CHƯƠNG 14

Đứng ở ngã tư đường, Gemini không biết nên đi về hướng nào, phía bên trái là bờ biển mà lúc nhỏ bọn họ đã cùng nhau đi đến, phía bên phải là sườn đồi nhỏ phía sau trường học, đi thẳng lên đỉnh có thể nhìn thấy bình mình và hoàng hôn.

Gemini đang do dự, trong đầu luôn nhớ đến Fourth trong chiếc áo sơ mi trắng, giống như trong bức ảnh để trong ngăn kéo của anh.

"Fourth nhìn camera."

"Không, tớ sẽ nhìn cậu!" Fourth đang lắc lư trong máy ảnh, Gemini chụp vài lần ảnh đều hỏng.

"Fourth." Gemini gọi Fourth, nhưng không nói làm gì, Fourth buồn bực nhìn anh, Gemini làm mặt quỷ với cậu, Fourth liền cười, Gemini nắm bắt thời cơ, giơ máy ảnh trong tay lên.

"Tách." Hình ảnh Fourth dừng trên tấm ảnh, nụ cười ấy đã in sâu vào trong trái tim của Gemini.

"Em ấy nhất định sẽ đến bờ biển, dù sao thì mình thích biển nhất." Gemini quyết định xong, không chút do dự hướng phía bên trái mà đi. Đi đến gần bờ biển, mọi người đang đi bộ theo từng nhóm, tận hưởng vẻ đẹp màu cam lộng lẫy của biển vào lúc chạng vạng.

Gemini cau mày, cách anh bước đi thật lạc lõng với xung quanh. Anh dùng đôi mắt chim ưng liếc nhìn xunh quanh, nhưng dù thế nào đi nữa cũng không thể tìm thấy bóng dáng của Fourth, bị đám đông dày đặc làm cho khó chịu.

Trong lòng có muôn vàn suy nghĩ, nghĩ rằng chì cần đi thêm một đoạn nữa sẽ thấy Fourth, cái đầu nhỏ của cậu ấy ở đó, cọng tóc nhú ra sau gáy bị gió biển thổi bay, nghĩ rằng cậu vẫn sẽ ngoan ngoãn ngồi trên bãi cát chờ anh.

Nhưng đi hồi lâu, cũng không tìm thấy dáng hình quen thuộc ấy.

Gemini ngồi xuống chiếc ghế dài ven đường, anh rất muốn nhanh tìm thấy Fourth, anh đột nhiên nhận ra anh có rất nhiều điều muốn nói với Fourth.

Bên cạnh anh, có một đôi vợ chồng già đang ngồi, ông lão trên tay cầm cây kem, bà lão bên cạnh đang ăn từng miếng nhỏ trên tay ông lão.

Bà lão nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của Gemini, hiền từ hỏi "Con trai, con làm mất thứ gì sao? Vừa rồi bà thấy con tìm kiếm gì đó quanh đây."

Gemini làm dịu đi vẻ mặt khổ sở của mình, đeo lên chiếc mặt nạ lịch sự, "Con có mất gì đâu ạ, con chỉ đi dạo loanh quanh mà thôi." Gemini nở một nụ cười, như thể anh thực sự chỉ đến bãi biển để đi dạo.

Bà lão cười khúc khích, vỗ vỗ vào ông lão bên cạnh: "Ông nhìn xem, giống hệt ông hồi đó!" Ông lão không nói gì, chỉ nhìn bà lão nhưng không giấu được nụ cười trong mắt.

Bà lão lại cắn một miếng kem, quay đầu lại "Lão già ở bên cạnh bà, năm đó cũng giống con bây giờ. Mạnh miệng, tính khí bất ổn, luôn làm bộ làm tịch." Gemini từ chối cho ý kiến, đập đập chân muốn rời đi.

"Bởi vì cái tính cách này của ổng, bà thật sự không chịu nổi nên đã bỏ chạy." Gemini nhíu mày "Thế ông hiện tại?"

"Còn không phải lão già này, vì dỗ dành bà nên đã thay đổi tính cách của mình." Bà lão muốn ăn kem tiếp, lại bị ông lão ngăn lại "Được rồi, ăn nhiều rồi, ăn nữa lại đau bao tử."

Bà lão ăn chưa đã chậc lưỡi "Cho nên con trai à, nếu con thực sự nhận định là người đó, thì con nhường nhịn người ta đi, thấu hiểu người ta, đừng lúc nào cũng theo ý mình. Con người mà, đều sẽ thay đổi, con thay đổi, người ta cũng sẽ thay đổi. Nếu con không trân trọng họ, họ sẽ rời đi."

"Cậu ấy sẽ rời đi..." Gemini lặp lại những lời này "Đúng vậy, đừng quá tự tin, con người mà cuối cùng người ta sẽ yêu lấy bản thân mình."

Gemini như bừng tỉnh, đôi lông mày nhíu lại cũng giãn ra "Con... con hình như hiểu rồi, cảm ơn bà, con sẽ đi tìm cậu ấy ngay bây giờ!"

Gemini chân như bôi dầu, nhanh chóng chạy vút đi, bà lão nhìn Gemini chạy đi, sau đó kiêu ngạo nhìn ông lão, ông lão vẫn cười không nói lời nào, bà dựa lên vai ông "Mặt trời cũng sắp xuống rồi."

"Ngày hôm nay kết thúc rồi."

Gemini bắt đầu chạy ngược về, khi anh ý thức được Fourth sẽ không chờ anh ở bờ biển, mà leo lên ngọn núi của cậu thích, anh không cảm thấy tức giận mà thay vào đó bắt đầu hoảng sợ. Phải không? Fourth sẽ không ở nơi đó chờ anh nữa đúng không?

Trước kia mỗi lần cãi nhau, Gemini đều phải quay lại chỗ cãi vã đó dỗ Fourth, nhìn như Gemini nhường nhịn, nhưng thực sự Gemini luôn chiếm thế thượng phong. Bởi vì Fourth chỉ biết đứng ở nơi đó, chờ anh điều chỉnh tâm trạng, chờ đợi anh quay về sẽ nhìn thấy Fourth."

Vậy hiện tại thì sao? Nếu Fourth không hề chờ anh, thì anh nên đi đâu để tìm Fourth đây?

Fourth sẽ rời đi, suy nghĩ này quanh quẩn trong đầu anh, khi đi qua ngã tư, Gemini không chần chừ nữa mà sải bước về hướng núi cậu thích.

Mặt trời đang lặn nhanh, màn đêm cũng dần buông xuống, Gemini chạy qua cổng trường nơi anh và Fourth sánh bước cùng nhau, chạy qua sân thể dục nơi Fourth đứng đợi anh tan học, chạy qua góc trường nơi họ đã hẹn hò...

Gemini xuyên qua hàng rào bằng một khe hở, vì vội vàng mà vấp phải cột gỗ, bất chấp cú ngã rất đau, anh nhanh chóng đứng dậy tiếp tục chạy lên núi.

Buổi tối đường lên núi không có chút ánh sáng, Gemini mở đèn trên điện thoại, anh chưa bao giờ nghĩ tới việc phải làm gì tiếp theo nếu Fourth không có ở trên đỉnh núi.

Anh luôn có động lực vì điểm cuối là Fourth, đừng sợ không đủ, chỉ sợ không đủ.

Núi không cao, Gemini không nghỉ ngơi, khi lên đến đỉnh núi, anh phát hiện ngoài những vì sao lấp lánh trên bầu trời, còn có ánh sáng rực rỡ.

Lòng Gemini thắt lại vì nhìn thấy Fourth đốt một đống lửa nhỏ trước lều và dùng que tre nướng thứ gì đó.

Mãi đến khi cất bước đến trước mặt Fourth, Gemini mới nhận ra chân mình đã không còn tí sức lực nào, việc vận động cường độ cao không ngừng nghỉ khiến chân run lên, như đang bốc hơi. Nhưng anh không có dừng lại "Fourth..."

Fourth kinh ngạc ném cây nấm nướng trong tay đi: "Cậu, cậu, cậu sao lại..." Gemini lao tới ôm lấy Fourth, chặt đến nổi Fourth không thể thở được.

"Cậu... buông tôi ra..." Vốn anh không muốn buông ra, nhưng nghĩ đến những lời bà lão nói trước đó, Gemini chậm rãi buông cậu ra "Xin lỗi."

"Tôi không cần lời xin lỗi của cậu." Fourth lùi lại hai bước, vẻ mặt nghiêm túc.

Lồng ngực Gemini thắt lại, anh hít sâu một hơi "Anh thích em."

Nhưng không ngờ được chính là Fourth không có phản ứng gì "Tôi nghĩ tôi biết, chuyện cậu thích tôi." Gemini ngây người, Fourth nghiêng người nhìn sao trên bầu trời "Nhưng thế thì sao chứ? Cậu nói có chút muộn rồi, tôi không thích cậu nữa."

Một vị tanh ngọt bị Gemini nuốt xuống "Cái gì?" Gemini không thể tin, Fourth không lâu trước đây còn tươi cười với mình cùng con người lạnh lùng bây giờ hoàn toàn không thể kết hợp với nhau.

"Chuyện thích cậu quá mệt mỏi Gemini, vốn tưởng rằng cậu sẽ không lên núi tìm tôi, cùng lắm chỉ đi biển thôi. Cho nên tôi chạy trốn đến đây, đến một nơi không có cậu. Cậu đoán xem? Tôi không buồn chút nào mà rất thanh thản. Thì ra trút bỏ gánh nặng của mình dễ dàng như vậy, nếu biết sớm hơn thì tôi đã nhanh chóng trút bỏ được gánh nặng của mình rồi." Giọng điệu của Fourth bình thản, nhưng giọng của Gemini lại trở nên vặn vẹo "Anh không tin. Không phải như thế. Không thể như thế này được!"

"Sao lại không thể? Cậu thấy đấy, tôi luôn coi cậu như một ngôi sao trên bầu trời, dù cố gắng hết sức cũng không thể bắt được. Tôi tham lam cái ánh sáng nhỏ bé đó. Nhưng bây giờ tôi phát hiện mình có thể chạm vào vô số ánh sáng chỉ cần mình nhìn xuống. Đom đóm, tôi tự bắt được. Xin lỗi anh trai, đó là tất cả những gì tôi thích."

"Nhưng anh thích em, anh thích em, thật sự thích em, Fourth, anh thích em." Fourth không có biểu cảm gì khi nhìn bộ dạng gần như điên loạn của Gemini, cậu không hé răng nửa lời.

Trước đây anh không thể nói câu "thích" mà em muốn nghe, nhưng bây giờ anh có thể nói với em hàng ngàn lần, nhưng em không muốn nghe nữa.

"Fourth, anh thích em..." Tiếng củi đốt, tiếng chim thú gầm rú trong đêm, càng nhiều hơn là giọng của Gemini, nhưng Fourth lựa chọn không nghe.

28/08/2023

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro