《 12.16 》Cosplay nữ y tá chữa bệnh tương tư
Hu Dương sớm đã tắm xong, ở trong phòng tắm cọ xát hồi lâu mới quấn áo choàng đi ra.
Đàm Tửu Cửu đã đợi hồi lâu cười, một chút cũng không thấy nôn nóng, vô cùng hiền lành tiến lên bế công chúa anh lên, thong thả đi vào phòng thay đồ không dùng đến.
Nói là phòng thay đồ, nhưng kích thước cũng không khác phòng ngủ bao nhiêu. Căn phòng này cô mới dọn dẹp gần đây, không quy củ như phòng ngủ, tủ quần áo vừa mở ra, toàn là những thứ mà trạch nam yêu thích.
Giữa phòng đặt một chiếc giường tròn lớn, trên đó lót cũng là nệm nước mát lạnh.
Một bên tủ đầu giường rất rộng, lộn xộn để vài món đồ chơi.
Đồ dùng trên giường, đầy vẻ tình thú, vừa nhìn đã thấy dâm đãng.
Đàm Tửu Cửu đặt Hu Dương lên giường, lấy ra bộ quần áo hôm nay cô muốn anh mặc.
Hu Dương rất xấu hổ, cắn môi tránh ánh mắt nóng rực thỉnh thoảng liếc tới của Đàm Tửu Cửu, bên trong anh không mặc gì, bị cô nhìn như vậy càng thêm e lệ và xao động khó xử.
Ai bảo anh lại tìm đường chết, tham luyến thành quả ngon lành sau khi thắng cược cô lần trước, cố tình lần này tiền cược lớn như vậy anh lại thua rồi.
Anh cọ cọ đôi chân dài trần trụi, cả người đều hận không thể co lại để người ta không tìm thấy.
Đàm Tửu Cửu mà bỏ qua anh mới là chuyện buồn cười.
Cô đưa bộ quần áo đã chọn qua, nhướng mày cười nhìn anh không tình nguyện vào nhà vệ sinh riêng trong phòng ngủ thay đồ, móc điện thoại ra nhìn nhìn, chuyển sang chế độ chụp ảnh.
Hu Dương mặc đồng phục y tá đi ra.
Theo giao kèo, là hàng đóng gói chân không rất đứng đắn.
Đàm Tửu Cửu thầm nghĩ anh mặc vào trông đáng yêu quá, duỗi tay cạch cạch là chụp ảnh.
Vải ngắn màu hồng vừa nhìn đã biết không phải là đồng phục y tá đứng đắn, trang phục cực kỳ bó sát, ôm lấy làn da, đường cong cơ thể quyến rũ sau sinh hiện ra.
Bộ liền thân này phía cuối chỉ khó khăn lắm che được ba tấc dưới đùi anh, lộ ra đôi chân đẹp vừa dài vừa thẳng vừa trắng, có thể nhìn ra là đã qua rèn luyện, nhưng lại không có một tia cơ bắp nổi lên phá hỏng vẻ đẹp tú lệ bên trong, đi lại hai chân đung đưa, mảnh vải hẹp ở giữa háng che lấp dương vật và vùng tam giác bên dưới đổi góc độ liền ẩn hiện, vô cùng dụ hoặc.
Ngược lại là nửa thân trên, vô cùng nghiêm cẩn cài hết tất cả các nút, chỉ thiếu điều không che cả cái cổ thon dài, chỉ là ngực anh quá lớn, làm cho quần áo căng chặt, anh càng mặc kín mít, độ cong trước ngực lại càng kinh người, phảng phất giây tiếp theo, con thỏ trắng lớn giấu bên trong sẽ phá vỡ vải vóc nhảy ra.
Và vì không mặc nội y, hai điểm trên ngực cũng càng thêm nổi bật.
Anh mặt đỏ bừng nắm tay che trước ngực, theo giao kèo trước đó cầm một cái ống tiêm đồ chơi, chỉ to hơn dưa chuột một chút, dài khoảng 13-14 cm, bên trong chứa đầy nước, học theo bộ dạng của nhân vật nữ trong phim người lớn, đi đến bên cạnh Đàm Tửu Cửu, nghiêng người ngồi xuống, mắt ngọc mày ngài, từ đôi môi hồng nhuận phun ra lời thoại.
"Khụ... vị tiểu thư này, muốn tiêm."
"Nhưng tôi không muốn tiêm," Đàm Tửu Cửu sắm vai nhân vật của mình, cô đẩy Hu Dương lên giường, đè lên người, nhìn tiểu y tá đáng yêu ngại ngùng quay mặt đi, "Tôi sợ đau, tiểu ca ca."
Hu Dương bị cô gọi đến trong lòng run lên, thầm nghĩ con nhỏ Đàm Tửu Cửu này sao mà hùng hổ thế, sau đó vươn tay đẩy cô lại gần.
"Tiểu thư đừng như vậy," Hu Dương cố gắng không nhìn cô, "Chúng ta ở đây là bệnh viện đứng đắn."
"Tôi cũng là bệnh nhân đứng đắn mà, tôi bị bệnh rất nặng, tôi muốn uống thuốc." Đàm Tửu Cửu giữ tay anh bên cạnh.
Hu Dương muốn đẩy cô ra: "Vậy tôi đi lấy cho cô."
Đàm Tửu Cửu đè anh lại: "Tiểu ca ca chẳng lẽ không biết sao?" Cô một ngụm cắn môi anh, hàm hàm hồ hồ nói, "Tôi bị bệnh tương tư, mà thuốc dẫn,"
Cô cười duỗi tay chui vào tà váy ngắn, "Chính là tiểu ca ca anh đó."
"Ân..." Hu Dương đỏ mặt nằm, mặc cho cô làm, vú lớn trước ngực tích tụ muốn bay ra.
Ngón tay dài của Đàm Tửu Cửu, dễ như trở bàn tay chui vào bộ phận tư mật không mặc gì của anh, nắm lấy nhụy hoa đầy đặn ẩn sâu giữa kẽ mông.
"Làm ơn tiểu ca ca," cô nói, "Chữa trị cho tôi đi."
Cô rút cái ống tiêm đồ chơi đang được anh nắm chặt trong tay, trong ánh mắt sợ hãi đã có phần hiểu ra của anh cười cười, đem thứ chứa đầy nước từ từ nhét vào tiểu huyệt của anh.
Mặc dù đã sớm bôi trơn, cảm giác bị dị vật lạnh lẽo xâm nhập vẫn khiến Hu Dương không nhịn được hừ nhẹ, chỉ là cái ống tiêm này so với cái cặc lớn của Đàm Tửu Cửu thực sự là trò trẻ con, anh cũng chỉ vì chưa được khai thác hoàn toàn và loại dị vật xâm nhập kỳ lạ mà không nhịn được run nhè nhẹ.
Hu Dương đỏ mặt, cảm nhận được ống tiêm dưới sự thúc đẩy của ngón tay dài của Đàm Tửu Cửu, từng chút một nhét vào cơ thể anh, không nhịn được mắng một câu: "Con khốn...!"
Tiểu huyệt có khả năng co rút tốt của anh ngay cả con quái vật khổng lồ đột nhiên xâm nhập của Đàm Tửu Cửu cũng đã ăn qua, từ từ nuốt vào cái ống tiêm kích cỡ này cũng không là gì, chỉ là Đàm Tửu Cửu lại dán ngón tay dài của mình vào đồ chơi cũng trượt vào, chống hai bên, nghiền nát thành thịt non nớt của anh.
Hu Dương thở dốc, tiểu huyệt dâm đãng bắt đầu co bóp, cuồn cuộn không ngừng tiết ra mật dịch, dương vật phía trước ngẩng đầu, căng lên vải lót.
Đàm Tửu Cửu cười, trên mặt một vẻ hồn nhiên thản nhiên, phảng phất như kẻ làm ác bên dưới là một người khác, cô từ từ đẩy tay cầm ống tiêm, pít-tông di chuyển, đem nước trong ống tiêm bơm vào trong cơ thể anh.
Lạnh buốt, Hu Dương không nhịn được run lên, như có cảm giác muốn đi tiểu. Một ống nước đó cùng với mật dịch trong cơ thể anh hòa quyện, làm loãng đi chất đặc sệt.
Đàm Tửu Cửu hôn hôn mày mắt bắt đầu phiếm hồng của anh: "Tiểu ca ca, nhẫn nại một chút, tôi muốn lấy thuốc dẫn."
Cô từ từ, kéo tay cầm, đem chất lỏng dâm mỹ trong cơ thể anh rút ra đầy một ống, sau đó chỉ nghe "bụp" một tiếng, rút cả cây ống tiêm ra.
Hu Dương hô hấp, khoái cảm vừa mới được thêm vào còn chưa kịp hưởng thụ đã biến mất, cái miệng nhỏ hồng nhuận đáng thương còn đang lưu luyến thở hổn hển, giữa hai cánh môi âm hộ còn vương lại sợi chỉ bạc còn sót lại.
"Tửu Tửu..." Giọng anh không kìm được mà mang theo dục vọng cầu xin.
"Chúng ta phải từ từ," Đàm Tửu Cửu cười nói.
Hu Dương vươn tay giữ cô lại, chân dài tách ra quấn trên eo cô, căng chặt tà áo hẹp, lộ ra khu rừng đen bên trong.
"Không cần, chồng ơi..." Hu Dương làm sao có thể chấp nhận từ từ, dục vọng của anh đều đã bị khơi dậy, "Anh sẽ chữa khỏi cho em ngay lập tức."
Cổ họng Đàm Tửu Cửu khô khốc.
Cô nói: "Tiểu ca ca anh thật quá đáng."
Sau đó thở dài một hơi, nâng cái mông được bao bọc ngay ngắn của anh lên, vùi mặt vào.
Cô dọc theo đùi trong bắt đầu liếm láp, một bên mát xa cái cặc đang gắng gượng của anh, một bên mút lấy da thịt non mịn của anh, từ từ, ăn đến bắp đùi anh, đầu lưỡi trơn tuột liếm liếm kẽ mông ướt sũng của anh.
Cô càng thâm nhập hơn, cả đầu gần như muốn căng rách tà áo y tá, cô cắn nhụy hoa đầy đặn run rẩy giấu trong tiểu cúc hoa, tinh tế nhấm nháp, từng điểm từng điểm đem mật dịch ngày càng hung mãnh chảy ra ngoài cơ thể đưa vào miệng.
Trong cơ thể anh còn có một viên tiểu châu, cũng bị cô dùng đầu lưỡi khiêu khích đến liều mạng run rẩy.
Cái lưỡi có thể nhẹ nhàng thắt nút cuống anh đào như vậy bắt chước động tác ra vào, nhanh nhạy và ác ý nghiền qua chỗ nhạy cảm của huyệt khẩu, toàn bộ vòng eo Hu Dương căng thẳng, theo sự xâm nhập của cô mà phập phồng.
Cảm giác xấu hổ và khoái cảm từ đó làm tê liệt toàn thân, anh ngửa thẳng cổ há miệng, thậm chí nghe thấy tiếng nước chảy vào miệng cô phát ra tiếng nuốt chép chép.
"Không, không cần..." Hu Dương cầu xin.
Tay anh cào nhíu ga giường, phản ứng lại là, cả người anh cũng nhanh chóng kịch liệt run rẩy, giây tiếp theo, liền có một dòng mật dịch trắng đục ồ ạt bắn lên mặt Đàm Tửu Cửu.
Đàm Tửu Cửu không màng đến mặt mình, ngược lại dọc theo kẽ mông Hu Dương liếm sạch sẽ những thứ còn sót lại.
Đầy ngập, đều là hương vị pheromone của anh.
Siêu -- cấp ngọt.
Editor: Jessi |Update Wattpad: @Trân Trân 🐢
Hu Dương không nhịn được dùng chân kẹp lấy đầu cô, rên rỉ cầu xin cô.
Đàm Tửu Cửu cười từ giữa hai chân anh ngẩng đầu, một tay lau khô dịch trắng trên mặt, một tay cởi khóa quần chỉnh tề của mình, nhắm ngay mục tiêu từ từ nhét mình vào.
Hu Dương "sặc" một tiếng hừ.
Anh biết anh lại tự cho là đúng, cái ống tiêm đó và của Đàm Tửu Cửu làm sao có thể so sánh được.
Anh không nhịn được muốn co người lại, nệm nước dưới thân anh vì động tác mà sóng nước phập phồng, giống như ngực anh.
Chỉ là bộ đồng phục y tá thực sự rất chặt, thứ vốn mềm mại tròn trịa như nước, bị bọc đến như hai quả đu đủ cứng, chỉ có vùi mặt vào mới biết được, nguyên lai vẫn là mềm.
Đàm Tửu Cửu cởi cổ áo cài kín mít của Hu Dương, liếm cắn xương quai xanh tinh xảo của anh, hai tay trượt xuống, siết chặt vòng eo ngày càng mảnh mai của anh, phần hông lại bất động, chỉ là có ý thức co rút bụng nhỏ, từ từ chắc nịch hành thân.
Cuối cùng ăn qua sức mạnh Hu Dương lại không nhịn nổi, như rắn nước vặn vẹo vòng eo, chủ động ngậm nuốt.
Đàm Tửu Cửu mặc cho anh nhích tới nhích lui tự mình thỏa mãn, ta tự lù lù bất động, chỉ là một mặt, vuốt ve vòng eo và cái mông vểnh của anh, đương nhiên cũng không quên ăn cắn quả chu trước ngực vú sữa của anh.
Ngực nở mông cong, mỹ vị phi phàm.
Cô bế Hu Dương từ trên giường lên, mặc cho anh chủ động phập phồng thân mình, cô thong thả ung dung dùng một chút sức lực, liền xé rách bộ đồng phục y tá trên người anh, con thỏ trắng lớn mềm mại tròn trịa trước ngực anh hiện ra trong lớp vải rách, lập tức được cô sủng hạnh trong miệng.
Đàm Tửu Cửu không chút thương tiếc ném lớp vải rách sang một bên, lại không một lần xé sạch sẽ lớp vải còn bao lấy mông và dương vật của anh, chỉ là ôm Hu Dương gần như đã trần trụi đứng dậy, cúi người ở tủ quần áo lại lấy ra một bộ trang phục hở hang.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro