Chương 9: Thật sự tồn tại
Thủy Nguyệt sau khi trở về, liền nghe người hầu nói Thiên Long tộc Công chúa diện kiến.
Nàng thở ra một hơi, sau đó về lương đình ngồi.
Ước chừng vài phút sau, có hai người đến.
Chính là tam công chúa Long Thần Hoa và lục công chúa Long Thần Hi.
"Ngọn gió nào đưa hai người đến đây đây?"
Lấy quạt che miệng cười khẽ, Thủy Nguyệt sóng mắt lưu chuyển, ôn nhu mà tao nhã. Uyển chuyển nhưng lại ẩn chứa xa cách.
"Thủy Nguyệt. Hôm nay ta đem nàng đến cho nàng gặp ngươi ... Lục muội của ta, nhưng là cùng chúng ta giống nhau."
Thủy Nguyệt hé miệng, hai mắt cũng mở to hơn. Nàng cười khẽ , ánh mắt toát lên vẻ hứng thú vui mừng.
"Vậy sao. Thật trùng hợp nha. Nữ nhân Long tộc chúng ta."
Đều yêu nhân loại.
"Như vậy, ta muốn nói là.."
_____Nội dung trong Hikari Ryu có nói sơ qua__
Sau khi hai người trở về, Thủy Nguyệt ngồi lại một lát mới chuẩn bị đi vào phòng.
200 năm a...
Một con số to lớn biết bao.
Nàng phải chờ bao nhiêu năm nữa đây..
"Nguyệt."
"Feitan a."
Theo thói quen mở quạt ra che khuất nửa khuôn mặt, nàng câu môi.
"Thật lâu không có gặp ngươi.." 20 năm a..
"Đúng thế. Đều đã 1 năm."
Feitan bình tĩnh nói. Khí tức thị huyết trên người hắn đã tản đi. Cùng bình thường giống như hai người hoàn toàn khác.
Lẳng lặng nhìn Thủy Nguyệt phía trước, nội tâm Feitan tràn đầy phức tạp.
Một năm qua hắn nghĩ đến, có lẽ giấc mộng mà hắn xây dựng lên đã sụp đổ thực sự. Người con gái mà hắn thường hay mơ về, có lẽ từ đó sẽ không còn gặp lại nữa. Bên cạnh hắn..sẽ không còn ai khiến hắn hoàn toàn tin tưởng. Hắn sẽ không thể thư giãn mỗi lúc gặp nàng như thế nữa.
Thủy Nguyệt đang cười nói đột nhiên im bặt. Nàng nhìn Feitan, ánh mắt khó nén nổi có chút sâu xa, thủy mâu lạnh đi.
"Feitan...mùi nữ nhân trên người ngươi là chuyện gì xảy ra?"
"Nữ nhân?"
Feitan ngẩn ra. Nghĩ đến ban nãy Shalnark thiết kế khiến Tiếu Nguyệt lên giường của hắn...
Mặc dù đã đạp bay, nhưng hiện tại thấy Thủy Nguyệt tức giận Feitan đột nhiên cảm thấy lửa giận lên cao.
"Một cái không biết sống chết nữ nhân cùng một cái thích tìm phiền toái hồ ly muốn thiết kế ta.."
"Hừ."
Nhàn nhạt liếc nhìn Feitan, Thủy Nguyệt hừ lạnh.
Mà lúc này đột nhiên Feitan ngây ra.
"Ngươi..ngửi được?"
"Đúng vậy. Sao?"
"Đây..ngươi không phải là do ta tự huyễn hoặc bản thân mà hình thành sao?"
Tự huyễn hoặc bản thân?
Thủy Nguyệt cứng đờ.
Nghĩa là nói, hắn luôn không có xem bản thân nàng là thật sự tồn tại?
"Fei!Tan!"
Cắn răng nặn ra cái tên này, Thủy Nguyệt ném quạt đi, bàn tay mềm mại nắm lấy cổ áo Feitan kéo về phía nàng.
"Feitan, ngươi nghe cho rõ. Bổn công chúa là thật! Sự! Tồn! Tại!"
Thật sự..?
Feitan mắt vàng mở lớn. Mà sau bên trong, là mừng như điên
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro