Chap 40: Sân bay

"Fourth đi thôi". Phuwin có vẻ trông rất hấp tấp. Fourth chỉnh lại cổ áo thì bỗng nhận được tin nhắn. Nhưng cậu không trả lời.

"Đi". Cậu mở cửa xe đi vào, bên trong y đã đợi sẵn.

Đường đến sân bay còn khá dài nên cậu quyết định chợp mắt một lát. Điện thoại Fourth bỗng rung chuông, Phuwin đang lướt web bên cạnh nghe thấy. Bản thân y chẳng dám xâm phạm quyền riêng tư của cậu. Dù chuông reo liên hồi, Phuwin cũng không đụng đến.

"Đến chưa". Fourth ngáp ngắn, ngáp dài lên tiếng. Thuận tay, cậu cầm lấy điện thoại kiểm tra.

20 cuộc gọi nhỡ của Gemini?

"Sắp rồi! Nãy tao thấy điện thoại mày reo nhưng mày đang ngủ, tao không bấm máy đâu yên tâm". Phuwin có vẻ rất tự hào thì phải...

"Má!!! Sao mày không kêu tao dậy?". Fourth thề đánh được là đánh chết thằng này rồi. Anh người yêu cậu gọi nhiều như thế, không biết có xảy ra chuyện gì không nữa...

"Ai biết đâu". Y còn thản nhiên trề môi.

Cậu đành dẹp tạm nỗi lo trong lòng. Tự hứa khi về sẽ chạy qua nhà hắn chuộc lỗi bằng ngàn nụ hôn.

Hôm nay Phuwin và Fourth xin nghỉ vì bận chuyện riêng.

...

Chẳng biết có ai chọc giận Gemini hay không, toàn thân hắn cứ tỏa ra sát khí nặng nề. Vẻ ngoài hắn thường ngày đã lạnh tanh nay lại càng lạnh hơn, như thể thần chết đến đòi mạng vậy.

Khổ thân thay Kate Anchana, chính là lớp trưởng cũ. Bài tập thầy giao tận tuần trước mà chưa có tiến triển gì. Xui xẻo là lớp trưởng cùng hội phó đều nghỉ nên cô chẳng biết hỏi ai ngoài Gemini. Kate lấy hết sức bình tâm, rụt rè tiến lại gần chỗ hắn.

"Ge...Gemini cậu có biết nhiệm vụ thầy giao tuần trước...chừng nào làm không?"

...

"Gemini à..."

...

"Gem"

"Cút ngay trước khi tao bóp chết mày". Hắn gằn từng câu từng chữ. Dù mặt vẫn cúi gằm xuống, nhưng khí áp bức tỏa ra nhiều hơn.

Đương nhiên cô sẽ biết điều, ngậm miệng cao chạy xa bay

Cách xưng hô của hắn thật bất lịch sự. Cái kiểu ăn nói như kẻ thù như thế nên mới có người tránh xa và cô lập hắn.

Thề rằng cho Kate mười cái mạng, cô chẳng dám lại gần cậu ta một lần nào nữa đâu...

...

Fourth đi đến sân bay. Người cậu cần tìm đang đứng chỗ đại sảnh. Cậu vui mừng chạy nhanh đến. Phuwin khổ sở bám theo sau.

"Veera!!!"

"Fourth!!!"

Người thanh niên trước mặt thật khôi ngô tuấn tú, gương mặt điển trai đúng là làm say mê biết bao em gái đây. Nhưng Fourth nào có quan tâm đến ánh mắt đắm đuối của ai đó. Cậu chỉ đến lại gần rồi dừng lại, Veera dang tay có ý định ôm lấy cậu. Fourth cười gượng nhích xuống khiến gã có chút bối rối.

"Veera! Lâu quá không gặp haha". Fourth thở hổn hển. Đang ở sân bay mà y vô thức cười lớn, cậu thật không biết giấu mặt vào đâu luôn.

"Mochi! Lâu quá rồi". Veera cũng tươi cười đáp trả.

"Cậu có mệt không? Chúng ta về nhà Fourth nào". Y choàng tay vòng qua tay gã đối với Fourth cũng làm tương tự. Một thằng lùn dắt tay hai thằng cao, hình ảnh này bạn có tưởng tượng ra không? Chứ cậu bất lực lắm rồi.

***

"Uống nước đi"

"Tớ cảm ơn". Veera cầm lấy ly nước từ tay cậu. Gã còn cố tình xoa xoa nhẹ vào nó.

Fourth dù khó chịu nhưng cũng không thể hiện ra. Nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Phuwin, đối diện với gã.

"Cậu sống bên Pháp thế nào? Có ổn không?". Phuwin gợi chuyện. Mục đích muốn gặp người bạn thân thiết xa cách đã lâu.

"Tớ vẫn ổn". Veera vẫn vẻ mặt niềm nở đó trả lời.

"Còn hai cậu thì sao?"

"Tớ với Fourth học hành tốt lắm. Mấy cái chuyện học đơn giản như trở bàn tay ấy mà"

"Mày bớt lại đi". Fourth bất bình lên tiếng. Người ta nhìn vào còn nghĩ mình tự cao tự đại thì khổ.

"Haha! Tớ biết hai cậu học giỏi mà. Cuộc sống có tốt không? Hay đã có ai có người yêu chưa thế nhỡ?". Gã liếc mắt nhìn người đối diện. Trong lòng bỗng xao động mong chờ.

"Haha! Cậu khéo đùa. Tớ làm gì có người yêu người tình gì đâu. Còn Fourth thì..."

"Tớ có rồi". Cậu thẳng thắn đáp. Khi nhắc đến anh người yêu, vẻ mặt cậu tươi cười hơn hẳn.

Tận sâu thâm tâm Veera như nhận được cơn sốc lớn. Đôi mắt gã hiện lên sự hoảng loạn. Gã cố che giấu, gượng gạo chúc mừng.

"À...à...vậy hả? Chúc mừng cậu nha"

Phuwin khinh bỉ không hiểu chuyện tình yêu. Thôi thì 18 năm độc thân như y làm sao hiểu thế giới màu hồng trông như thế nào. Cứ ăn no mặc sướng kệ sự đời.

Ting ting

Cậu vội vã xem tin nhắn.

Gemini Norawit: Ra gặp tôi

Fourth Nattawat: Đợi bé một lát nhé!!🍑

Gemini Norawit: 5 phút

"Tao ra ngoài một chút". Cậu mặc áo khoác theo thói quen.

Phuwin ngơ ngác không kịp tiếp ứng. Veera chỉ lặng lẽ nhìn bóng dáng cậu rời khỏi...

"Tớ cũng ra ngoài một lát". Bỗng gã đứng dậy, xin phép và vội vàng chạy đi.

"Ủa alo???"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro