Chap 76.
Fourth và Dunk ở nhà vẫn sinh hoạt bình thường, dù không nói ra nhưng lòng ai cũng nóng như lửa đốt. Một bưu kiện giao tới cho Fourth, người giao hàng bị vệ sĩ chặn cửa lại kiểm tra.
"Cậu Nattawat, màu và giấy vẽ cậu đặt tuần trước có rồi ạ!"
Fourth nhận hàng sau khi người của Gemini đã kiểm tra kỹ lưỡng, cúi đầu cảm ơn rồi mang lên phòng đóng cửa lại. Loại màu vẽ mà Fourth yêu thích, loại giấy vẽ dùng cho việc thiết kế, tất cả đồ dùng đều đã đủ. Mở hộp màu ra xem một chút, một USB nhỏ rơi ra trong nắp hộp rớt xuống chân cậu. Biết rằng đây chẳng phải đồ vật ngẫu nhiên được đưa tới cho mình, cậu sang phòng Dunk mượn laptop về phòng cắm vào xem thử.
Máy quay của bảy tám năm trước chẳng được rõ nét hay thu âm gì, Fourth chỉ phân biệt được Gemini và ba mẹ mình. Thiếu niên mười lăm tuổi dáng người cao ráo mảnh khảnh, thật khác với Gemini đô con lực lưỡng của bây giờ. Thiếu niên đưa tay cầm súng lên, gào thét gì đó vào mặt ba mẹ Fourth rồi bắn vào bụng ba Jirochtikul một phát, bắn vào chân mẹ Jirochtikul một phát, những viên cảnh sát còn lại đều ngồi xuống đầu hàng. Người của Gemini nhanh chóng đưa tất cả vào nhà xưởng khoá trái cửa lại. Vệt máu trên người ba mẹ cậu cứ thế kéo dài từ ngoài sân vào trong xưởng, hình ảnh không rõ ràng chẳng biết vì hình ảnh mờ nhạt, hay mắt cậu nhoè đi.
Người con trai cao ráo đó hình như đưa tay lau nước mắt, quay lưng bỏ đi cùng vệ sĩ mất hút. Thời gian trôi qua thật lâu, Fourth có thể nghe được tiếng kim đồng hồ treo tường gõ từng giây, lồng ngực nghẹn lại không thở nổi, nước mắt mặn chát đọng lại dưới cằm, đôi mắt dán chặt vào màn hình máy tính. Chẳng biết qua bao lâu, nhà xưởng phát nổ, lửa bùng lên kéo theo khói bụi mù mịt đen kịt bay lên trời, một lúc lâu sau cứu hỏa mới đến nơi, video kết thúc.
Fourth lúc này mới thở dốc bàng hoàng. Hình ảnh Gemini cầm súng bắn ba mẹ mình cứ lặp đi lặp lại trong đầu, tay chân cậu run lẩy bẩy không thể đứng dậy hay gập máy tính lại. Ngã người ra giường cuộn người lại trong chăn, hai hàm răng cắn chặt gối nằm để không phát ra tiếng khóc quá lớn, không thể để Dunk biết được có video này, Gemini sẽ bị bắt mất! Nhưng bây giờ cậu phải làm sao đây? Chính tay người mình yêu đã giết ba mẹ mình, bây giờ phải làm gì Fourth cũng không biết nữa, đến lúc Gemini trở về, sẽ cắt đứt mối quan hệ này sao?
Lhong Khunnaporb tính toán gửi video này cho Fourth để chia rẽ hai người, Gemini sẽ vì chuyện này mà phân tâm tạo cơ hội cho ông ta đánh úp vào tổ chức của anh, nhưng vẫn chậm hơn Gemini một bước, lúc Fourth vừa nhận được USB cũng là lúc ông ta bước chân lên tàu, kế hoạch vẫn chưa thực hiện được đã chôn mình dưới biển sâu.
Có cuộc gọi đến, là ba của Gemini.
"Thưa ba. Con nghe."
"Fourrh Nattawat. Cậu là con của cố cảnh sát Jirochtikul?"
Giọng điệu này nghe không mấy dễ chịu khiến cậu bất an, và như dự đoán thì sóng gió lúc này mới ập đến:
"Đã ly hôn rồi? Vậy thì càng tốt, tôi không muốn con trai mình qua lại với con của người đã hại chết vợ tôi, thảo nào nó không muốn tôi biết về gia cảnh của cậu. Cậu tốt nhất đừng bám vào người nó nữa, liệu tiếp cận con trai tôi có phải để trả thù hay không tôi còn chưa điều tra hết. Tránh xa nó ra đi. Đây là lời cảnh cáo, Fourth Nattawat."
Ba Titicharoenrak thay đổi thái độ khiến Fourth ngỡ ngàng, chẳng còn hiền lành nuông chiều cậu như trước. Uất ức trong lòng dâng lên nặng trĩu hai mắt, vừa cay vừa nóng làm đau đớn tim gan. Thì ra bấy lâu nay Gemini vẫn cho người giữ kín thân phận của cậu với người nhà, nếu biết ngay từ đầu ông ấy sẽ chẳng để hai người kết hôn đâu. Thì ra...ông ấy cũng hận gia đình mình như vậy....năm đó vợ mất, chắc ông ấy đã lao đao trong khốn khổ rất lâu, đến giờ vẫn chưa nguôi giận được.
Lại có cuộc gọi đến, lần này là Gemini. Fourth chậm chạp nhấn nút nghe làm người bên kia sốt ruột:
"Alo."
"FotFot, em không khỏe sao?"
"Không có...."
"Trên biển sóng không được tốt lắm, chỉ muốn nói với em là...."
"Gemini, em vừa xem một đoạn video, em thấy anh bắn ba mẹ của em, cho người nhốt họ vào trong nhà xưởng, nổ bom."
"....FotFot, đợi anh về rồi chúng ta nói chuyện có được không? Anh.....tút tút tút...."
Điện thoại bị ngắt giữa chừng, Gemini lập tức gọi lại:
"Nghe anh nói, anh sắp trở về rồi, khi về cùng anh nói chuyện, có được không?"
"Gemini, ba anh cũng vừa gọi đến, nói ông ấy không muốn con trai mình có liên quan đến con của kẻ đã giết vợ mình. Bảo em nên tránh xa anh ra."
Fourth chậm rãi buông lời một cách bình thản nhất có thể, cổ họng nghẹn đến đau vẫn không dám khóc. Gemini cũng gấp gáp lo sợ chẳng kém, đi đi lại lại trên tầng cao nhất để bắt sóng điện thoại.
"Anh sẽ nói chuyện với ông ấy sau, em phải đợi anh về, nhất định. Fourth Nattawat, đợi anh được không?"
"Ừm."
Một giọng mũi nhẹ nhàng của Fourth cũng đủ làm Gemini an tâm thở phào, nhưng trong lòng đã nóng như lửa đốt.
"FotFot, em chỉ cần biết rằng anh rất yêu em....Gemini không xong rồi, nhanh đến buồng lái!!!"
Âm thanh của Joong vang lên khiến tim Fourth giật thót, chuyện gì không xong? Gió biển thổi vào loa điện thoại thứ âm thanh ù ù cạc cạc. Cửa miệng vừa mở ra thì bên kia đã cúp máy, trong lòng cậu cuộn trào bất an đến tột độ. Nhấn gọi lại liên tục nhưng đều không liên lạc được, bàn tay cầm điện thoại đã run đến mức đánh rơi nó xuống sàn nhà. Mở cửa phòng ra ngoài gọi lớn "anh ơi".
Dunk buồn chán chuyển kênh tivi, điện thoại vẫn nắm chặt trong tay chưa hề buông lỏng, Joong chỉ gửi cho anh duy nhất một tin nhắn thoại từ hôm qua đến giờ. Âm thanh Fourth hoảng hốt từ trên tầng vọng xuống làm Dunk bật người dậy. Fourth một mặt toàn là nước mắt chạy xuống lầu khóc với anh:
"Anh ơi, hình như bọn họ xảy ra chuyện gì đó rồi! Em nghe giọng Joong hét lớn lắm!"
"Bình tĩnh lại FotFot, để anh gọi."
Ra sức trấn an người khác nhưng tay chân anh cũng run lên không kém Fourth là bao, khó khăn bấm máy gọi Joong, hơi thở cũng ngắt quãng khiến hô hấp bị ảnh hưởng theo.
"Không nhấc máy."
"Không kết nối được."
"FotFot, bọn họ làm sao vậy?"
"Anh, Gemini nói trên thuyền rất khó bắt sóng."
Dunk nhíu mày suy tính gì đó một lúc rồi đứng dậy lấy áo khoác, động tác nhanh chóng lấy chìa khoá xe đi ra cửa. Fourth cũng muốn theo. Cửa vừa mở ra đã bị chặn lại.
"Cảnh sát Natachai, phiền anh quay vào nhà, ngài Norawit có lệnh cấm anh và cậu Nattawat ra khỏi nhà."
"Bọn họ gặp sự cố rồi! Tôi không ngồi yên được."
"Cảnh sát Natachai, gặp sự cố đã có người lo liệu. Phiền anh quay vào nhà."
Kì kèo mãi chẳng thể lay động được vệ sĩ bên ngoài, thân thể bọn họ như cột đình cứng rắn chắn ngang đường đi khiến hai người hết cách. Lầm lũi quay trở vào nhà ngồi bệt trên ghế, Fourth chán nản úp mặt vào lưng ghế thở dài.
"Anh, ba Titicharoenrak biết được thân phận của em rồi."
Dunk ngước nhìn Fourth, hai đầu chân mày nhíu lại dò xét biểu cảm trên mặt cậu, nhưng thứ nhìn thấy được chỉ là sườn mặt lộ ra khỏi thành ghế, nước mắt lăn dài đọng lại dưới cằm.
Kẻ biết yêu tự mình vùng vẫy trong đau khổ, cuối cùng cũng không thoát khỏi con quay của định mệnh, quy luật của cuộc đời vẫn diễn ra theo đúng quỹ đạo của nó, xoay vần con người trong lao đao khốn đốn, hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần của kẻ dây vào tình yêu, thế nhưng Gemini Norawit và Fourth Nattawat cứ như con thiêu thân lao vào ánh lửa, vốn muốn tìm một chút ấm áp trong thứ ánh sáng lập loè đó, nhưng cuối cùng lại bị nó thiêu đốn đến cháy rụi linh hồn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro