Chương 7
Đêm nay là sinh nhật vũ hội của tiểu thư Jodie Tô con gái độc nhất của Chủ tịch Richard Tô tập đoàn Wei Han. Buổi tiệc được tổ chức long trọng tại dinh thực xa hoa nằm trong khu dân cư cao cấp bậc nhất của vùng ngoại ô Boston. Richard Tô là người Mỹ gốc Hoa, từ đời cha của ông ấy đã bắt đầu di dân đến Mỹ, dựa vào tinh thần chịu khó làm việc chăm chỉ của người Trung Quốc mà gầy dựng gia nghiệp. Cha của Richard Tô và ông ta tiếp tục đem sự nghiệp phát dương quang đại, biến nó trở thành tập đoàn đa quốc gia ở Châu Âu và Mỹ, sở hữu một lượng lớn các công ty chi nhánh, các ngành công nghiệp điện tử không thể xem thường.
Vợ ông ta qua đời sớm vì sinh khó, bởi vì tình yêu dành cho người vợ quá cố ông ta cũng không có ý định tái hôn, cô con gái trở thành niềm kiêu ngạo và an ủi của ông ta. Jodie Tô không phải là kiểu thiên kim tiểu thư có cha yêu thương chiều chuộng mà kiêu căng ăn chơi quậy phá như các cô chiêu cậu ấm khác, ngược lại tốt nghiệp đại học chuyên ngành kinh tế, sau này lại lấy được học vị tiến sĩ quản trị kinh doanh, trở thành trợ thủ đắc lực bên cạnh Richard Tô.
Hai mươi bảy tuổi, dáng người cao gầy mảnh khảnh, khuôn mặt tinh tế cổ điển, vẻ ngoài băng giá nhưng không kém phần thần bí, từ chối thẳn thừng những gã đàn ông vây quanh bất kể họ cố ý tiếp cận vì tình cảm hay vì gia sản khổng lồ sau lưng cô. Nhưng, sau lần gặp Joel tại một cuộc hội thảo kinh tế trên thế giới, cô bất tri bất giác yêu hắn. Joel thâm trầm và hơi thở thì trầm ổn, ánh mặt lạnh lẽo sắc bén thông minh khôn khéo tạo ra sức hút mê hoặc mọi người không thể giải thích, khiến cô rơi vào cơn lốc tình yêu, thân hãm ở địa ngục không lối thoát.
Vì vậy, cô thay đổi lịch trình của mình, tranh thủ cơ hội gặp hắn từng chút một. Ánh mắt cô lúc nào cũng dõi theo hắn, vì muốn hắn chú ý đến mà làm những chuyện điên khùng, rồi cô phát hiện, với hắn mà nói, cô không khác gì những phụ nữ bên cạnh hắn, phát hiện này khiến cô vô cùng chán nản mất cả tinh thần.
Đối Richard Tô mà nói, về công, Joel có đủ khả năng làm rung chuyển nền kinh tế thế giới, nếu có thể tạo lập bất kỳ mối quan hệ gì với Joel, sự nghiệp của ông sẽ bước lên một tầm cao mới. Về tư, Jodie Tô là đứa con gái rượu của ông, là kỷ niệm duy nhất mà người vợ quá cố để lại cho, ông sẵn sàng làm mọi thứ chỉ để con gái mình vui. Với con mắt của người kinh doanh, ông tất nhiên sớm nhìn ra tình ý của con dành cho Joel, cũng biết được nó rất buồn và vô vọng với tình yêu này. Chỉ cần hai lý do trên, công cũng được tư cũng được, ông phải giúp con gái mình, dùng thủ đoạn gì cũng được miễn là con gái ông có được Joel như mong ước của nó.
Richard Tô cùng con gái chờ đợi, mặc dù Joel đã khéo léo từ chối, nhưng Richard Tô tin tưởng hắn sẽ đến... Jodie Tô bề ngoài tuy lạnh lùng thờ ơ, nhưng thực tế trong lòng lo đến phát sốt, cô gắng sức đè nén suy nghĩ muốn lao ra cửa. Cô không có tâm trạng chào hỏi khách khứa đến dự tiệc, thỉnh thoảng liếc nhìn Richard Tô, ánh mắt thăm dò, hắn có tới không?
Ngoài cửa tiếng ồn ào vọng vào, Jodie Tô không che dấu nỗi vui mừng quá đỗi, đôi chân không ngăn được háo hức hướng ra cửa đi thật nhanh, hắn rốt cuộc đã tới... Người vừa bước vào là Philip một trong Phó Chủ tịch của tập đoàn Seth, cùng đi với hắn là công chúa Christine. Thất vọng và đau khổ tột đỉnh, Jodie Tô khó khăn nuốt nước mắt, gượng gạo nở nụ cười tiếp đón công chúa Christine. Cô biết rõ công chúa Christine cũng vì Joel mà đến Mỹ. Rất may, công chúa Christine không đi chung với Joel, Jodie Tô tự an ủi mình.
Cửa ra vào một lần nữa xôn xao. Jodie Tô và công chúa Christine đồng thời quay đầu...Hắn đến, cuối cùng đã đến! Hai phụ nữ xuất sắc mê muội chăm chú nhìn Joel thân hình cao ngất xuất chúng khí thế bức người, cử chỉ ưu nhã, dáng người cân xứng rắn chắc, đôi chân thon dài mạnh mẽ, ánh mắt lãnh đạm xa xôi nhưng không kém nhu tình, Joel vừa xuất hiện, vẻ ngoài ngạo mạn và gợi cảm của hắn dung hoà nhanh chóng hấp dẫn toàn bộ ánh mắt ái mộ của nhiều phụ nữ ở đây.
Richard Tô đi đến đứng bêncạnh Jodie Tô, Joel vững chãi tiến đến bọn họ: "Chủ tịch Richard Tô, tiểu thư Jodie Tô, chúc mừng sinh nhật cô", lại quay sang chào hỏi công chúa Christine: "Công chúa Christine, xin chào."
"Chủ tịch Rocks, cám ơn anh tới tham gia sinh nhật vũ hội của tôi!" Jodie Tô tươi cười rạng rỡ, hoàn toàn khác với dáng dấp lạnh băng ngày thường của mình.
Joel như suy nghĩ điều gì liếc nhìn Richard Tô: "Đây là vinh hạnh của tôi."
"Bạn nhảy của Jodie đã có mặt, đến lúc phải tuyên bố vũ hội bắt đầu." Richard Tô thỏa mãn khi thấy Jodie Tô vui vẻ, một lát nữa đây ông có thể thực hiện nguyện vọng lớn nhất của con gái mình.
Ông nhìn ra được công chúa Christine đệ nhất mỹ nhân Châu Âu cũng có tình cảm thắm thiết với Joel, còn có rất nhiều cô gái khác cũng không ngoại lệ. Ông phải thừa nhận, những người đó điều kiện tốt hơn nhiều so với Jodie Tô, nhất là cô công chúa Christine kia.
Với kinh nghiệm và mánh khoé trên thương trường, ông tin rằng nếu ông xuống tay trước chắc chắn Joel không có đường lui, nếu không ông sẽ lợi dụng Joel tạo ra một vụ bê bối, gia tộc Rocks nhất định khốn đốn.
Richard Tô suy tính sâu xa trong đầu, đồng thời hướng dàn nhạc đang chơi trên sân khấu đi tới, Jodie Tô khó nén hưng phấn cùng Joel theo ở phía sau.
Richard Tô đứng yên trên khán đài: "Các vị khách quý, xin chú ý!" Ông giơ hai tay lên cao, đợi mọi người yên lặng, liền thả tay xuống: "Cám ơn! Trước hết cảm ơn các bạn đã đến tham gia, đêm nay là sinh nhật vũ hội củaJ odie con gái tôi, cảm ơn các bạn đã dành thời gian tham dự, vũ hội lập tức sẽ bắt đầu, vì thế các bạn trẻ bình tĩnh chớ nóng vội."
Richard thân mật kéo Joel và Jodie Tô đứng cạnh ông ta: "Trước khi vũ hội bắt đầu, tôi có một sự kiện đặc biệt muốn tuyên bố ở đây với mọi người, vừa vặn Chủ tịch Joel của tập đoàn Seth cũng có mặt, cậu ấy được sự đồng ý của tôi muốn cầu hôn tiểu thư Jodie Tô con gái tôi. Sinh nhật vũ hội tối nay, chính là vũ hội đính hôn của hai người."
Richard Tô vừa dứt lời lập tức nghe thấy tiếng hít thở phía dưới, căn phòng khiêu vũ rộng lớn phút chốc lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người kinh hãi chăm chú nhìn Joel, trong nháy mắt ánh mắt hắn thay đổi khác thường trở nên âm tàn lạnh lẽo.
* * * * * *
Sáng sớm, sắc trời chưa sáng hẳn, Joel vội vã chạy tới nhà Ti Ti, túm lấy cô còn đang mơ ngủ, bảo cô đến giờ rồi, sau đó đẩy cô vào phòng tắm, giúp cô đánh răng rửa mặt, kế tiếp mở tủ quần áo lấy đại một bộ âu phục màu trắng mặc vào cho cô, tóc cũng không kịp chải, liền vội vội vàng vàng đưa cô ra ngoài.
Từ đầu tới cuối, Ti Ti đều mơ mơ màng màng để mặc Joel động tay động chân, đến lúc ngồi yên ổn trong Mercedes-Benz có rèm che, đầu cô hơi chút tỉnh táo, lòng tràn đầy hồ nghi không hiểu đã xảy ra chuyện gì?
Ngồi trong xe, Ti Ti quay đầu ra sau vẻ mặt ù ù cạc cạc nhìn Viên Linh và Hạo Hạo, lại quay đầu nhìn tài xế Joel. Joel chăm chú lái xe, thần sắc có điểm đáng sợ, khóe miệng mím chặt, ánh mắt nguội lạnh, thái độ nghiêm khắc khẩn trương.
Chiếc xe dừng lại trước toà nhà hành chánh. Đây là lần đầu Ti Ti gặp gỡ gia đình Joel, giới thiệu ngắn gọn, gật đầu chào hỏi. Thủ tục nhanh chóng thông qua, sau đó Ti Ti như tội phạm được bọn họ áp giải đưa vào trong.
Một cái chớp mắt...
Cô kết hôn? Nhìn chằm chằm chiếc nhẫn cưới có nạm viên kim cương to lớn màu tím hiếm thấy trên ngón áp út, mọi thứ đến đột ngột đi cũng đột ngột, toàn bộ quá trình xảy ra cô chưa kịp nhận thức đã mau mau kết thúc. Cô kết hôn? Cứ như vậy kết hôn?
Ti Ti trừng mắt nhìn thẳng Joel, không có giáo đường, không mặc áo cưới. Không cầm hoa cưới. Cứ như vậy, mà kết hôn?
"Tiền bạc không thành vấn đề, đe doạ những người đó, trong vòng một giờ phải hoàn thành xong việc này." Joel khẩn cấp chỉ đạo Davy đi đăng ký hộ khẩu, thay đổi hộ tịch cho Đỗ Vân Hạo thành Jay Rocks, cho thằng bé thân phận hợp pháp: "Tất cả nhất định phải hợp pháp,anh không muốn có bất kỳ sai sót nào. Nhớ kỹ, Jay là con ruột của anh, không phải con nuôi cũng không phải con riêng, con ruột, điểm ấy nhất định phải rõ ràng. Còn nữa, để đảm bảo không một ai tiết lộ ra bất cứ tin tức gì cho giới báo chí và truyền thông, hối lộ bọn họ. Cảnh cáo bọn họ, uy hiếp bọn họ, làm thịt bọn họ đều được, tùy em muốn dùng phương pháp gì thì dùng, miễn là bọn họ ngậm miệng."
"Tốt lắm, búp bê, chúng ta rốt cục kết hôn!" Hắn ôm Ti Ti vào lòng rồi hôn nhẹ lên môi Ti Ti: "Anh còn vài việc phải xử lý, Philip sẽ đưa bọn em về nhà. Ngoan! Ở nhà chờ anh, anh sẽ mau chóng liên lạc với em."Nói xong xoay người cùng đi với Mary và Lasan.
Ti Ti trợn mắt ngó lưng Joel.
"Ti Ti, chúc mừng chị!" Davy hôn má cô. "Em phải đi đăng ký hộ khẩu, cho nên rời đi trước, hẹn gặp lại."
Ti Ti trợn mắt ngó lưng Davy.
"Ti Ti, chúc mừng chị!" Philip cũng hôn má cô. "Em sẽ đưa mọi người về."
Ti Ti ngước mắt nhìn Philip, mờ mịt đi theo cậu ta.
Philip hộ tống bọn họ về đến nhà sau đó cũng vội vàng đi, ba người đứng ở phòng khách đưa mắt nhìn nhau, không biết rốt cuộc phát sinh chuyện gì.
Cho đến khi cả ba ngồi ở phòng khách xem tivi, Ti Ti bỗng nhiên tỉnh ngộ, thì ra đây là nguyên nhân mà buổi sáng hôm nay Joel có hành động kỳ lạ.
Viên Linh mất hứng hừ hừ: "Té ra ba con làm việc trái lương tâm mới khẩn trương như thế!"
"Ba con không có làm việc trái với lương tâm, ba con chỉ là lo lắng mẹ hiểu lầm mà thôi." Ba vắng mặt, Hạo Hạo thân làm con trai đành vất vả giải thích biện hộ dùm ba.
"Oh! Phải vậy không? Sao ba con không nói sự thật đi, có phải đơn giản hơn hay không, làm một loạt hành động khó hiểu làm gì?"
"Với năng lực nhận thức của mẹ, không có khả năng hiểu được những gì ba giải thích."
Ti Ti nghe vậy lập tức hung hăng trừng mắt nguýt Đỗ Vân Hạo một cái.
Đỗ Vân Hạo coi như không thấy, nói tiếp: "Hơn nữa, tivi báo chí đều nói, lúc đó sắc mặt của ba rất khó coi, vừa sốc vừa phẫn nộ, có thể thấy được ba cũng ngoài ý muốn."
"Trên cơ bản mà nói, lấy thân phận của ba con, nếu không phải chính ba con tự nguyện, ai dám đặt điều?" Đánh chết Viên Linh vẫn không thể tin có người can đảm phạm thượng Chủ tịch của tập đoàn Seth.
"Lúc trước, cũng có người tên Helen có lá gan đó đấy thôi?"Đỗ Vân Hạo phản bác.
Viên Linh không phục: "Cô ta... Cô ta khác, bọn họ có quan hệ thân thiết, sẽ không làm mất mặt nhau!"
Đỗ Vân Hạo khinh miệt hừ hừ:"Có gì khác biệt? Theo con được biết, Chủ tịch Richard Tô của tập đoàn Wei Han là lão hồ ly, ông ta chỉ có một cô con gái, hết sức yêu thương. Nếu cái cô Jodie Tô đó có tình ý với ba như lời đồn đãi, vì hạnh phúc cả đời của con gái lão cũng như tương lai của tập đoàn Wei Han, lão hồ ly đó không giở thủ đoạn thì thật đúng là làm khó lão ta."
"Ba con có thể bác bỏ ngay lúc đó, vấn đề chẳng phải giải quyết xong." Viên Linh tranh luận tiếp.
"Báo chí nói, lão Richard Tô phát hiện sắc mặt ba không tốt, mời toàn bộ giới truyền thông ra ngoài, sự việc phát triển tiếp theo như thế nào ngoại trừ khách ở đó ra cũng không có ai hiểu rõ. Mà truyền thông cũng thật bất ngờ, tất cả khách tham dự vũ hội đều kín như bưng, nữa điểm cũng không tiết lộ, có thể thấy được mọi việc không như lão tính. Con suy đoán, truyền thông kia hẳn là lão Richard Tô cố ý mua chuộc để phao tin."
"Được rồi! Nếu ba con bị oan, vẫn câu nói cũ, chỉ cần giải thích rõ ràng mọi việc với mẹ con sẽ không có việc gì, bày ra một đống trò làm chi?"
Đỗ Vân Hạo không khỏi thở dài một tiếng: "Mẹ nuôi à, kỳ thật ba con đã giải thích rất rõ ràng, không phải sao? Mặc kệ bên ngoài đàm tiếu, ba vẫn muốn mẹ, không phải bọn họ đã kết hôn sao?"
Viên Linh ngẩn ngơ: "Ừ há!"
Đỗ Vân Hạo đưa hai ngón cái ra: "Chính xác!"
Viên Linh suy nghĩ, nói: "Nhưng vẫn có cái gì đó không đúng, động não một chút đi, có rất nhiều phụ nữ bám ba con như thiêu thân, điển hình là Helen, vì nghĩ đến giao tình, ba con lịch sự không muốn cô ta bẽ mặt. Bây giờ giữa đường xuất hiện thêm một Jodie Tô, ba con nhìn chung cũng không muốn làm khó cô ta, nếu không đã từ chối ngay lúc đó rồi, thậm chí chuyện kết hôn cũng giữ kín, nếu sau này lại xuất hiện chuyện tương tự như thế..."
Ti Ti chỉ yên lặng nghe Đỗ Vân Hạo cùng Viên linh nói chuyện, đến tận lúc này mới bật thốt lên:"Đúng! Chính là điều này! Mẹ cũng biết rõ ba con không rãnh đi trêu chọc bọn phụ nữ đó, những gì xảy ra không phải lỗi của ba con, nhưng là..."
Cô cắn cắn môi dưới: "Ba con thật sự không vứt bỏ được bọn họ sao? Cho dù ba con công khai thừa nhận đã kết hôn, chỉ sợ vẫn còn nhiều người cam tâm tình nguyện làm tình nhân quấn quít ba con không tha, đến lúc đó mẹ nên làm cái gì bây giờ? Chẳng lẻ mẹ phải mở một con mắt nhắm một con mắt? Hay là cùng ba con ầm ỹ một trận?"
"Hơn nữa..." Cô chần chờ liếc hai người: "Không thể chịu được chính là, những người kia đều đẹp như vậy, thân phận lại cao quý, mẹ mỗi lần nhìn thấy tự biết xấu hổ, nhiều lúc tự hỏi, ba con vì sao yêu mẹ? Mẹ không phải mỹ nhân, thân phận cũng không có gì đặc biệt, khôn khéo giỏi giang cũng không có, phụ nữ thanh lịch quí tộc càng không phải..."
"Vì vậy, chỉ cần nghe thấy có phụ nữ nào thích ba con, lòng mẹ không nhịn được suy nghĩ, có phải lần này ba con phát hiện điều kiện của cô ta tốt hơn mẹ, tiếp đó hiểu được ba con căn bản không yêu mẹ, những gì đã qua bất quá chỉ là nhất thời mê hoặc mà thôi?"
"Con xin mẹ, một lần mê hoặc liền mê hoặc tận mười năm?"Đỗ Vân Hạo chịu không được kêu lên: "Ba con là người hồ đồ như vậy sao?"
Ti Ti lắp bắp: "Thì... Thì... Ba con vì mẹ khi đó tuổi còn trẻ lại đơn thuần, thời điểm ba mẹ ngọt ngào nhất mẹ không một lời liền bỏ đi, ba con còn chưa kịp phát hiện mẹ không tốt như ba con tưởng, hơn nữa vật mất đi so với có luôn luôn đáng giá, cho nên ba con mới có thể nhớ nhung mười năm. Chính là khi thời gian trôi qua, ba con cuối cùng sẽ phát hiện mẹ không phải là phụ nữ tốt."
Đỗ Vân Hạo dường như muốn bác lại, rồi lắc đầu bất đắc dĩ nói: "Quên đi, quên đi, hiện tại con có nói cái gì mẹ nghe cũng không lọt. Nếu mẹ khó chịu như vậy, sao không cảnh cáo ba một lần đi!"
Hai người phụ nữ nghe qua cảm thấy rất hứng thú lập tức hỏi: "Có ý gì?"
Đỗ Vân Hạo nhún nhún vai: "Cảnh cáo ba nhưng không nên quá mức, hay là mẹ đi du lịch một thời gian đi!"
Hai người phụ nữ bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy phấn khích.
"Có điều, đừng có nói cho con biết hai người đi đâu nha, con không muốn lừa ba."
"Con không đi theo chúng ta?"Ti Ti ngoài ý muốn hỏi.
"Mẹ quên con còn phải đi học sao? Hơn nữa, điểm mấu chốt của kế hoạch này là ở chỗ con phải nói chuyện với ba như thế nào, thiếu cái này toàn bộ kế hoạch sẽ bị rụng như sung." Đỗ Vân Hạo âm thầm đổ mồ hôi lạnh, giỡn chơi sao, muốn nó cùng hai người phụ nữ ngốc này chạy ngược chạy xuôi? Nó chưa ngu xuẩn tới mức đi ngược chính mình, cũng không có sở thích tự ngược nên không cần tham gia câu lạc bộ những người thích ngược!
"Nhưng."
"Aiz, còn nhưng nhị gì nữa, thằng nhỏ chín tuổi rồi, lại là ở nhà bà nội, cậu còn lo lắng cái gì." Viên Linh mất kiên nhẫn nói: "Vả lại, trước khi kết hôn cậu không muốn trãi qua mùi vị độc thân quý tộc một lần sao?"
Ti Ti hai mắt sáng ngời: "Ý hay."
"Quá khen, cũng vì suy nghĩ cho cậu sắp mất đi tự do!"
Ti Ti mãnh liệt gật đầu: "Đúng, đúng, cậu nói rất đúng, được rồi, bây giờ nói về kế hoạch một chút, mọi người nghĩ xem trước mắt đi Bắc Cực dạo chơi một chuyến như thế nào?"
Nghe vậy, Viên Linh cùng Đỗ Vân Hạo hai mắt trợn trắng.
* * * * * *
Trong thư phòng gia tộc Rocks, vẻ mặt Joel tối tăm sau bàn làm việc.
"Sh*t, đây là lần thứ hai!" Davy lẩm bẩm nói: "Nhưng lần trước khá may mắn, Helen chỉ công bố đính hôn trên báo chí, lần này là cả hai phương tiện truyền thông, vũ hội đính hôn, tivi báo chí đều có!"
Philip không ngừng đi tới đi lui trước bàn: "Lão hồ ly khá lắm, dám đem gia tộc Rocks ra bỡn cợt, đúng là không biết sống chết!"
"Lão ta thật sự rất thông minh, cũng rất lớn mật. Em nghĩ có phải là vì tiểu thư Jodie Tô." Ngồi ở trước bàn Davy tỉnh táo bình luận: "Có điều, lúc đầu anh đã quyết định không đi, sao phút cuối lại đổi ý?"
Joel ngước đôi mắt âm lãnh chăm chú nhìn bọn họ: "Richard Tô điện thoại cho anh, nói con gái ông ta đã uống thuốc ngủ tự sát vì anh từ chối làm bạn nhảy với cô ta, may mắn phát hiện sớm nếu không khó cứu."
Philip kinh ngạc dừng chân:"Thiệt hay giả?"
"Một nửa, một nửa!" Davy trầm tư nói: "Lão hồ ly đó dùng đến thủ đoạn bẩn thỉu này để ép buộc anh đương nhiên lão đã tính toán đánh cuộc rất lớn."
Hắn liếc mắt thấy Joel dáng vẻ âm trầm: "Nhưng việc tiểu thư Jodie Tô ái mộ anh là thật, một người phụ nữ quanh năm băng giá một khi động tâm thì như núi lửa bùng nổ không thể kiểm soát, nếu như không chiếm được, sẽ huỷ hoại tất cả."
"Đáng chết!" Philip nguyền rủa lại bắt đầu đi tới đi lui.
"Sau tuyên bố đó, lão ta bí mật nói với anh những gì?" Davy hỏi tiếp.
Joel phút chốc nheo mắt lại, không khí nguy hiểm tức thì tràn ngập bốn phía: "Lão ta nói, nếu như anh từ chối cuộc hôn nhân này làm cho con gái ông ta xấu hổ hoặc hành động ngốc nghếch ..., lão ta cam đoan gia tộc Rocks sẽ có rất nhiều tai tiếng ngay lúc đó."
"Lạy Chúa! Ông ta dám uy hiếp anh!" Philip không thể tin kêu to.
Davy nhíu chặt lông mày: "Anh tính xử lý như thế nào?"
"Anh không biết..."
Cửa thư phòng đột nhiên mở ra, ba người cùng nhìn về đó lại thấy Mary tiến vào, Joel hỏi: "
Mẹ! Có chuyện gì?"
"Jay đến đây."
Joel bất giác cảm thấy trong lòng hơi bất an: "Thằng bé tới làm gì? Không phải là đang ở cùng với mẹ nó sao?"
"Mẹ nghĩ..." Mary muốn nói lại thôi: "Con tốt hơn là tự mình đi hỏi thằng bé đi."
Đỗ Vân Hạo ngồi ở trên ghế salon tay trái cầm ly nước trái cây, tay phải cầm một miếng điểm tâm nho nhỏ thưởng thức một cách ngon lành. Shana dịu dàng phủi nhẹ vài mãnh bánh vụn rơi trên quần áo của nó, rồi rót nước trái cây vào ly cho nó, Lasan thì bận rôn gọt táo, còn Mina thì không ngừng mang lên nhiều loại đồ ăn nhẹ và bánh ngọt.
Tầm mắt Joel đặt ngay túi hành lý dưới chân thằng con, lòng bỗng nhiên hốt hoảng.
"Jay, sao con đến đây? Mẹ đâu?" Joel cùng Davy ngồi xuống phía trước Đỗ Vân Hạo,Philip đến quầy bar rót rượu cho ba người, Mary thì bất an nhìn Joel.
"Ba." Đỗ Vân Hạo uống hết nước trái cây ăn hết miếng điểm tâm mới mở miệng nói: "Mẹ kêu con tới đây."
"Mẹ kêu con tới đây? Đã xảy ra chuyện gì?" Joel chỉ vào túi hành lý hỏi.
"Mẹ nói tâm trạng mẹ tồi tệ nên quyết định đi lang thang cùng với mẹ nuôi, không thể chăm sóc con, cho nên bảo con tới tìm ba." Đỗ Vân Hạo dừng một chút: "Họ đã đi chuyến bay sáng sớm, đừng hỏi con hai người đó đi đâu, bởi vì con không biết. Tìm bọn họ cũng vô ích, bởi vì hai người phụ nữ đó đã sớm ép con chỉ họ cách tránh né sự theo dõi của mọi người, vì thế mọi người nhất định không tìm thấy."
Joel vừa nghe cả người cứng lại, ánh mắt trống rỗng vô hồn nhìn thẳng phía trước, những người khác lo lắng bất lực nhìn hắn, không biết an ủi hắn như thế nào mới phải, mà Đỗ Vân Hạo lại như cũ khoái hoạt hưởng thụ điểm tâm ăn dang dở, nó thật sự yêu cực kỳ mấy món điểm tâm do Mina làm.
"Mẹ nói xung quanh ba luôn có nhiều mỹ nhân, hơn nữa mỗi người đều xuất sắc, mẹ không thể đọ được, nghĩ ba nhất định ít nhiều có chút cảm tình dành cho họ, cho nên mới không đủ nhẫn tâm tuyệt tình với những người đó, một ngày nào đó nếu ba mềm lòng, ở bên ngoài nuôi hai ba tình nhân, mẹ không biết là nên làm bộ như không biết chuyện hay tìm ba ầm ỹ một trận? Tệ nhất là, gần đây ba và mẹ qua lại thân thiết, ba phát hiện mẹ là người kém cỏi nhất, mẹ nên làm gì bây giờ? Tự động rút lui có trật tự sao?"
"Chết tiệt" Joel thống khổ nhắm hai mắt lại: "Tại sao không thể tin tưởng tôi? Vì sao?"
Mary và Lasan hai mắt đỏ hoe thở dài, Philip đem cả bình rượu đi tới, Davy ngập ngừng nhìn Joel muốn nói lại thôi, Đỗ Vân Hạo thì áy náy thương cảm lén dò xét xem ba nó tuyệt vọng cỡ nào.
Nếu thấy được bộ dáng ba lúc này, không biết mẹ có đau lòng không đây?
Philip đưa cho Joel ly rượu, Joel không nói tiếng nào ngữa cổ uống cạn, Philip lại rót rượu cho hắn, hắn lại một ngụm uống sạch, tiếp tục rót đầy, mọi việc cứ thế diễn ra trong nháy mắt.
Chắc hành hạ nhiêu đó đủ rồi?Đỗ Vân Hạo thầm nghĩ, đồng thời ho nhẹ hai tiếng.
"Suýt nữa con quên nói với ba cái này, mẹ không có tiền mặt để tiêu xài, cho nên..., hắc...hắc..., cho nên con nói mẹ xài thẻ ba đưa, chắc không có vấn đề?"
Đột nhiên, mọi người như máy chiếu phim bị đứng hình tạm ngừng trong chốc lát.
Ly rượu đưa tới miệng dừng lại, Joel từ từ khôi phục lại bình tĩnh: "Jay, con vừa mới nói cái gì?" Hắn nhẹ giọng hỏi.
Đỗ Vân Hạo nhún nhún vai: "Con nói là nếu như ba thật sự muốn tìm mẹ, chỉ cần hóa đơn đến đây, chẳng phải ba sẽ biết được hai người đó tiêu dao ở đâu sao? Nếu vội, có thể yêu cầu hãng phát hành thẻ cung cấp thông tin địa điểm sử dụng thẻ, con nói đúng không?"
"Đồ quỷ!" Joel dở khóc dở cười mắng: "Con sao không chịu nói sớm?"
"Do ba không chịu suy nghĩ đến nơi đến chốn!" Đỗ Vân Hạo vàng thật không sợ lửa phản bác lại.
"Thằng quỷ nhỏ!" Davy cũng mắng phụ hoạ: "Còn bảo nhất định chúng ta tìm không thấy mẹ con!"
Đỗ Vân Hạo phút chốc nhếch miệng cười. "Mẹ quyết định muốn ba một chút thời gian tỉnh táo tự vấn lòng, thận trọng suy nghĩ kỹ càng thứ mà ba muốn rốt cuộc là gì! Mẹ nói đợi mẹ tâm tình tốt hơn, tự nhiên sẽ nghĩ xem có trở về tìm ba hay không"
Philip cố nén cười kích động nhìn Joel: "Em nghĩ anh tốt nhất nhanh xử lý chuyện cần xử lý, nếu tâm tình chị dâu vẫn không tốt, anh có thể đoán được chuyện gì đang đợi anh." Nói xong tranh thủ quay mặt sang hướng khác cười trộm.
"Jay, con..." Tâm tình Joel hiện giờ rất muốn đánh vào mông Đỗ Vân Hạo, khiến nó vài ngày không ngồi được.
Mắt thấy cha tựa hồ thật sự tức giận, Đỗ Vân Hạo vội vàng vì mình bào chữa. "Ba, mẹ kêu con làm thế, ba không thể trách con, ba đừng có quên, là con kêu mẹ sử dụng thẻ của ba, như vậy cũng xem như là giúp ba rồi, phải không?"
Joel thở dài: "Quên đi! Do tự ba chuốc lấy phiền phức thôi."
Đỗ Vân Hạo nghiêm túc gật gật đầu: "Ba hiểu được là tốt rồi!"
Joel trừng mắt liếc nó một cái, Mary thấy thế, vội chuyển lực chú ý của Joel sang vấn đề khác.
"Joel, bây giờ con định làm thế nào?"
"Làm thế nào?" Joel cười khổ. "Thì nhanh chóng giải quyết đóng rắc rối này thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro