TẬP 9: TRẬN CHIẾN MỚI CỦA LIÊN MINH VIỆT-MỸ

(Tác giả: Được rồi, tác giả đã quay trở lại Câu Truyện này rồi. Chúng ta sẽ tiếp tục Cuộc Chiến Giữa Đế Quốc Sadera, với cả Liên Minh Việt-Mỹ và Nhật Bản GATE. Nhưng Nhật Bản GATE sắp gặp 1 lực lượng gây sốc cho cả đội rồi.

Ngoài ra, chúng ta sắp tới gần ngày 30/4 rồi, nên sẽ có bài nhạc khịa 3/ (Và cả Dixie Fly, 3/ phiên bản Mỹ hóa của câu truyện này nữa):

https://youtu.be/JXo4AZVkgFc

Cả 3/ và Dixie Fly bị Việt Nam GATE và Mỹ Thay Thế khịa lần thứ N.

https://youtu.be/1o_ifQS18VQ

Và đây nữa.

Và được rồi, các độc giả cứ tận hưởng câu truyện thoải mái nha).

Ngày 7/6/2025 (5 Ngày sau cuộc tấn công đầu tiên), ở Căn Cứ Tân Sài Gòn, Lãnh Thổ Việt Nam, Đặc Khu.

Những Chiến Máy Bay Tiêm Kích CF-50 Phượng Hoàng 5 (Su-30 GATE) bay quanh qua Căn Cứ Liên Minh Tân Sài Gòn để tuần tra và vẽ bản đồ ở khoảng cách xa hơn nhiều, với Lá Cờ Đỏ Sao Vàng của Liên Bang Việt Nam phấp phới ở Đặc Khu. Và đây là 1 Nhiệm Vụ Mới của Quân Đội Liên Bang Việt Nam, khi vừa dùng bản đồ của kẻ thù La Mã Dị Giới tịch thu được, vừa dùng máy bay tiêm kích lẫn không người lái chụp lại và vẽ ra 1 bản đồ hoàn chỉnh để tiện xử lý kẻ thù trong tương lai gần.

Mà không chỉ mỗi người Việt Nam vẽ bản đồ đâu. Đồng Minh "Đỏ" của Việt Nam, Người Mỹ cũng hỗ trợ Việt Nam bằng cách dùng tàu Hải Quân của họ vẽ bản đồ và tìm kiếm kẻ thù dọc theo vùng bở biển, với Căn Cứ Mới Được Xây Dựng trên Tàn Tích của Trại Lính lẫn Bến Cảng Sadera cũ với tên gọi là "Fort Nova Columbia", và thậm chí cùng tuần tra bằng máy bay lẫn tập trận chung với các binh lính Liên Bang Việt Nam. Hiện tại cả hai đã dọn dẹp kẻ thù để có được tuyến đường hoàn toàn an toàn cho mục đích hỗ trợ lẫn nhau dễ dàng hơn, cũng như người Mỹ đang chuẩn bị tàu Hải Quân đổ bộ đến Italica nhanh nhất có thể, để đưa Bá Tước Formal trở lại và lấy nơi đó làm Căn Cứ Tiếp Tuyến đánh đến tận Thủ Đô Đế Quốc Sadera.

Trong khi đó, Tướng Trương Văn Cam (Hoặc còn được gọi với biệt danh là "Năm Cam"), người lãnh đạo Lực Lượng Viễn Trinh Falmart, đang ngồi trong lều, quan sát hệ thống phòng thủ của căn cứ hoạt động tiền phương. Trong tay ông là một chiếc radio cầm tay nhỏ, ông dùng để liên lạc xung quanh căn cứ. Cách đó vài mét, một số kỹ sư chiến đấu đang bận rộn dựng nhà ở tạm thời cho quân đội của Lực Lượng Viễn Chinh Falmart. Khi đang kiểm tra hoạt động của căn cứ, ông nhận thấy một người phụ nữ 27 tuổi gầy gò đang chạy đến chỗ ông. Không ai khác ngoài Nữ Trung úy Ánh, đến để thông báo cho ông 1 tin mới:

"Thưa Đại Tướng Cam, người Mỹ nói rằng họ có thứ gì đó cách đó 4 km" Trung úy Ánh báo cáo lại.

Tướng Năm Cam bắt đầu lắng nghe nữ Trung úy nói:

"Họ đã phát hiện ra điều gì?" Năm Cam hỏi.

"Lực lượng địch. Chúng có kỵ binh, Orc và Rồng đang bay về phía chúng ta. Bọn chúng có hàng chục ngàn người đang tiến tới đây" Nữ Trung úy báo tin sốc nặng.

Minh đứng dậy khỏi ghế và khuôn mặt ông thay đổi hoàn toàn:

"Báo động gấp. Bảo Quân Đội của chúng ta và người Mỹ hãy cùng chuẩn bị chiến đấu" Minh nói lại cho Nữ Trung úy.

Minh rút một điếu xì gà Cuba được nhập khẩu từ Mỹ ra khỏi túi và châm lửa. Ông đã đưa nó vào miệng và bắt đầu hút nó.

Trong một tòa nhà không quá xa họ, các nhân viên vô tuyến bắt đầu ra lệnh một cách điên cuồng, khi âm thanh báo động bắt đầu vang lên.

https://youtu.be/msX8iULEQgA

Nó vang vọng khắp trại, giống như báo hiệu chiến tranh sắp xảy ra. Quân Lính của Liên Minh Việt-Mỹ bắt đầu tự trang bị cho họ những khẩu súng trường tự động và súng máy đã bị khóa chặt. Trong vài giờ lực lượng viễn chinh ở đó, các kỹ sư của họ đã thiết lập các biện pháp phòng thủ tuyệt vời, bao gồm cả dây thép gai bao quanh chu vi căn cứ, các ổ súng máy và các Boongke bê tông. Nếu Quân Lính Sadera định chiếm căn cứ quân sự này, bọn chúng sẽ trở thành dép tổ ong.

Các đội xe tăng bắt đầu chạy nước rút vào xe tăng và vào xe tăng chiến đấu chủ lực của họ, trong khi các đội ở phía trước vận hành pháo tự động xuyên giáp 40mm, chuẩn bị bắn hạ bất kỳ con rồng hay rồng bay nào trên bầu trời.

Bản thân Hạ Sĩ Minh cũng đã nạp đạn cho khẩu súng trường tấn công của mình và bắt đầu nhìn xuống chiến hào, chuẩn bị bắn bất kỳ kẻ thù của Đế Quốc Sadera bất kỳ lúc nào.

Khoảng 1 lúc sau, ở Ngoài Căn Cứ Tân Sài Gòn,...

Chiếc máy bay không người lái tiếp tục bay vù vù trên lực lượng Sadera khi kỵ binh của họ bắt đầu tấn công vào cánh đồng trống cách Căn Cứ Tân Sài Gòn vài dặm, không quan tâm đến việc các cung thủ đang cố gắng bắn nó ra khỏi bầu trời bằng cung tên của họ. Thật xấu hổ, vì thực tế là những cung thủ tinh nhuệ nhất của họ đã bắn trúng nó nhiều lần, và nó không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ hạ cánh.

Đại tướng Wari chỉ nhìn chiếc máy bay không người lái trong sự thất vọng và ném một loạt lời lăng mạ vào nó.

"Cái con quái vật biết bay kia, ngươi sẽ chết vì nhân danh Emroy và Hoàng Đế!" Wari hét lên khi ngồi trên lưng ngựa.

Tiếng vó ngựa cách anh ta vài mét đã cảnh báo Wari về các giác quan của mình. Tướng Cervius vô cùng thất vọng với những quyết định hấp tấp và sự bất tài của chỉ huy của mình.

"Bẩm thưa Đại Tướng, ngài đang làm gì mà phải nhân danh Emroy vậy?" Cervius bối rối hỏi.

"MÀY CÚT KHỎI ĐÂY ĐI! TA SẼ BẮN XUỐNG CON QUÁI VẬT ĐÓ!" Wari đáp lại cấp dưới với biểu hiện không quan tâm.

Và đây là lần thứ 9 liên tiếp, Wari nhắm cung vào máy bay không người lái và bắn trúng một trong những chiếc cánh kim loại của nó nhưng nó vẫn bay cao trên bầu trời. Giống như nó đang chế giễu anh vì những nỗ lực thảm hại của ông và thành thật mà nói, đúng là như vậy thông qua người điều khiển từ xa đang xem thông qua Camera của máy bay không người lại cũng cười không ngừng.

"Thưa ngài, cuộc tấn công đang diễn ra suôn sẻ cho đến nay. Chúng ta có Quân đoàn 17, 20 và 35 đóng vai trò là mũi nhọn, vì họ có pháp sư trong lực lượng của mình. Chúng ta sẽ sử dụng họ để chặn hỏa lực của kẻ thù, trong khi Quân đoàn 47 và 48 sẽ đánh vào sườn chúng từ phía tây và phía đông. Chúng ta sẽ bao vây chúng trở lại "Cổng"" Tướng Cervius thông báo.

"Kế hoạch tuyệt vời, Cervius. Nhưng trước khi chúng ta có thể làm điều đó, tôi phải bắn hạ con quỷ biết bay này" Wari trả lời, một lần nữa nhắm bắn phát thứ 10.

"Thưa ngài, điều đó sẽ không làm được gì đâu. Đừng lãng phí thời gian của ngài với "con chim lạ" đó nữa" Cervius nhắc nhở.

Wari chỉ thở dài rồi đáp lại:

"Được thôi. Tôi đoán là với tư cách là một vị chỉ huy đứng đầu phải ra ngoài và chiến đấu với quân đội của chính mình" Wari đáp lại cấp dưới, với tâm trạng đã thay đổi.

Đại tướng Wari sau đó thúc ngựa và nó lập tức phi nước đại về phía các quân đoàn ở phía trước. Wari nổi bật như một con mắt đau nhức, vì ông ta mặc bộ giáp đồng nguyên chất, với vương miện vàng quanh đầu cho thấy ông là chỉ huy của các Quân đoàn có nhiệm vụ đẩy lùi kẻ thù lại.

Ở 1 Trại Quan Sát gần Căn Cứ Tân Sài Gòn vào lúc này,...

Nhóm phương tiện bay điều khiển từ xa số 4 của Liên Bang Việt Nam đang cười phá lên khi họ nhìn thấy người đàn ông mặc bộ giáp trang trí công phu đang cố gắng bắn hạ máy bay không người lái của họ. Một số thậm chí còn bắt đầu đặt cược xem ông ta có thành công hay không.

"Tôi cá là ổng sẽ bắn mũi tên trúng cánh máy bay không người lái. Tôi cược 100 Đồng cho việc này" James, người Việt gốc Anh, cũng là người điều khiển máy bay không người lái hiện tại, tuyên bố.

Đúng như dự đoán, mũi tên đã cắt trúng cánh một chút.

"Ôi trời, tôi đoán là tôi nợ anh 100 Đồng rồi" Liêm, người Việt chính gốc Đại Việt Quốc trả lời từ phía bên kia căn phòng xám xịt sạch sẽ, rải rác các thiết bị máy tính.

Vào thời điểm đó, Tên chỉ huy Quân Đoàn của Sadera ở bên dưới đã bắt đầu nói chuyện với các tướng cấp dưới của hắn mới đến ở trên lưng ngựa. Từ những hướng dẫn ngôn ngữ tiện dụng mà các nhà điều hành máy bay không người lái đã được cung cấp, họ có thể hiểu được từ "Tấn Công" và "Quân Đoàn" trong bài phát biểu của các tướng lĩnh cấp dưới của hắn.

"Ê, James. Ông ta có thể đang nói gì đó. Anh có bật Micro Parabol không?" Liêm hỏi.

"Vâng. Tôi sẽ thu được những gì ông ta đang nói. Dù sao thì đó cũng là chương trình phát sóng trực tiếp trở lại Căn Cứ của chúng ta, và tôi chắc rằng mọi người ở Căn Cứ sẽ có người phiên dịch để suy ra ý nghĩa của nó" James đáp lại.

Máy bay không người lái đã ghi lại đầy đủ cuộc trò chuyện giữa Đại tướng Wari và tướng cấp dưới Cervius. Tất cả những gì còn lại là để các đồng nghiệp của họ ở Căn Cứ Tân Sài Gòn dịch nó.

Khoảng 1 lúc sau nữa, ở Căn Cứ Tân Sài Gòn,...

"Linh, cô biết những lời trên có nghĩa là gì?" Minh nói khi chương trình phát sóng trực tiếp được truyền đi. Cả hai đã ở trong một văn phòng nhỏ và đang chăm chú theo dõi cảnh quay của máy bay không người lái. Và trong khi đó, Linh đã rất kinh ngạc trước những công cụ ma thuật mà Yoo-nyted Nay-shuns đã sử dụng, chẳng hạn như có thể do thám bất kỳ ai từ bất kỳ đâu bằng cách sử dụng đại bàng chiến tranh của họ.

"Chà, khi tôi xem xét phép thuật này, tôi có thể suy ra rằng chúng đang có kế hoạch cử một số quân đoàn đến phía bắc của bạn, trong khi 2 quân đoàn khác sẽ tấn công vào sườn của bạn ở phía tây và phía đông. Ngoài ra, các pháp sư sẽ được đưa vào cùng với bộ binh và kỵ binh ở mũi nhọn phía bắc, bảo vệ lực lượng của họ" Linh nói bằng giọng gốc Xứ Nghệ. Tiếng Việt của cô cho thấy cô rõ ràng đến từ Bang Nghệ An, nhưng vẫn có thể đủ hiểu được, giống như tiếng Saderan khi nói của Minh.

"Cảm ơn, Linh" Minh cảm ơn cô gái trước mặt.

"Không có gì, Minh" Cô gái đáp lại.

Minh tiếp tục gửi tin nhắn cho Đại Tướng Năm Cam ở Căn Cứ Tân Sài Gòn và Tướng Ulysses của Mỹ ở Căn Cứ Fort Nova Columbia trên máy tính xách tay bên cạnh anh ta, kể cho cả hai vị tướng nghe mọi chi tiết về cuộc tấn công.

Kẻ Thù Sadera ở ngoài Căn Cứ Tân Sài Gòn đã chết, và chúng vẫn chưa biết điều đó.

Khoảng vài giờ sau, ở Ngoài Căn Cứ,...

Qua ống nhòm của mình, Đại Tướng Năm Cam thấy kẻ thù đang lao qua cánh đồng trống như một lũ ngu. Bên cạnh ông là trung úy Ánh, cũng đang nhìn bằng cặp ống nhòm của cô.

"Nhắc tôi nhớ đến Trận Merca ở Somalia" Tướng Cam nói, cũng như hồi tưởng khi ông tham gia "Chiến Tranh Chống Khủng Bố" những năm 2002-2003 ở ngay chính thủ đô của Tiểu Vương Quốc Somalia, và đã được trao giải Anh Hùng Chiến Tranh Liên Bang Việt Nam sau gần 10 năm đóng quân ở Somalia để tiêu diệt tận gốc tàn dư khủng bố WIAO và ISEA.

"Đúng vậy. Chúng sẽ chết vì vũ khí nhỏ tiêu chuẩn trước khi chúng biết điều đó" Nữ trung úy Ánh nói.

"Có một chút vấn đề với điều đó, Trung úy Ánh!" Năm Cam nói ra 1 số vấn đề với cấp dưới của ông.

"Có vấn đề gì vậy, thưa đại tướng?" Trung úy Ánh hỏi.

"Bọn chúng có pháp sư. Chúng sẽ làm chệch hướng hỏa lực vũ khí nhỏ của chúng ta. Và tôi không muốn chúng tiến vào tầm bắn của súng trường tấn công tiêu chuẩn" Đại Tướng Cam nói ra vấn đề, khi ông đọc được về thông tin của bọn Pháp Sư của Đế Quốc Sadera.

"Chúng ta có thể sử dụng pháo binh của mình không, thưa đại tướng?" Trung úy Ánh nghĩ ra ý kiến đối phó lại.

"Ồ, đúng rồi. Mà Hai Trung Đoàn Pháo Binh Dã Chiến 58 và 68 đã đi qua "Cổng" chưa?" Năm Cam đồng ý ý kiến của Cô trung úy trẻ, cũng như hỏi về các Trung Đoàn Pháo Binh của Việt Nam.

"Vâng, thưa ngài đại tướng. Cả Hai Trung Đoàn 58 và 68 đã đến cách đây vài giờ. Người Mỹ cũng vận chuyển Trung Đoàn Pháo Binh của họ đến nơi luôn rồi" Ánh trả lời, nhìn vào máy tính bảng triển khai đơn vị.

"Tuyệt Vời! Giờ hãy chuẩn bị cho kẻ thù biết đến Nền Dân Chủ của chúng ta lớn mạnh đến mức nào" Đại Tướng Cam nói, với tinh thần "Ban Phát Dân Chủ" luôn chuẩn bị sẵn sàng "Ban Phát" lại cho kẻ thù.

Khoảng vài phút sau,...

"VÌ HOÀNG ĐẾ!" Một pháp sư chiến đấu cách Đại Tướng Wari vài mét hét lên.

Những câu thần chú chiến tranh vang lên từng giây và đánh thức cơn khát máu nguyên thủy trong mỗi người lính của ông ta.

Đại Tướng Wari cưỡi ngựa băng qua chiến trường, trong khi thanh kiếm được trang trí của ông vung từ bên này sang bên kia. Những người lính của ông tràn đầy sức sống và khát máu, một số thậm chí còn mơ về sự giàu có mà họ sẽ được hứa hẹn khi trở về từ chiến dịch vinh quang của mình. Cỏ là thứ duy nhất hiện diện trên cánh đồng mà bọn chúng đang cưỡi, trong khi những bụi cây nhỏ rải rác khắp cánh đồng. Có rất ít cây trên cánh đồng, không hề che khuất tầm nhìn của các Quân Đoàn Sadera.

Cánh đồng rộng mở đóng vai trò là đường ngắm hoàn hảo cho Liên Minh Việt-Mỹ, điều đó có nghĩa là họ đã phát hiện ra toàn bộ lực lượng xâm lược từ cách xa hàng dặm trước khi Đại Tướng Wari kịp nhìn thoáng qua vị trí của họ.

Và cùng lúc đó, Việt Nam đã bật lên 1 Bài Hát Yêu Nước để tăng tinh thần cho Quân Đội Liên Bang Việt Nam:

https://youtu.be/n9kr_Ak1AJw

(Tác giả: Xin nhắc lại là Liên Bang Việt Nam là Việt Nam Thay Thế có vai trò như Mỹ, và 3/ mà chúng ta biết đến ở Ngoài Đời Thực gần như không tồn tại).

Và ở Phía Mỹ, cũng có một bài hát tương tự để tăng tinh thần cho Quân Đội Hoa Kỳ:

https://youtu.be/H9DhfnIjqyw

Quay lại phe Sadera, Phía trước của Quân Đoàn Sadera đã nhìn thấy những vệt sáng trông giống như tia sét bắt đầu di chuyển về phía họ, dường như mỗi giây lại càng lớn hơn.

Những vệt sáng màu vàng sau đó hạ cánh ngay trước mặt các pháp sư, hơi trượt một chút, nhưng điều đó không quan trọng.

Tiếng nổ lớn vang lên trước mặt các pháp sư, khiến họ choáng váng và mất phương hướng. Một số pháp sư chiến đấu ở phía trước đã biến thành những cơn mưa máu ngoạn mục khi đạn pháo rơi thẳng vào họ. Trong vòng vài giây, tất cả các trường lực đều sụp đổ, để lộ bộ binh và kỵ binh dễ bị tổn thương.

Đạn pháo nhanh chóng bắt đầu trút xuống quân đội của ông, giết chết hàng trăm người chỉ trong vài giây. Một quả đạn pháo đã rơi thẳng vào trước mặt Bá tước, trong khi các mảnh đạn pháo bắn khắp cánh đồng trống. Bá tước mất vài phút để lấy lại bình tĩnh, nhìn cảnh tượng tàn sát trước mặt. Do quân đoàn của ông quá đông khi đạn pháo rơi xuống, những viên đạn pháo đã mang theo hàng chục người chuyển sinh mỗi lần trúng.

Sự hỗn loạn đã lan rộng khắp các hàng ngũ của quân đoàn, khi kỵ binh bắt đầu đào ngũ sang trái và phải thay vì tấn công.

"CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY? NGỌN ĐỒI Đà BẮT ĐẦU NỔ TUNG RỒI HAY SAO VẬY?" Một chiến binh Sadera hét lên bên phải Wari. Cùng một người đàn ông bị trúng đạn pháo ngay sau đó, cơ thể anh ta nổ tung, bắn tung các mảnh xương và bộ phận cơ thể khắp nơi.

Với mỗi vụ nổ do Đạn Pháo của Việt Nam và Mỹ bắn ra, Wari cảm thấy những luồng không khí siêu nóng lướt qua mình, gần như hất anh ta khỏi ngựa. Xung quanh ông ta, những chiến binh cao quý đã từng bị mất mặt, nhiều người trong số họ thậm chí còn không có cơ hội nhìn thấy thứ đã giết chết họ.

Phía trên, một số kỵ sĩ rồng đang cố gắng di chuyển theo hướng chạy lung tung liên tục để tránh bị bắn hạ bởi những tia sáng kim loại chết người. Thật không may cho một kỵ sĩ, một trong những tia này đã sớm va vào thân rồng của anh ta, xé toạc nó làm đôi hoàn toàn sau một vụ nổ lớn.

"THƯA ĐẠI TƯỚNG, CHÚNG TA PHẢI TRỞ LẠI..." Tướng cấp dưới Cervius của ông bị ngắt lời khi xác chết đẫm máu của một con rồng lao xuống và đè bẹp chết luôn Cervius.

Wari chỉ có thể bất lực nhìn những người lính của ông bị bắn hạ hàng ngàn người, trong khi những tia tử thần từ khắp bầu trời lao đến và giết chết mọi thứ trong phạm vi vài mét.

Wari lấy lại bình tĩnh sau khi chứng kiến ​​cả 5 người đàn ông cùng một lúc bị thổi bay thành từng mảnh bởi một quả đạn pháo nổ mảnh 155mm của Việt Nam bắn ra. Chẳng mấy chốc, ông nhận ra rằng điều duy nhất ông có thể làm là ra lệnh rút lui mà không bị cản trở. Và theo tình hình hiện tại, cuộc rút lui này sẽ biến thành một cuộc tháo chạy toàn diện nếu ông không làm gì cả.

"TẤT CẢ CÁC ĐƠN VỊ! TẤT CẢ CHÚNG TA HÃY RÚT LUI!" Wari hét lên với những người sống sót. Họ đã bắt đầu tản ra và lan rộng khắp cánh đồng trống, chạy lùi, khiến kẻ thù hơi khó bị bắn trúng. Tuy nhiên, Quân Lính của ông vẫn chết hàng loạt.

Trong khi những tia sét tử thần đã ngừng rơi xuống họ, một sự im lặng kỳ lạ bao trùm chiến trường. Từ "Chiến Trường" sẽ là một cách nói giảm nói tránh. Đó là một nghĩa địa rộng lớn.

Wari sau đó quay lại nhìn những chiến binh còn lại của ông, chỉ còn lại chưa tới hai nghìn binh lính của ông. Xác chết của người, người thú và quái vật các loại nằm rải rác trên cánh đồng trống, nhuộm đỏ tấm bạt cỏ bằng những cơn mưa máu của các bộ phận cơ thể và máu.

"CHÚNG TA SẼ ĐẾN THÀNH PHỐ TUBET! CHÚNG TA SẼ TRÚ ẨN TRONG THÀNH PHỐ! CẢNH BÁO CÁC QUÂN ĐOÀN CÒN LẠI, BAO GỒM CẢ KỴ SỸ RỒNG!" Đại tướng Wari ra lệnh với giọng phải hét lớn để tất cả mọi người cùng nghe. Con ngựa của ông ta bắt đầu phi nước đại trở lại hàng ngũ nhanh nhất có thể, cùng với hàng chục người đàn ông theo sau.

Con rồng và người cưỡi nó, hiện đang ẩn náu trong một con mương nhỏ, quay đầu về phía vị chỉ huy ăn mặc lộng lẫy của chúng.

"Vâng, thưa Đại Tướng" Con rồng sớm bắt đầu bay và cất cánh, bám sát mặt đất và bụi rậm để cố gắng che giấu bản thân.

Trong tất cả những điều mà Wari mong đợi sẽ hạ gục Đế chế, những kẻ xâm lược từ thế giới khác chắc chắn không nằm trong danh sách đó. Vào ngày hôm đó, Đại Tướng Wari đã học được một điều rất quan trọng: Luôn Luôn Có Một Con Cá Lớn Hơn.

Trên khắp cánh đồng từng tươi đẹp, hàng trăm hố sâu màu nâu đã đánh dấu và nhuộm màu đỏ hóa nó, cùng với xác chết của những người đàn ông xấu số, được gửi đến để chết trong một nhiệm vụ tự sát.

Trong khi đó, ở phe người Mỹ, Các Binh Lính Tuần Tra đã tìm thấy 1 "Thú Nhân" rất lạ, phải dùng đến 5 quả tên lửa của Súng Chống Tăng M58 (RPG-7 Ngoài Đời). Người "Thú Nhân" này với cái cánh rồng và được các tù binh lính Sadera bị Mỹ bắt sống nói tên là "Giselle".

Sau Trận Chiến,...

"Ước tính tổn thất của kẻ thù?" Đại Tướng Năm Cam hỏi.

"Thưa ngài, chúng tôi đang xem xét phạm vi kẻ thù đã chết lên tới 65.000 người" Nữ Trung Úy Ánh trả lời, hiện đang quan sát chiến trường bằng ống nhòm của cô từ các bao cát. Qua ống nhòm, cô thấy mọi thứ quá ảm đạm và ghê rợn để có thể diễn tả. Xung quanh cô, hàng trăm binh lính đang chạy sang trái và phải, trong khi những chiếc xe chở đầy vũ khí chạy quanh Căn Cứ Tân Sài Gòn. Bản thân Căn Cứ Tân Sài Gòn được thiết kế giống như bất kỳ căn cứ quân sự bình thường nào, với kiến ​​trúc tiện dụng. Các tòa nhà sơn màu xám và trắng nằm rải rác trên cánh đồng nơi anh đang đứng, trong khi các bao cát và chiến hào bao quanh căn cứ quân sự.

"Phía chúng ta thì sao, trung úy Ánh?" Năm Cam hỏi về thiệt hại của Liên Minh Việt-Mỹ.

"Chỉ có 10 người lính bị thương nhẹ, trong đó có 5 người lính là của chúng ta và 5 người lính còn lại là của Mỹ" Trung Úy Ánh đáp lại.

Năm Cam cũng sau đó đã hiểu được số lượng tử vong và đau khổ mà anh đã gây ra cho Đế chế Sadera. Ông sau đó hỏi tiếp:

"Còn các Quân Đoàn Sadera ở bên sườn phía tây và phía đông của Căn Cứ thì sao?" Đại Tướng Năm Cam hỏi.

"Theo những gì máy bay không người lái giám sát của chúng tôi cho thấy, bọn chúng đang rút lui. Có vẻ như Quân Đoàn của Đế Quốc Sadera không phải là những kẻ muốn tự sát" Trung úy Ánh nói, đọc qua một báo cáo trên máy tính bảng của cô.

Đại Tướng Năm Cam sau đó cười khẩy, với một suy nghĩ ở bên trong đầu của ông:

"Đó là những gì mà lũ Đế Quốc Khốn Nạn các người phải nhận vì đã gây rối với Quê Hương của Tao" Năm Cam nghĩ.

Và ở chỗ khác của Căn Cứ,...

"Trời ạ, tệ thật đấy" Hạ Sĩ Bình Minh nói. Anh ta đang chơi một trò chơi FPS rẻ tiền trên điện thoại thông minh của mình, trông rất chán. Mọi cảm xúc đã bị hút hết khỏi khuôn mặt anh ta. Khẩu súng trường anh ta đang mang hiện đang nằm trên một bên tường chiến hào, và được đặt ở vị trí an toàn.

"Kể cho tôi nghe đi, Nikolai" Binh nhất Larry nói.

Trong vài giờ qua, toàn bộ căn cứ đã ở mức báo động tối đa, và Minh cùng đội của anh đã được triệu tập đến một chiến hào. Mặc dù hệ thống liên lạc nội bộ cho biết rằng một lực lượng địch lớn đang trên đường đến, anh đã không nhìn thấy bọn chúng trong nhiều giờ liền.

Bản thân các chiến hào không tệ đến vậy. Bộ chỉ huy cấp cao ít nhất đã cung cấp cho những người lính chỗ ngồi trong khi các bao cát được đặt ở mép trên cùng để bảo vệ họ. Không phải là họ cần được bảo vệ.

"Mọi người biết khi nào thì Web-con sẽ hoạt động không?" Steven Irving hỏi với vẻ mệt mỏi.

Web-con (Tên Thay Thế của Wifi) là một họ các giao thức mạng không dây, dựa trên các tiêu chuẩn của họ IEEE 802.11, được sử dụng rộng rãi trong cho việc kết nối không dây của thiết bị trong mạng cục bộ và việc kết nối Internet, cho phép các thiết bị điện tử trong phạm vi ngắn chia sẻ dữ liệu thông qua sóng vô tuyến. Web-con được sử dụng phổ biến trong các hệ thống mạng máy tính trên thế giới như trong các hộ gia đình, văn phòng làm việc cho đến việc kết nối các máy tính để bàn, laptop, máy tính bảng, điện thoại thông minh, máy in,... mà không cần đến cáp mạng, cũng như việc kết nối Internet cho các thiết bị này. Nó vô cùng quan trọng trong việc liên lạc và kết nối. Và trong trường hợp này, Steven muốn gọi Video Call về cho bạn gái ở Darwin, người đang vô cùng lo lắng cho anh ngay lúc này.

"Phải mất thêm một tuần nữa để thiết lập Web-con" Dmitry đáp lại.

Tất cả các thành viên trong đội, ngay cả Linh rất ít nói và trầm tính, đều rên rỉ khi nghe anh chàng người Việt gốc Nga tuyên bố. Internet là động mạch và tĩnh mạch của thế giới, giúp kết nối mọi nơi trên thế giới lại với nhau. Thật khó khăn khi không có Web-con trong cả tuần.

Khi nghe thấy tiếng bước chân tiến về phía họ, Minh đã tắt điện thoại thông minh của anh và ngay lập tức cất nó vào túi.

Tối ngày 7/6/2025, ở Sân Bay của Căn Cứ Tân Sài Gòn.

https://youtu.be/G4Yg_GTUoXs

Hơn 8 chiếc máy bay CF-50 Phượng Hoàng 5 đã hạ cánh xuống đường băng của Căn Cứ Tân Sài Gòn. Thành Quả mà họ đạt được trong quá trình đó chính là hàng loạt bức ảnh và Video quay được hàng loạt những gì họ cần.

Tuy nhiên, họ cũng chụp lại một bức ảnh đáng chú ý.

"Chào các phi công!" Đại Tướng Năm Cam chào những người phi công trên.

"Chào Đại Tướng!" Các Phi công của 8 chiếc máy bay tiêm kích chào lại.

"Các anh nay bay cảm thấy như thế nào?" Năm Cam hỏi.

"Dạ, bay tuyệt lắm anh. Nhưng tụi em có một câu hỏi là người Nhật có vào Đặc Khu không vậy?" 1 trong 8 phi công hỏi.

"Xin lỗi, ý cậu là cái gì?" Năm Cam hỏi, khi bất ngờ nghe thêm 1 nước khác vào Đặc Khu.

"Chúng em đã chụp được Căn Cứ Quân Sự khá hiện đại, cũng như có cả lá cờ của Người Nhật, hay đúng hơn là Lá Cờ Cũ của họ" 1 Phi Công đại diện đã đứng lên nói.

Sau 1 lúc, họ nhận ra thêm 1 Căn Cứ Quân Sự Mới ở Alnus, và do Người Nhật sở hữu. Căn cứ hiện đại ở Alnus được xây dựng như 1 biến thể của Ngôi Sao David, và dường như đang trong quá trình việc xây dựng các công trình làm doanh trại, nhà ăn, trung tâm chỉ huy, bệnh viện, kho vũ khí, trường bắn, bãi đỗ xe cơ giới và cơ sở hạ cánh cho cả trực thăng và máy bay tiêm kích. Căn cứ được bảo vệ bằng những bức tường bê tông lớn với các tháp canh, tháp pháo và ụ súng phòng không, theo mô hình pháo đài hình ngôi sao tương tự như pháo đài pháo đài thế kỷ 18.

Hình Ảnh Căn Cứ Hiện Đại Bí Ẩn ở Đồi Alnus.

Ngay trong hôm đó, Đại Sứ Việt Nam đã gọi về cho Tổng Thống Hazama Koichiro và Chính Phủ Cộng Hòa Dân Chủ Nhật Bản để xác minh, khi 1 trong những đồng minh thân cận nhất Việt Nam đã "có" thêm "Cổng" mở nữa. Nhưng rồi sau đó họ nhận lại câu trả lời bất ngờ:

Nhật Bản của họ rõ ràng không có bất kỳ "Cổng" nào. Việc kiểm tra từng mét đất của Nhật Bản lẫn cả Thế Giới đã chứng minh điều đó. Chưa kể đến những thứ khác như loại trang thiết bị quân sự được chụp từ CF-50 rõ ràng chắc chắn là đời cũ của Thời Kỳ Chiến Tranh Mỹ, nhưng Nhật Bản thật sự đã chứng minh là họ không có sở hữu loại như thế cả. Rồi còn thêm cả Lá Cờ Nhật Bản là 1 trong 2 Lá Cờ của Nước Nhật Cũ, cụ thể hơn là Nước Nhật Thời Kỳ Đế Quốc trước những năm 1930, khi Cách Mạng Dân Chủ Nhật Bản được Việt Nam hậu thuẫn đã lật đổ chế độ Phát Xít đang lớn dần lên.

Và điều này chỉ có 1 giả thuyết: Đây là 1 Nhật Bản đến từ Lịch Sử Song Song, nơi Nhật Bản bằng 1 lý do nào đó giữ lá cờ. Giả thuyết này đã khiến cho Việt Nam cùng Mỹ có phần vừa bất ngờ, vừa lo sợ. Liệu Nhật Bản đó,  Nhật Bản từ đồi Alnus đó có hùng mạnh, hoặc yếu đi, hoặc bất cứ lý do nào đó mà họ có thể nghĩ ra ở Thế Giới này. Chưa kể đến có khả năng cao là Nhật Bản cũng bị tấn công như Việt Nam nữa. Hiện tại, cả Liên Minh Việt-Mỹ sau một hồi bàn chuyện, cuối cùng chấp nhận phương án đang cố gắng quan sát từ xa, sử dụng đặc vụ quan sát và tìm hiểu người Nhật "khác" này, cũng như cẩn thận trong việc xem xét tiếp xúc với người Nhật "khác" này.

Nhưng rồi cả hai bên về sau đã vô tình chạm trán bất đắt dĩ vì 1 lý do đặc biệt.

Và trong khi đó ở Căn Cứ đang được xây dựng ở đồi Alnus, người Nhật dường như đã nghe thấy Tiếng Máy Bay Tiêm Kích, nhưng chưa xác định được, cũng như không có ảnh chụp hoặc nhìn thấy nên phần lớn chỉ xem là 1 sự kiện siêu nhiên của Đặc Khu.

Khoảng 2 hôm sau (Ngày 10/6/2025), Ở Căn Cứ Nova Columbia, Lãnh Thổ Hoa Kỳ, Đặc Khu.

https://youtu.be/ruNrdmjcNTc

Courier ngân nga theo giai điệu của Courtesy Of The Red, White And Blue đang phát trên radio của xe, ở trên 1 Đoàn Xe Tiểu Đoàn Hạng Nặng. Vì ngoài chính Việt Nam ra thì phần còn lại của Đặc Khu không có radio, nên nó chủ yếu ở đây để giải trí cho Quân Đội Hoa Kỳ (Và cả Quân Đội Liên Bang Việt Nam nữa). Do đoàn xe đang chạy ra khỏi Căn Cứ Nova Columbia, nó phát tất cả các bài hát yêu nước tiêu chuẩn mà bạn nghe thấy trên radio Enclave thông thường cùng với một vài Viên Ngọc Quý từ Đài Dixie Radio thập niên 1970 cũ hiện đã không còn tồn tại như bài Sweet Home Alabama.

"Chúng ta đang hướng về phía đông bắc đấy, các anh chị em" Boone nói. Ảnh cũng chính là người đang ngồi ở ghế lái liếc nhìn la bàn và dùng bản đồ điện tử mà người Việt mới vẽ ra không lâu. Cả hai đều được gắn trên bảng điều khiển.

Một trong những hành khách ngồi phía sau gật đầu và đáp lại:

"Chúng ta sẽ sớm nhìn thấy Làng Coda thôi" Bá Tước Formal, người hướng dẫn họ trong nhiệm vụ trinh sát này, nói ra. Khu vực này nằm dưới sự cai trị của ông nên ông khá am hiểu về địa hình địa phương. Họ hy vọng rằng điều này cũng có thể giúp họ ghi điểm với người dân địa phương bằng cách có lãnh chúa của họ đi cùng nhưng Formal đã phủ quyết ý tưởng này.

Bá tước hiện tại đang mặc Áo Giáp Chiến Đấu BDO (Battle Dress Overgarment (BDO)), một bộ đồ dành cho Chiến Tranh Sinh-Hóa của Mỹ nhưng là phiên bản được thiết kế lại để thoải mái hơn. Nguyên nhân Bá Tước mặt vô là do chính ông đề nghị điều đó, với lời giải thích rằng điều này là để Đế Chế Sadera không phát hiện ra sự sống sót của ông. Do phản đối nhiều chính sách của Đế Chế liên quan đến á nhân, ông đã được cử đi Thám hiểm "Cổng" để bị ám sát một cách lặng lẽ dưới vỏ bọc là bản thân ông đã bị giết trong trận chiến. Sự sống sót và hành động đào tẩu rõ ràng của anh ta sẽ cảnh báo Đế chế rằng toàn bộ tỉnh Italica giờ đã là lãnh thổ của kẻ thù hiện tại, cụ thể là người Mỹ.

Lời giải thích này ban đầu không được người Mỹ tin tưởng, nhưng rồi họ dần chấp nhận nhanh chóng sau khi các tù nhân đến từ Đặc Khu mà họ phỏng vấn đều làm chứng cho thấy có người cố gắng ám sát Bá Tước, nhưng những tên đó chưa kịp làm điều đó thì đã mất mạng vì bị chết cháy Napalm. Wow, có lẽ điều này cũng ở 1 cách nào đó tốt thật.

Sau khi nghe xong, Chính Phủ Mỹ đã đồng ý ông quay trở lại, nhưng phải đợi vài ngày để sau khi dọn dẹp bãi chiến trường đã, rồi sẽ đưa ông lên xe để chở đến tận nhà của ông ở thành phố Italica. Và điều đó có nghĩa là lãnh địa của ông sẽ được bảo vệ bởi người Mỹ, nhưng điều đó vẫn tốt hơn so với bị bắt bởi người Việt Nam, đồng minh đáng sợ của người Mỹ. Theo người Mỹ, cụ thể là Tướng Ulysses và 1 cô gái trẻ tên là Amelia đã kể lại rằng Đế Chế cũng tấn công với thiệt hại nặng hơn, tấn công ngay giữa Thủ Đô và đã làm những chuyện hết sức man rợn lẫn đồi bại với chính người dân của họ. Những người lính Sadera bị họ bắt được đều có số phận tệ hơn rất nhiều vì tội ác của bọn chúng. Đó là còn chưa nói đến bản thân Việt Nam cũng được xem là 1 Đế Chế Hùng Mạnh, hơn cả Đế Chế Sadera rất nhiều, và còn cực kỳ hiếu chiến nữa.

Khi họ lái xe xuống con đường đất, họ sớm đi qua một ngôi làng mà Bá Tước nói là được gọi là Coda. Nó không phải là những gì anh ta mong đợi. Thị trấn trông giống như nó thuộc về vùng đất hoang vu, tương phản mạnh mẽ với thiên nhiên nguyên sơ xung quanh nó. Một vài ngôi nhà có vẻ như bị bỏ hoang và những ngôi nhà không bị bỏ hoang thì ở trong tình trạng hư hỏng khác nhau. Bá Tước cũng giải thích rằng khu vực này đang gặp khó khăn vì mùa màng gần đây rất thất bát. Ông đã hạ thuế để giảm bớt gánh nặng tài chính mặc dù điều đó không có tác dụng nhiều vì Đế chế cũng tự tăng thuế.

Well, có lẽ những người lính Mỹ cũng bắt đầu có thiện cảm với ông hơn, khi ít nhiều ông cũng thương dân và là người có tính cách rất phù hợp người theo Chủ Nghĩa Xã Hội Mỹ. Một Số người thậm chí gọi ông là "Bá Tước Xã Hội Chủ Nghĩa", "Bá Tước Nhân Dân", "Bá Tước Vô Sản",...

Đoàn xe sau đó nhỏ dừng lại gần cổng chính của ngôi làng. Courier xuống xe cùng với Boone, Cass, Arcade và Bá tước. Chưa có ai ra chào đón họ. Courier nhìn quanh những ngôi nhà khác nhau. Mặc dù chúng có vẻ bị bỏ hoang nhưng có dấu hiệu cho thấy có người ở gần đây. Ngoài ra, ông có thể thấy nhiều cư dân cố gắng và không thể ẩn náu trong khi họ nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Xin chào! Chúng tôi không phải là kẻ cướp. Chúng tôi chỉ muốn buôn bán và trao đổi thông tin" Bá tước và Courier lên tiếng, người sẽ nói nhiều nhất vì hầu hết đội không biết tiếng Latinh hoặc cực kỳ trôi chảy. Trường hợp của Courier là vì anh là 1 chuyên gia ngôn ngữ Latinh Cổ trước khi đi lính.

Có một sự im lặng trong vài phút trước khi một ông già thấp bé xuất hiện từ một trong những ngôi nhà:

"Tôi là trưởng lão của ngôi làng này. Các anh là ai?" Ông già bước ra từ một trong ngôi nhà của làng Coda hỏi.

"Chúng tôi là... lính. Chúng tôi chỉ đang do thám ở khu vực này thôi" Bá Tước Formal nói. Ông tạm thời không tiết lộ thân phận cho đến khi về tận Italica thì mới làm.

"Binh lính? Binh lính Đế Chế?" Trưởng lão hỏi, lông mày ông bắt đầu nhướng lên.

"Không. Chúng tôi không phải là lính Đế Chế" Bá tước đáp lại đơn giản, đồng thời giải thích bọn họ không phải là lính Đế Quốc Sadera.

"Các anh sẽ không san bằng ngôi làng chứ?" Trưởng lão thở dài.

"Không. Cuộc chiến của chúng tôi là với Đế chế. Không phải với những người dân thường của họ" Courier đáp lại, trả lời thay cho Bá Tước.

"Ồ nhưng đôi khi ngay cả ranh giới đó cũng trở nên mờ nhạt. Ngay cả trong thời điểm khó khăn, chúng tôi vẫn là những người hiếu khách. Hãy nghỉ ngơi bao lâu tùy thích" Trưởng làng nói.

Cả đoàn xe không ở lại ngôi làng quá một giờ. Họ muốn nói chuyện với pháp sư Cato nhưng ông và người học việc Lelei La Lalena của ông hiện đang không có trong làng. Trưởng làng giải thích rằng họ đã đi thu thập nguyên liệu pha chế thuốc và sẽ đi trong vài giờ đến vài ngày. Điều này phụ thuộc vào tính khí và các phép thuật mà cả hai thầy trò đó phải đi thu thập nguyên liệu.

Sau khi nói chuyện với trưởng làng cùng người dân địa phương, cả đoàn xe biết được Đế Chế đang tiến hành chiến dịch thiêu đốt lẫn hại luôn chính người dân ở Alnus. Vì điều đó nên cả đoàn đã nói chuyện và đàm phán nhanh, cuối cùng đã để lại 1 Tiểu Đội Canh Gác Ngôi Làng để đảm bảo an toàn khỏi Đế Quốc Sadera, cũng như đã thuyết phục được trưởng làng, bao gồm tiết lộ là Bá Tước Formal còn sống để dễ thuyết phục hơn. Tất nhiên là họ nói ông ấy đang trên đường đến Italica và đã đi bằng 1 con đường khác, và sẽ có thêm 1 Tiểu đội người Mỹ khác đến nơi.

Khi đúng 1 tiếng trôi qua, cả đoàn xe Tiểu Đoàn Quân Đội Hoa Kỳ (Trừ 1 Tiểu Đội ở lại để canh gác an toàn khỏi Đế Quốc Sadera với Cột Cờ Mỹ 65 Ngôi Sao như đã chứng minh nơi này trở thành lãnh thổ bảo hộ của Hoa Kỳ) tiếp tục đi. Họ sẽ điều tra ngôi làng của yêu tinh Elf trong một khu rừng gần đó.

Trong khi họ lái xe, Bá tước đã kể cho họ nghe về các yêu tinh Elf, với Courier luôn lắng nghe. Vì kinh nghiệm duy nhất của ông với yêu tinh là những bản sao cũ của các tác phẩm của Tolkein và phim ảnh các loại, nên ông đã dành toàn bộ sự chú ý của mình cho Bá tước. Anh luôn thích tìm hiểu về những con người và địa điểm mới. Đó là một phần lý do tại sao anh tự nguyện tham gia cuộc thám hiểm và hộ tống Formal trở về quê hương.

"Những yêu tinh Elf rừng là một nhóm người rất thân thiện nhưng họ sẽ coi những lời xúc phạm đến bản thân họ hoặc khu rừng là điều rất cấm kỵ. Họ được biết đến là những người luôn giữ mối hận thù trong nhiều thế kỷ nên đừng làm gì để họ khó chịu" Bá Tước cảnh báo.

Đừng làm phiền các yêu tinh. Điều đó đủ đơn giản để hiểu. Họ nhanh chóng đi qua một khu rừng lớn, với khung cảnh xung quanh giống như đi vào Thế Giới Truyện Cổ Tích Ngày Xưa. Khu Rừng Này Vừa Yên Binh, Vừa Rất Mộng Mơ.

Nhưng điều đó nhanh chóng bị phá vỡ.

Khi cả đoàn xe bắt đầu tiến đến nơi Bá tước nói là ngôi làng và ngay lập tức họ nhận ra có điều gì đó rất không ổn. Khói đen bốc lên qua những tán cây và họ có thể thấy ngọn lửa thiêu rụi những ngôi nhà trên cây của người Elf từ đó. Boone nhấn ga tăng tốc độ và Courier bảo mọi người chuẩn bị chiến đấu. Cả đoàn xe theo sau cũng làm điều tương tự.

Khi cả đoàn xe đến gần hơn, họ có thể thấy những người lính Đế chế đang vây bắt những người Elf và ném vào những chiếc lồng được gắn trên những chiếc xe ngựa kéo. Bá tước nhận ra biểu tượng trên lá cờ do người của Đế Chế mang theo.

"Quân đoàn III!? Nếu đây là quân của Hoàng tử Zorzal thì chắc chắn chúng đến đây để bắt nô lệ! Làm sao bọn chúng dám!? Bắt người dân của lãnh thổ ta làm nô lệ!"  Bá tước rít lên giận dữ, phẫn nộ trước hành động vô nhân đạo này.

Bá tước bước ra khỏi xe và chạy về phía người Đế chế, một tay cầm kiếm mà ông đem theo từ lúc phải tham gia đoàn thám hiểm đã được trả lại, hét lên những lời tục tĩu bằng tiếng Latinh vào bọn lính Sadera trước mặt.

"Chúng ta có nên giúp ông ấy không?" Boone quan sát với một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt và hỏi Courier, cũng là người lính bắn tỉa.

"Boone. Cậu dẫn Lily, Paul và Veronica sang bên trái. Mọi người khác sẽ đi cùng tôi sang bên phải. Phần còn lại hãy phản ứng theo và tiến hành bắt sống hoặc tiêu diệt bọn lính Đế Quốc. Hãy cứ hạ gục bất kỳ tên Đế chế nào trông có vẻ muốn chiến đấu" Courier nói.

Không thể có quá 100 tên lính Đế chế ở nơi đây. Với số lượng người Mỹ đi theo gần bằng Trung Đoàn, thì gần 300 người lính Mỹ ít nhiều cũng hạ được 100 tên Sadera ở nơi đây.

"Ngăn chặn bọn buôn nô lệ người La Mã Dị Giới. Giờ tôi giống cha tôi rồi đấy, đánh ở Calama" Courier nói với đồng đội.

"Ừ. Đúng rồi đấy!" Một số người trong đoàn đáp lại.

Trong khi đó, ở Làng Coda,...

Những người lính Mỹ đã tuần tra quanh ngôi làng, cũng như đảm bảo an toàn và luôn đề phòng bọn lính Đế Chế xuất hiện bất kỳ lúc nào. Họ cũng lắng nghe Radio để khi có người Mỹ hoặc người Việt Nam tuần tra đến, họ sẽ báo lại ngay lập tức về tình hình hiện tại. Việc phản hồi sẽ để thông qua lời thông báo và bài "Yankee Doodle". Radio, cho đến thời điểm hiện tại vẫn im lặng.

Nhưng rồi có tiếng phản hồi lại. Các binh lính ngay lập tức đã lắng nghe đến và phản hồi lại. Người phản hồi là 1 Người Mỹ gốc Hàn, Eugene Park, với kỹ năng ngôn ngữ cực đỉnh khi biết cả tiếng Anh, Tây Ban Nha, Việt, Hàn, Nhật, Đức và Trung với giọng chuẩn nhất. Anh nhanh chóng lắng Radio nghe thấy có người phản hồi lại, nhưng không phải là tiếng Anh và tiếng Nhật. Thay vào đó, 1 ngôn ngữ từ phe thứ ba mà anh không ngờ tới: Tiếng Nhật.

"...Trời đất ơi! Ai bật bài hát Yankee Doodle của Mỹ vậy?"

"Cái này hơi lạ thật. Mà cả tiểu đội của mình sao còn nghe  cả mấy bài bằng tiếng Anh Mỹ và tiếng Việt nữa vậy?"

"Ê, đừng nói là có người Mỹ cũng đi vào Thế Giới này luôn đó"

"Thêm người Việt nữa. Toàn nghe bài hát yêu nước Việt Nam rất nhiều khi đi qua Thung Lũng"

"Itami, tớ có cảm giác là có thêm vài quốc gia vào Đặc Khu nữa đấy"

"Hình như chúng ta đến một nơi được gọi là Làng Coda rồi nhỉ..."

Và rồi sau đó có 1 đoàn xe tiểu đội nhỏ, gồm 2 chiếc Humvee và 1 chiếc thiết giáp. Có 1 lá cờ mà cả tiểu đội người Mỹ nhận ra chính là cờ Nhật Bản.

Hoặc Cụ Thể Hơn, đó là Cờ Nhật thời kỳ tiền Cộng Hòa Dân Chủ.

Nhìn thấy lá cờ này, cũng như nhận ra có 1 phe khác ngoài Liên Minh Việt-Mỹ đang đi đến, Eugene đã phản hồi lại:

"Đoàn xe đang đến Làng Coda, các anh là ai vậy?" Eugene hỏi bằng tiếng Nhật với giọng Mỹ.

Cả đoàn xe liền dừng lại trước Ngôi Làng Coda. Ngoài ngôi làng ra, họ còn thấy 1 chiếc Humvee trước mặt, và lá cờ Mỹ đặc trưng (Nhưng chưa nhận ra có nhiều sao hơn) đang treo ở cột cờ ngay trước mặt bọn họ. Nhận ra và rất bất ngờ khi có sự hiện diện của Quân Đội Mỹ tới Thế Giới này, họ đã dừng và phản hồi lại:

"Chúng tôi... Chúng tôi là Đội Trinh Sát số 3 của Lực Lượng Phòng Vệ Nhật Bản. Các anh là người Mỹ, đúng không?" Một giọng nói nam đã nói bằng tiếng Nhật, và hỏi lại Eugene.

Eugene sau đó đáp lại:

"Chúng Tôi là Tiểu Đội 5, thuộc Tiểu Đoàn 10 của Sư Đoàn Pennsylvania Union của Quân Đội Hoa Kỳ" Eugene đáp lại.

Rồi sau đó, 1 giọng nói Tiếng Việt đã vang lên Radio:

"Thưa anh, Tiểu Đoàn Thiết Giáp số 5 của Quân Đội Liên Bang Việt Nam đang đến. Các anh ơi, ở  phía trước cổng Làng Coda có đoàn xe chặn chúng tôi lại. Các anh hãy kêu đoàn xe đó chạy ra khỏi chỗ khác để chúng tôi có thể đi qua" Một giọng tiếng Việt đã nói ra.

Rồi sau đó, một chiếc xe tăng MT-25 (T-14 Armata ngoài đời) chạy đến, dừng lại ngay sau chiếc xe của người Nhật. Ngay khi thấy đoàn xe trên, Eugene đã nói lại với "Đội Trinh Sát Số 3":

"Các anh hãy chạy xe vào làng Coda đi. Có lẽ chúng ta có nhiều chuyện phải nói đấy" Eugene đáp lại, cũng như sẽ gây sốc cho tất cả những người ở cả Liên Minh Việt-Mỹ và "Đội Trinh Sát số 3" sắp tới.

Còn tiếp...

(Tác giả: Well, có lẽ Đội Trinh Sát số 3 do Itami làm đội trưởng đã gặp 1 nhóm tiểu đội lính Mỹ (Thay Thế), cùng với đoàn xe thiết giáp của Quân Đội Liên Bang Việt Nam đã chạy đứng về phía sau cả đội trinh sát. Sắp tới Itami sẽ gặp nhiều bất ngờ lắm đây.

Cùng lúc đó, Tiểu Đoàn của Mỹ do Courier làm đội trưởng đang đưa Bá Tước Formal về lại Thành Phố thì gặp Quân Đoàn của tên Hoàng Tử Zorzal với mục đích bắt Elf làm nô lệ nhưng đã bị cả Bá Tước cùng Tiểu Đoàn tấn công vào với hơn 300 lính Mỹ chuyên nghiệp chọi 100 tên bắt nô lệ kém. À mà Hoàng Tử Zorzal của truyện này sẽ khác bản gốc khá nhiều, nhưng tác giả chắc chắn là tên này sẽ nhận được quả báo sớm hơn nhiều nếu so với truyện gốc (Và độ khốn nạn vẫn giống bản gốc).

Mà các đồng chí độc giả nào nếu có câu nào cần hỏi của truyện này thì cứ bình luận nha. Tác giả sẽ trả lời câu hỏi đó).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro