Chương 5

Sau trận mưa máu kinh thành, rạng sáng đầu tiên của Trường An trông như bị nhuộm đỏ bởi một lớp sương hồng nhợt nhạt pha lẫn máu. Dân chúng thì thầm, vẫn còn run rẩy sau cơn hoảng loạn đêm qua. Khắp các con phố, mái ngói, hẻm nhỏ, những vệt máu khô và mùi tanh nồng còn vương lại, như nhắc nhở rằng bóng đêm vừa qua chưa hề rời đi hoàn toàn.

Ngũ nữ đứng trên mái nhà cao, nhìn xuống dòng người lầm lũi trở về nhà. Mắt họ ánh lên nỗi mệt mỏi và trăn trở.

Tạ Nguyệt Dao đặt kiếm xuống:
– Chúng ta bảo vệ dân thành, nhưng điều này chỉ tạm thời. Tế đàn máu kia... không thể để nó tồn tại lâu hơn.

Ly Uyển Nhi khẽ lắc đầu:
– Tà khí từ tế đàn vẫn còn sót lại. Đêm qua chỉ là một phần nhỏ trong sức mạnh thật sự của nó.

Kha Dao im lặng, đôi tay vẫn ôm ngực. Nguyệt Ấn đỏ rực như ngọn lửa nhỏ, ánh sáng lan ra, phản chiếu lên mái ngói, khiến nàng trông vừa mong manh vừa thần bí.

– Muội... phải tìm hiểu... huyết mạch của mình. – Kha Dao nói, giọng thầm thì như tự nhủ – Chỉ có hiểu được nó, mới có thể đối phó với Thượng Cổ Huyết Quỷ...

Triệu Tinh Hà bật cười khanh khách:
– Ngươi lo lắng nhiều quá. Ai mà không biết, muội chính là chìa khóa cứu cả thiên hạ. Đừng để mặt mày lo lắng làm ta mất hứng.

Phùng Dao Quang mở dị nhãn, ánh bạc lóe lên:
– Ta tìm hiểu nguồn gốc huyết mạch của Kha Dao... và nguồn gốc tế đàn. Chỉ có hiểu rõ, mới có thể chuẩn bị cho trận chiến kế tiếp.

Bằng những thông tin còn sót lại từ người dân và các sổ sách cổ trong kinh thành, Ngũ nữ quyết định lên đường tìm kiếm Cổ Mạch, nơi được truyền thuyết nói là nơi khai sinh ra huyết mạch Nguyệt Huyết và nơi Thượng Cổ Huyết Quỷ từng bị phong ấn.

Rừng trúc phía đông kinh thành, nơi có tế đàn máu, giờ đã tạm yên lặng, nhưng vẫn rợn người. Năm thiếu nữ bước vào rừng, mỗi bước đi đều nhẹ như bóng ma.

– Tà khí còn vương lại khắp nơi, – Nguyệt Dao nói – Chúng ta phải thận trọng. Không chỉ yêu linh, còn có những cạm bẫy cổ xưa.

Dưới tán rừng, họ phát hiện dấu tích của những người tiền bối từng nghiên cứu huyết mạch. Những tảng đá phủ rêu phong, các ký tự cổ khắc trên đá, từng chữ rực đỏ trong ánh sáng lờ mờ. Ly Uyển Nhi đứng trước bức tường đá, bàn tay đặt lên ký tự:
– Đây là bản đồ huyết mạch... chỉ đường đến Cổ Mạch. Nhưng... cũng cảnh báo rằng nơi đó không dành cho người sống.

– Đừng nói nữa, – Tạ Nguyệt Dao nghiến răng – Chúng ta đi thôi.

Đi qua rừng sâu, Ngũ nữ bắt đầu cảm nhận sự thay đổi trong không khí. Khí huyết nặng nề, mùi tanh nồng ngày càng đậm. Trên mỗi ngọn cây, từng con chim lạ, từng con thú nhỏ biến hình thành bóng đen lởm chởm, nhìn họ với ánh mắt thèm khát.

– Chúng ta không đơn giản chỉ là tìm kiếm huyết mạch... – Kha Dao nói – Đây là nơi Thượng Cổ Huyết Quỷ từng sống.

Tinh Hà nhún vai:
– Ngươi cứ lo huyết mạch, để ta chém yêu linh. Ai dám cản ta!

Phùng Dao Quang chỉ vào một khe đá hẹp:
– Đây... có thể là lối vào Cổ Mạch. Dấu tích ghi trên đá trùng khớp.

Nguyệt Dao kiểm tra trước, kiếm vạch qua những dây leo độc, đảm bảo an toàn. Họ tiến vào khe đá, không gian càng lúc càng hẹp, lạnh buốt và ẩm ướt. Từng bước, từng hơi thở đều vang vọng như tiếng vọng từ địa ngục.

Cuối cùng, họ đến một thung lũng sâu hun hút, trung tâm là một hồ máu đỏ rực, từ đó phát ra năng lượng huyết mạch mạnh mẽ. Trên bờ hồ, những bệ đá cổ xưa khắc ký tự, các biểu tượng hình Nguyệt Huyết xoay tròn như đang vận hành một cơ chế chưa hoàn tất.

– Đây chính là Cổ Mạch, – Ly Uyển Nhi thốt lên – nơi huyết mạch Nguyệt Huyết được sinh ra.

Kha Dao bước tới, đôi tay run rẩy, mắt dán vào hồ máu. Ánh sáng Nguyệt Ấn trên ngực nàng mạnh dần, như cộng hưởng với hồ.
– Huyết mạch... muốn thức tỉnh...

Nguyệt Dao giật kiếm:
– Đừng để nó quá gần. Huyết mạch càng mạnh, nguy hiểm càng lớn.

Triệu Tinh Hà cười khẩy:
– Ta nói rồi mà, càng nguy hiểm càng thú vị!

Phùng Dao Quang quan sát bệ đá, bàn tay chạm lên ký tự cổ. Một luồng năng lượng khẽ rung, khiến nàng rùng mình.
– Hồ máu này... từng bị phong ấn hàng nghìn năm. Huyết mạch trong Kha Dao chính là chìa khóa mở phong ấn... Nhưng nếu mở hoàn toàn...

Câu nói chưa dứt, từ hồ máu bùng lên luồng sáng đỏ rực, như núi lửa bừng cháy. Hồ nước sôi trào, từng con yêu linh cổ xưa từ đáy hồ trồi lên. Chúng cao lớn, thân hình biến dạng, móng vuốt dài như dao. Tiếng gầm của chúng vang dội, khiến đất rung chuyển.

– Tránh ra! – Nguyệt Dao hét, kiếm chém loạt đầu tiên.

Tinh Hà lao lên, song kiếm múa loạn, chém xuyên các chiêu yêu linh. Ly Uyển Nhi bắn dây leo, kéo các con quái vật ra xa. Dao Quang tung thương, đâm vào từng con, nhưng sức mạnh của chúng quá lớn.

Kha Dao đứng giữa hồ, ánh mắt sáng rực. Ngực nàng đau nhói, Nguyệt Ấn bùng nổ, tạo ra luồng sáng đỏ khắp thung lũng, ép các yêu linh lùi lại. Mỗi nhát tên bắn ra đều chính xác như định mệnh, xuyên qua xác quái vật, hút năng lượng tà khí vào Nguyệt Ấn.

– Huyết mạch trong ta... nó muốn kết nối... – Kha Dao thầm thì – Nhưng... nếu quá mạnh... sẽ hủy hoại tất cả...

Nguyệt Dao lao tới, chặn Kha Dao lại:
– Không, muội phải kiểm soát nó! Nếu mất kiểm soát, chúng ta sẽ không sống sót!

Triệu Tinh Hà hăng say lao tới, chém, vung kiếm, nhưng cơ thể nàng cũng bắt đầu mệt mỏi. Ly Uyển Nhi rút hơi, độc khí từ huyết mạch khiến nàng mệt nhoài. Dao Quang mồ hôi đầm đìa, thương trong tay bị trượt máu.

Hồ máu sôi, các yêu linh bùng nổ sức mạnh. Không gian rung chuyển dữ dội. Mỗi nhịp tim của Kha Dao như thúc đẩy toàn bộ Cổ Mạch thức tỉnh.

– Ta... không muốn... làm hại ai... – Kha Dao thầm thì, mồ hôi và máu trộn lẫn.

Nguyệt Ấn bùng sáng, ánh sáng đỏ rực lan khắp thung lũng, tạo ra bức tường ngăn các yêu linh xung quanh. Ngũ nữ đồng loạt phối hợp, dọn sạch những con còn sót lại.

Cuối cùng, hồ máu lắng xuống, các yêu linh tan biến, thung lũng trở nên yên tĩnh đến mức rợn người. Ngũ nữ mệt nhoài, máu và mồ hôi phủ đầy cơ thể.

Kha Dao đứng giữa trung tâm, đôi tay run rẩy, ánh mắt trống rỗng:
– Huyết mạch... nó... sẽ còn lớn hơn nữa...

Nguyệt Dao nghiêm mặt, đặt tay lên vai Kha Dao:
– Muội phải mạnh mẽ. Bất tử không phải chỉ là sức mạnh... mà còn là gánh nặng.

Ly Uyển Nhi dịu dàng đặt tay lên tay Kha Dao:
– Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua... dù con đường phía trước đầy máu và bi kịch.

Trăng đỏ chiếu xuống thung lũng, phản chiếu bóng dáng năm thiếu nữ giữa bức cảnh hoang tàn. Họ biết rằng, từ giờ trở đi, huyết mạch Kha Dao và Cổ Mạch sẽ dẫn họ vào một trận chiến dài không hồi kết với Thượng Cổ Huyết Quỷ và những âm mưu sâu xa chưa từng thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro