Chương 960: Khi ác ma săn giết (Giữa)

Editor: Đào Tử

________________________________

Trong núi mưa bão liên miên, gió lốc gào thét không ngừng.

Lâu đài cổ không có điện, đương nhiên cũng không có máy tính hay TV, điện thoại di động của du khách cũng không có tín hiệu, đừng mơ chơi game hay xem phim. Trớ trêu thay, họ đều là những con cú đêm, quen thức khuya dậy sớm, chưa đến mười một mười hai giờ đêm thì không buồn ngủ.

Trong lúc buồn chán, có người đề nghị chơi bài để giết thời gian.

Căn cứ nguyên tắc rảnh rỗi thì bứt rứt, vài người đàn ông trong bộ phim gốc tích cực tham gia.

Cũng có người không hứng thú với việc chơi bài, ngồi trên ghế sofa nói chuyện phiếm.

Bàn chơi bài giống như bàn nhậu, cũng là nơi để nhanh chóng kéo gần mối quan hệ, vừa chơi bài vừa nói chuyện phiếm, vài ván là có thể thành anh em. Gã đàn ông sống dựa vào phụ nữ rõ ràng là một tay chơi bài giỏi, đêm nay vận may của hắn cũng tốt, liên tục thắng ba lần.

Vài người đàn ông nói chuyện, rồi bắt đầu bàn về gia đình, công việc, phụ nữ...

Gã đàn ông sống dựa hơi phụ nữ là kẻ ăn bám điển hình, đồng thời cũng là người ăn mặc lịch sự nhất trong số họ, mặc vest chỉnh tề, đeo đồng hồ đắt tiền, theo lời hắn thì hắn là một tinh anh xã hội lương tháng trên 10 vạn, cộng thêm tiền thưởng, cổ phiếu, thu nhập hàng năm khoảng một ngàn vạn.

Vài năm trước, hắn còn kịp mua hai căn hộ ba phòng lớn ở trung tâm thành phố trước khi giá nhà tăng vọt.

Ba người đàn ông cùng bàn nghe đều ngưỡng mộ không ngớt.

"... Một ngàn vạn... Tuyệt thật..."

Gã đàn ông sống bám phụ nữ lại nói: "... Áp lực cuộc sống vẫn quá lớn, ở nhà còn có một bà vợ hoang phí, cô ta mua cái gì của hãng Gucci gì đó, một túi vài ba nghìn, một bộ hai ba vạn, thằng con trai thì như cái máy tiêu tiền. Bố mẹ tôi muốn cho thằng bé học ở trường quý tộc quốc tế XX, học phí một học kỳ đã năm sáu mươi vạn, còn có lớp ngoại khóa, lớp phụ đạo, cũng tốn cả trăm vạn... Sau này còn tốn nhiều hơn, chừng đó thì không đủ."

Hướng dẫn viên nhìn như tập trung vào ván bài, thực ra đang lắng nghe lời của gã đàn ông sống bám phụ nữ.

Nghe về thu nhập của hắn, lòng ông ta tràn ngập sự ghen tị không nói lên lời. Người ta dễ dàng kiếm được hàng triệu, bất động sản cộng lại lên đến hàng tỷ, còn mình thì hồi trẻ đi cướp bóc giết người, giờ làm hướng dẫn viên, cả năm làm việc cực nhọc mới kiếm được vài đồng... Thật là người so với người tức chết đi được.

Chàng trai gầy gò u ám với mái tóc đen, cũng là nam chính trong phim kinh dị, anh ta là một nhân viên văn phòng.

Thu nhập hàng tháng sau khi trừ thuế còn chưa đến một vạn, hiện tại vẫn đang phải lo lắng về việc mua nhà cưới.

Nghe về những phiền muộn của gã đàn ông sống bám phụ nữ, anh ta cũng ngưỡng mộ: "Tôi cũng muốn có những phiền muộn như anh."

Người đàn ông lớn tuổi hút thuốc, cảm thán với giọng điệu của người giàu kinh nghiệm: "Kiếm nhiều tiền hay ít tiền, cả đời cũng chỉ có bấy nhiêu thôi, vượt qua được thì tốt."

Gã lực lưỡng tóc vàng ngồi cạnh, nhìn bốn người chơi bài, khóe miệng nhếch lên nụ cười khinh bỉ, coi lời của gã đàn ông sống bám phụ nữ như trò cười.

Ván bài này, không thể chỉ để một người nói khoác.

Gã đàn ông sống bám phụ nữ khoe khoang, người khác cũng không chịu thua kém, đều không nhịn được chuyển chủ đề về mình, kể về những khoảnh khắc huy hoàng của họ.

Người đàn ông lớn tuổi nói rằng khi còn trẻ lão ta đã tham gia cuộc chiến XX.

Hướng dẫn viên và gã đàn ông sống bám phụ nữ đều giật mình, ánh mắt nhìn lão có chút thay đổi.

"Ông cụ từng cầm súng?"

Người đàn ông lớn tuổi đánh ra một lá bài, cười khinh bỉ.

"Lên chiến trường ai mà không cầm súng?"

"Vậy cũng đã từng giết người?"

"Địch có thể tính là người sao?"

Đến lượt nam chính đánh bài, ngón tay anh ta siết nhẹ lá bài trong tay, giả vờ bình tĩnh: "Ông cụ đã giết bao nhiêu người?"

Người đàn ông lớn tuổi không do dự trả lời.

"Bốn mươi lăm người."

Gã đàn ông sống bám phụ nữ và gã lực lưỡng tóc vàng đều giơ ngón cái lên với lão, ánh mắt nhìn lão thêm vài phần kính sợ.

Hướng dẫn viên mơ hồ có chút lo lắng.

Nhưng người đàn ông lớn tuổi không phải là cảnh sát, ông ta liền thả lỏng, cũng theo đó tâng bốc lão.

Người đàn ông lớn tuổi còn nói mình là tác giả nổi tiếng, từng viết thành tiểu thuyết từ trải nghiệm của mình, còn được chuyển thể lên màn ảnh.

Mấy người ở đó đều đã từng đọc qua, ai nấy đều kinh ngạc.

Chỉ có nam chính âm thầm bĩu môi.

Ông cụ đã giết bao nhiêu kẻ địch anh ta không rõ, nhưng anh ta biết rõ ông cụ từng đào ngũ rồi bị xử phạt, còn phạm phải tội lỗi không thể tha thứ. Nghĩ đến những điều này, lại nghĩ đến ông cụ ngồi bên cạnh mình khoác lác, anh ta bỗng cảm thấy không khí trở nên hôi thối.

Ván bài kết thúc nhanh chóng, anh ta đứng dậy nhường chỗ cho gã lực lưỡng tóc vàng.

Ván mới bắt đầu, gã lực lưỡng tóc vàng hỏi gã đàn ông sống bám phụ nữ làm nghề gì, có đường nào giới thiệu không.

"Nghề IT, yêu cầu trình độ học vấn khá cao."

"Vậy tôi không làm được, tôi còn chẳng có bằng đại học."

Nghe vậy, gã đàn ông sống bám phụ nữ hỏi hắn ta: "Nhìn cậu chính trực, thân hình lại tốt thế này, cậu làm nghề gì?"

"Tôi làm huấn luyện viên ở phòng gym XX trong thành phố."

Nghe thấy cái tên quen thuộc, gã đàn ông bám vào phụ nữ nói: "Thật trùng hợp? Nhà tôi ở gần đó, tôi và vợ đều đã làm thẻ năm ở đó. Đầu năm nay tôi còn mua lớp cá nhân hai vạn cho mình, còn mua cho vợ nữa. Lần sau mua lớp huấn luyện, tôi sẽ tìm cậu."

Gã lực lưỡng tóc vàng cười đáp lại: "Được, tôi sẽ đợi lần sau."

Nói xong, hắn ta đánh ra ba lá bài, trong lòng đã đảo mắt lên đến đỉnh đầu.

Gã đàn ông sống bám phụ nữ chưa từng mua thẻ năm hay lớp học cá nhân nào ở phòng gym, ngược lại là vợ của gã đã chi không ít tiền ở đó. Theo lời cô ta, sau khi về kể lại cho gã đàn ông sống bám phụ nữ, còn bị hắn dùng gạt tàn thuốc đập vào tay.

Nghĩ đến đây, ánh mắt khinh bỉ của gã lực lưỡng tóc vàng rơi vào gã đàn ông sống bám phụ nữ.

Làm gì cũng không được, chỉ khoác lác là giỏi.

Mấy người phụ nữ cũng đang ngồi trên sofa trò chuyện.

Người tình của gã đàn ông sống bám phụ nữ, cũng là trợ lý của đoàn du lịch đang trò chuyện sôi nổi với các cô gái.

Cô ta quan tâm đến thời trang, rất rành về các nhãn hiệu nổi tiếng, thường xuyên ở trong căn nhà của gã đàn ông sống bám phụ nữ khi cô vợ đi công tác. Trợ lý hướng dẫn viên đã sử dụng không ít đồ trang điểm, trang sức, quần áo của cô vợ, nên biết rõ sở thích, có nhiều chủ đề chung với cô ta.

Nữ chính trong phim kinh dị không có cơ hội tham gia vào cuộc trò chuyện.

Hai người nói về các nhãn hiệu mà nhiều cái cô ta chưa từng nghe qua.

Người thí luyện sau khi tham quan cũng xuống tầng tham gia cùng đoàn du lịch, nhưng chủ yếu là để theo dõi cốt truyện.

Đồng hồ treo tường chỉ mười một giờ, đứa trẻ quậy phá không chịu nổi đòi ngủ, thấy người phụ nữ vẫn đang trò chuyện, liền nổi giận.

"Con muốn ngủ, con muốn ngủ!" Đứa trẻ nổi giận quậy phá, đấm vào lưng người phụ nữ, chân đá loạn xạ, đá mạnh đến mức một chiếc giày bay ra, vượt qua bàn trà đập vào đầu nữ chính. Người phụ nữ thấy vậy thì xấu hổ, vội vàng xin lỗi.

Sắc mặt nữ chính không tốt, nhưng vẫn mở miệng tha thứ.

Người phụ nữ bế đứa trẻ lên lầu.

Đứa trẻ quậy phá vẫn không chịu, hai tay túm tóc cô ta, thậm chí còn tát vào mặt cô ta, miệng phát ra những tiếng kêu chói tai, đủ mọi kiểu bất hợp tác. Những tiếng la hét khiến những người đang chơi bài đều nhíu mày. Gã đàn ông sống bám phụ nữ tức giận đập bài xuống bàn, nổi giận đùng đùng.

"Cô có biết trông trẻ không? Con mệt rồi, cô không thấy à?"

Sắc mặt người phụ nữ hơi trầm xuống, nhưng vẫn nén giận bế đứa trẻ lên lầu.

Về đến phòng, đứa trẻ vẫn tiếp tục đá chân, la hét, miệng chửi bậy.

Người phụ nữ lục lọi trong túi xách lấy ra một chai trắng đã bị xé nhãn, đổ ra một viên thuốc màu trắng.

Cô ta nhìn viên thuốc do dự hồi lâu.

Dưới nhà đông người, trong phòng khách vẫn còn vài du khách, nếu đứa trẻ thức dậy giữa chừng rồi làm loạn thì không hay...

Nghĩ tới nghĩ lui, cô ta vẫn quay lưng lại với đứa trẻ, nghiền nát viên thuốc thành bột trắng, trộn vào nước trái cây yêu thích của đứa trẻ, dỗ dành nó uống rồi đi ngủ.

Người phụ nữ lên lầu chưa được bao lâu, gã lực lưỡng tóc vàng cũng tìm cớ rời đi.

"Các cậu tiếp tục chơi, tôi về trước tắm cái."

"Cứ đi đi." Gã đàn ông sống bám phụ nữ không ngẩng đầu lên, vẫy tay, rồi gọi những người khác, "Chúng ta tiếp tục."

Mấy người thí luyện trao đổi ánh mắt, biết rằng cốt truyện đã bắt đầu.

Mười mấy phút sau, gã lực lưỡng tóc vàng tắm xong, cửa phòng bị ai đó gõ.

Cộc, cộc cộc cộc, cộc cộc, cộc cộc cộc cộc...

Mở cửa, người phụ nữ như con rắn lách qua khe cửa chui vào lòng gã.

"Sao bây giờ em mới đến?"

Người phụ nữ trên người vẫn còn hơi nước, ngửi kỹ có mùi hương sữa tắm hoa hồng, rõ ràng là vừa tắm xong vội vã đến.

"Đứa trẻ cứ quấy mãi..."

"Nó ngủ rồi chứ?"

Người phụ nữ nói: "Uống thuốc rồi."

Gã lực lưỡng tóc vàng nghe vậy cười, đôi tay cũng không rảnh rỗi.

"Trước đây nghe em nói đứa con tính tình không tốt, nhưng thế này thì quá đáng lắm rồi."

Người phụ nữ thở dài: "Ông bà nội cứ đòi dạy, dạy thành ra thế này, không thể sửa nổi..."

Gã lực lưỡng tóc vàng an ủi cô ta: "Trẻ con còn nhỏ, có thể từ từ uốn nắn, chúng ta đừng nói chuyện này nữa, còn việc quan trọng hơn..."

Nói xong nở nụ cười đầy ẩn ý, hai người liền nằm lên chiếc giường mềm mại thoải mái trong lâu đài cổ.

Người phụ nữ vỗ tay hắn, trách yêu: "Sao mà gấp gáp thế."

"Chồng em ở ngay dưới nhà, anh có thể không gấp sao..."

Người phụ nữ hừ một tiếng: "Gã chơi bài mười lần thì chín lần thâu đêm..."

"Thế thì tốt, chúng ta có thể thêm vài hiệp..."

"Đáng ghét ~~~"

Nói xong liền yên lặng, chỉ còn lại vài tiếng động mờ ám. Trong bóng tối, bức tranh sơn dầu treo trên tường lóe lên một tia sáng tím nhạt, khuôn mặt trong tranh dường như sống lại, khóe miệng nở một nụ cười lạnh lùng khát máu, đôi mắt xanh tím chuyển động, nhìn chằm chằm vào chiếc giường lớn.

Trong phòng khách cùng tầng, Bùi Diệp thoải mái ngâm mình trong nước. Cô chống tay lên thành bồn tắm, ngửa đầu nhắm mắt, chiếc cổ mảnh mai kéo dài tạo thành một đường cong đẹp mắt. Hai con người giấy nhỏ mặc túi chống nước, một trái một phải rắc cánh hoa vào nước, con người giấy nhỏ thứ ba cầm khay, trên khay đặt một chai rượu champagne đắt tiền đã mở nắp và một ly rượu đế cao, còn hai con người giấy khác đang mát-xa cho cô.

"Nếu không tính đến những thứ kinh dị, lâu đài này thật ra khá tuyệt."

Tủ rượu có đầy rượu ngon đắt tiền, nhà bếp còn cung cấp bữa ăn khuya ngon miệng, toàn bộ nguyên liệu đều đắt đỏ...

"... Những con ác ma này tiếp đãi khách thật nhiệt tình..."

Bùi Diệp nâng ly rượu lên chạm cốc với người giấy nhỏ.

Người giấy nhỏ gật đầu liên tục.

Những con ác ma này quả thật quá nhiệt tình hiếu khách.

Uống cạn ly rượu, Bùi Diệp liếm nhẹ vết rượu trên môi.

"... Vậy nên..."

Cô đứng dậy khỏi nước tắm, đưa tay nhận lấy khăn tắm từ người giấy nhỏ lau khô người, khoác lên mình chiếc áo choàng tắm rộng rãi.

"... Những người bạn nhiệt tình hiếu khách như vậy, khi gặp nguy hiểm, chúng ta cũng không thể ngồi nhìn, đúng không?"

Người giấy nhỏ gật đầu như giã tỏi.

Đúng, đúng!

Cùng lúc đó, người phụ nữ và gã đàn ông tóc vàng cũng đã xong cơn mây mưa, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục.

"Khi nào em định ly hôn với hắn? Thằng đàn ông như vậy không xứng với em..."

Người phụ nữ tận hưởng dư vị, miệng nói: "Sắp rồi, về nhà sẽ chuẩn bị ly hôn."

Gã đàn ông tóc vàng gật đầu.

Sau khi nghỉ ngơi đủ, họ lại nhanh chóng nhập cuộc.

Chính lúc này, người phụ nữ mơ màng nhìn thấy sau lưng gã đàn ông tóc vàng xuất hiện hai con mắt u ám quái dị.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro