Chap 51.
Đêm khuya yên tĩnh, điện thoại báo cuộc gọi tới rung lên từng hồi trên tủ đầu giường, Gemini đương nhiên không nghe thấy. Joong một thân áo vest nghiêm chỉnh gõ cửa phòng Fourth một cách vội vã:
"Ngài Norawit, ngài Norawit! Có việc gấp!"
Gemini ngồi dậy luồn tay vào mái tóc rối giũ giũ vài cái rồi xuống giường, cửa mở ra, anh chỉ mặc mỗi quần dài ống rộng, nửa thân trên để trần phơi ra vóc dáng vạm vỡ. Trên tay Joong cầm theo bộ vest đen đưa cho anh.
"Ngài Norawit, tên khốn đó có động tĩnh rồi, cần chúng ta về trụ sở ngầm ở Mỹ gấp!"
Fourth đã tỉnh từ lúc chuông điện thoại rung, thủy chung không một tiếng động quay người lại nhìn anh. Gemini đóng cửa phòng lại gấp rút mặc quần áo, bộ dáng khẩn trương khiến cậu tò mò.
"Đi đâu vậy?"
"Anh có việc gấp cần đi Mỹ, rất nhanh sẽ về thôi, em cứ ngủ đi, còn nữa, mấy ngày này đừng đến quán bar đó nữa, đợi anh về cùng em đến xử lý những tên khốn đó."
"Có thể cho em biết việc gấp gì không?"
Gemini nhìn cậu nhưng vẫn tiếp tục kéo khóa quần lên nhanh chóng:
"Lô hàng chứa vũ khí của anh bị đánh cắp nửa năm trước nay đã có manh mối rồi, đi họp một chuyến anh sẽ về với em."
Fourth ngồi dậy, chăn vẫn phủ phía dưới vì không mặc quần áo, bàn tay đưa lên ngoắc ngoắc anh lại:
"Cúi xuống đây."
Gemini ngoan ngoãn ngồi xuống giường, hai tay chống xuống nhướn người về phía cậu, Fourth nắm cổ áo anh nhẹ nhàng kéo lại, tay thành thạo thắt lại caravat trên cổ đối phương ngay ngắn đẹp mắt, hành động bình thường bộc phát lại khiến lòng anh kêu gào vì hạnh phúc, Fourth Nattawat thật biết cách khiến người khác muốn giấu cậu đi làm của riêng.
Đôi hàng mi cụp xuống chăm chú nhìn vào cổ áo Gemini, khuôn mặt càng nhìn càng thanh tú xinh đẹp, xương hàm đường cong quyến rũ, đôi môi nhỏ nhắn dưới ánh sáng ít ỏi của mặt trăng cảm giác vẫn ngọt ngào mềm mại, sóng mũi cao vút thon gọn, một bên sườn mặt chìm trong bóng tối khiến vẻ đẹp của Fourth càng thêm huyền ảo, Gemini nhìn đến mất hồn, ánh mắt nhu hòa thu trọn nhan sắc người trước mặt vào trong đồng tử, bàn tay vô thức đưa lên vén nhẹ mái tóc cậu ra sau vành tai.
Fourth thắt xong chỉnh sửa lại cổ áo ngay ngắn rồi vỗ vỗ vài cái nhìn lên anh.
"Cẩn thật một chút."
"Ừm. FotFot...liệu lúc anh trở về...em..."
"Lúc về rồi nói tiếp."
Nuốt xuống bụng lời nói còn dang dở, anh hôn lên môi nhỏ một nụ hôn sâu, đưa tay ra sau giữ lấy gáy Fourth kéo lại gần hơn, hôn đến hỗn loạn hơi thở, hôn đến mịt mờ lý trí. Tiếng gõ cửa lại vang lên, hai người luyến tiếc rời nhau ra, anh vò rối mái tóc cậu rồi đứng dậy chỉnh lại trang phục, bước chân đã ra đến cửa chợt quay người lại nhìn Fourth:
"Anh gửi lại đây một tình yêu nhỏ, chẳng biết có ai cất giúp hay không?"
Dường như biết được Fourth sẽ bị trêu đến ngại ngùng, người đàn ông nhoẻn miệng cười vui vẻ mở cửa bước ra ngoài, dưới nhà xe hơi màu đen đậu lại đen nghịt cả con đường, xôn xao cả khu dân cư. Sải bước lớn ra xe, vệ sĩ mở cửa sau cho anh ngồi vào, đoàn xe nhanh chóng rời đi trong đêm trả lại khoảng yên lặng vắng vẻ như lúc ban đầu.
Đột nhiên không buồn ngủ nữa, Dunk xỏ dép đi xuống lầu đã thấy Fourth ngồi trên sô pha, đôi mắt dán chặt lên màn hình tivi, rõ ràng là không có xem được thứ gì.
"FotFot?"
"A? Anh? Anh không ngủ được sao?"
"Em cũng vậy còn gì?"
Hai người cùng ngồi ở sô pha nhưng chẳng nói với nhau câu nào, trong lòng ai cũng đều mang tâm sự riêng. Âm thanh của tivi vẫn vang lên ồn ào nhộn nhịp, ánh sáng chiếu lên hai thân ảnh ngồi yên bất động trên ghế, Fourth quay qua nhìn Dunk phát hiện anh cũng đang nhìn mình, đôi mắt dán chặt trên cổ áo cậu còn cười ẩn ý.
"Fourth, em không đau sao?"
Trời lạnh, nhiệt độ trong phòng cũng thấp nhưng Fourth cảm thấy mặt mình đang nóng bừng lên, gài lại cúc áo rồi đánh Dunk một cái, chỉ thấy anh cười cười dùng tay dễ dàng ngăn lại.
"Liên quan đến anh sao? Cứ thích trêu em như vậy?"
"Anh hỏi thật đó, đều là vết thương, chẳng lẽ tên đó không biết kiềm chế à?"
"Là do em cho phép, không phải anh ấy không biết kiềm chế."
"Sẽ để lại sẹo đó, chăm sóc cho kỹ lưỡng vào."
"Gemini cắn chẳng để lại sẹo đâu, em cũng có dùng thuốc mà."
"Đường nào anh cũng thấy tên đó rất bạo lực, chắc không chỉ nơi đó bị thương đâu nhỉ?"
"Là do em để anh ấy tuỳ ý làm vậy, không trách được!"
Dunk ngừng cười, khuôn mặt anh thay đổi ngay tức khắc nhìn Fourth, đôi mắt anh nghiêm túc như muốn xoáy sâu vào nội tâm cậu mà dò hỏi:
"FotFot, em có nhận ra điều gì không?"
"Sao...sao ạ?"
"Câu nói nào từ miệng em thốt ra cũng đều là bênh vực Gemini, thể hiện rất rõ ràng em cưng chiều cậu ta đến mức nào, còn rõ ràng hơn là cậu ta cũng yêu thương em đến vậy, vậy thì vì cớ gì cứ trốn tránh nhau mãi?"
Bị nói trúng tim đen, Fourth nghệt mặt ra không biết đáp trả thế nào, lúc lâu sau lại nhìn Dunk lần nữa, anh vẫn nhìn chằm chằm cậu đợi câu trả lời.
"Anh, anh cũng biết là vì nguyên nhân gì mà em phải trốn tránh anh ấy như vậy mà."
"Nhưng em rõ ràng chẳng vui vẻ chút nào cả Fourth. Anh lúc đầu cũng nghĩ sẽ chẳng thể bỏ qua, nhưng chạy trốn khỏi hiện thực quá mệt mỏi. Fourth, có lẽ em sẽ nghĩ anh không tốt, nhưng đến một lúc nào đó em cũng sẽ nhận ra rằng, vạn vật trên đời đều không bằng người đó, chỉ muốn đâm đầu vào yêu thôi."
"Vậy sao?"
Cụp mi mắt xuống nhìn bàn tay mình, Fourth trầm mặc hồi lâu như đang suy nghĩ gì đó rất nghiêm túc, bất chợt đầu tóc bị xoa đến rối lên, cậu ngước mắt nhìn anh khó chịu:
"Anh với Gemini giống nhau lắm đó, rất hay vò tóc em!"
"Vì em rất dễ thương FotFot! Không chỉ anh và tên kia thôi đâu, Joong cậu ta cũng nói rất muốn xoa đầu em vài lần rồi, nhưng ngại đó!"
"Thật sao? Em trẻ con lắm sao?"
"Không phải trẻ con, là đáng yêu, là dễ thương, nào, nhanh đi ngủ đi mai lại phải đến thư viện sớm!"
"Vâng ạ."
Tắt tivi Fourth nhanh chóng bước lên lầu, Dunk cũng theo sau, ai về phòng nấy, bốn giờ khuya ai cũng đều lăn lộn đến sáng. Fourth cước bộ đến thư viện lau dọn bàn ghế, sắp xếp sách lại gọn gàng, hát vu vơ vài câu hát bắt đầu ngày mới tràn đầy năng lượng. Một ngày trôi qua khá suôn sẻ.
Đến tối Fourth nằm trên giường lướt điện thoại, Gemini gọi đến khiến cậu giật mình:
"FotFot?"
"Ừm?"
"Anh nhớ em quá...!"
"Mới có một ngày. Còn gì nữa không?"
"Nè...em không muốn nói chuyện với anh sao?"
"Chẳng biết nói gì cả."
"Đừng có lạnh lùng với anh như vậy chứ....!!! Nơi đó không có camera, không nhìn thấy em anh rất khó chịu."
"Vì anh thích nhìn lén tôi mọi lúc mọi nơi nên tôi mới bỏ anh đó, đồ bệnh hoạn!"
"Anh chỉ là muốn nhìn em thôi mà...hay...chụp một tấm hình gửi anh đi? Xem em đang làm gì?"
"Không thích."
"Vậy call video đi, FotFot......!!!!!!!!"
"Không thích, chúc ngủ ngon."
"Đừng cúp đừng cúp mà!!! Anh chỉ xin em một tấm hình thôi..."
Fourth không trả lời trực tiếp cúp máy khiến bên kia Gemini buồn rầu ão não. Chẳng còn tâm trạng làm việc nữa, anh quẳng cây bút đến bàn kính gần đó khiến nó gãy đôi, đứng dậy đá ghế ra đi đến tủ rượu.
Nửa tiếng sau điện thoại thông báo một tin nhắn, Fourth gửi cho anh một tấm ảnh của cậu mà không nói gì thêm, khuôn mặt hoàn mỹ vẽ ra một nụ cười hình trái tim đẹp mắt, ngọt ngào như rượu vang năm 1972. Được người yêu chiều chuộng liền muốn khoe khoang một chút, anh ta liền post ảnh lên mạng xã hội:
Gmn_1306: Bé yêu, ngủ ngon! 💜💜💜
Bảy giờ tối tại Thái Lan, Gemini lại hoạt động trên mạng xã hội khiến dân tình xốn xang, gọi cậu trai này là bé yêu cũng rất hợp lý đi!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro