《 11.18 》Đi công tác lén chơi trứng rung không lấy ra được (H)
Có thể nói là đọc bản edit của bà chị xong là bùng nổ seg thật sự.
Editor: @Jessi
Beta: Trân Trân
---•---
18.
Vừa cúp điện thoại của Kiều Yên, Lệ Trạch Vũ đi tắm rửa xong ra ngoài, đột nhiên nhìn thấy chiếc hộp đặt ở góc phòng. Anh nhớ lại ngày mình đi, ma xui quỷ khiến thế nào lại tiện tay mang theo thứ này.
Lệ Trạch Vũ nhìn chiếc hộp được đóng gói kín kẽ trước mắt, ngẩn người một lúc, không biết có nên mở ra hay không. Cuối cùng, sự tò mò đã chiến thắng lý trí.
Mở ra nhìn thấy đồ vật bên trong khiến mặt anh đỏ bừng, má nóng ran.
Trong hộp là một cây gậy mát xa, một quả trứng rung, và kinh khủng hơn là còn có hai bộ dương vật giả đeo được.
"Tề Tiêu!" Anh biết ngay không phải thứ gì tốt đẹp. Ngày đi công tác, anh nhận được điện thoại của bà Trần, nói rằng cậu chủ nhà họ Tề có gửi một món quà, dặn là đồ rất quan trọng, phải tự tay giao cho anh.
Anh nghĩ đến câu "thứ tốt" mà Tề Tiêu đã nói trước đó, thế là tiện tay ném vào xe mang theo luôn.
Đối với anh, mấy món đồ chơi này chính là củ khoai lang nóng bỏng tay.
Sống 26 năm, anh luôn tuân thủ quy củ, về phương diện tình dục trước nay đều lảng tránh. Nếu không gặp được Kiều Yên, có lẽ cả đời này anh sẽ không...
Nghĩ đến Kiều Yên, may mà anh đã mang nó theo, nếu để cô nhìn thấy mấy thứ này, không chừng lại muốn dùng đủ trò để "bắt nạt" anh.
Anh cất kỹ mấy món đồ chơi, đang định tìm chỗ vứt đi thì đột nhiên một mảnh giấy rơi ra. Lệ Trạch Vũ nhặt lên xem: "Kích thích đêm khuya, sướng không ngừng nghỉ".
"Ưm..."
Cuối cùng, dưới sự ám thị của sinh lý, anh vẫn không nhịn được, lấy ra quả trứng rung có ghi "sướng không ngừng nghỉ", cụp mắt xuống, dạng hai chân ra, nhét quả trứng màu hồng vào cái lồn đã sớm ướt đẫm dâm thủy.
Trong lòng anh không ngừng tự nhủ không sao đâu, chỉ dùng một lần thôi, cô không ở đây, không ai phát hiện ra.
"A... ưm..."
Quả trứng rung có ba chế độ, Lệ Trạch Vũ không nhìn kỹ, tiện tay ấn một nút trên điều khiển từ xa. Lồn nhỏ lập tức truyền đến từng đợt rung động tê dại, thỉnh thoảng còn như có đầu lưỡi đang không ngừng mút lấy.
"A... sướng quá... ưm..."
Lệ Trạch Vũ kéo vạt áo ngủ ra, dùng ngón tay thon dài như ngọc nắn lấy núm vú của mình, tưởng tượng cách mà cô thường đùa bỡn, hai ngón tay kẹp lấy núm vú, xoay tròn, thỉnh thoảng lại kéo ra ngoài.
"Ư... a... Kiều... Kiều Yên..."
Tay kia xoa nắn cây cặc đang cương cứng của mình, bắt đầu bất giác tuốt lút.
Lỗ đít cũng bắt đầu chảy ra dâm thủy, không thua kém gì cái lồn phía trước, tấm thảm trắng tinh nhanh chóng bị thấm ướt.
"A... đừng... ưm... nhanh quá... đừng vào... ưm... đừng..."
Quả trứng rung trong lồn nhỏ đột nhiên tăng tốc tần số rung động, tốc độ ngày càng nhanh, thậm chí không ngừng đi vào sâu hơn, liên tục cọ vào điểm G nhạy cảm.
"A a a... không được... muốn bắn... ư..."
Dưới sự kích thích tam trọng, khoái cảm cực lớn khiến đầu óc anh trống rỗng. Lồn nhỏ trào ra một dòng dâm thủy lớn, cây cặc phía trước phun ra tinh dịch, cơ thể không nhịn được mà run rẩy.
Sảng khoái qua đi, anh mềm nhũn trên đệm, đuôi mắt ửng hồng, khuôn mặt trắng nõn không biết là mồ hôi hay nước mắt, miệng phát ra những tiếng rên rỉ thỏa mãn sau cơn high.
"Ưm... sao còn nữa... không được..."
Yên tĩnh một lúc, quả trứng rung lại bắt đầu một đợt rung động mới. Lệ Trạch Vũ đưa tay vào định lấy nó ra.
Căn phòng không lớn đột nhiên vang lên tiếng chuông điện thoại. Quả trứng rung bị Lệ Trạch Vũ đang hoảng loạn đẩy sâu hơn vào trong.
Thứ đó bám chặt vào bên trong, như mọc rễ, dù anh có làm thế nào cũng không lấy ra được.
Cố nén đôi chân run rẩy, anh đứng dậy lấy điện thoại, thấy là "Bà xã" gọi đến, anh hoảng hốt bắt máy.
"Anh ơi, đang làm gì đấy, sao giờ mới nghe máy?"
"Ưm... à... không có gì, vừa mới đi tắm." Quả trứng rung lại bắt đầu rung mạnh, anh không nhịn được mà kinh hô một tiếng, nhưng lại theo bản năng nén giọng lại.
"Anh ơi, mở cửa đi, em đang ở ngoài cửa." Kiều Yên đứng ngoài cửa cảm nhận được sự bất thường của anh, giọng nói như đang kìm nén điều gì đó, giống hệt như lúc bình thường...
"A... sao em lại đến đây... chờ... chờ anh một lát..." Lệ Trạch Vũ không ngờ cô lại đến, sợ đến mức vội vàng cúp điện thoại. Anh cầm lấy cái điều khiển từ xa, muốn tắt quả trứng rung đi, kết quả vừa nhìn đã chết lặng.
Trên đó hiển thị tạm thời không thể tắt, còn lại một tiếng. Không còn cách nào khác, anh đành phải một lần nữa đưa tay vào, định lấy nó ra.
"A... ưm... không lấy ra được... ưm... đừng... dừng lại..." Lệ Trạch Vũ gắt gao kìm nén những tiếng rên dâm đãng của mình.
Như thể đang trêu ngươi anh, mấy phút trôi qua vẫn không lấy ra được. Người phụ nữ bên ngoài đã sớm chờ không kiên nhẫn, lo lắng anh xảy ra chuyện gì. Đang lúc cô định cạy cửa thì anh cuối cùng cũng mở cửa.
"Anh ơi?" Kiều Yên nhìn khóe môi trắng bệch, sắc mặt ửng hồng của anh, không khỏi có chút lo lắng.
"Rốt cuộc là sao vậy? Khó chịu ở đâu à?" Kiều Yên bế anh vào phòng, trong phòng tràn ngập một mùi hương rất quen thuộc.
"Ư... tha cho anh... Kiều Yên... nó... ở bên trong không lấy ra được... a... dừng... dừng lại." Khoái cảm mãnh liệt vẫn đang tiếp tục, Lệ Trạch Vũ nhìn thấy sự lo lắng trong mắt cô, trong mắt đột nhiên ngấn lệ, môi run rẩy nói.
"Cái gì không lấy ra được? Ở đâu?"
"Bên trong... trứng rung... trứng rung nhét bên trong không lấy ra được..." Lén chơi thứ này còn để không lấy ra được, xấu hổ quá đi mất. Anh gục vào lòng cô, xấu hổ không dám ngẩng đầu.
Kiều Yên thực sự không biết phải hình dung tâm trạng lên xuống của mình lúc này như thế nào, có chút buồn cười nhìn anh.
"Để em xem."
Tay cô luồn vào cái lồn nhỏ đang tràn lan dâm thủy, thử lấy quả trứng rung vẫn đang rung động bên trong ra.
"Ưm... a... nhanh lên..."
"Thả lỏng nào, cục cưng. Anh càng kẹp chặt, nó càng vào sâu, lúc đó không lấy ra được sẽ rất nguy hiểm."
Giọng nói dịu dàng của cô như một liều thuốc an thần, lồn nhỏ dần dần thả lỏng, thứ bên trong cuối cùng cũng được cô lấy ra.
"Anh ơi? Hửm? Chuyện này là sao?" Đợi anh bình tĩnh lại, Kiều Yên cầm quả trứng rung chỉ vào đống đồ chơi tình thú giấu ở góc phòng, nhướng mày hỏi anh.
Lệ Trạch Vũ bị cô hỏi đến luống cuống, nửa ngày mới mở miệng: "Anh... anh..."
Anh ngẩng đầu nhìn nụ cười không có ý tốt của cô, lập tức ngượng quá hóa giận:
"Chính là như em thấy đấy, nhu cầu bình thường thôi mà."
"Ồ, ra là anh ơi lén lút em ở đây dâm đãng, tự mình lén chơi đồ chơi, kết quả còn chơi đến mức không lấy ra được."
"Đừng... đừng nói nữa..."
Kiều Yên đè anh ngã xuống giường, trong mắt dục hỏa không hề che giấu: "Xem ra là bình thường em đã bỏ bê anh ơi rồi, đến mức anh ơi phải dùng đến đồ chơi nhỏ. Tối nay chúng ta chơi cho đã nhé."
☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro