🧁Phần 2🧁

Editor: Tanya (torryssi)

PHẦN 2

5.

Nhìn công công phủ nội vụ cầm danh sách chuẩn bị phân bổ cho ngự hoa viên. Ta lấy hết bạc đang có trên người rồi nhét vào tay công công: "Công công, nô tỳ có chuyện phiền hà muốn nhờ người ạ."

Vị công công này ngay lập tức ước lượng chiếc hầu bao trong tay, mặt mày hớn hở: "Người là người hiểu chuyện đấy, ngươi muốn được phân phó vào cung nào?"

Ta nói nhẹ nhàng: "Nô tỳ nghe nói Thục phi nương nương làm người hiền hòa, muốn đi hầu hạ nàng ạ."

Công công nghe vậy hơi sửng sốt, lập tức liếc nhìn ta một cái, có chút không chắc chắn hỏi ta: "Ngươi chắc chắn là cung của Thục phi nương nương đúng không?"

Ta gật đầu khẳng định, ta biết vì sao hắn hỏi ta như vậy bởi vì Cẩm Tú cung của Thục phi nương nương không phải là một nơi tốt đẹp gì.

Không phải bởi vì tính tình Thục phi không tốt, khó hầu hạ mà ngược lại nàng là chủ tử có tính tình tốt nhất trong cung. Không có nô tài nào đã hầu hạ qua nàng mà không nói tốt về nàng.

Thục phi nương nương không giống các chủ tử khác, sơ hở là đánh chửi nô tài, ngược lại đối với nô tài vô cùng tôn trọng.

Nhưng bên Thục phi có một vấn đề nan giải nhất là hoàng hậu Liễu Tố Ngọc, ả ta ghét nhất chính là Thục phi.

Thục phi cũng không biết cách lấy lòng hoàng đế, nghe nói nàng luôn tức giận với hoàng đế, còn nói chỉ chấp nhận chế độ một vợ một chồng.

Mặc dù dưới gối nàng có một trai một gái nhưng cũng bị hoàng đế chán ghét vứt bỏ. Hiện tại Cẩm Tú cung của Thục phi cũng không khác gì so với lãnh cung.

Có lẽ còn không bằng lãnh cung, dù sao đi nữa trong lãnh cung cũng không có hoàng hậu Liễu Tố Ngọc gây phiền toái. Nhưng khi bước vào Cẩm Tú cung của Thục phi, Liễu Tố Ngọc sẽ tìm mọi cách gây khó dễ.

Gia thế của Thục phi không kém gì hoàng hậu nên hoàng hậu khó có thể làm gì nàng, nhưng ả sẽ trừng phạt nô tài ngay trước mặt Thục phi. Vì vậy tất cả nô tài trong cung đều biết, nơi nguy hiểm nhất trong cung chính là Cẩm Tú cung của Thục phi nương nương.

Mặc dù những người khác đều luôn muốn tránh xa Cẩm Tú cung, nhưng với ta Cẩm Tú cung chính là nơi gửi gắm hy vọng lớn nhất để báo thù.

Suy cho cùng, người có thể đánh bại được hoàng hậu Liễu Tố Ngọc chỉ có Thục phi mà thôi.

Người khác nói hoàng đế không ưa Thục phi nên không tới Cẩm Tú cung.

Nhưng mà ta lại biết hoàng đế luôn nói mớ gọi khuê danh của Thục phi nương nương lúc đang ngủ say. Cho nên không phải là hắn không muốn đi Cẩm Tú cung mà là Thục phi không cho hắn vào.

6.

Bạc của ta có tác dụng rất lớn, công công bên phủ nội vụ trực tiếp phân phó ta đến hầu hạ bên cạnh công chúa Linh Vân tại Cẩm Tú cung

Dưới gối Thục phi có một trai một gái, lần lượt là nhị hoàng tử và công chúa Linh Vân, đi hầu hạ bên cạnh công chúa cũng rất hợp ý ta.

Ta còn nhớ đời trước, sau khi ta vào cung được năm ngày thì nghe nói tộc Hách Triết phía Bắc muốn kết duyên với Đại Lương, hoàng hậu liền đề nghị công chúa Linh Vân đi hòa thân.

Khi hoàng đế sai người mời Thục phi và công chúa Linh Vân tới bàn bạc. Nhưng công chúa Linh Vân không muốn, trực tiếp chạy trốn, trong lúc bị các cung nữ thái giám đuổi theo thì nàng bị đụng vào một hòn núi giả, chấn thương ở đầu, sau đó trở thành một kẻ ngốc.

Chuyện này đã trở thành nỗi đau trong lòng Thục phi.

Đời trước ta có đến Cẩm Tú cung mấy lần, đã nhìn thấy Thục phi yên lặng rơi nước mắt khi nhìn công chúa Linh Vân ngốc nghếch. Nếu đời này ta có thể ngăn chặn bi kịch này, có lẽ ta có thể dùng ân tình thỉnh cầu Thục phi giúp ta báo thù.

Công chúa Linh Vân năm nay mười bốn tuổi, bên cạnh có cung nữ thiếp thân và ma ma hầu hạ, ta chỉ là cung nữ nhị đẳng không có tư cách hầu hạ bên cạnh nàng, nên chỉ thể hầu hạ ở viện ngoài.

Trải qua mấy ngày làm việc ở Cẩm Tú cung, ta cũng xem như mở mang kiến thức. Kiếp trước có lẽ nửa tháng ta cũng chưa chắc có thể gặp được hoàng đế dù chỉ một lần, nhưng mà mấy ngày nay, ngược lại ngày nào ta cũng nhìn thấy hắn ta.

Hầu như chạng vạng tối mỗi ngày hắn đều sẽ đến, chẳng qua là Thục phi trực tiếp phân phó nô ta giữ cửa khóa cửa lại, hoàn toàn không để ý đến hoàng đế.

Các nô tài trong Cẩm Tú cung đối với cảnh tượng này đều rất quen thuộc, mọi người đều làm việc của mình.

Hoàng đế không thèm bận tâm, mỗi lần đều đứng bên ngoài một khắc (*) rồi mới rời khỏi, ngày ngày đều như vậy.

(*) 1 khắc (刻, ke) = 60 phân = 15 phút.

Có đôi khi hoàng đế cũng sẽ đứng ở ngoại viện nói: "Uyển Nhi, nàng mở cửa ra gặp Trẫm đi!"

Mỗi lần như vậy Thục phi đều rất bình tĩnh trả lời: "Thiết lập nhân vật thâm tình này thực sự là quá tốt, đáng tiếc là ta sẽ không để bản thân tin lời ngươi nữa, khi nào ngươi băng hà, ta sẽ ra ngoài mở tiệc."

Ta nghe được thì tấm tắc ngạc nhiên, Thục phi này quả là kẻ tài cao, gan cũng rất lớn, ấy vậy mà hoàng đế chỉ bỏ đi mà không hề tức giận.

Lúc này ta cũng biết vì sao hoàng hậu Liễu Tố Ngọc lại thường xuyên đến tìm Thục phi để gây khó dễ, phần ân sủng này ai mà không ghen ghét chứ.

Chẳng qua càng như vậy, trong lòng ta càng thêm nắm chắc, bởi vì việc báo thù của ta càng thêm có hy vọng.

Ta sống lại, nhưng sống lại không có nghĩa là bất bại, cũng không có nghĩa là Liễu Tố Ngọc trở nên ngu xuẩn yếu đuối, muốn báo được thù ta nhất định phải tìm người trợ giúp.

Đợi đến ngày thứ năm, Liễu Tố Ngọc giống y như kiếp trước bước đến Cẩm Tú cung.

Liễu Tố Ngọc nhìn thấy Thục phi thì cười nói: "Hôm nay bản cung đến thật làm phiền cho muội rồi."

Thục phi liếc nhìn Liễu Tố Ngọc, cũng không hành lễ, hờ hững nói: "Có rắm mau thả, thả hết liền cút, hôm nay ta chỗ ta hầm chân giò, đừng có làm ta mất hứng ăn."

Thục phi giống như cười nhưng không cười còn sắc mặt Liễu Tố Ngọc thì rất khó coi, ta đứng ở cửa nghe xong thì rất vui vẻ.

Liễu Tố Ngọc nhịn xuống tức giận, nói: "Muội muội ở Cẩm Tú cung nên không biết, tộc Hách Triết [1] vừa mới đưa tấu chương đến, hoàng tử của bọn họ muốn lấy Linh Vân làm vợ, hoàng đế cũng đã đồng ý."

"Nghe nói tộc Hách Triết này anh em chung vợ, còn có thể đổi vợ. Đại Hãn của tộc Hách Triết có tận mười bảy mười tám con trai, Linh Vân thật là có phúc mà..."

7.

Thục phi nghe xong cũng không tức giận, liếc nhìn Liễu Tố Ngọc một cái, không quan tâm nói: "Nghe được, ngươi có thể cút."

Nhưng Liễu Tố Ngọc lại cười nói: "Không cần cố làm ra vẻ, bản cung hiện tại đến đây chính là muốn mời công chúa Linh Vân đến ngự thư phòng. Bây giờ hãy gọi công chúa tới đi."

Ta ở ngoài nghe xong lời này liền biết hiện tại ta nên ra tay.

Ta lặng lẽ đi về nội viện, lúc này nhị hoàng tử còn đang đọc sách trong thư phòng, nên trong nội viện chỉ có mình công chúa Linh Vân.

Ta vừa vào nội viện thì thấy công chúa đang vui vẻ chơi xích đu, ta tiến lên hành lễ nói: "Công chúa, tộc Hách Triết đã dâng tấu cầu hôn công chúa, Hoàng Thượng đã đồng ý, hoàng hậu muốn dẫn người đến ngự thư phòng để bàn bạc chuyện này ạ."

Sắc mặt của công chúa Linh Vân hơi biến, nhìn ta: "Mẫu phi ta nói sao?"

Ta nhớ lại vẻ mặt của Thục phi nương nương, hơi không chắc chắn nói: "Thục phi nương nương hình như không có quan tâm chuyện này, chẳng qua hoàng hậu phô trương thanh thế, nhất quyết muốn đưa ngài đến ngự thư phòng ạ. "

Công chúa Linh Vân hừ nhẹ: "Bản công chúa ngược lại muốn xem hoàng hậu phô trương như thế nào..."

Ta có chút nóng nảy, nếu công chúa thật sự có mâu thuẫn với hoàng hậu thì khó mà đảm bảo được chuyện kiếp trước sẽ không xảy ra.

Đến nước này, ta cũng không đoái hoài đến việc vượt khuôn phép nữa, trực tiếp nắm lấy tay công chúa Linh Vân: "Công chúa, xin người đừng nên vọng động, dù sao Hoàng Thượng đã hạ chỉ, bây giờ mà đi ra chỉ có thể chịu thiệt mà thôi, nô tỳ có một kế hoạch...."

8.

Nửa canh giờ sau, trong cùng đều bàn tán một chuyện, đó là công chúa Linh Vân biết mình sắp phải đi hòa thân nên trực tiếp đập đầu vào cột, máu không ngừng chảy.

1 thời canh (时辰, shi chen) = 8 khắc = 2 giờ => nửa canh = 1 giờ.

Thái y khó khăn lắm mới cứu được người, nhưng công chúa lại bị đụng thành kẻ ngốc.

Thục phi thương con gái nên rất sốt ruột, náo loạn, đuổi hoàng hậu ra khỏi Cẩm Tú cung.

Công chúa ngu ngốc nên không có cách nào hòa thân với tộc Hách Triết, vì vậy chỉ có thể chọn người khác.

Mà lúc này trong Cẩm Tú cung, ta đang quỳ trước mặt Thục phi, công chúa Linh Vân không chút tổn hại nào ngồi bên cạnh nàng.

Thục phi bưng trà, nhìn ta, thốt ra hai chữ: "Mục đích..."

Ta nhìn vết thương đã được băng bó kỹ lưỡng trên tay, trong đầu lại nhớ về cảnh tượng bi thảm của tiểu hoàng tử trước khi chết kiếp trước.

Vừa nãy ta chỉ ngăn cản công chúa, nói với nàng giả bộ đập đầu vào cột, ta cắt cổ tay, dùng máu của mình ngụy tạo hiện trường giả.

Về phần thái y, công chúa nói nhị hoàng tử tìm, là người bên nhà mẹ đẻ Thục phi, ta làm tất cả những việc này chính là chờ đợi khoảnh khắc này đây.

Ta hít sâu một hơi, hạ quyết tâm nói thẳng: "Nô tỳ muốn cầu Thục phi nương nương giúp nô tỳ giết hoàng hậu."

Sở dĩ ta nói thẳng điều này là vì quan hệ giữa hoàng hậu và Thục phi không tốt, cho dù nàng không giúp ta, thì nàng cũng sẽ không nói chuyện này hoàng hậu biết.

Thục phi nghe ta nói xong, liền mỉm cười: "Tại sao bản cung phải giúp ngươi?"

Ta vội vã nói: "Nương nương giúp ta cũng là giúp chính mình...."

Thục phi lại lắc đầu: "Chỉ cần bản cung không rời khỏi Cẩm Tú cung, Liễu Tố Ngọc cũng không thể làm gì được bản cung..."

Lòng ta hơi chùng xuống, hiểu rõ Thục phi là nói thật, ta suy nghĩ một lúc lâu rồi lại nói.

"Nô tỳ là sống lại trở về, kiếp trước công chúa Linh Vân vì tránh né hòa thân, đã thực sự trở thành kẻ ngốc. Hoàng hậu cũng sẽ ra tay đối phó nhị hoàng tử, hoàng tử nhiều lần bị thích khách làm trọng thương, suýt chút nữa đã chết. Nếu không diệt trừ hoàng hậu, cuộc sống của ngài sẽ rất gian nan..."

Mặc dù ta cảm thấy việc sống lại là một chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà giờ phút này ta cũng không còn cách nào khác.

Ta được sống lại nhưng kiếp trước ta chỉ là một mỹ nhân [2] nhân nho nhỏ, không quyền không thế, ngay cả bí mật trong cung ta cũng không được nghe nhiều.

Mặc kệ là gia thế hay sự tàn nhẫn, ta đều không có cơ hội, việc báo thù đối với ta mà nói căn bản khó như lên trời, Thục phi là đường sống duy nhất trong chỗ chết của ta.

Lúc ta nói mình trọng sinh, vẻ mặt Công chúa Linh Vân không thể tin nổi, trái lại Thục phi hai mắt sáng rỡ, đi đến bên cạnh ta, quan sát tỉ mỉ: "Ngươi có gì để làm bằng chứng không?"

Chú thích thêm:

[1] Tộc Hách Triết là một dân tộc thiểu số lâu đời ở khu vực Đông Bắc Trung Quốc hay còn gọi với tên khác là người Nanai. 

Xem thêm tại link: https://vi.wikipedia.org/wiki/Ng%C6%B0%E1%BB%9Di_Nanai?fbclid=IwAR0jxkGL4uPOnrqF73e0aAJRg1NyjN0SHibs828nwmtwfVxu5_InB8WPNm4

[2] Mỹ nhân: một trong những phân vị trong cung, mỗi thời một khác, vì truyện ngắn nên mình không rõ truyện ở thời nào nên mọi người tham khảo chi tiết chung trong đây nhé

Link 1: https://vi.wikipedia.org/wiki/Phi_t%E1%BA%A7n?fbclid=IwAR39Ktq63s_MOtVMyHufzQDlyx5geHZqePvzNkV21FtKLrPOE3iylbg0d60

Link 2: https://hoanguyen1991.wordpress.com/2013/04/04/sung-phi-cap-bac-phi-tan-gioi-thieu/?fbclid=IwAR39Ktq63s_MOtVMyHufzQDlyx5geHZqePvzNkV21FtKLrPOE3iylbg0d60

HẾT PHẦN 2

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro