《 06.4 》Nữ tổng tài và cậu trai hay dỗi
04.
Mấy ngày nay sau khi Sở Bạch xuất viện, Chu Dĩnh cả ngày tìm cách làm cơm dinh dưỡng cho cậu, nuôi cho Sở Bạch sắc mặt hồng hào lên vài phần. Sau khi nuôi khỏe rồi, tự nhiên là đến lúc "khai tiệc".
Lúc Sở Bạch từ phòng tắm ra còn chưa ý thức được chuyện sắp xảy ra, mặt mày ngây thơ nằm sấp trên giường chơi điện thoại, mãi cho đến khi tay Chu Dĩnh cứ xoa nắn mông mình, Sở Bạch mới nhận ra có điều không ổn.
Sở Bạch lập tức quay người lại, che mông lùi về phía đầu giường, mặt đầy vẻ phòng bị nhìn Chu Dĩnh.
"Làm, làm gì vậy?" Miệng cọp gan thỏ.
Chu Dĩnh cười tiến lại gần Sở Bạch, ghé vào tai cậu nhẹ nhàng nói: "Bé cưng, em nói xem?"
"Em, em là nam." Sở Bạch ủy khuất nhìn Chu Dĩnh, cậu biết ngay người phụ nữ này nhắm vào mông mình mà.
"Ngoan, sẽ làm em thoải mái, được không?" Chu Dĩnh dỗ Sở Bạch như dỗ trẻ con.
"Nào, ngày mai đưa em đến công ty tôi chơi nhé?"
Sở Bạch hai ngày nay ở nhà thật sự có chút chán, đang nghĩ xem nên đi đâu chơi.
"Vậy, vậy chị nhẹ thôi." Sở Bạch còn chưa bắt đầu nước mắt đã cảm thấy sắp chảy ra, "Em, em sợ đau."
Chu Dĩnh lập tức bị sự đáng yêu đó đánh gục, thật sự không nhịn được, liền tiến lên bế bổng người lên.
Sở Bạch đột nhiên bị người ta ôm vào phòng tắm, có chút bối rối đứng đó, không biết tại sao.
"Ngoan, trước tiên rửa sạch sẽ phía sau đã."
Sở Bạch có thể nói là kinh nghiệm bằng không, không biết mình nên làm gì, chỉ có thể nhìn Chu Dĩnh, đối phương bảo làm gì liền làm nấy, vô cùng ngoan ngoãn.
Chu Dĩnh bảo Sở Bạch chống tay lên bồn rửa tay, hạ eo xuống, sau đó vểnh mông lên.
Sau khi Sở Bạch ngoan ngoãn làm theo, đột nhiên cảm nhận được phía sau có dị vật xâm nhập. Chu Dĩnh nhét một ống mềm thon dài vào, không đợi Sở Bạch thích ứng, một luồng dầu bôi trơn bắt đầu được bơm vào trong cơ thể.
Mày Sở Bạch không khỏi nhíu lại, sắc mặt cũng có chút khó coi. Không còn cách nào, cảm giác căng đầy trong bụng dần dần tăng lên làm cậu vô cùng khó chịu. Sở Bạch cúi đầu nhìn lướt qua, liền phát hiện bụng phẳng của mình đã nhô lên một đường cong. Cảm giác áp bách trong bụng ngày càng nặng, Sở Bạch cảm thấy bụng dưới của mình như đang chùng xuống.
"Ô, không, không được, căng quá, chị ơi, không được." Sở Bạch rên rỉ cầu xin Chu Dĩnh, hy vọng cô có thể nhanh chóng kết thúc tất cả.
Chu Dĩnh nhìn một lúc, sau đó rút ống mềm ra, tìm một cái nút hậu chặn lại phía sau Sở Bạch. Nút hậu làm cho phía sau của Sở Bạch hoàn toàn bị bịt kín, cậu không nhịn được rên lên một tiếng.
Sau khi nút hậu được đặt vào, Chu Dĩnh liền tiến lên đỡ Sở Bạch dậy. Sở Bạch dựa vào lòng Chu Dĩnh, tay không tự giác đưa đến bụng dưới đỡ lấy.
Chu Dĩnh đỡ cậu sang một bên, sau đó để Sở Bạch ngồi lên người mình. Sở Bạch ôm cái bụng căng đầy, vụng về ngồi nghiêng, Chu Dĩnh thấy vậy, liền trực tiếp ôm cậu lên.
Bàn tay to của Chu Dĩnh xoa tròn trên bụng Sở Bạch, cậu chỉ có thể nước mắt lưng tròng nhìn Chu Dĩnh rên rỉ.
"A, a, Chu, Chu chị ơi, căng, căng quá à, đau, muốn, muốn ra, ô, chị ơi." Sở Bạch nắm chặt quần áo Chu Dĩnh, muốn tìm kiếm một chút an ủi.
Chu Dĩnh vội vàng trấn an: "Ngoan, bé cưng, sắp xong rồi."
Sau khi Sở Bạch cố gắng chịu đựng, Chu Dĩnh cuối cùng cũng để cậu đi vệ sinh. Sau đó lại làm thêm một lần nữa, mới cuối cùng kết thúc. Lúc ôm cậu về giường, chân Sở Bạch đã mềm nhũn.
Chu Dĩnh để Sở Bạch dựa vào, sau đó tách hai chân mình ra, mở thành hình chữ M.
Sắc mặt Sở Bạch ửng hồng, cắn môi dưới, ngoan ngoãn làm theo, chỉ là mắt lại không dám nhìn Chu Dĩnh, cảm thấy mình như vậy thật sự quá xấu hổ.
"Ngoan, nhìn chị này." Chu Dĩnh xoa đầu Sở Bạch, sau đó từ một bên lấy ra công cụ đã chuẩn bị sẵn, cho Sở Bạch xem.
Sở Bạch lim dim nhìn Chu Dĩnh, xấu hổ đến cả người đều có chút hồng hào.
Chu Dĩnh lấy ra một cây gậy mát-xa có chút thô và dài, liền đưa đến dưới thân Sở Bạch. Hậu huyệt của cậu vừa mới được nới rộng, vẫn còn ướt át, nên gậy mát-xa rất dễ dàng đi vào được một đầu. Nhưng cái đầu này đối với một đứa trẻ mới trải qua chuyện này như Sở Bạch mà nói, vẫn còn hơi lớn.
Sở Bạch không nhịn được căng cơ, không cho nó vào thêm một phân nào. Chu Dĩnh đành phải vỗ mông cậu, bảo cậu thả lỏng.
Chu Dĩnh nửa dỗ nửa lừa, mới làm Sở Bạch nuốt trọn cả cây gậy. Sở Bạch chịu đựng sự sưng tấy phía sau, khóc lóc đưa tay về phía Chu Dĩnh, "Ôm."
Chu Dĩnh nào chịu được vẻ ủy khuất này của Sở Bạch, đành phải ghé lại gần, bế cậu lên, đổi một tư thế, để Sở Bạch ngồi lên người mình.
Dương vật của Sở Bạch đã sớm cứng và chảy nước, Chu Dĩnh bật công tắc của cây gậy mát-xa phía sau, chỉnh đến mức độ thường.
Sự rung động và va chạm có chút mạnh mẽ làm Sở Bạch chỉ có thể dựa vào lòng Chu Dĩnh, miệng vô thức rên rỉ.
"Ách a, chị, chị ơi, nhanh, nhanh quá, ô, chịu, chịu không nổi, lấy, lấy ra đi."
Sở Bạch trong khoảng thời gian này được Chu Dĩnh cưng chiều nên cũng có chút tính khí, vốn tưởng rằng mình giận dỗi, Chu Dĩnh chắc chắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời kết thúc mọi chuyện, nhưng đây là ở trên giường mà. Sở Bạch ngây thơ không biết rằng ở trên giường rất nhiều chuyện không thể dễ dàng dừng lại.
Chu Dĩnh ôm eo Sở Bạch, một bên hôn miệng cậu, chặn lại tiếng rên rỉ, môi lưỡi giao nhau. Bên kia, nắm lấy vật của Sở Bạch, lại xấu xa bịt lại phía trước, làm Sở Bạch không thể nào phát tiết ra được.
Sở Bạch bị tra tấn đến khóe mắt đỏ bừng, nước mắt không ngừng tuôn rơi, tiếng rên rỉ ngày càng lớn, còn khó chịu cọ qua cọ lại trên người Chu Dĩnh.
Tay Chu Dĩnh men theo xương sống của Sở Bạch từ từ lên trên, mỗi lần chạm vào đều làm Sở Bạch cảm thấy tim mình rung lên, cơ thể cũng bắt đầu trống rỗng một cách khó hiểu. Tay lướt qua sống lưng, sờ lên xương quai xanh của Sở Bạch, sau đó đi xuống, lập tức véo lấy điểm nhỏ trước ngực cậu.
Chỉ là nhẹ nhàng véo một cái, Sở Bạch đã cảm thấy cả người mình run lên, hạ thân liền mất kiểm soát.
Dịch trắng chảy ra giữa hai người, sau khi cao trào Sở Bạch còn có chút thất thần. Nhưng giây tiếp theo, Chu Dĩnh lại chỉnh lên mức cao nhất, sự kích thích bất ngờ làm Sở Bạch không ngừng thở hổn hển.
Sở Bạch ngẩng đầu, mồ hôi từ thái dương chảy xuống, mắt đỏ hoe, miệng nhỏ hé mở, không ngăn được nước bọt chảy ra.
"Ngô, chị ơi, không, tha, quá, quá nhanh, ưm a." Sở Bạch nắm chặt lưng Chu Dĩnh, thở hổn hển.
Chu Dĩnh vùi đầu liếm mút hai điểm trước ngực Sở Bạch, nơi đó bị đùa bỡn đến sưng đỏ, dựng đứng lên trông vô cùng đột ngột. Trên người Sở Bạch đầy những vệt đỏ do Chu Dĩnh hút ra, đùi trong còn có những vết bầm do xoa nắn.
Có lẽ là Sở Bạch trông quá thảm, Chu Dĩnh để cậu phóng thích thêm một lần nữa rồi tha cho đối phương, lấy đồ vật ra, ôm cậu đi tắm.
Lâu lắm không vận động kịch liệt, Sở Bạch còn chưa tắm xong đã dựa vào Chu Dĩnh ngủ thiếp đi. Chu Dĩnh đành phải nhẫn nại tắm rửa sạch sẽ cho cậu, sau đó hôn lên trán cậu, ôm cậu cùng ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro