Chap 38.
Cởi áo sơ mi ra là một thân màu đồng vạm vỡ, nơi gần xương quai xanh có vài vết sẹo do đạn bắn, bên bắp tay cũng có những đường ngắn dài, trên lưng bên vai phải còn có một vết ngắn nhưng có vẻ rất sâu. Gemini trên người không ít dấu vết do súng đạn dao găm để lại, Fourth không hề sợ hãi những vệt xấu xí của anh mà còn hôn lên chúng, môi mềm chạm lên những vết sẹo trên người anh khiến lòng anh tuôn trào ra một loại cảm giác ấm áp lạ thường, chắc là do xuất phát từ tình yêu đi!
Nhớ đến lúc em ấy dùng tay hay dùng môi chạm lên, Gemini đều cảm giác yêu thích xúc động lần nào cũng như nhau, vô số lần Fourth nâng niu vết sẹo của anh, là vô số lần nói lên em ấy yêu anh. Ngồi gục mặt trong bồn tắm, nước lạnh chảy xuống da đầu Gemini lạnh buốt, mái tóc ướt sũng nhỏ giọt nhìn xuống hai bàn tay mình, đôi tay này hầu như lúc nào đi tắm cũng mang theo em ấy nhúng vào bồn nước, ôm lấy eo nhỏ rồi siết chặt vòng tay, cảm nhận da thịt của đối phương chạm vào lồng ngực mình một cách mạnh mẽ, hay những lúc cũng trong bồn tắm này nắm lấy eo em ấy nhấc lên rồi ấn xuống cảm nhận khoái cảm trong lúc hoan ái, âm thanh trong trẻo nức nở của người kia khiến anh chìm đắm vào u mê không lối thoát.
Tất cả...chỉ mới vừa hôm qua. Mới đây đã không còn nữa!
Quấn khăn tắm ngang hông, tóc vẫn còn ướt sũng, Gemini xỏ dép lông bước ra ngoài, bàn chân cảm thấy có chút không đúng liền nhìn xuống. Ừm, mang nhầm dép của Fourth rồi, thảo nào cảm thấy hơi chật. Ngồi bên cạnh giường, cúi người nhặt đôi dép lông mềm màu trắng lên cẩn thận nhìn ngắm, anh cứ vậy ngồi cả giờ đồng hồ nhìn đôi dép, lại nhớ đến bàn chân của em ấy đầu ngón nào cũng hồng hồng, đến gót chân cũng hồng hồng, càng nhìn càng nhớ, càng nhớ lại càng đau lòng.
Gemini mặc đồ ngủ dài bước vào phòng kín, ngón tay ấn lên bảng cảm ứng cửa liền mở một tiếng "cạch". Ngồi xuống bàn điều khiển anh bắt đầu đi chuyển tay, ngón tay linh hoạt lướt trên bàn phím, động tác thuần thục nhanh thoăn thoắt gõ gõ những thuật toán cùng mật mã xâm nhập vào tường lửa của phòng cảnh sát. Không cho điều tra công khai, thì xâm nhập vào vậy!
Hơn nửa tiếng không ngưng tay cuối cùng cũng tìm được chút thông tin của Dunk, anh hít sâu thở mạnh vài hơi bắt đầu tra địa chỉ số điện thoại. Nhưng Dunk đã có tính toán trước, số điện thoại cài mật mã một chiều, chỉ gọi đi nhưng không nhận cuộc gọi lại, một khi có đường dây khác muốn xâm nhập vào sẽ liền khoá số vĩnh viễn.
Manh mối đứt đoạn, tung tích của Fourth lần nữa biến mất khỏi tay anh. Gemini gục đầu kiềm chế cơn tức giận, mở lại những đoạn phim mấy ngày qua Fourth đã ở trong phòng. Cậu quấn anh như trẻ con quấn người, không chui rúc vào lòng thì bám chặt sau lưng, liên tục hôn hôn hít hít khiến anh cảm thấy bất lực đành ngồi yên tuỳ cậu chơi đùa.
Nhưng chú ý thật kỹ càng anh mới phát hiện, chỉ cần quay mặt đi nơi anh không nhìn thấy thì sắc mặt cậu liền thay đổi, nụ cười vụt tắt ngay lập tức, khuôn mặt đượm nỗi ưu thương anh chưa bao giờ nhìn thấy, đôi khi sẽ ngồi trầm mặc cạnh anh lúc đêm khuya mất ngủ, đôi khi sẽ im lặng lau đi nước mắt bộ dáng bình thản như chưa từng khóc.
Nhấc điện thoại lên gọi cho số lạ, giọng nói trầm trầm có chút mỏi mệt vang lên, chính anh cũng cảm thấy bản thân đang trở nên yếu đuối vì Fourth:
"Tìm người đi. Tất cả danh sách khách sạn nhà trọ hay nơi nào có thể trú được. Không giới hạn phạm vi, ba ngày sau báo cáo lại cho tôi."
"Vâng, lão đại."
Ngón tay lướt lướt trên điện thoại xem lại từng tấm ảnh, Fourth thật sự rất đáng yêu. Nếu bây giờ đăng tin thì em ấy có nhận được không? Nghĩ là làm, Gemini suy nghĩ mãi mới viết được vài chữ đăng lên mạng xã hội, bây giờ rất nhiều người biết đến em ấy, đăng một tin lên liền có người tìm kiếm cùng anh, rất nhanh sẽ có kết quả thôi!
Gmn_1306: Fourth Nattawat, anh sai rồi, anh xin lỗi! Em về đi được không?
Mặc dù đã hơn hai giờ sáng nhưng nhiệt độ của bài viết không hề thấp, nhiều người chia sẻ rầm rộ bài đăng của Gemini, vô số câu hỏi thắc mắc về mối quan hệ của hai người, không phải vẫn hay đăng bài hạnh phúc lắm sao? Cãi nhau sao?
Bức ảnh rất nhanh lan truyền trên mạng xã hội vì vẻ đẹp của hai người, một cặp trời sinh! Ba giờ sáng tại Thái Lan, dân tình một phen náo loạn vì Gemini Norawit.
Rất nhiều người đã chú ý đến Fourth, mạng xã hội sẽ rất nhanh tìm được cậu thôi!
Gemini bước ra ngoài vườn ngồi trên ghế dài nơi Fourth hay ngồi, ba tiếng nữa là trời sẽ sáng rồi. Không gian yên tĩnh đến đáng sợ, một mảng đen kịt bao trùm lấy thân thể anh lạnh buốt. Sương đêm thấm qua lớp vải áo cảm giác bết rít lành lạnh, thấm xuống mái tóc anh chưa kịp khô hẳn đã bắt đầu ẩm ướt.
Fourth cứ ngồi thế này mãi đến sáng sao? Có phải em ấy đã rất lạnh không? Trong đầu toàn là Fourth Nattawat khiến Gemini muốn phát điên, liệu giấc ngủ cậu có tròn đầy yên ả không? Hay lúc này cậu cũng đang ngồi trầm ngâm ở một góc phòng nào đó nghĩ đến anh?
"Bé con của anh, em có đang say giấc nồng hay không? Hay cũng giống như anh trằn trọc không thể ngủ? Sự việc năm đó anh thật không ngờ tới phải gánh chịu hậu quả như ngày hôm nay, mọi chuyện đã không thể cứu vãn nữa rồi, anh nên làm gì tiếp theo đây? Câu xin lỗi dù nói bao nhiêu lần cũng không thể rũ sạch tội lỗi cùng tổn thương anh gây ra cho em, nhưng tình cảm của anh thì phải làm sao?
Anh thật sự rất yêu em, thật sự rất cần em, Fourth Nattawat! Anh đã yêu đến mức thiếu tỉnh táo rồi, thử nghĩ đến lúc nếu tìm được em, anh sẽ chẳng nói hai lời liền mang em trở về nơi này, giam em cả đời bên cạnh anh. Đến lúc đó em dù có hận anh, anh cũng không oán trách.
Làm sai chính là làm sai, nhưng quá khứ là không thể sửa đổi, em vì sao không cho anh cơ hội bù đắp cho em? Vì sao không thể để anh yên ổn yêu em vậy? Anh đã cố gắng để em hiểu rằng anh có thể bỏ ra mọi thứ để chúng ta có thể bên nhau, còn em vì sao cứ nhất quyết phải chứng minh rằng chúng ta không thể?
Anh xin lỗi! Anh xin lỗi! Anh xin lỗi mà! Làm ơn hồi âm cho anh có được không? Liên lạc với anh đi bé con, hãy cho anh biết rằng em đang ổn đi! Ngoài kia nào có ai yêu em được như anh đang làm? Nào có ai có thể chăm chút cho em từng miếng ăn từng giấc ngủ như anh đã làm? Thân thể em đối với anh là trân quý là độc sủng duy nhất, nhưng đối với xã hội sẽ chẳng ai bảo bọc em được như anh đã làm cả! Anh đang làm rất tốt mà không phải sao? Bàn tay em nếu bị chai sần hay trầy xước anh sẽ đau lòng chết mất! Giấc ngủ em nếu không đủ đầy anh sẽ lo âu đến phát điên mất! Thân thể em nếu gầy gò mỏng manh như trước kia, FotFot làm sao anh chịu đựng nổi?!!!"
Giữa đêm khuya tĩnh mịch, dáng người lẻ loi ngồi trên ghế lặng yên như tượng tạc, một giọt nước mắt lăn trên gò má, pho tượng sống này bất động cứ để nước mắt lăn dài trên mặt chẳng buồn lau đi. Sương lạnh phủ kín đôi bờ vai cùng mái đầu anh lạnh buốt, anh đang cẩn thận cảm nhận cảm giác mà Fourth đã trải qua, nhắm mắt lại thả hồn vào đêm tối, tha thiết tìm một chút bình lặng trong một đêm đầy sóng gió.
"Bé ngoan của anh! Rất nhanh anh sẽ tìm được em thôi! Đến lúc đó lại cùng anh yêu đương mặn nồng, mọi chuyện đều bỏ qua, có được không? Được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro