《 11.14 》Thụt ruột (H)
Editor: @Jessi
Beta: Trân Trân
14.
"Anh ơi."
Nụ hôn bất ngờ khiến Lệ Trạch Vũ không kịp trở tay, anh thuận theo ôm lấy cô, để lưỡi mình quấn quýt cùng chiếc lưỡi bá đạo của người phụ nữ.
Kiều Yên bật đèn phòng ngủ, ánh đèn đêm có màu vàng ấm áp, khiến không khí càng thêm mờ ám. Nhiệt độ xung quanh hai người dần tăng cao, cả căn phòng ngập tràn mùi vị của tình dục.
Hai người lên giường, Kiều Yên nhìn người đàn ông bên dưới, ánh mắt ngày càng sâu, đáy mắt hiện lên vẻ tham lam điên cuồng.
Kiều Yên sờ sờ mặt anh, "Anh ơi, tối nay chúng ta chơi trò khác nhé."
Ánh mắt người phụ nữ như một con chó dữ đang nhìn chằm chằm vào khúc xương, khiến Lệ Trạch Vũ có chút sợ hãi. Anh nghi hoặc nhìn cô mở ngăn bí mật đầu giường, cho đến khi thấy cô lấy ra một ống tiêm lớn và một túi chất lỏng không rõ tên, anh lập tức cảm thấy chuyện này không hề đơn giản, có chút căng thẳng mà lùi về sau.
"Anh ơi, lại đây."
Lệ Trạch Vũ lắc đầu, mặt tái đi vài phần: "Kiều... Yên, đây là cái gì?"
Kiều Yên đặt đồ vật sang một bên, leo lên giường giữ chặt Lệ Trạch Vũ, hôn lên môi anh. Hai tay cô luồn vào trong áo, dọc theo cơ bụng anh trượt lên, đến ngực anh rồi hung hăng bóp một cái.
"Anh ơi." Kiều Yên ánh mắt trầm thấp nhìn người đàn ông trước mặt, cô cởi dây quần anh ra, luồn tay vào mông anh. Cặp mông nhiều thịt, săn chắc và cong vểnh cũng là thứ Kiều Yên yêu thích nhất. Nắm nó trong tay, Kiều Yên không nhịn được mà tùy ý đùa bỡn vài cái.
"Ư..." Lệ Trạch Vũ phát ra một tiếng thở dốc nặng nề.
Cô lật người anh lại, để anh nằm sấp trên giường. Quần anh bị cởi ra, cặp mông tròn trịa, săn chắc, vừa trắng vừa đầy đặn hiện ra trước mắt Kiều Yên.
Kiều Yên nuốt nước bọt, banh hai cánh mông anh ra, lỗ đít hồng hào bên trong hoàn toàn lộ ra trong không khí. Vì chủ nhân đang căng thẳng, nó cũng theo đó mà co rút lại.
Người phụ nữ vươn một ngón tay, nhẹ nhàng đi vào cửa hậu, dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc vào lỗ đít.
"Ư... Đừng... Đừng đụng vào đây..." Lệ Trạch Vũ cuối cùng cũng hiểu ra ý đồ của cô. Nơi này ngay cả chính anh cũng chưa từng chạm qua. Sau khi ở bên Kiều Yên, anh có tìm hiểu kiến thức về phương diện này, biết rằng quan hệ đồng tính nam và quan hệ qua đường hậu đều dùng đến nơi này.
Anh còn may mắn vì mình có thêm một cái lồn nhỏ, sẽ không cần dùng đến nơi phía sau này. Không ngờ bây giờ cô vẫn không chịu buông tha cho anh.
Kiều Yên cúi xuống hôn lên vành tai anh: "Anh ơi, nơi này cũng đẹp thật đấy. Em muốn hoàn toàn chiếm hữu anh, được không?"
Lệ Trạch Vũ bò về phía trước. Anh không muốn, đáng sợ quá. Một cái lồn còn chưa đủ cho cô chơi, bây giờ lại còn muốn chiếm cả hai.
"Anh ơi, ngoan ngoãn một chút, em không muốn làm anh đau đâu." Giọng người phụ nữ trầm thấp, triền miên, lại mang một sự áp bức khó có thể từ chối.
Lệ Trạch Vũ run rẩy, không động đậy nữa. Anh biết mình thế nào cũng không thoát được, huống hồ anh cũng không muốn làm cô không vui.
Kiều Yên biết anh đã thỏa hiệp, cô thân mật hôn lên người anh: "Cục cưng, ngoan quá."
Cô bế anh vào phòng tắm, để anh nằm sấp lên bồn rửa mặt, rồi bơm dung dịch thụt ruột chuyên dụng vào ống tiêm.
Cô từng bước đi đến sau lưng anh, banh mông anh ra, nhắm vào lỗ đít rồi từ từ đẩy ống tiêm vào.
Chất lỏng lạnh băng tiến vào cơ thể, Lệ Trạch Vũ cảm thấy sợ hãi vô cùng, mặt tái nhợt không ngừng đổ mồ hôi.
"Huhu..."
Theo chất lỏng vào ngày càng nhiều, bụng dưới phẳng lì của anh cũng dần dần phồng lên.
"Tha cho anh..." Lệ Trạch Vũ khó chịu nhắm mắt lại, bụng càng lúc càng đau, khiến anh gần như không thể quỳ nổi.
Người phụ nữ vẫn không dừng lại, cho đến khi bơm hết 500ml chất lỏng trong ống tiêm vào.
"Tha cho anh... Kiều Yên... huhu... đau quá... cầu xin em..." Lệ Trạch Vũ cầu xin.
Kiều Yên ngẩng đầu nhìn thấy mặt anh đầm đìa nước mắt, vẻ mặt đau khổ, cô thương tiếc lau nước mắt cho anh.
"Ngoan, không sao đâu, ráng chịu một chút."
"Cầu xin em ra ngoài... anh không nhịn được... huhu... em ra ngoài đi..." Lệ Trạch Vũ vừa khóc vừa kêu. Anh không muốn để cô nhìn thấy cảnh mình đi vệ sinh, xấu hổ quá.
"Đừng sợ, không sao đâu, cục cưng. Bộ dạng nào của anh em cũng đã thấy qua rồi, không cần sợ hãi."
Kiều Yên bế anh đặt lên bồn cầu. Cô không rời đi, chỉ quay mặt đi, vẫn không nỡ ép anh quá đáng.
Lệ Trạch Vũ sắp bị cảm giác này bức điên rồi. Nhu cầu đi vệ sinh cấp bách khiến anh không còn để ý đến việc cô có ra ngoài hay không. Vừa ngồi lên bồn cầu, chất lỏng bên trong đã từ từ chảy ra. Đến khi thải hết ra ngoài, cả người anh như bị ngâm nước, hai chân run rẩy, đứng cũng không nổi.
Kiều Yên bế anh lên tắm rửa qua loa, dụi dụi vào cổ anh: "Anh ơi, ngoan quá."
Về đến giường, Lệ Trạch Vũ thấy Kiều Yên mãi không có động tĩnh, anh nhìn cô bằng đôi mắt hoe đỏ, giọng khàn khàn: "Em làm đi, anh không sao đâu." Nói xong anh nằm sấp trên giường, một bộ dạng mặc người hái lượm.
Kiều Yên càng thêm yêu chết người đàn ông này. Sao lại có thể tốt như vậy, rõ ràng là bài xích và sợ hãi, nhưng vẫn mặc cho cô làm bậy.
Đời này, người đàn ông này cô không thể buông tay được nữa.
"Cục cưng, em thật sự yêu anh lắm."
Kiều Yên vỗ vào mông anh, đưa ngón tay đến lỗ đít đã được thụt rửa trở nên có chút mềm mại, rồi đút hai ngón tay vào cái cúc huyệt khít chặt.
"Ư... A..." Lần đầu tiên cúc huyệt bị dị vật xâm nhập, Lệ Trạch Vũ chỉ cảm thấy cơ thể dâng lên một luồng khoái cảm kỳ lạ.
Lần đầu sử dụng, cần phải nới lỏng cho tốt. Kiều Yên đổ một ít gel bôi trơn, theo ngón tay đi vào lỗ đít.
Theo từng ngón tay tiến vào, lỗ đít dần thích ứng, bắt đầu tiết ra dịch ruột, bên trong thịt mềm quấn chặt lấy ngón tay cô không buông.
"Ô... A... Kiều, Kiều Yên..." Mặt người đàn ông ửng hồng, không ngừng rên rỉ.
Cả lồn và cúc huyệt của anh đều bắt đầu chảy ra chất dịch dâm mỹ. Kiều Yên rút ngón tay ra, bôi dịch của anh lên mông, cả mông ướt đẫm một mảng. Dâm đãng thật.
Thấy đã gần được, Kiều Yên lôi con cặc khổng lồ của mình ra, nắm lấy hai chân anh, dí nó vào lỗ đít.
Thứ của người phụ nữ vừa chạm vào lỗ đít, Lệ Trạch Vũ đã căng thẳng không thôi. Cái thứ đó của cô to như vậy, có vào được không?
"Đừng sợ, cục cưng, em sẽ nhẹ nhàng thôi." Cảm nhận được sự căng thẳng của anh, Kiều Yên nhẹ nhàng an ủi.
Cặc cô không ngừng thăm dò ở cửa hậu, từ từ đâm vào rồi lại rút ra, nhẹ nhàng nhấp nông ở cửa lồn.
Người đàn ông dường như có chút bất mãn vì sao cô còn chưa vào, anh nhẹ nhàng lắc mông, lỗ đít mong chờ hé mở. Người phụ nữ phía sau bị quyến rũ đến lửa cháy hừng hực, cô thúc mạnh cặc vào.
"A a a... ư... đau quá... không..."
Cúc huyệt bị cặc khổng lồ của cô làm cho rách toạc, bên dưới truyền đến cơn đau như bị xé rách, anh không kiểm soát được mà ngã về phía trước.
Cặc bị kẹt lại một nửa, Kiều Yên đành phải từ từ, nhẹ nhàng bắt đầu những động tác nhỏ để đâm vào trong.
"A... ư..." Dần dần, lỗ đít nếm được khoái cảm, anh bắt đầu phối hợp với động tác của cô, lắc lư cặp mông đẹp.
"Sướng thật, anh ơi. Tất cả đều là của em, từ trên xuống dưới toàn thân anh đều là của em." Kiều Yên thỏa mãn thở dài. Không chỉ cơ thể sảng khoái, quan trọng hơn là trong lòng, người đàn ông này từ đầu đến chân đều là của cô, là của Kiều Yên cô.
"Ư... a... là của em... anh là của em..." Anh bị đụ đến khoái cảm không ngừng, cái lồn phía trước cũng theo đó chảy ra không ít dâm dịch, thậm chí còn có chút ngứa ngáy.
"Anh là con vợ dâm của em, con vợ dâm thì gọi chồng đi."
"Ư... không..." Lệ Trạch Vũ lắc đầu.
Khi tỉnh táo, anh không thể nào gọi cô là chồng được, hơn nữa còn là một người phụ nữ nhỏ tuổi hơn mình, quá xấu hổ.
Bốp!
Theo tiếng tát giòn giã, cặp mông trắng nõn lập tức hằn lên một dấu tay, khơi dậy dục vọng lăng nhục của cô.
"Có gọi không?"
Bốp!
"Ư... đừng đánh... huhu..." Bị đét mông, Lệ Trạch Vũ vùi đầu xuống, không ngừng nức nở, mặt càng lúc càng đỏ, cảm giác xấu hổ trong lòng bùng nổ.
Bạch bạch bạch.
"Gọi chồng đi, chồng sẽ không đánh nữa."
"Ư... chồng... chồng ơi... đừng đánh... chồng ơi đừng đánh... đau quá..." Lệ Trạch Vũ đắn đo một lúc, nén lại sự xấu hổ cuối cùng cũng gọi ra hai chữ này.
"Ngoan, để chồng thương," Kiều Yên được anh làm cho hài lòng, động tác nhanh hơn, cây cặc to lớn không ngừng ra vào lỗ đít, mỗi lần còn kéo theo một ít thịt mềm, dịch ruột tiết ra cũng ngày càng nhiều, như biến thành cái bao chứa cặc của cô, càng làm càng sướng.
"Ư... a... Kiều... chồng ơi... tha cho anh... chậm thôi..."
Lệ Trạch Vũ sắp bị đụ đến mất đi tri giác, toàn thân bị khoái cảm do cặc mang lại tràn ngập, không tìm thấy lối thoát.
Cho đến khi cô đụng phải một điểm nào đó, khiến anh thất thần hét lên một tiếng thất thanh.
"A a... không được... a... không..."
Con cặc phía trước cũng theo đó mà lên đỉnh, bắn ra từng dòng tinh dịch.
"Anh ơi, bị em đụ cho bắn rồi à, giỏi quá."
Kiều Yên siết chặt mông anh, đâm cặc vào sâu nhất, đâm vài cái cũng đem hết tinh dịch tích lũy mấy ngày nay bắn vào nơi sâu nhất trong người anh. Khi cặc rút ra, lỗ đít bị đụ quá lâu không thể khép lại được.
"Ư..."
Đêm dài mới chỉ bắt đầu, Kiều Yên lật người anh lại, sờ vào lồn anh, lúc này mới phát hiện cái lồn nhỏ đã dâm đãng đến mức ướt sũng.
"Anh ơi, chỗ này có muốn không?"
Lệ Trạch Vũ đã bị đụ đến không còn biết trời đất là gì, anh thuận theo gật đầu.
"Vậy tự ôm nhé, tự ôm lấy đùi, chồng sẽ đút cặc vào." Giọng Kiều Yên vừa nhẹ nhàng vừa quyến rũ.
Lệ Trạch Vũ run rẩy đưa tay ôm lấy hai chân mình, cái lồn lấp lánh nước trong suốt như một đóa hoa đang nở rộ.
"Ư... a..."
Cái lồn ướt át không thôi chạm phải cây cặc quen thuộc, rất nhanh đã kẹp chặt lấy nó không buông, co rút lại một cách sâu sắc.
Kiều Yên thô bạo thúc cặc, từng nhát, từng nhát đâm vào điểm G của anh.
"A... ư... chồng ơi... nhẹ thôi... ư..."
Lệ Trạch Vũ khóc nức nở, đâu còn bộ dạng cấm dục thường ngày nữa. Giờ phút này anh như một nô lệ tình dục của cô, bị cô đụ đến rên rỉ không ngừng.
"Cục cưng ngoan, anh ơi, vợ ơi, ngoan quá. Chồng thích lắm, anh có thích chồng không?"
"Huhu... thích... thích chồng..."
Kiều Yên cả người như đang bay trên không trung, sướng quá. Cô đâm cặc sâu hơn, cho đến khi đâm vài trăm cái, cả hai cùng lúc đạt đến cao trào, anh trực tiếp mệt lả ngất đi.
☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro