Chương 4
Chương 4 – Người vàng nhỏ
*ừm, Người vàng nhỏ - Tiểu Kim Nhân (mà tui ko thích tên Hán Việt nên tui dịch ra, các bạn thích tên Hán Việt hơn thì tự đổi tên trong đầu nhé ^^
-------------------
Thời Lâm nhìn những củ gừng trước mặt, thật sự không thể ăn sống được, hết cách, cậu đành phải nghĩ cách biến chúng thành những tài nguyên hữu ích. Thời Lâm đặt khoai tây sang một bên, chờ nó nảy mầm rồi sẽ trồng lại lần nữa, sau đó cậu cầm một củ gừng lên, đoạn lấy ra tấm danh thiếp của Gebrüder, cậu nhìn xung quanh, xác định xung quanh không có ai khác, lúc này mới đỏ mặt hô to: "Ra đây nào, Gebrüder!"
Sau ba giây im lặng, trên tấm bưu thiếp bật ra hình chiếu: "Anh bạn à, nhanh thế đã tìm tôi rồi sao? Có phải tôi không ở đó khiến cậu cảm thấy cô đơn không?"
Gebrüder vừa vẫy tay vừa hét về phía cậu.
Thời Lâm cầm củ gừng giơ về phía hình chiếu của Gebrüder, ngập ngừng nói: "Ruộng của tôi thu hoạch được rồi, tôi đào được mấy củ gừng này, anh có cần không?"
"Gì cơ! Đây chẳng phải là Người vàng nhỏ trong truyền thuyết đó sao? Tôi cũng chỉ từng nghe người ta kể lại thôi, ăn một củ Người vàng nhỏ có thể phục hồi giá trị sinh mệnh (HP) đấy! Tôi đến ngay đây, nhớ giữ lại cho tôi một ít nhé!!!" Vẻ hào hứng của Gebrüder bị lo lắng cuốn đi, anh ta vội vã thay đổi hướng thuyềm, quay đầu trở lại đảo.
"Được rồi, tạm biệt." Thời Lâm cất tấm danh thiếp đi, sau đó cậu mang gừng đến bên cái rương gỗ đựng nước rửa sạch.
Trong lúc chờ Gebrüder, Thời Lâm lần lượt thu thập được thêm các vật phẩm khác như ván gỗ, vải..., cậu thu hết vào không gian trữ vật.
Sau khi thu hết vật tư lại, bỗng từ xa vọng tới tiếng Gebrüder: "Anh bạn, tôi đến mua Người vàng nhỏ đây!" Ngay sau đó, Thuyền Gebrüder cũng dần tiến gần hòn đảo.
Gebrüder không tìm thấy cầu tàu hay cột buộc dây neo để cố định thuyền, liền hỏi Thời Lâm: "Chỗ cậu không có gì để cố định Thuyền Gebrüder sao? Nếu không có thì tôi dùng mỏ neo..." Thời Lâm lập tức liên tục thi triển Thuật đóng băng về phía mũi thuyền. "...để cố định tàu, ủa, được rồi."
Thời Lâm ôm đầu choáng váng, nói: "Tôi đã giúp anh cố định thuyền rồi, anh có thể xuống được rồi."
Gebrüder vội vàng chạy xuống, chỉ thấy phần nửa người phía trên của Gebrüder lơ lửng, còn nửa thân dưới thì chỉ thấy một bóng mờ.
"Người vàng nhỏ cậu bán bao nhiêu? Tôi mua hết!"
"Thứ gọi là Người vàng nhỏ này thực sự hiếm vậy sao?" Thời Lâm không hiểu tại sao Gebrüder lại phấn khích đến vậy.
"Tất nhiên rồi! Những người đi biển như chúng tôi rất hiếm khi được ăn rau củ. Muốn làm một mảnh ruộng trên thuyền cần rất nhiều tài nguyên, đâu dễ dàng như hòn đảo nhỏ này của cậu. Cho dù có mua bộ dụng cụ trồng trọt của Công ti Làm Nên Kỳ Tích cũng phải tốn đến 1000 tiền gạch đấy. Đợi chút, tôi sẽ gửi thông tin cho cậu xem... Không đúng, hóa ra chúng ta vẫn chưa thêm bạn tốt hả!" Gebrüder vội vàng tìm kiếm tên của Thời Lâm, sau khi thêm bạn tốt với cậu, anh ta liền gửi thông tin về bộ dụng cụ trồng trọt của Công ti Làm Nên Kỳ Tích cho cậu.
"Thấy rồi." Thời Lâm bấm mở thông tin:
【Bạn tốt của bạn, Gebrüder, đã gửi một liên kết. Bấm để xem】
Cậu bấm vào nút bấm:
【Bộ dụng cụ trồng trọt Làm Nên Kỳ Tích: Sản phẩm của Công ty Làm Nên Kỳ Tích, bao gồm máy lọc nước Làm Nên Kỳ Tích, máy tưới nước Làm Nên Kỳ Tích, nhà kính gấp gọn Làm Nên Kỳ Tích, 10kg đất hữu cơ
Giá tiền: 1000 đồng gạch.】
"Đắt quá!"
"Đúng vậy, cho nên nếu không mua được thì gần như chẳng có cơ hội được ăn rau củ."
"Vậy tôi sẽ đưa hết mấy củ gừng này cho anh, giống như lần trước, dùng đồ vật để đổi nhé." Thời Lâm giữ lại hai củ gừng, số còn lại tất cả đều giao cho Gebrüder.
"Được, vậy cậu thấy cái gì vừa mắt thì cứ việc lấy thoải mái." Thời Lâm theo Gebrüder đi vào phòng chứa đồ, lấy đi một cái xẻng, một cái cuốc, một cái búa, một hộp đinh và một ít bánh quy. Sau khi rời khỏi phòng chứa đồ, Thời Lâm không thấy Gebrüder đâu, liền đi quanh kiếm người, cậu đi tới một căn phòng ở cuối hành lang. "Cạch!" Thời Lâm vặn tay nắm cửa bước vào, đó là thư phòng của Gebrüder.
Thư phòng của Gebrüder chất đầy sách, ở giữa còn đặt một tấm bản đồ. Thời Lâm đầu tiên là chụp lại tấm bản đồ, sau đó tiến đến kệ sách.
"Dạy bạn dễ dàng làm 100 loại bánh quy," "99 bí quyết ăn cá," "Tuyển tập canh cá"... Sao toàn là sách nấu ăn thế?" Thời Lâm tiếp tục xem, cho đến cuối kệ sách, tất cả sách ở đây đều có liên quan đến đồ ăn.
Gebrüder thấy cửa căn phòng bí mật của mình bị mở ra, vội vàng chạy lại, nhìn thấy Thời Lâm đứng trong đó thì nói: "Không...Không ngờ lại bị cậu phát hiện!" Thời Lâm cầm cuốn "Dạy bạn dễ dàng làm 100 loại bánh quy", hỏi: "Chỗ anh ngoài mấy cuốn sách này ra thì không còn sách gì khác sao? Ví dụ như sách về địa lý hoặc thời tiết chẳng hạn?"
Gebrüder mặt mũi đỏ bừng, nói: "Mấy vấn đề này tôi tự dựa vào năng lực bản thân là được, mấy cuốn sách kia có cũng chẳng có ích gì!"
Nói xong, Gebrüder bước đến sau lưng Thời Lâm, đẩy cậu ra khỏi phòng. "Được rồi, được rồi, tôi sẽ tự mình rời khỏi đây."
Họ đi thẳng đến lối vào của con thuyền, lúc này Gebrüder mới lưu luyến chào tạm biệt: "Người anh em, chúng ta lại phải chia tay rồi. Nhớ liên lạc với tôi thường xuyên nhé, ngày nào cũng gọi cho tôi một lần cũng được!"
"Tôi sẽ làm thế, tạm biệt." Thời Lâm quay trở lại hòn đảo, nhìn theo Thuyền Gebrüder dần bơi đi.
"Phù!" Thời Lâm cầm xẻng, cuốc, búa, đinh và bánh quy, cậu mở không gian trữ vật. Không gian lưu trữ chỉ có 10 ô, nhưng Thời Lâm phát hiện trong đó đã có 9 ô đựng vật phẩm.
"Không gian trữ vật sắp hết chỗ rồi, trước tiên phải dựng một gian phòng chứa đồ, ném hết đồ vào đó."
Thời Lâm lấy hết ván gỗ ra, dựng một khung nhỏ có lối ra vào trên bãi cỏ, sau đó cậu dùng đinh cố định lại rồi tiếp tục chồng thêm lên.
"Không đủ ván gỗ, tạm như vậy đã!" Cậu bỏ cần câu, dao con, gậy gỗ, xẻng, cuốc, búa và đinh vào khung, sau đó cất bánh quy vào không gian trữ vật.
"Xong, trời tối rồi, giờ là lúc ăn tối thôi!"
Từ sau lúc xuyên qua thời không tới giờ, đây là bữa ăn tương đối phong phú đầu tiên của Thời Lâm, cậu đặc biệt lấy ra một tấm vải trải trên mặt đất, sau đó mới đặt bánh quy lên trên tấm vải.
"Cuối cùng cũng không phải chỉ có thể xé bánh mì ra ăn cầm hơi nữa rồi." Khoảnh khắc ấy, Thời Lâm cảm thấy bánh quy trong tay cậu chính là món ăn ngon nhất trên đời. Thế rồi nhiều năm sau, khi nghĩ lại lúc này, cậu vẫn không thể quên được hương vị ấy.
Sau khi ăn một chiếc bánh quy, Thời Lâm đem cất phần còn lại, cậu nhìn quanh hòn đảo, nhận ra trời tối đen như mực, mới nhớ ra rằng mình đã lấy được một chiếc đèn dầu từ chỗ Gebrüder. Cậu liền đi qua phòng chứa đồ cầm đèn dầu trong tay.
"Có cái này thì ban đêm cũng có thể làm việc được rồi."
"Uỳnh!"
"Chuyện gì vậy?" Thời Lâm lập tức giơ cao chiếc đèn dầu trong tay, nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy một con thuyền buồm khác vừa mới đâm vào đảo.
【Độ bền của Thuyền đảo -3】
"Cái gì thế?" Thời Lâm hít sâu, sau đó tiến về phía trước. "Ể? Lại thêm một con thuyền nữa!" Thời Lâm trèo lên thuyền, không phát hiện có người, cậu tiếp tục đi sâu vào bên trong, cuối cùng nhìn phát hiện có một người đang nằm trên sàn hành lang của con thuyền.
Cô gái đang hôn mê bất tỉnh, vị trí đứt đoạn trên cánh tay phải vẫn đang chảy máu. Thời Lâm từ từ đưa tay ra, đặt dưới mũi cô gái để kiểm tra xem cô có còn thở hay không.
【Tên: Tái Bích Đề
Cấp độ: 6
Giá trị sinh mệnh (HP): 23/75 (nghiêm trọng)
Giá trị ma lực (MP): 15/15
Thuộc tính:
Sức mạnh (11/15)
Nhanh nhẹn (10/15)
Trí lực (6/15)
Độ thu hút (2/15)
May mắn (8/15)
Kỹ năng: Thành thạo vũ khí, Quyền thuật】
【Loại thuyền: Bè gỗ
Độ bền: 97/100
Loại thuyền: Thuyền buồm
Độ bền: 87/100】
"Vẫn còn thở, vậy... phải cầm máu chỗ cánh tay cho cô ấy trước đã!" Thời Lâm lấy tấm vải ra, quấn thành đoạn dài, dồn hết sức buộc chặt cánh tay của cô gái, sau đó cậu lại sử dụng Thuật đóng băng để đóng băng cánh tay lại.
【...
Giá trị sinh mệnh (HP): 17/75 (nguy kịch)
...】
【...
Giá trị sinh mệnh (HP): 12/75 (nguy kịch)
...】
【...
Giá trị sinh mệnh (HP): 8/75 (nguy kịch)
...】
...
Cuối cùng, khi giá trị sinh mệnh (HP) giảm còn 3 điểm thì dừng lại, không tiếp tục rớt thêm nữa.
"Phù! Nguy hiểm thật." Thời Lâm lau mồ hôi lạnh trên trán, ngã phịch xuống sàn. "Còn chưa xong đâu, phải nghĩ cách hồi giá trị sinh lực cho cô ấy nữa."
Thời Lâm vốn định đặt Tái Bích Đề lên giường, để cô không phải nằm trên sàn thuyền cứng, nhưng mà cậu chỉ có 3 điểm sức mạnh, thế là cậu lập tức bỏ cuộc.
Sau đó, Thời Lâm tìm thấy có cốc trong nhà bếp, liền chạy trở về đảo, lấy một ít nước từ trong thùng nước, cậu cất nước vào trong không gian trữ vật rồi lại chạy trở lại thuyền.
"Làm thế nào mới cho cô ấy uống nước được? Thôi kệ đi, trước tiên cứ đỡ cô ấy ngồi dậy đã." Thời Lâm kéo Tái Bích Đề dựa lưng vào tường, sau đó cậu lấy bình nước ra, rót một cốc nước. Cầm cốc nước trong tay, cậu bối rối không biết phải làm thế nào.
-----------------------
Các bạn đọc truyện sinh tồn đừng ghép CP nhé, kẻo mấy chương nữa gặp bạn học Chu lại chìm thuyền : )))) chúng ta phải giữ cho thuyền của mình không chìm, và tiếp tục sinh tồn hết hơn 200 chương nha!!!!
Xong chỉ tiêu ngày hôm nay (sau khi học hết 100 từ mới bài 9 tui sẽ làm thêm 1ch bộ trượt tuyết vậy)... Người già hơi rảnh...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro