Chap 53.

Sáng thứ bảy đẹp trời, không khí còn hơi se lạnh, Fourth vươn vai vặn người định ngồi dậy nhưng vòng eo bị Gemini siết chặt lấy kéo ngược trở về. Giọng mũi của anh nhỏ nhẹ vang lên trong lớp chăn khiến cậu vui vẻ mỉm cười, chiều theo ý anh nằm trở lại.

"FotFot...cho anh ôm một chút...anh còn muốn ngủ..."

"Ừm, một chút nữa thôi, sắp đến giờ đi làm rồi."

"Ừm....hôm nay đi làm gì?"

"Làm ở quán bar."

Hai mắt nâu trà tỉnh táo ngay lập tức, cơn buồn ngủ bị thổi sạch sau câu trả lời của cậu. Gemini ngồi dậy nhanh chóng mặc áo thun vào đi vệ sinh cá nhân, tay còn không quên kéo theo cậu:

"Đi, xuống cùng anh đánh răng rửa mặt, thay quần áo xong dẫn anh đến nơi đó."

"Gemini, không được làm lớn chuyện."

"Ừm, không làm lớn chuyện."

Sáu rưỡi Fourth thay sơ mi trắng quần tây đen nghiêm chỉnh cầm theo điện thoại ra khỏi nhà, Gemini còn đứng đợi Dunk pha cho mình một ly cà phê đen mang theo. Áo sơ mi đến quần dài đều là một màu đen kịt, mặt mũi anh không vui cho lắm còn trông có chút hung dữ, xử lý bọn chết tiệt đó mới được! Mong là hôm nay chúng có đến.

Đẩy cửa sau quán bar bước vào, hôm nay cậu đến khá sớm, chỉ mới có bảy giờ mười lăm. Đeo tạp dề ngang hông, xắn tay áo lên khuỷu tay bắt đầu lau dọn quầy bar, lau bàn ghế, sắp xếp ly tách một cách thành thạo nhanh gọn. Nhân viên lần lượt đến kiểm tra dàn nhạc một lượt, sắp xếp rượu lên kệ, mở quán. Âm nhạc vang lên, những bài nhạc US-UK thập niên 80-90 khiến tâm trạng người nghe thoải mái.

Dường như họ dần chú ý đến người đàn ông ngồi bên bệ cửa sổ từ lúc mới vừa vào đến bây giờ, dáng người đô con lực lưỡng, sườn mặt sắc cạnh hoàn mỹ, mái tóc đen có chút xoăn xoã rũ đến mang tai, đôi mắt nhìn không rõ nông sâu vì ánh sáng trong quán lúc sáng lúc tối, sóng mũi cao vút thẳng tắp một đường khiến người khác muốn trượt dài ngón tay trên đó, môi mỏng ngậm lấy ống hút có vẻ rất mềm mại ấm áp, người đàn ông đẹp như tượng tạc này ở đâu ra vậy?

Anh ta cứ nhìn về phía chàng bartender đang lau dọn quầy bar kia, thỉnh thoảng lại nhếch mép cười thầm một cái, bộ dạng không phải loại dễ xơi chút nào. Cửa quán mở ra, lại đến rồi lại đến rồi!!!

Một nhóm bốn người bước vào, dáng đi kênh kiệu nghênh ngang đến ngồi ngả người trên ghế nhung màu đen, hai tên mặc áo sơ mi trắng gác chân lên đùi nhìn đến quầy, một thanh niên nhỏ con có vẻ sợ sệt lùi về đứng phía sau lưng Fourth, Fourth cũng nhíu mày khó chịu nhìn bọn họ.

"Phục vụ! Người nhỏ con đằng sau lưng Fourth đấy, ra đây."

Gemini thu hết một lượt tình hình vào mắt, con mẹ nó còn biết cả tên của cục cưng của anh? Bàn tay bóp ly cà phê đen bằng nhựa méo mó chẳng rõ hình thù, đôi mắt anh đăm đăm nhìn vào Fourth, em ấy có vẻ ghét bỏ chứ không phải sợ sệt như chàng trai nhỏ kia. Fourth liếc nhìn Gemini, được anh gật đầu một cái cậu mới yên tâm quay qua nói với bạn mình:

"Andy, cậu cứ đến đó đi, anh ấy sẽ giúp chúng ta."

Andy chắp hai tay lên phía trước cúi người chào khách, cánh tay nhỏ nhắn liền bị một người chụp lấy kéo xuống, thân thể nhỏ bé bị ngã vào lòng một tên đang ngồi rất nhanh sợ hãi đứng lên chạy về phía sau quầy. Một tên áo sơ mi trắng đứng dậy, cả bọn đứng theo tiến đến quầy ngồi xuống, bàn tay dơ bẩn đưa ra chưa kịp chạm đến tay Fourth đã bị một vật bay tới đập vào. Va đập mạnh khiến tay hắn ta đau rát, miệng ly rách toạc khiến đá viên rơi ra văng đầy trên mặt bàn, cả bọn giật thót mình nhìn lại vật vừa trúng người, thì ra chỉ là một ly cà phê.

Fourth ánh mắt lạnh lẽo nhìn bọn chúng, hai đầu chân mày nhíu lại rút cánh tay về đặt trên bàn nắm lấy một ly thủy tinh, bộ dáng như chuẩn bị ẩu đả đến nơi. Bốn tên ngổ ngáo nhìn dáo dác xung quanh tìm người ném, ánh mắt đồng loạt đặt trên người Gemini. Nhạc tắt, nhân viên quán đều dần dần lùi về phía sau quầy đứng sau lưng Fourth làm cậu bỗng dưng trở thành người oai phong tràn đầy soái khí. Fourth lúc này mới lên tiếng, âm giọng trong trẻo thanh thanh khiến người nghe yêu thích:

"Họ Khunnaporb."

Tên áo sơ mi trắng quay đầu nhìn cậu, đôi mắt cong lên lộ rõ sự vui vẻ, nụ cười sáng lạn xen kẽ chút bất ngờ:

"FotFot, em chịu nói chuyện với anh rồi sao?! Anh nghe đây!"

Fourth cười tươi như hướng dương đón mặt trời khiến đối phương nhất thời nhìn đến bối rối, nụ cười rất nhanh bị dập tắt khi cậu danh mặt lại cảnh cáo hắn:

"Họ Khunnaporb, chúc may mắn!"

Hắn ta không hiểu ý tứ trong câu nói đó, đang định nhón người đến gần Fourth hơn lại bị đàn em vỗ vai:

"Anh Khunnaporb, tên đó, hắn vừa ném đồ lên người anh đó!"

Đúng vậy, hắn quý tử nhà Lhong Khunnaporb, con một của tay buôn vũ khí lớn nhất nhì Thái Lan bị người khác ném đồ chẳng phải mất mặt lắm sao? Tỏ ra oai phong một chút biết đâu Fourth sẽ chú ý đến hắn thì sao? Dáng đi hiên ngang bước đến chiếc bàn gần bệ cửa sổ, chân mang giày da đắt tiền đá vào ghế tạo nên âm thanh thật lớn, đổ cả bàn ghế Gemini đang ngồi.

"Thằng kia, mày dám ném tao?"

Gemini ngồi dựa người vào bệ cửa sổ bắt chéo chân, bàn tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, ngẩng đầu lên là khuôn mặt nam tính đẹp điên đảo chúng sinh, đôi mắt nâu trà khiến người khác lạnh toát sống lưng nhìn thẳng vào mắt hắn, nhoẻn miệng cười nhếch môi thách thức hắn:

"Mày chơi ngay thẳng không được liền đi bỏ thuốc người khác để được lên giường à? Con trai của Lhong  Khunnaporb chơi bẩn, như thằng bố già chết tiệt của mày vậy, mày có bị ông ta bỏ thuốc rồi đè qua chưa?"

Fourth cúi đầu dùng tay che miệng ngăn lại tiếng cười của mình, Gemini Norawit cũng độc mồm độc miệng quá đi! Chửi thật ác. Những người đứng sau lưng cậu giờ phút này nhìn cậu chẳng khác gì đang xem kịch vui chứ không phải xem ẩu đả. Một người nhấc điện thoại lên định báo cảnh sát liền bị cậu ngăn lại:

"Đừng gọi, cứ để anh ấy cho bọn du côn này một trận, sau này sẽ không gặp phiền phức nữa."

"Fourth, anh ta là ai vậy?"

Không có câu trả lời, những đôi mắt tò mò chỉ nhận được nụ cười ngọt ngào của cậu dành cho người kia, anh ấy trong mắt cậu luôn luôn tuyệt vời hoàn hảo như thế dù là trong bất cứ bộ dáng nào.

Gemini đứng dậy nắm lấy thành ghế của một chiếc ghế đơn, vung tay lên ném thẳng vào bốn tên đang đứng, lực tay chỉ dùng bảy phần đã khiến hai tên đứng sau lưng hắn ngã sõng xoài trên đất, đầu rỉ máu la oai oái kêu đau. Hắn dáng người cao bằng Gemini lao tới vung nắm đấm, nhưng Gemini nhanh hơn cho hắn ăn một đấm trước, anh thuận tay phải, dùng tròn mười phần lực đạo, nắm đấm chạm vào một bên mặt hắn làm biến dạng xương hàm, xương cổ gãy ngay lập tức văng đến tận quầy bar khiến người người hoảng sợ, lực tay Gemini thật mạnh, nhìn anh cứ như siêu nhân vậy.

Đôi mắt Gemini nheo lại sắc bén hung tợn như chim đại bàng, dáng người cao lớn dũng mãnh như sư tử đầu đàn bước đến ngồi lên người tên họ Khunnaporb, nắm lấy cổ áo hắn nhấc lên. Âm trọng thâm trầm lạnh lẽo vang lên khiến quán nhỏ như giảm nhiệt độ xuống mức cực thấp, tay chân ai cũng run rẩy lạnh cóng nhìn anh:

"Mày, con mẹ mày. Người của Gemini Norawit tao mày cũng dám động đến? Muốn lên giường với người của tao ư?"

Họ Khunnaporb bị ăn đánh gãy xương cổ đau muốn chết đi, xương hàm vỡ nát nhưng vẫn gượng mở miệng, câu nói không tròn vành chữ được chữ mất:

"Mày....FotFot...là gì của...của mày chứ..?"

"Ha? Còn gọi bằng FotFot? Bot của Gemini Norawit mà mày cũng dám động đến? Nhắc lại một lần nữa cho mày nhớ rõ: Cái tên FotFot, chỉ độc duy top của em ấy được gọi, chính là Gemini Norawit tao! Nghe chưa thằng khốn?"

Một đấm nữa giáng xuống khuôn mặt méo mó của tên họ Khunnaporb, Gemini như nổi điên nghiến răng ken két dùng hết sức mình đấm xuống, mặt mũi người kia nhìn không ra mặt mũi nữa. Fourth đứng khoanh tay từ lúc nãy đến giờ mới lên tiếng:

"Gemini, em bảo anh đừng làm lớn chuyện!"

Gemini khựng người dừng lại nắm đấm đang lơ lửng trên không trung, đứng dậy chỉnh lại cổ áo một chút, điều hoà hơi thở đến quầy bar ngồi xuống ghế xoay, dùng khăn lau đi vết máu trên mu bàn tay một cách rất bình tĩnh. Còn một tên ngồi bệt xuống sàn gạch bóng loáng đang run rẩy kịch liệt, Gemini liếc nhìn hắn, hiểu ý ngay lập tức cùng hai tên bị thương nhẹ đỡ lấy người nhanh chóng rời khỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro