Chương 39: Trên xe

Tống Quyền Hải...

Ngón tay An Kiêu dính chút bơ lạc, hắn không chút để ý chà xát ngón tay. Hắn còn nhớ rõ lần đó động tay xong, dao đầu tiên rớt xuống máu cũng phun tung tóe dính dính trên tay như thế này.

Phương án hành động của Hình Ngọc Sơn nhiều lần đề cập đến án buôn lậu ma túy, An Kiêu mơ hồ nghĩ nghĩ trong lòng, hắn nhớ Alex lúc trên xe lửa có lưu lại một "lễ vật" cho hắn.

Alex nhìn bộ dạng vẫn không có rời đi. Chưa chắc Alex có bao nhiêu cảm tình sâu đậm với Lâm Hoằng Hoa, dù sao mất đi tác phẩm không tồi Lâm Hoằng Hoa này, hắn ta vẫn không khống chế lửa giận, còn muốn tìm An Kiêu gây phiền toái.

Bàn về thành viên trên diễn đàn, An Kiêu không thích đối mặt với hắn ta nhất. Cái tên đấy là một kẻ trộm, Lâm Hoằng Hoa dò hỏi An Kiêu mấy động tác nhỏ cũng là do hắn ta xúi giục, nhưng....

An Kiêu nhìn về phía Ngụy Lam, những người khác sống hay chết hắn không quan tâm, nhưng Lam Lam thì khác.

"....Tạm thời cứ phân tổ như vậy đi, buổi chiều bắt đầu xuất phát, tổ một đi thành phố A, tổ hai đi ngoại thành, huyện A cùng thành phố B là tình huống đặc thù, còn lại nhân viên....."

Ngụy Lam được phân tới một tổ, người của hai tổ tan họp trước, Ngụy Lam lại trao đổi phương thức liên lạc với tổ mình, ngoài ý muốn chính là, Hình Ngọc Sơn cũng đi tới chỗ này.

"Xem ra nghĩ kỹ rồi?" Hình Ngọc Sơn ôm cánh tay nhìn hai người, ánh mắt giao với An Kiêu, "Đã lâu không thấy, An Kiêu."

Hắn cùng An Kiêu liều mạng trong phòng thẩm vấn không biết bao lâu, đèn khi thẩm vấn cũng thật sự vừa sáng vừa rực mạnh, làm cho bây giờ hắn thấy An Kiêu cũng theo bản năng cảm thấy đau mắt.

"Không nhìn thấy tôi mới là chuyện tốt đi." An Kiêu nhàn nhạt nói, "Thiếu chút nữa bắt được vài chữ, nói cho hết."

Ngụy Lam có chút ngạc nhiên nhìn thoáng qua An Kiêu. Lúc trước thời điểm thẩm vấn cô không có ở hiện trường, đây là lần đầu tiên phát hiện An Kiêu cũng có thể làm người sặc như vậy.

"Cái đuôi nhỏ của cô vẫn luôn làm người ghét giống nhau." Hình Ngọc Sơn cười nói với Ngụy Lam, trong mắt ẩn giấu một tia lạnh lùng.

"Lâm Hoằng Hoa vừa chết, manh mối bị đứt đoạn, cô kêu cậu ta....Nhìn xem." Hình Ngọc Sơn điều chỉnh từ ngữ, "Hy vọng cậu có thể giúp đỡ chúng tôi phá án. Nếu vụ buôn lậu lần này cùng Đồ Phu Án có quan hệ, hy vọng cậu có thể cung cấp manh mối hữu dụng, Ngụy cảnh sát sẽ mang theo cậu trong suốt hành trình này." Hình Ngọc Sơn không chút do dự lôi Ngụy Lam ra bán đứt.

Hai người được phân đến cùng một tổ nhỏ với Ngụy Lam - Kỷ Minh Dũng, Lý Phi Phàm đều là người của cục cảnh sát thành phố A, án tử khi đó họ đều chứng khiến toàn bộ quá trình. Hai người đều ở tuổi 32, Ngụy Lam gọi họ một tiếng "anh Kỷ" cùng "anh Lý".

Kỷ Minh Dũng cùng Lý Phi Phàm đối đãi với Ngụy Lam là khách khách khí khí, một người ghế lái một người lái phụ, trò chuyện với nhau, Ngụy Lam cùng An Kiêu ngồi ở đằng sau, hoàn toàn chen vào không lọt.

Tình huống như này hiển nhiên Ngụy Lam đã sớm quen. Trọng điểm của cô vẫn luôn là phá án, chỉ cần vào thời khác mấu chốt đừng có thái độ lên, vậy thì bình thường mọi thứ đều không sao.

An Kiêu nhăn mày lại, đối phương thoắt ẩn thoắt hiện bài xích Lam Lam, hắn cảm thấy chói mắt.

Ngụy Lam nhắm mắt nghỉ ngơi, như thể trên người mọc thêm con mắt, duỗi tay ôm lấy eo An Kiêu, kéo người lại sát bên mình, chăn nhỏ xốc lên một cái liền bao trùm người lại: "Đến thành phố A ước tính cũng bốn năm tiếng, ngủ."

Gần sát Ngụy Lam, mấy cái suy nghĩ u tối trong đầu An Kiêu liền biến đi hết, chẳng bận tâm giọng điệu lạnh lùng của Ngụy Lam, An Kiêu nhịn không được bắt đầu cảm thấy cơ thể nóng lên.

An Kiêu quang minh chính đại dán người lên Ngụy Lam, kề tai nói nhỏ: "Lam Lam...tôi ướt." Tinh thần cùng cơ thể của hắn chính là phát bệnh, khát cầu được thõa mãn sinh lý, luôn phản ứng mãnh liệt, thương nhớ cái ôm của Ngụy Lam cả đêm. Như bây giờ vậy, lại dính lên người cô, An Kiêu đều có thể cảm nhận rõ được môi âm hộ mình đang bị đè ép, tiết ra thể dịch trơn trượt.

Ngụy Lam có điểm phân tâm, tình huống loại này, nên nói "Tôi cứng" chứ không phải "Tôi ướt" đi? Bất quá cô cũng hiểu rõ, dưới cái áo sơ mi mềm mại của An Kiêu là một đống thịt mềm mềm. Hắn nói ướt, nghĩa là cái nữ huyệt phía dưới nhất định đã lầy lội không khống chế được.

Chỉ cần án tử còn chưa phá, vậy vẫn còn là công tác thời gian của cô, lúc trước hai người cũng vừa cãi nhau một trận, Ngụy Lam giờ không muốn chơi An Kiêu đến quá trớn. Huống chi khoang xe lớn như vậy, An Kiêu lại rỉ nước nhiều, chơi phía dưới một hồi cái tiếng nhớp nháp liền không giấu được.

Hai người quấn một cái chăn, Ngụy Lam nghiêng người, thoạt nhìn như là đổi tư thế tựa người lên vai An Kiêu, kỳ thật bàn tay ở dưới đã mở hết cúc áo sơ mi của hắn, sờ soạn băng vải bên trong.

Một tên cảnh sát tự xưng chính trự, cư nhiên ngay ở trong xe sờ ngực người khác. Ngụy Lam thầm khinh bỉ chính mình, sau khi gặp An Kiêu cô càng ngày càng giật điểm mấu chốt của mình xuống thấp, bây giờ cũng đã thành chỉ cần chơi không ra tiếng, vậy thì cũng chỉ là vấn đề nhỏ.

An Kiêu vùi nửa khuôn mặt xuống chăn lông, rũ mắt là có thể thấy tay Ngụy Lam đang tháo lớp băng vải ra. Tối hôm qua đầu vú bị chơi đến quá độ, nhìn còn rõ vết sưng đỏ, lúc Ngụy Lam lơ đãng chạm vào đã dần dựng thẳng lên.

Thân thể của hắn so với hắn còn muốn thành thật.

An Kiêu nhẹ nhàng thở dốc, nỗ lực khống chế bản thân không thở quá nặng nề. Nhìn tay Ngụy Lam rốt cuộc chen vào băng vải, ngón cái cùng ngón giữa kẹp núm vú của hắn, ngón trỏ nhẹ nhàng cọ xát khảy khảy.

Lam Lam đang sờ hắn.

Khóe mắt An Kiêu đỏ bừng, tròng mắt kỳ quái mà dần ẩm ướt. Ngụy Lam nhắm mắt tựa như ngủ thiếp đi, tay lại không ngừng dâm đầu vú của hắn.

"Thật thoải mái....Đầu vú thật thoải mái...."

An Kiêu gần sát tai phải Ngụy Lam, thổi ra và luồng khí nóng. Ngụy Lam lại thay đổi phương thức, dùng ngón tay cùng ngón cái niết lại nắm lên, cái lỗ nhỏ để khuyên xỏ ngay đầu ti bị kéo lên làm giãn ra, gió lạnh từng đợt chui vào. Còn hên là Lý Phi Phàm vừa vặn loa xe lên nghe radio, tiếng rên rỉ tràn lan của An Kiêu mới được che đậy.

Đầu vú bị chơi đến mười phần nhạy cảm, cao trào tới lâu lại kéo dài, An Kiêu thoái mái đến mất ý thức, quên luôn bản thân đang chỗ nào, làm cho bên tai Ngụy Lam chỉ toàn là tiếng hắn rên rỉ.

Cao trào qua đi thì là buồn ngủ. Hắn níu kéo gắt gáo ống tay áo của Ngụy Lam, Ngụy Lam, im lặng sửa sang lại quần áo xộc xệch trên người An Kiêu, cũng mặc kệ hắn, sửa gối kê cổ xoay về hướng khác mà ngủ.

_

Đống link làm mệt bở hơi tai

_

[Lời tác giả (nguyên văn cv):]

Nhìn bình luận gần nhất, phát hiện đại gia đối Ngụy Lam thái độ hiện tại có chút không hiểu, đại khái là ta bút lực vấn đề, thật nhiều đồ vật đều viết quá mịt mờ, hơn nữa chương càng không nối liền khả năng chợt vừa thấy cảm tình tuyến liền có chút kỳ quái ( kiểm điểm trung )

Về Ngụy Lam đối An Kiêu nhận tri, An Kiêu thật là một cái thực sẽ trang người, Ngụy Lam tuy rằng mơ hồ cảm thấy không thích hợp, nhưng là An Kiêu ở nàng trước mặt vẫn luôn thực ngoan cho nên tính cảnh giác liền không có ban đầu như vậy cường, Ngụy Lam thiên hướng cho rằng An Kiêu chỉ là có điểm không bình thường, cho nên ngay từ đầu muốn mượn quyển dưỡng tới thử trói buộc cùng sửa lại hắn, chậm rãi cũng đối An Kiêu có hảo cảm.

Huyết y vấn đề, hủy diệt huyết y là bởi vì Lâm Hoằng Hoa chính mình giáp mặt thừa nhận chính mình là đồ tể, nàng vẫn là thiên hướng với thừa nhận chứng cứ, cũng sợ Chương Bình hoặc là Hình Ngọc Sơn cắn thượng An Kiêu, nếu An Kiêu đến lúc đó bất chấp tất cả thật sự phạm án, mất nhiều hơn được. Cũng là vì khi đó thích hắn, hơi có chút thiên hướng, rốt cuộc người tâm đều là thịt lớn lên, lại không phải thiên bình.

Thái độ lặp lại, điểm này ta cảm thấy nếu toàn bộ hành trình thông thuận xem xuống dưới nói hẳn là còn có thể, nhưng là bởi vì ta càng đến không cần ( nghiêm bị đánh ), tách ra chỉ nhìn một cách đơn thuần liền cảm thấy kỳ quái. Ngụy Lam biết An Kiêu không thích hợp nhưng là động tâm kia một chương vẫn là ám chỉ thổ lộ, kết quả An Kiêu cự tuyệt, lời nói còn thực trọng, tuy rằng Ngụy Lam là nữ công vị nhưng là rốt cuộc vẫn là cái nữ hài tử a, không đợi bình tĩnh bình tĩnh An Kiêu liền lại dính lên đây, đang bệnh này một chương Ngụy Lam hoàn toàn phát hiện nàng cùng An Kiêu tư tưởng quan niệm bất đồng, lúc này ta trải một ít về Hình Ngọc Sơn phá án phục bút, đơn giản tới nói chính là An Kiêu nếu dừng ở trong tay hắn, không phạm án cũng sẽ thật sự phạm án, hơn nữa Ngụy Lam cũng biết tới lúc đó nàng lập trường liền không cho phép nàng vì An Kiêu suy xét.

Tới rồi một lần nữa bắt đầu này một chương, chính là An Kiêu sợ hãi, đem hết thủ đoạn cũng tưởng lưu tại Ngụy Lam bên người, Ngụy Lam đây là, An Kiêu dùng vô tội người mệnh treo nàng, An Kiêu cùng nàng không yêu đương còn phải làm tình còn phải muốn nàng quan tâm hắn, nào có như vậy tốt sự! Nếu không phải Ngụy Lam thật sự mềm lòng tính tình hảo, này hai người liền hoàn toàn không thể nào. Hơn nữa làm tình nàng đến nữ thượng vị, quan hệ còn phải nàng chủ động, còn phải vì An Kiêu nguy ngập nguy cơ mạng nhỏ lo lắng, Ngụy Lam nỗi lòng không thể nói không cường đại.

Bất quá kế tiếp liền đến phiên An Kiêu, kế tiếp đại khái còn có một cái tiểu ngược điểm, đến nỗi hắn giết hơn người điểm này, Ngụy Lam sớm hay muộn phải biết rằng.

Hôm nay là 3.11, viết thật nhiều nhân vật phân tích! 3.12 ngày sẽ càng, phi thường cảm tạ cho ta lưu bình luận đại gia, ta sẽ không ngừng hoàn thiện chính mình chuyện xưa tình tiết, cùng với chúng ta thật là HE!!

Ta cũng sẽ không thái giám!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro