Chap 84.
Từ sau hôm đó Fourth không đến bệnh viện nữa, lầm lũi đi làm về đánh một giấc đến trưa, tới phòng gym tập luyện đến chiều, tạt qua siêu thị mua ít đồ, ăn uống tắm rửa lại đi làm. Lay cũng từ ngày hôm đó mới phát hiện Fourth tâm lý có chút không ổn, lúc làm việc sẽ rất niềm nở tận tâm với khách, nhưng chỉ cần quay đầu cởi bỏ đồng phục sẽ trở về một bộ dáng lầm lì, tuyệt đối ngoài hắn ra không giao tiếp với bất cứ ai.
Nghĩ mãi càng cảm thấy không ổn liền cho người tìm được số điện thoại của Dunk mà gọi đến:
"Này. Lay đây."
Tút...tút....
"Ơ?"
"Này! Tôi gọi không phải để chơi đâu nhé!"
"Gì?"
"Nói về Fourth ấy."
Lay Khunnaporb vốn từ trước đến giờ chẳng sợ ai, nói đến liền đến thật, nghênh ngang bước vào phòng bệnh đóng cửa lại. Đôi mắt hắn dừng lại trên người Taehyung một chút rồi lơ đi. Gemini bây giờ chẳng để Fourth trong mắt nữa nên hắn ngồi tại đây nói cũng chẳng vấn đề gì. Nhưng người nằm nhắm mắt trên giường kia cũng rất để tâm mà lắng nghe cuộc nói chuyện này.
Ai nói Gemini không để tâm đến Fourth? Anh còn đang muốn tìm hiểu một chút người tên Fourth Nattawat Jirochtikul này, anh dám chắc lúc trước đã có gì đó với cậu ta.
Nhắc đến Fourth ai nấy đều nhăn mày lo lắng. Lay bắt đầu nói:
"Dạo này em ấy rất lạ ấy. Nói sao nhỉ? Kiểu như...có hai tính cách đối lập nhau vậy."
Gim ghét nhất kiểu nói chuyện nửa vời này liền không hài lòng hối thúc:
"Nói nhanh lên coi! Đừng có kiểu úp mở như vậy!"
"Ừm...kiểu là lúc làm việc thì là một người bình thường, cười nói hành động rất tự nhiên, nhưng lúc tan làm rồi mới lộ rõ sự mệt mỏi.
Em ấy ngoài tôi ra thì ở bar chẳng nói chuyện với mấy người. Nhưng tôi trêu mãi mới nói được vài câu cho có. Cuộc sống thì tách biệt với xã hội hoàn toàn luôn ấy."
Dunk chậm rãi nói ra hai từ "trầm cảm" khiến hắn giật mình. Đúng là giống vậy thật, lòng hắn chợt nhói lên quay đầu nhìn Gemini vẫn đang nhắm mắt. Fourth buồn bã như vậy đều là vì còn rất yêu Gemini, hắn biết rõ chứ, cố gắng rót vào cuộc sống của cậu chút ánh sáng của hắn, nhưng tất cả đều bị ánh mặt trời như Gemini Norawit làm lu mờ đến nhợt nhạt.
Đơn giản nghĩ gì nói đó, lại thấy Gemini đang ngủ liền nói nhỏ với mọi người:
"Tôi biết ít nhiều đều vì Gemini. Em ấy vẫn không buông được."
Dứt câu liền cúi đầu nhìn xuống nền gạch sáng bóng, Lay thở dài nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ. Lại tiếp tục:
"Dunk, anh lần trước đến có tham quan nhà của Fourth không?"
"Ơ...có. Làm sao?"
"Anh cũng thấy những bức vẽ của em ấy chứ?"
"Hả? Tôi có thấy bức nào đâu?"
Lay cũng ngạc nhiên ngẩng đầu:
"Fourth không nói với anh sao? Tôi lần nào đến cũng đều đi ngang căn phòng đó. Em ấy thậm chí còn không đóng cửa."
Bi nghiêng nghiêng đầu nhìn hắn, giọng nói có vẻ không vui:
"Vậy Fourth vẽ cái gì? Làm sao cho mày nhìn mà anh Dunk thì không?"
"Thực ra lúc đầu cũng không cho tôi nhìn, nhưng mà vì mặt dày đó. Lay tôi mặt dày mãi Fourth cũng mặc kệ luôn. Có khi tôi đến nhà em ấy nằm vất vưởng từ sáng đến trưa, em ấy vẫn ngồi ngoài sân cỏ vẽ miệt mài."
Không khí chìm vào yên lặng khiến Gemini khó chịu, mở mắt ra nhìn cái bóng lưng mà anh cho là trước đây rất ghét.
"Em ấy vẽ toàn là Gemini kia thôi. Bức nào cũng là tên đó, treo đến chật kín phòng, lớn nhỏ đều là hắn ta."
Dunk nhìn Gin đầy hàm ý, Fourth còn chưa dứt được tình cảm, gặp tên kia thế nào cũng chết mê chết mệt bạn nhỏ cho xem, vậy thì bọn họ càng dễ dàng mang hai người về lại bên nhau.
Lay rõ ràng biết chẳng ai thích mình cũng không hề tỏ ra khó chịu, đứng lên sửa sang lại quần áo rồi rời đi, bàn tay chạm đến tay nắm cửa lại quay đầu nói vài câu:
"Biết là như vậy, nhưng tôi cũng rất thích em ấy, bây giờ tên kia đã mất trí rồi, tôi lại càng muốn kéo em ấy về bên mình hơn, tôi đây là cạnh tranh công bằng. Tạm biệt."
Cửa phòng vừa đóng lại Joong đã ngẩng đầu xéo xắt:
"Không có cửa đâu nhé! Anh đây sẽ bảo vệ hạnh phúc cho ông chủ của mình!"
Gemini vẫn nhắm mắt nhưng lại nheo mày thở dài, sau khi giết được Lhong Khunnaporb thì cái bọn này như bị chập mạch hết ấy nhỉ? Ấu trĩ như bọn con nít.
Vậy thì Gemini cũng tóm gọn lại được một điều: trước kia anh và Fourth rõ ràng là có quan hệ tình cảm. Còn có như lời ba anh nói hay không thì phải âm thầm điều tra mới được, dám chắc người của ba vẫn đang giám sát anh mọi lúc mọi nơi, còn bọn loi nhoi này lại không chịu nói gì. Tự mình tìm hiểu là rõ ràng nhất.
Sáng hôm sau Gemini cho người mang đến quần áo, vào phòng vệ sinh thay ra, một thân sơ mi quần tây đen, giày tây đen bóng, phong độ ngời ngời xắn tay áo.
"Cậu đi đâu thế?"
"Mình đi xử lí chút chuyện, giúp mình qua mặt người của ba với. Về nhanh thôi."
Gemini khoác áo, đeo khẩu trang nhanh chóng rời khỏi, bên người lại không mang theo vệ sĩ âm thầm ngồi taxi đến địa chỉ anh cho người tìm được. Dặn dò tài xế đợi ở ngoài, một thân cao lớn bước qua đường đến bấm chuông ngôi nhà nhỏ. Nhìn quanh một chút trên hàng rào có vài bông hoa hồng vàng nhạt nở rộ, phảng phất mùi thơm dịu nhẹ trong không khí. Ấn thêm một hồi chuông nữa mới có người ra mở cửa.
Fourth vừa đánh răng rửa mặt xong chạy ra mở cổng, cứ ngỡ là Lay nên mở xong chẳng thèm nhìn đến quay người vào trong. Nhưng không đúng, người đứng đó không lên tiếng nói câu nào hay không vồ lấy cậu thì không phải hắn. Bước chân dừng lại, Fourth quay đầu lại nhìn mới chết đứng như trời trồng.
Gemini vẫn đứng yên quan sát biểu cảm người trước mặt, đến khi cánh cổng gần đóng lại mới tiến lên chặn cửa. Fourth hoảng hồn cứ đứng như vậy nhìn Gemini đi vào trong nhà.
Nhìn quanh một lượt vẫn không thấy gì đặc biệt, anh ngó nghiêng tìm căn phòng mà Lay đã nói, có thật đều là tranh vẽ anh hay không?
Fourth chạy theo sau nhưng không dám chạm vào người anh, miệng lắp bắp mãi mới hỏi được một câu, giọng điệu khẩn trương hết sức:
"Gem...Gemini, anh làm....làm gì vậy?"
Cánh cửa mở ra, căn phòng nhỏ tràn ngập ánh nắng từ cửa sổ rọi vào, mang theo hương hoa hồng cùng gió mát lùa nhẹ làm lay động những trang giấy được ghim trên tường nhà, giữa phòng còn có giá vẽ, bức tranh đang vẽ dở, tất cả đều yên ắng đến bình lặng. Bước vào trong Gemini mới chiêm ngưỡng được rõ ràng những bức vẽ, có bức được vẽ bằng than chì, có bức vẽ bằng màu sáp, có bức vẽ bằng màu nước, còn có bức vẽ bằng bút bi, tất cả đều họa cùng một khuôn mặt, đa dạng màu sắc, biểu cảm phong phú như một tác phẩm nghệ thuật.
Gemini chợt quay người tiến đến gần Fourth, dần dần đem người áp vào vách tường đối diện. Fourth lồng ngực phập phồng không thở nổi, lại tựa như đang hô hấp rất mạnh, hai mắt mở lớn nhìn khuôn mặt của Gemini đang ngày càng gần, hai bàn tay cuộn lại đặt trước ngực như đang phòng vệ, nhưng nhìn kiểu nào cũng thấy như con mèo đang rụt tay về nép người lẩn trốn.
Để xác nhận một chút, anh áp hai bàn tay lên tường khoá người lại ở giữa, môi tìm đến môi chạm vào nhau nóng rực xúc cảm, Fourth rõ ràng đang hoang hoang, không có ý né tránh. Gemini càng dịu dàng hôn tới, Fourth càng run rẩy đón nhận.
Theo bản năng cạy mở đôi môi nhỏ ra, đầu lưỡi anh ấm nóng luồn vào khoang miệng kia chạm vào thứ tương tự đang run lên rõ ràng, hai bàn tay anh chậm rãi nắm lấy nắm lấy hai nắm nhỏ trên ngực cậu, kéo tay cậu ra đan tay mình vào, chậm rãi dìu dắt nhau vào nụ hôn sâu lắng.
Thời gian như ngưng đọng, nắng hắt từ cửa sổ phòng tranh in lên thắt lưng hai người, hơi thở hoà làm một, nhịp tim đập ngày càng nhanh, nụ hôn ngày nóng bỏng.
Trong căn nhà nhỏ yên ắng xinh đẹp, có một người vừa nhặt được một trái tim, có một người vừa làm rơi thứ gì đó....
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro