5
Fourth cố giữ vẻ bình tĩnh suốt bữa sáng, nhưng ánh mắt dò xét của ba cậu khiến lòng cậu bất an. Ông Thanom không phải người dễ bị che mắt, và một khi đã nghi ngờ, ông chắc chắn sẽ tìm ra sự thật.
Cả ngày hôm đó, Fourth ở lì trong phòng, cố gắng không nghĩ đến Gemini. Nhưng như một trò đùa của số phận, đến tối, điện thoại cậu lại rung lên với một tin nhắn.
Gemini: Nhớ anh không?
Fourth cắn môi, do dự một lúc rồi gõ một tin nhắn cộc lốc.
Fourth: Đừng nhắn nữa. Ba tôi đang nghi ngờ.
Vài giây sau, điện thoại cậu rung lên với một cuộc gọi. Fourth giật mình nhìn chằm chằm màn hình, rồi vội vã tắt tiếng. Nhưng Gemini không bỏ cuộc, hắn gọi liên tục.
Cậu đành thở dài, lén mở cửa phòng nhìn ra ngoài hành lang. Khi chắc chắn ba không ở gần, cậu mới bước vào phòng tắm, khóa cửa lại rồi bắt máy.
"Anh làm gì vậy?" Fourth thì thầm, giọng đầy căng thẳng. "Ba tôi mà biết thì—"
"Thì sao?" Giọng Gemini trầm thấp, mang theo ý cười. "Ông ấy sẽ cấm em gặp anh?"
Fourth nghiến răng. "Anh đang đùa với lửa đấy."
"Anh biết." Gemini bật cười, giọng nói lộ rõ vẻ nguy hiểm. "Nhưng càng nguy hiểm, anh càng muốn."
Fourth im lặng.
Cậu biết mình nên cắt đứt với hắn. Nhưng…
Cậu lại không thể.
"Anh muốn gặp em." Gemini nói, không cho cậu cơ hội từ chối. "Ngay bây giờ."
Fourth hoảng hốt. "Anh điên à?!"
"Ừ. Vì em mà điên."
Tim cậu lỡ một nhịp.
"Em có ra không?" Hắn hỏi, giọng điệu như một lời thách thức.
Fourth hít sâu một hơi, lòng dậy sóng dữ dội. Cậu biết điều này rất nguy hiểm. Nhưng trái tim cậu…
Lại không muốn từ chối.
---
Hai mươi phút sau, Fourth lén lút rời khỏi nhà bằng cửa sau. Cậu quấn áo khoác kín người, đội mũ che đi nửa khuôn mặt, cẩn thận không gây ra tiếng động. Khi chắc chắn không ai thấy, cậu nhanh chóng bước đến con hẻm nhỏ cạnh biệt thự.
Ở đó, Gemini đang dựa vào xe hơi, dáng vẻ ung dung như thể hắn chẳng làm gì sai. Đôi mắt xanh thẫm của hắn ánh lên sự nguy hiểm, nhưng cũng đầy hấp dẫn.
"Anh điên thật rồi." Fourth hậm hực nói nhỏ. "Nếu ba tôi biết, anh tiêu đời đấy."
Gemini nhướng mày, kéo cậu sát lại. "Vậy em có định tố giác anh không?"
Fourth bặm môi, không trả lời.
Gemini bật cười, cúi đầu thì thầm bên tai cậu. "Anh thích em như vậy lắm. Biết rõ không nên, nhưng vẫn không thể cưỡng lại anh."
Fourth đỏ mặt, nhưng nhanh chóng trừng mắt nhìn hắn. "Đừng có tự tin quá."
"Không tự tin." Hắn nghiêng đầu nhìn cậu, giọng trầm thấp hơn. "Mà là chắc chắn."
Trước khi Fourth kịp phản bác, Gemini đã mở cửa xe. "Lên đi."
"Đi đâu?"
"Đưa em đi chơi."
Fourth do dự. Cậu không nên đi. Nhưng khi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm kia, cậu lại không thể từ chối.
---
Chiếc xe phóng ra khỏi khu phố một cách lặng lẽ, tránh xa những con mắt dòm ngó. Fourth ngồi trong xe, tim đập thình thịch khi nhìn sang Gemini.
"Có cần phải trốn như vậy không?" Cậu hỏi, giọng có chút căng thẳng.
Gemini nhếch môi cười. "Vậy em muốn đi công khai không? Để ba em thấy anh chở em đi chơi giữa đêm khuya?"
Fourth bặm môi, im lặng.
"Anh nghĩ em cũng không muốn vậy đâu." Gemini nói tiếp, bàn tay bất giác đặt lên đùi cậu, nhẹ nhàng vuốt ve qua lớp vải quần.
Fourth giật mình, đẩy tay hắn ra. "Lái xe đi."
Gemini bật cười, nhưng không ép buộc nữa. Hắn lái xe ra khỏi thành phố, hướng về phía vùng ngoại ô yên tĩnh.
Cuối cùng, họ dừng lại bên một hồ nước lớn, ánh trăng phản chiếu trên mặt nước, tạo nên khung cảnh đẹp đến nghẹt thở.
Fourth bước xuống xe, hít sâu bầu không khí mát lành. "Đây là đâu?"
"Một nơi yên tĩnh." Gemini đứng bên cạnh cậu, khoanh tay nhìn ra mặt hồ. "Anh muốn có chút không gian riêng với em."
Fourth không biết nên trả lời thế nào.
Gemini chậm rãi tiến đến gần, cúi xuống nhìn cậu. "Em sợ à?"
Fourth ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn. "Không."
Gemini khẽ cười. "Vậy thì tốt."
Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, kéo cậu lại gần. Fourth không kháng cự, chỉ im lặng để hắn dẫn dắt.
"Bây giờ, nói anh nghe." Gemini thấp giọng. "Em muốn gì?"
Fourth hít sâu, bàn tay vô thức siết chặt tay hắn. "Tôi không biết..."
"Không biết, hay là không dám thừa nhận?" Gemini cúi xuống, hơi thở nóng rực phả lên môi cậu.
Tim Fourth đập loạn. Cậu biết, nếu bây giờ cậu không đẩy hắn ra, thì sẽ không còn đường lui nữa.
Nhưng…
Cậu không đẩy.
Hơi thở của cậu trở nên gấp gáp khi môi Gemini chạm vào môi cậu, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy chiếm hữu.
Hắn không vội vàng, chỉ đơn giản là nhấm nháp môi cậu, như muốn khắc ghi cảm giác này. Fourth run rẩy, tay bấu chặt vào áo hắn, không biết nên làm gì.
Nhưng cơ thể cậu lại thành thật hơn lý trí.
Cậu đáp lại.
Chỉ trong khoảnh khắc đó, mọi thứ dường như tan biến. Không còn ba, không còn những quy tắc cấm kỵ. Chỉ có cậu và Gemini, trong thế giới chỉ thuộc về hai người.
Một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng lại nguy hiểm hơn bất cứ điều gì.
Bởi vì nó khiến Fourth không thể dừng lại được nữa.
---
Xa xa, trong bóng tối, một chiếc xe đen đỗ lặng lẽ bên đường.
Một người đàn ông ngồi trong xe, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào hình ảnh phản chiếu qua ống kính máy ảnh.
Nụ hôn vừa rồi…
Đã bị ghi lại.
---
Fourth dựa vào ngực Gemini, cảm giác hơi thở đều đặn của hắn phả lên tóc mình khiến cậu có chút bối rối. Hắn không vội vã đòi hỏi, chỉ đơn giản là ôm cậu vào lòng, bàn tay chậm rãi vuốt nhẹ lưng cậu.
"Anh sẽ không ép em làm điều em không muốn." Giọng Gemini trầm thấp vang lên, mang theo sự dịu dàng hiếm thấy.
Fourth nhắm mắt, cảm nhận nhịp tim đang rối loạn của mình. Cậu không biết bản thân đang làm gì nữa. Rõ ràng, mối quan hệ này quá nguy hiểm. Nếu ba cậu biết được…
Nghĩ đến đây, Fourth khẽ rùng mình.
"Nghĩ gì vậy?" Gemini nâng cằm cậu lên, ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào mắt cậu.
Fourth do dự một chút rồi lắc đầu. "Không có gì."
Gemini mỉm cười, nhưng không hỏi thêm. Hắn cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cậu, rồi buông cậu ra. "Được rồi, muộn rồi, anh đưa em về."
Fourth gật đầu, bước theo hắn về xe.
Nhưng cậu không hề biết, cách đó không xa, một đôi mắt sắc lạnh đã dõi theo họ từ đầu đến cuối.
---
Chiếc xe đen lặng lẽ đậu bên đường.
Bên trong xe, người đàn ông đặt máy ảnh xuống, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm vào tấm hình vừa chụp được. Trong ảnh, Fourth bị Gemini ôm chặt, đôi môi hai người gần như chạm vào nhau.
Hắn nhếch môi cười lạnh.
"Thú vị thật."
Nói rồi, hắn lấy điện thoại ra, bấm một dãy số quen thuộc.
"Tôi có thứ này, ngài Thanom chắc chắn sẽ muốn xem."
---
Khi Fourth về đến nhà, cậu len lén bước vào từ cửa sau như lúc đi. Cậu thở phào nhẹ nhõm khi không thấy ai trong nhà, nhanh chóng chạy lên phòng.
Nhưng…
Ngay khi cậu vừa đóng cửa lại, một giọng nói trầm thấp vang lên từ phía sau.
"Giờ này con mới về?"
Fourth sững người. Cậu chậm rãi quay lại, tim như muốn rớt ra ngoài khi thấy ba mình đang ngồi trên ghế, ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu.
"Ba..." Giọng cậu khô khốc.
Ông Thanom không nói gì, chỉ đẩy một chiếc máy tính bảng về phía cậu.
Màn hình sáng lên, hiển thị một bức ảnh.
Bức ảnh cậu và Gemini bên hồ nước.
Fourth tái mặt.
"Con có gì muốn giải thích không?" Ông Thanom hỏi, giọng trầm ổn nhưng nguy hiểm.
Fourth mở miệng định nói gì đó, nhưng cổ họng cậu khô khốc. Cậu biết, lần này mình thực sự gặp rắc rối rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro