Trôi

Những ngày tiếp đến, Dazai vẫn sống bình thản lắm. Vì em không coi đây là thực, em coi đây là ảo.

Có thể chúa hay satan đã tạo và nhốt em vào mộng cảnh đẹp tuyệt này sao.

Em không biết, em chỉ biết khi đưa lên dây thừng vào cổ, em đã nhắm mắt xuôi tay rồi.

"Fyodor, mũ của ngươi buồn cười lắm."

Hắn ngạc nhiên chút, vì em từng bảo cái mũ này đại diện cho hắn, nên em sẽ không chê dù thật ra nó xấu xí lắm.

"Vậy à, tôi tưởng em sẽ không chê cơ."

Em cười khúc khích

"Ta có chê mà, chê kiểu kì thị nó trông đám quần áo phụ kiện của ngươi ấy."

"Ta giặt nó ít hơn cả tất đấy."

Em đáng yêu quá, muốn hôn.

Fyodor hôn vào môi của Dazai nhanh lắm, chỉ là phớt nhẹ qua thôi.

Nhưng tất nhiên là sao em không để ý được, thế mà em vẫn khúc khích liên tục.

"ha ha,

"Dostoevsky ở đây dễ chịu nhỉ, là địa ngục nhưng ai đó đáng yêu lắm."

Hắn không đáp, chỉ lẳng lặng nắm tay em.

Nhưng em ơi sao tay em lại lạnh buốt thế ?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #fyozai