Chương 7: Nắm tay
Editor: Tiểu Muội
Tô Dữ Chu về nhà vào buổi ngày thứ ba tối đi công tác, khi anh đẩy vali phong trần mệt mỏi vào cửa, Chúc Vãn Nịnh đang ăn mì chua cay, vào khoảnh khắc ngẩng đầu nhìn nhau, còn nửa phần mì ở trong miệng, một nửa còn rũ trong bát mì.
Cô kinh ngạc hoàn hồn, vội hút xong đứng lên: "Anh đã trở về."
"Anh đã xử lý xong việc, vừa vặn buổi chiều có vé liền trở về, trên đường có nhận mấy cuộc gọi, nên chưa kịp nói với em một tiếng."
Khi Tô Dữ Chu thay giày ở huyền quan, liền giải thích nguyên nhân.
Anh không giải thích Chúc Vãn Nịnh cũng không cảm thấy mất mát, dù sao hai người còn không thân quen lắm, nhưng anh nguyện ý nói cho cô biết, trong lòng cô vẫn rất cao hứng.
Khi đối phương đi tới, Chúc Vãn Nịnh chần chờ dò hỏi: "Anh lúc này còn chưa ăn cơm đi, anh nấu chút đồ cho anh nhé?"
Tầm mắt Tô Dữ Chu dưng lại trên tô mì, dầu đỏ nổi lên, rau xanh thịt lát, có vẻ hấp dẫn.
Vừa vào cửa anh đã ngửi thấy một mùi chua cay nồng đậm, ba phần đói khát trong bụng bị phóng đại thêm bảy phần.
"Được."
Thấp thỏm trong lòng Chúc Vãn Nịnh tiêu tan, khóe miệng nhịn không được nhếch lên: "Chờ em mười phút."
Tô Dữ Chu thay quần áo, sau khi nhận một cuộc gọi thì ngồi xuống, Chúc Vãn Nịnh cũng làm xong.
Chỉ là khi nhìn thấy mì bò viên tôm bày trước mặt, ánh mắt Tô Dữ Chu nhịn không được lại lần nữa liếc về bát mì của cô.
Tại sao lại không giống cô?
"Em không mua nhiều nguyên liệu nấu ăn lắm, cũng chỉ kịp nấu mì, anh nếm thử trước đi." Chúc Vãn Nịnh không biết suy nghĩ trong lòng anh, có chút khẩn trương mà nhìn anh.
Tô Dữ Chu đối diện với ánh mắt chờ mong của cô, thu hồi tâm tư lại, cầm lấy đôi đũa nghiêm túc nhấm nháp mì tôm.
Nước sốt nấu với cà chua, có hơi chua, lại trung hoà với vị ngọt của tôm và thịt viên, ăn rất ngon, mà sợi mì nhai rất ngon, cũng không biết có phải do mình đang đói hay không, bát mì này ăn còn ngon hơn so với bên ngoài.
"Ăn rất ngon." Anh không keo kiệt ca ngợi.
Trái tim Chúc Vãn Nịnh hoàn toàn buông xuống, mi mắt cong cong tiếp tục ăn phần của mình.
Vừa ăn cô lại bắt đầu thấy bất an, với một người có khẩu vị thanh đạm như anh, liệu có cảm thấy cô ăn mì chua cay đồ ăn có khẩu vị nặng rất kỳ quái không?
Ăn được một nửa, Tô Dữ Chu giống như tùy ý mở miệng: "Hôm đó chuyển cho em tiền vì sao em không nhận?"
Chúc Vãn Nịnh thuận miệng đáp: "Em cũng có tiền, hơn nữa anh chuyển quá nhiều, mua vài thứ kia không mất bao nhiêu tiền cả."
Đôi đũa trong tay Tô Dữ Chu dừng lại một chút, giữa người yêu có thể tùy ý sử dụng tiền của nhau, cô không muốn nhận, có nghĩ là giữa anh và cô vẫn còn xa lạ.
Nhưng anh cũng không rối rắm trong vấn đề này quá lâu, anh gắp con tôm bỏ vào trong miệng, không nhanh không chậm nói: "Vậy còn những đồ cần mua, đợi lát nữa anh cùng em tới trung tâm thương mại mua sắm."
Chúc Vãn Nịnh do dự, anh vừa mới đi công tác trở về cần phải nghỉ ngơi, nhưng cô lại tham luyến cơ hội được ở chung với anh.
Cô lén nhìn anh, thần sắc anh bình thường, uống canh nóng nên sắc mặt có chút hồng.
Vậy cô ích kỷ một lần đi.
"Được, em muốn đi xem các thiết bị gia dụng, như nồi cơm điện, nồi áp suất."
"Vậy ăn cơm xong liền xuất phát."
Khi hai người đến cửa trung tâm thương mại, vừa vặn lầu một tổ chức biểu diễn vũ đạo và triển lãm xe, dòng người rộn ràng nhốn nháo, đứa trẻ chạy tới chạy lui, có vài lần Chúc Vãn Nịnh thiếu chút nữa bị đụng trúng đầu gối.
Lúc này, trước mắt duỗi tới một bàn tay, lòng bàn tay hướng lến, bốn ngón tay hơi hợp lại.
Cô giật mình theo cánh tay thon dài nhìn lên trên, cho đến khi bốn mắt nhìn nhau với anh.
Chỉ thấy mắt anh mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng: "Buổi tối cuối tuần, người tương đối nhiều, anh nắm tay em sẽ st bị chen chúc hơn."
Anh dừng lại, ho nhẹ rồi đảo mắt: "Giữa vợ chồng cần tiếp xúc da thịt có lợi cho hôn nhân ổn định hài hòa......"
Tô Dữ Chu còn chưa nói xong, bàn tay nhỏ mềm mại không xương đã đặt lên lòng bàn tay anh, ngón tay được nhẹ nhàng nắm lấy.
"Vậy anh đi chậm một chút, em sợ không theo kịp anh." Chúc Vãn Nịnh cúi đầu nhìn mũi chân, e lệ nói.
Tô Dữ Chu kiềm chế trái tim sắp nhảy ra khỏi ngực, nắm lấy tay cô: "Được."
------
Truyện được cập nhật sớm nhất tại:
https://truyenhdt.com/truyen/quang-doi-con-lai-co-em
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro