Chap 83.

"Anh Dunk..."

"Fourth, cho anh địa chỉ, anh đến nhà em."

"Nhà thuê thôi ạ, anh đừng đến."

"Ba mươi giây, gửi qua đây ngay."

Dunk trầm giọng khiến Fourth lạnh sống lưng, chần chừ một lúc cũng gửi địa chỉ nhà cho anh, gửi xong lại cảm thấy hồi hộp lo sợ lạ thường, anh ấy đến đây chắc không phải để mắng mình đâu nhỉ?

Nửa giờ sau có taxi dừng trước cổng, hàng rào trắng phủ dây leo xanh ngát, trên tán lá non xanh mơn mởn điểm vài bông hoa hồng nhỏ xíu, màu vàng nhạt chìm trong nắng sáng, đi đến gần còn có thể ngửi được mùi thơm. Còn trống trải vài chỗ cành lá chưa vươn đến, chắc là trồng chưa lâu.

Fourth nhanh chân chạy ra mở cổng cho Dunk, sau cổng rào màu trắng kia là ngôi nhà khá đẹp, một người sinh sống lại khá thoải mái, trong nhà gọn gàng ngăn nắp, tủ lạnh rau thịt đầy đủ. Anh hài lòng bước ra bên hiên nhà nhìn ra ngoài, sân cỏ xanh mướt dưới tán cây rộng lớn, gió thổi vào từng luồng mát rượi. Không nói không rằng quay lại cốc đầu Fourth.

"Cái thằng nhóc này! Điều kiện sống thế này mà cứ ương ương dở dở là sao?"

"Anh, em chỉ là...có chút khó..."

"FotFot, nếu không quên được, thì lần nữa bắt đầu lại đi. Gemini quên mất em cũng không phải chuyện xấu, triệt để đem quá khứ bỏ đi rồi làm lại cái mới. Đến với nhau bằng một cách tốt đẹp hơn."

"Nhưng anh ấy...."

"Nó không nhớ ra mày, thì mày theo đuổi nó, chẳng lẽ không làm được? Anh và Gin sẽ giúp một tay. Ai cũng mệt mỏi lắm rồi, đừng tự dằn vặt nhau nữa. Nghe chưa bé hư?"

"Em sẽ suy nghĩ..."

Dunk nấu cho cậu một bàn thức ăn thơm phức xong ra về. Năn nỉ thế nào anh cũng không ở lại, còn phải về chăm sóc cho Joong. Một mình cậu ăn quá buồn chán liền gọi cho Lay.

Người kia đang còn quấn chăn trên giường ngáy khò khò, điện thoại reo hồi lâu mới tìm đến mà nhấc máy.

"Đứa nào?"

"Đứa này này."

"Fourth? Em gọi anh có việc gì?"

"Gần mười giờ trưa rồi mà vẫn còn ngủ?"

"Không anh dậy rồi! Dậy rồi này!"

"Ừm. Cho anh nửa tiếng lết xác qua đây, ăn cơm trưa."

"Ohhh yeahhhhhh!!!!! Anh qua ngay!"

Mười lăm phút sau tiếng động cơ xe rầm rầm trước nhà khiến Fourth đỡ trán thở dài. Cái con người này!

Lay đầu tóc còn chút rối, bàn tay hắn đưa lên vuốt loạn. Áo thun màu đen đơn giản, quần thể thao tôn lên đôi chân dài, dáng người cao ráo chạy bước nhỏ đến cổng nhà, chỉ cần Fourth mở cổng ra là sẽ nhảy đến ôm chầm cậu. Nhưng lần nào cũng bị trượt.

"Muốn ăn đấm thay cơm à?"

"A không! Fourth thật là khó tính! Thế cho nắm tay thôi?"

Vài tháng này sớm đã quen với kẻ bám người này, Fourth thở dài quay vào nhà, để mặc cho ai kia đan lấy bàn tay mình lắc lư thật vui vẻ.

"Quào cục cưng! Cái này chắc chắn không phải mua ngoài, càng không phải em nấu."

Cái miệng lại gọi cục cưng, lần nào cũng bị vài đấm vào lưng nhưng hắn vẫn không chừa.

"Anh Dunk vừa đến đây."

"Vậy à? Vậy...khi nào có dịp, anh đi thăm họ được không? Vốn biết chỗ lâu rồi nhưng không có lí do gì để đến."

"Anh không sợ ăn đạn à?"

"Ba anh làm, anh không làm, bắn anh thì anh bắn lại bỏ mẹ."

Fourth lắc đầu cười cười im lặng dùng bữa, cơm hôm nay thật ngon quá!

Xong bữa Lay ngoan ngoãn dọn dẹp giành phần rửa chén, âm thanh bát đũa va đập vào nhau tưởng chừng muốn bể đến nơi. Dunk gọi đến, giọng nói vừa gấp gáp vừa nức nở:

"Mau đến! JoongJoong tỉnh rồi!"

Với nhanh áo khoác trên móc quần áo, Fourth nói như muốn hét lên:

"Này khỉ đột! Mau đưa tôi đến bệnh viện!"

Bước chân gấp gáp chạy đến phòng bệnh, Fourth đẩy cửa lao vào bỏ qua cả Gemini, đôi mắt đỏ hoe vì khóc.

"Anh Joong, anh tỉnh rồi...."

Joong gật nhẹ đầu cười cười, cả thân người vẫn đau nhức lắm, không thể cử động được. Gemini đứng nơi cuối giường khoanh tay nhìn Fourth, im lặng nhìn cậu đến khi cậu ngước mắt lên đối mắt với mình.

Đôi mắt tròn xoe thoáng bối rối nhìn sang nơi khác, một bàn tay theo thói quen đan vào tay Fourth khiến mọi người sững sờ.

"À, anh Dunk, anh Gin, anh ta....con trai của Lhong Khunnaporb. Nhưng mà không phải người xấu ạ!"

Gin nhìn về nơi hai bàn tay áp chặt vào nhau có chút không vui, nhìn sang Gemini vẫn thấy anh im lặng đứng đó, đôi mắt nhìn xuống tay Fourth không chút gợn sóng, thực ra là chẳng hề để tâm đến.

Vẫn là Bi chịu không nổi liền lên tiếng phá vỡ sự ngượng ngùng này:

"Tên kia, buông tay em tôi ra. Ai cho nắm mà nắm?!"

Fourth rút tay ra đấm hắn một phát lùi về sau, mặt nhăn nhó xoa xoa lồng ngực:

"Lần nào cũng đánh! Auuuuu..."

"Nhưng anh vẫn lì lợm, đồ khỉ đột."

Fourth quay lại hỏi han Joong vài câu, nào hay phía sau lưng cậu là một trời ngập drama. Lay nhìn Gemini, đúng là hoàn toàn quên sạch rồi, vậy nếu hắn và Fourth tiến thêm bước nữa thì Gemini sẽ không cản trở rồi! Nhưng mà lành lạnh sống lưng. Gin giơ nắm đấm về phía hắn, Dunk cũng lườm nguýt không thôi, bọn họ là muốn giành người cho Gemini sao? Hắn cứ thích trêu đấy!

Bước lên hai bước nắm lấy cánh tay Fourth dịu dàng bảo:

"Cục cưng này, anh đi mua chút hoa quả rồi quay lại nhé!"

"Anh đừng có phiền tôi xem nào! Đi đi"

Bóng người vừa khuất sau cánh cửa, Dunk lập tức khoá cửa phòng lại kéo Fourth ngồi xuống ghế trách móc:

"Làm gì mà thân mật với hắn vậy? Em còn chưa nói anh biết hắn làm sao lại đến đây."

Fourth biết ngay các anh sẽ giận, cúi đầu mím môi vò vò góc áo, nhìn lên Gemini thăm dò một chút lại bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn mình chòng chọc.

"Anh ta...ừm...chủ quán bar em đang làm, là anh ấy giúp em tìm nơi ở, bầu bạn với em suốt mấy tháng qua, còn hay giúp em nữa....nhưng anh ta không xấu đâu ạ! Với lại chúng em chỉ là bạn thôi..."

Gin chậc lưỡi lắc đầu, thầm nghĩ là Fourth suy nghĩ quá đơn giản hay do bản thân quá bài xích hắn đây?

"Đối với em chỉ là bạn, nhưng ai nơi này cũng nhìn ra hắn thích em, đồ con mèo ngốc! Còn để hắn nắm tay gọi thân mật như vậy! Em mấy tháng này thật làm bọn anh không yên lòng nổi!"

"Anh Gin...em sẽ chú ý cẩn thận hơn ạ..."

Tầm nhìn của cậu bao trọn lấy người đàn ông ngồi trên giường bệnh đối diện với mình, không kìm được gọi một tiếng "GemGem".

Người kia vậy mà chỉ nhìn cậu nhíu mày, cảm giác khó chịu như bị rút cạn không khí ra khỏi lồng ngực dần lần tỏa, Fourth cảm giác đôi mắt có chút cay, chưa kịp đưa tay lên gạt đi, một giọt nước nóng hổi nặng trĩu đã rơi xuống mu bàn tay, can đảm một lần nữa gọi lớn đủ để ai cũng nghe:

"GemGem...."

"Các người còn chưa nói tôi biết cậu ta là ai."

Dáng người có chút mảnh lao ra khỏi phòng bệnh khiến Gemini ngỡ ngàng, làm gì vậy? Theo như lời ba nói thì cậu ta thực sự là đã từng tìm cách tiếp cận anh sao? Cần tiền à? Nhìn mái đầu tròn xoe cúi thấp lúc nãy, trong lòng anh có chút khó chịu, sao vậy nhỉ?

Lay mang ít hoa quả vào rồi cùng cậu rời khỏi, Fourth sớm đã khôi phục vẻ mặt bình tĩnh ngồi vào trong xe, biểu hiện điềm tĩnh đến kỳ quái. Cậu rất giỏi che giấu nội tâm của mình.

"Gemini, cứ như hôm trước anh vừa nói yêu em, qua hôm sau đều quên sạch. Em cứ nghĩ chỉ cần không quan tâm đến nữa thì sẽ không còn đau, nhưng tự mình vùng vẫy giữa đống hỗn loạn do chính bản thân tạo nên, em vẫn là không quên anh được. Không kìm được mà lại yêu anh nhiều hơn một chút nữa...."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro