻ mặt phẫn nộ, giọng nói đầy tức giận :

- Này, ai trót lấy trộm thì trả lại đi, đừng ăn ở thất đức như thế, có ngày gặp quả báo đấy !

- A, mình biết rồi, hay khám cặp đi ! - Cô bạn thân của Hạ Vy - Uyên Nhã như nảy ra một sáng kiến. - Có khi ai đó lấy rồi để trong đó cũng nên.

Tất cả mọi người trong lớp đều hưởng ứng. Đám bạn thân của Hạ Vy là người chịu trách nhiệm công việc đó.

...

Một lát sau...

- Ủa, sao trong cái cặp này lại có những mười lăm triệu lận, mà cậu cũng mang đi mười lăm triệu mà đúng không Vy ? - Uyên Nhã chợt reo to.

Tiếng nói đó đã thu hút tất cả sự chú ý của mọi người, ai nấy cũng truy tìm xem chủ nhân của nó là ai. Kim Ngưu, Cự Giải lúc này cũng vừa về tới lớp.

Nhìn thấy vẻ mặt méo xệch của Thiên Bình, Kim Ngưu không khỏi lo lắng mà chạy tới hỏi thăm :

- Ủa, Bình, sao mặt cậu lại tái nhợt đi thế ? Cậu bị bệnh hả ?

Và lần này, sự chú ý lại dồn hết sang phía Thiên Bình.

- Ủa, chủ nhân của cái cặp này là 'chuột cống' chứ còn ai vào đây nữa ! - Một cậu bạn to mồm, vẻ mặt khinh khỉnh, giọng điệu đầy sự chế giễu. - Chỉ có cái đồ nhà quê như cậu ta mới ăn cắp tiền của Hạ Vy thôi, không sai được.

- Hả, ăn cắp gì chứ ? - Kim Ngưu ngơ ngác, cũng không hiểu cái lớp này đang bị gì nữa.

Song Tử liền đi tới kể hết mọi chuyện cho Kim Ngưu nghe, từ chuyện Hạ Vy mất tiền đến chuyện có số tiền lớn được phát hiện trong cặp Thiên Bình. Cô cũng không thể tin Thiên Bình lại có thể làm ra cái chuyện động trời đó, cậu ta nghèo thật đấy, nhưng cô có thể thấy tâm hồn của cô nữ sinh này rất thật thà, không phải dạng túng quá làm liều. Kim Ngưu nghĩ, có lẽ là ai đó đã vu khống cho cậu rồi, cơ mà, tại sao cậu ta lại phải sợ sệt thế kia ? Thật khó hiểu !

- Không, Thiên Bình không phải loại người như thế, mấy cậu hiểu nhầm rồi ! - Kim Ngưu đi tới bênh vực bạn mình.

- Còn tiếp -

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro