Chương 14: Hello, Pride

An Kiêu duỗi tay vào trong vạt áo của Ngụy Lam. Giường đối diện đã có một người nam nhân trung niên đi vào, người nọ hơi liếc mắt qua hai chị em yêu thương mà rúc vào nhau đối diện mình, không có lấy một tia quan tâm cởi giầy leo lên giường ngủ thẳng cẳng.

Lâm Hoằng Hoa xác thực rất ngu, vừa thiếu kiên nhẫn lại còn luôn muốn nghĩ trả thù, hơn nữa lại còn thả Lý Tiểu Ngọc thần trí vẫn còn thanh tỉnh ra ngoài, không biết nên nói hắn quá tự tin hay là vẫn quá tự phụ.

Hai chữ sát nhân, sau cùng cũng không phải bùa hộ mệnh của hắn.

An Kiêu, đang nói một tên sát nhân liên tục giết người hai năm nhưng vẫn không lộ ra chút sơ hở nào, ngu?

Ngụy Lam ánh mắt dần tối lại, ngón tay tìm một chút liền tới được cái nơi hơi nhô lên bên trong âm đạo, hung hăng ấn xuống. Người đang nằm trong lòng ngực cô liền không khống chế được run rẩy, lại chỉ có thể nhịn xuống tiếng kêu mà cắn vai cô, từ trong miệng tràn ra chỉ Ngụy Lam mới có thể nghe được vài tiếng nức nở.

"Ưm...Lam Lam....không được...."

Ngụy Lam lúc này tâm trạng bỗng nhiên tốt lên một cách kỳ dị, đem người ta khi dễ đến khóc thật ra cũng là một việc khá..thú vị.

Lại nghĩ một chút, An Kiêu nói Lâm Hoằng Hoa ngu ngốc cũng là có điểm hợp lý. Gửi hắn ảnh chụp khiêu khích nhưng lại chẳng điều tra rằng An Kiêu đang ở chung với cảnh sát, hành động này sợ rằng chỉ số IQ cũng chưa đạt được tới con số thứ ba.

Xe lửa chậm rãi lăn bánh, tiếng ầm ầm có nhịp điệu trái lại khiến con người ta dễ dàng buồn ngủ.

Cơm chiều quả nhiên An Kiêu được thêm một cây giăm bông, Ngụy Lam còn tự tay lột cho hắn một quả trứng luộc nước trà.

Mùi đồ ăn còn chưa có tan đi, khí lạnh tràn vào từ cửa sổ làm dây thần kinh buồn ngủ của cô bị đứt đoạn, cứ tiếp tục bị gió thổi như thế này ngày mai chắc chắn sẽ bị đau đầu.

Vừa định đổi tư thế, An Kiêu bị tống cổ lên tầng trên đã leo cầu thang xuống dưới, lén lút chui vào ổ chăn của Ngụy Lam.

"Lạnh quá, Lam Lam."

An Kiêu nhào vào lòng ngực của Ngụy Lam, cái mông dán lên người cô, không có mặc quần lót.

Cậu ngủ ở tầng trên, lạnh cục cứt.

Ngụy Lam cạn lời, nhưng cô đúng thật là đang lạnh, không chút khách khí đem hai bàn tay đang lạnh như băng dán lên mông hắn. Hai luồng thịt nóng hầm hập bị dán bỗng giật mình, An Kiêu bị lạnh đột ngột co rụt lại, ngay sau đó lấy lòng cọ cọ mông mình đè lên tay cô, lại tiện cho Ngụy Lam sưởi ấm.

"Lam Lam, bên trong lại càng ấm..."

An Kiêu nhẹ nhàng đong đưa mông, đưa lưng về phía Ngụy Lam tràn đầy dụ hoặc.

Nhưng mà, Ngụy Lam bỗng động tâm thật.

Cô lắc đầu vứt cái ý nghĩ này ra ngoài, dùng sức nhéo mông hắn: "Câm miệng."

Cửa gian phòng đột nhiên bị kéo ra, người ở giường đối diện vào tới. Trong xe hiện không bật đèn, Ngụy Lam chỉ có thể nương vào ánh sáng lúc mở cửa mà nhìn ra, là một người trẻ tuổi. Chút ánh sáng còn sót lại chiếu thẳng đến sống mũi cao thẳng của hắn, khó mà không chú ý đến.

Mông An Kiêu đột nhiên căng chặt, Ngụy Lam chỉ nghĩ rằng hắn bắt đầu động dục, ngại đối diện đang có người, cô chỉ khảy khảy âm vật của hắn một chút.

An Kiêu ngậm chặt răng, một tiếng rên rỉ cũng không có phát ra. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm người ở giường đối diện, giữa hai cái giường tầng có một dãy bàn cách ngang, người đó đi xuống hắn cũng không thấy nữa, nhưng bên dưới vẫn tiếp tục căng chặt không có giảm bớt.

Trên người của người nọ có mùi máu tươi.

Là cảm giác gặp được đồng loại.

Trong nháy mắt, An Kiêu quan sát được càng rõ ràng đặc điểm cơ thể hơn so với Ngụy Lam, đối phương là con lai.

Người chỉ dẫn cho Lâm Hoằng Hoa là một người lai dòng máu Trung - Mỹ. Ở chuyến xe lửa hướng tới huyện A lại xuất hiện một người như thế này, dây thần kinh của An Kiêu phút chốc căng lên.

Không giống với hắn, người kia không kiêng kị gì cả, giết ai cũng được. Trái tim An Kiêu đập bang bang gấp gáp duỗi tay nắm lấy Ngụy Lam, kéo cô lại gần mình.

Lam Lam ở sau lưng hắn sẽ an toàn, không sao cả.

An Kiêu nắm đến có chút dùng sức, trong mắt Ngụy Lam liền hiểu theo kiểu vì không thể rên rỉ mà chỉ có thể dùng cách này.

Nhìn hắn như vậy, Ngụy Lam bắt đầu muốn chọc ghẹo.

Cô ra vào ngón tay vài lần, hoa huyệt không có một miếng chống cự liền chảy ra dịch thể sền sệt.

Ngụy Lam vươn tay lấy từ trong balo trên đầu giường ra cái dương vật giả hồng phấn babi, để nó xuống tới eo mình, nhắm ngay hoa huyệt của người đối diện mà đâm vào gần nửa cái đầu.

An Kiêu bị kích thích bất thình lình đến đạp chân một cái, không nghĩ tới bản thân đột nhiên bị cắm vào, trong tình huống có khả năng bị người chăm chú mà nhìn trộm lại càng thêm mẫn cảm.

Hắn muốn cự tuyệt, người đang nằm đối diện là một tên cực kỳ nguy hiểm, nhưng lại luyến tiếc lần chủ động hiếm hoi này của Ngụy Lam.

Sau vô số lần An Kiêu dụ hoặc cùng lừa gạt, cô cuối cùng cũng bắt đầu đem mấy thứ này ra chơi. Hiện tại chủ động thăm dò mà chạm vào hắn, hắn luyến tiếc, sợ làm cô không vui mà trở lại như lúc trước.

Nhìn người trước mặt mình bỗng cứng đờ toàn thân, không giống với trước đó luôn dâm dục mà khoe khoang giọng rên của mình, An Kiêu bây giờ giống như một người đang an tĩnh mà ngủ say vậy.

Ngụy Lam hơi chống tay, một tay cầm dương vật giả, chậm rãi ở hoa huyệt đã được bôi trơn của hắn mà thọc vào rút ra.

Khoái cảm bỗng bị kéo lên một khoảng lớn, khoảng đen nhánh trước mắt An Kiêu dần hiện lên pháo hoa. Vốn đang dần thất thần đột nhiên nghe được vài tiếng gõ, nó cùng với tiếng xe lửa ầm ầm chạy trên đường ray rất giống nhau, nhưng khác cái là nhịp điệu có quy luật.

Nghe kỹ một chút, cuối cùng nhận ra được, là ký hiệu riêng của người trên trang web của để giao lưu với nhau.

"H, E, L, L, O, P, R, I, D, E."

Hello, Pride.

An Kiêu đột nhiên xoay người, dương vật đang đâm sâu vào hoa huyệt của hắn cũng chưa kịp rút ra, Ngụy Lam chưa kịp phản ứng liền bị hắn nhào thẳng vào trong lòng, vội vàng hết hôn lại liếm cằm của cô, rúc trong ổ chăn mà sột sột soạt soạt cởi áo sơ mi của Ngụy Lam ra.

Có điểm không thích hợp.

Nháy mắt thân thể liền có phản ứng, cô gắt gao ôm lấy An Kiêu, cả người lui lại một chút liền dựa lên tới trên vách tường.

Không có việc gì phát sinh cả. Nam nhân trẻ tuổi ở giường đối diện trở mình một cái, tựa như đã lâm vào mộng đẹp.

Thẳng đến khi An Kiêu cởi xuống áo ngực, đem hai đầu vú của cô ngậm trong miệng hắn, Ngụy Lam mớt hiện bản thân đã toàn mồ hôi lạnh.

Trong nháy mắt kia, giác quan thứ sáu đột nhiên trỗi dậy mạnh mẽ như muốn nói rằng nguy hiểm sắp đến rồi, nhưng mà nãy giờ cái gì cũng không có xảy ra.

"Lam Lam...." An Kiêu ngậm mút đầu vú của cô trong miệng, hàm hồ nói vài tiếng: "Tiếp tục...."

Bộ dạng này, giống như hắn chỉ là chịu không nổi nữa, bắt đầu chuyển sang cầu hoan.

Ngụy Lam trầm mặc qua loa véo âm vật hắn vài cái, thêm vài lần thọc vào rút ta nữa làm hắn bắn ra tới, đem bao cao su dính đầy dịch thể cùng dương vật giả ném về trong balo.

Lần đầu tiên An Kiêu chạm vào vùng ở dưới cổ của Ngụy Lam, biến thành chó giống nhau liếm hết chỗ này tới chỗ nọ. Bị Ngụy Lam xỏ xuyên vào cơ thể sau, ở ngoài cửa gió lạnh ùa vào bên trong bắt đầu ôm nhau mà ngủ, nhiệt độ cơ thể giao hòa cho nhau, không ai còn cảm thấy lạnh nữa.

Rạng sáng, An Kiêu tỉnh lại, giường đối diện đã sớm không còn ai. Tầng trên của giường đối diện nam nhân trung niên chậm chạp leo cầu thang đi xuống dưới, mặt nhìn có vẻ hơi tái.

An Kiêu xếp ngăn nắp lại đầu tóc ngủ đến rối bời của Ngụy Lam, hôn vài cái lên ngực cô, biểu hiện cái gì cũng chưa nhìn tới tiếp tục ngủ.


_

[Lời tác giả:]

Xe lửa phó bản tới rồiii

BOSS xuất hiện, ôn nhu không được mấy chương, Lam Lam liền phải giáo huấn Kiều Kiều, thật sự mấy loại tương tàn này rất _ (:з" ∠ ) _



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro