Chương 40: Nguyệt Nhi, đến, đến chỗ ta nào

"Ha hả."

Ánh mắt Hoả Kính Hoa trầm xuống:

"Muội bảo vệ hắn được nhất thời, cũng không phải mãi mãi. Hoặc là giết chết ta, hoặc là hắn chết."

"Hoả Kính Hoa ngươi điên rồi!"

"Phải! Ta điên rồi! Yêu muội đến điên rồi!"

Hoả Kính Hoa tàn bạo quát, vung trường thương đâm thẳng về phía nàng.

Đồng tử của Thuỷ Nguyệt co rụt lại, nháy mắt, thuỷ trảm đã xuất hiện trên tay.

Nàng cắn răng nhịn xuống đau đớn trong cơ thể, vung ra một đao.

"Ta thật cảm kích tiện nhân kia dùng chướng khí đả thương muội. Nếu không không biết muội còn có thể vùng vẫy như thế nào nữa."

Ánh mắt Thuỷ Nguyệt rùng mình nhìn hắn: "Hoả Kính Hoa, ngươi vì sao cứ phải làm đến nước này? Ta và ngươi nhất định phải trở thành kẻ địch của nhau sao?"

"Nguyệt Nhi, đây chỉ là một trò chơi." Hắn cong môi:"Muội còn thật sự như thế làm gì."

"Ngươi----"

Nàng phẫn nộ nắm chặt trường đao.

Hắn, lại đem sinh mạng của Fei ra để đùa giỡn? Đùa cái gì vậy!

Đùa cái gì!

Hắn điên rồi!

Vì nàng mà Thuỷ Long tộc gặp nguy cơ, vì nàng mà Feitan bị đe doạ đến tính mạng...

Nàng rốt cuộc đã tạo nên nghiệt gì!

"Cuồng long hoán vũ!"

Một con thuỷ long được tạo ra, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai lao về phía hắn. Đôi mắt của Hoả Kính Hoa đầy cuồng nhiệt, kích động vung trường thương:

"Phải, chính là như vậy...dùng hết sức đi Nguyệt Nhi, sau đó để ta dùng thực lực tuyệt đối để chứng minh cho muội thấy bản thân muội thuộc về ai! Hoả Long Kích!"

Hoả long và thuỷ long lao vào nhau, lực ép mãnh liệt khiến toà nhà nháy mắt sụp xuống. Nàng phân thần bảo vệ Feitan, đẩy hắn đến chỗ an toàn. Cánh tay bị hoả long đả thương, nàng vung tay lên, cường thế hạ xuống một đao.

"Ngao---!"

Hoả Long kêu gào một tiếng, rất nhanh đã tan rã.

"Không tệ." Hắn nhếch môi:

"Hoạ Long!"

Trên bầu trời xuất hiện một con rồng lớn. Toàn thân nó bị tia sét bao vây, dưới chân là u minh hoả. Đôi mắt của nó bị che kín bởi ánh lửa, toàn thân được bọc lại bởi một bộ giáp màu vàng kim.

Hô hấp của Thuỷ Nguyệt, nháy mắt đọng lại.

Bản mệnh địa ngục U Minh Hoả, bản mệnh lôi điện của Lôi Long, bản mệnh vũ khí Giáp Ti của Kim Long, bản mệnh hoả linh của Hoả Long, và trên long trảo của nó...Bạo Xích Thuỷ, bản mệnh vũ khí của Thuỷ Long tộc!

Hắn ta, hắn ta...

Nàng cắn chặt môi đến bật máu, dưới uy áp của Hoả Kính Hoa cũng nhịn không được run lên.

Đây chỉ là hình chiếu của hắn thôi...

Chỉ là hình chiếu..

Thế nhưng nàng, bỗng nhiên muốn lùi bước.

Hoả Kính Hoa vươn tay điều khiển Hoạ Long, vẻ mặt thản nhiên:

"Muội đã hiểu chưa? Trước thực lực tuyệt đối, muội phải cam chịu."

"Nào, Nguyệt Nhi. Tiến về phía ta."

...

Gon, Killua và Kurapika co rúm lại, kinh sợ nhìn lên bầu trời. Các thành viên của Ảo Ảnh Lữ Đoàn đều căng thẳng ngưỡng đầu, không dám thở mạnh.

Còn Feitan, hắn nhìn Thuỷ Nguyệt bị đánh thương, đôi mắt vàng tràn đầy tàn bạo và huyết tinh. Hắn điên cuồng đập vào thành kết giới, muốn phá huỷ đi thứ xiềng xích đang trói buộc hắn. Muốn phá đi bức tường ngăn cách giữa hắn và nàng. Thế nhưng hắn...bất lực.

"Tại sao Bạo Xích Thuỷ.."

"Tại sao lại.."

Nó là bản mạng khế ước của lão tổ tông....

"Ừ, ta giết rồi." Hắn không sao cả thừa nhận:"Tại lão già đó không chịu đưa ta Không Gian Kính. Nếu lão ta tự nguyện mở ra không gian thì ta đã không phải giết lão ta rồi."

"Hoả Kính Hoa!!!" Thuỷ Nguyệt rít gào, đôi mắt tức khắc biến thành màu đỏ.

Mái tóc trắng xoá không gió tự bay, đôi tai của Thuỷ Long mọc ra, bén nhọn mà mỹ lệ. Bàn tay mảnh khảnh xinh đẹp nháy mắt hoá thành long trảo, nàng phi lên bổ xuống người hắn.

"Rầm---"

Hoạ Long thay thế Hoả Kính Hoa chịu thương, thế nhưng vẫn không hề hấn gì. Trên dưới nó đều là bảo vật, bảo hộ nó quá tốt. Ngược lại Thuỷ Nguyệt bị nó dùng lôi điện đánh vào người, phun ra một búng máu.

Xiềng xích từ trên long trảo dần động. Nó đang trong trạng thái quấn lấy móng vuốt biến thành dựng thẳng, sau đó quấn lấy Thuỷ Nguyệt. Nàng gào lên một tiếng, ngay sau đó biến trở thành một con Thuỷ Long khổng lồ.

Giữa trán nó xuất hiện một kí hiệu màu đỏ, chỉ trong khoảnh khắc đó, Bạo Thuỷ Xích--đứt.

"A?" Hoả Kính Hoa kinh ngạc:"Hậu duệ của...Bạo Long?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro