Chap 23: Em chỉ thích một mình cậu hai thôi à
Sau khi được bà Trương cho phép cậu hai Trương được nước lấn tới. Trong sân nhà, ông bà đang nhăm nhi trà, có cả cô ba đang đọc sách ở đó. Thế mà cậu hai cứ thấy Tư là nhào tới, em tưới cây quất cho ông cậu cùng sấn tới ôm hôn, em tỉa cây mai cậu cũng ríu rít ôm chặt.
Tư ngại ngùng liên tục đẩy cậu ra, nhưng cậu hai vẫn lì lợm không chịu ngoan ngoãn. Cậu lúc nào cũng thế, biết người thương ngốc nên trêu ghẹo mãi. Cậu hai Trương Ngọc đã hai mươi hai, thế mà lại như trẻ con đòi âu yếm.
"Tư à, em đừng làm nữa, hun cậu đi~"
"Ưm..b..bà dới ông đang nhìn mình đó cậu ơi.." - Nhật Tư mắc cỡ đẩy nhẹ vai cậu, vì vậy không đủ sức đẩy cậu ra.
"Một cái thôi, hun một cái thôi à" - Cậu hai đưa ngón trỏ lên, luôn miệng kêu em hôn một cái.
Nhật Tư đỏ mặt ngượng ngùng, em chạm nhẹ má cậu, be bé giọng: "Cậu..cậu che em đi.."
Cậu hai Trương chiều theo em, đứng sững người che hết người bé con. Tư liếc nhìn mọi người, lén lút lúc không ai để ý liền hôn cái chóc lên môi cậu.
Bà Trương thấy hết, liền ghẹo: "Ui chà!"
Tư giật mình, em rúc vào lòng cậu, mắc cỡ đỏ mặt không dám nói gì. Cậu hai xoa nhẹ đầu em, thì thầm: "Ta vào phòng, nhé?"
Tư gật đầu, dù gì em cũng tưới cây xong rồi. Cậu hai bế em lên, dụi vào cằm xinh: "Em uống sữa dâu không Tư? Cậu đi lấy"
Tư câu cổ cậu hai, em gật đầu, cười tủm tỉm: "Dạ Tư uống.."
Cậu hai bế Tư vào phòng, đặt em nằm lên giường rồi hôn cái chóc vào má: "Tư ngồi ở đây chờ cậu nhe. Cậu ra ngoài chợ mua tí bánh, sau đó lấy sữa dâu cho em uống nhe"
Nhật Tư ôm má ngại ngùng, em gật đầu hai cái. Thấy cậu hai sắp rời khỏi phòng em đột nhiên đổi ý, em luồn chân xuống giường, mang dép rồi chạy ra chỗ cậu hai níu cậu lại: "Cậu ơi..cậu ơi cậu!"
Trương Ngọc đang đi thì bị em níu cổ tay áo, cậu cười nhẹ ôm má em, hỏi: "Tư sao đấy? Hửm?"
Nhật Tư ưm a cọ má mình vào bàn tay của cậu hai, em nũng nịu: "Cậu hai..cho..cho em i theo dới.."
Cậu Trương như tan chảy, cậu đỏ mặt, nắm tay em rồi dắt đi chợ luôn: "Rồi rồi, cậu đưa em đi chợ nhé"
Cậu hai dắt Tư ra đến sân thì bị bà Trương thấy, bà hỏi: "Hai đứa đi đâu đó?"
Trương Ngọc ôm eo Tư, ngó nhìn má rồi bảo: "Con đưa Tư đi chợ mua bánh"
Bà Trương nghe vậy thì đập bàn kêu ông nhà: "Ông nó đừng có ngồi đơ ra, có mua gì không nhờ Song Tử kìa. Còn cô ba đi vô phòng cậu hai lấy cho má chai sữa dâu coi.."
Cả hai thở dài cùng một lúc, cô ba bất lực lê bước đi tới phòng cậu hai, nhưng đi chậm quá thì bị má mắng: "Cô có nhấc cái chân lên không!"
Trương Huỳnh chạy cái vèo vô phòng cậu, lấy hai chai sữa rồi gấp gáp chạy ra. Cô để lên bàn, phụng phịu khoanh tay: "Con dận má rồi, má toàn chiều cậu hai thôi..!"
Bà Trương khụy xuống thì thầm: "Thế giờ muốn có cháu bế không? Cô nói tui nghe"
Cô ba nghe đến có cháu thì mắt sáng rực, cô lấy hết hai chai sữa trên bàn, lon ton múa hát chạy ra đưa cho cậu hai với Tư, giọng ngọt lịm: "Úi chà cậu hai với Nhật Tư đi vui nhé~"
Cậu Trương đánh giá nhìn cô ba, nhưng cũng lấy hai chai sữa rồi chào cả nhà. Nhật Tư nhìn sữa dâu mãi, suốt đường đi cậu nói gì em không hề nghe luôn.
"Tư à..em muốn ăn bánh gì?" - Cậu hai không thấy Tư trả lời liền quay sang, cậu nhìn vào mắt em, sau đó nhìn về chai sữa dâu đang cầm trong tay.
"Tư à?"
Nhật Tư giật mình, em ngơ ngác, bối rối bảo: "E..em..s-sữa dâu..íc.."
Cậu hai cười khúc khích, cậu hôn má em cái chóc, đưa em chai sữa rồi vặn nắp: "Muốn uống sao không nói cậu? Hả Nhật Tư?"
Nhật Tư nhận lấy chai sữa từ tay cậu hai, em nhấp môi uống, hai gò má đỏ bừng lên trông xinh xắn vô cùng. Em liếc nhìn cậu, thấy cậu cũng đang nhìn mình thì mắc cỡ quay đi.
"Cậu hai..đừng nhìn em nữa..em..em mắc cỡ nhắm..." - Tư đỏ mặt, tay đẩy mặt cậu sáng hướng khác.
Cậu hai cười không thấy mặt trời, cậu ôm eo em, rúc vào hõm cổ bên phải hôn cái chóc: "Tư à, cậu hỏi em ăn bánh gì cơ mà~"
"Ưm...ưm..em..em hỏng biết.." - Nhật Tư lúng túng lắc đầu.
Cả hai ra đến chợ, cậu hai lần này nắm chặt tay Tư, không để em đi đâu nữa. Cậu đi đến quầy bán trà khô, mua cho ông Trương rồi bỏ vào giỏ tre của Nhật Tư đang quải. Tư ngó theo gói trà, ngơ ngác nhìn cậu.
Cậu hai xoa đầu em, bảo: "Em về phơi giúp ba với má cậu nhé, trà em làm thơm lắm"
Tư chúm chím cười, gật đầu hai cái bảo hiểu. Cậu mua xong liền dắt em đến quầy bánh kẹo, mua cho em hai ba loại, mỗi loại gần cả ký. Nhật Tư phấn khích ngó mấy viên kẹo mứt, cậu hai liền mua thêm gần hai ký.
Vì mua nhiều nên giỏ đeo nặng lắm, cậu hai liền lấy qua đeo, chỉ để Tư cầm một bịch kẹo mứt nhỏ. Tư bỏ vô miệng ăn nhòm nhoàm, đôi lúc em thấy một miếng mứt bự liền đút cho cậu hai một miếng.
"A~" - Nhật Tư há miệng kêu a, ý muốn cậu há miệng ra.
Cậu hai bất lực cười, cậu há miệng, a một cái rồi ùm như con nít. Tư khúc khích cười, vui vẻ ăn số kẹo trong tay. Cậu hai trên đường về, rảnh tay đút sữa dâu cho em.
"Ngoan, há miệng nào"
"Naa~"
Cậu hai giật lại sữa dâu, hôn cái chóc lên môi xinh của em Tư. Nhật Tư mặt đỏ bừng bừng, em đánh nhẹ vào vai cậu, mắc cỡ chạy vô nhà.
"Cậu hai kì cục quá àaa!"
Cậu hai khúc khích chạy theo em. Cậu đem đồ xuống bếp, dắt Tư lên phòng rồi hôn lên má em chóc chóc: "Ngốc à, em buồn ngủ chưa?"
Nhật Tư gật đầu, ngại ngùng nằm xuống giường khi cậu kêu. Cậu hai nằm kế bên em, kéo rúc em tuốt vào trong lòng, cậu vòng tay từ đằng sau, ôm lấy thắt eo nhỏ.
"Tư à, ngủ ngoan nào"
Em ngại ngùng nắm lấy bàn tay đang để ngay bụng mình, em xoay người, rúc vào lòng cậu hai: "Cậu ơi.."
Cậu hai hôn nhẹ lên trán em, hỏi: "Cậu nghe"
"Em..em muốn uống sữa.." - Tư xoe mắt nhìn cậu, nhõng nhẽo rúc vào ngực cậu.
Giọng nói be bé của em làm cậu điêu đứng, nhưng chuyện uống sữa trước khi ngủ cậu không đồng ý được, sẽ đau bụng. Cậu hai ôm chặt lấy em, bảo: "Không được, uống sữa sẽ đau bụng"
"Ưm..cậu..cậu~" - Nhật Tư nhõng nhẽo vùi đầu vào cổ cậu, mếu máo đòi hỏi.
Cậu hai vỗ nhẹ vào mông Tư: "Cậu bảo không được, em không ngoan gì cả"
"Hức- hức-" - Tư giận dỗi quay ra ngoài, không thèm nói chuyện với cậu nữa.
Cậu hai Trương lắc đầu bất lực, cậu ôm eo em, dụi vào vai nhỏ: "Không giận cậu nhe, chiều cậu cho em uống"
"Hức- hong!"
"Ha- lì hả?"
"Hức-!"
"Nhật Tư ngoan, cậu sẽ cho em uống sữa ngay sau khi thức dậy mà" - Cậu hai lật người em lại, vùi đầu em vào vai mình. Cậu hôn cái chóc lên má phải của em, dịu dàng dỗ dành.
Nhật Tư đỏ mặt khi được cậu hôn, em thút thít, gật đầu: "Hức- c..cậu hứa dới em..hức-.."
"Cậu hứa. Ngoan, hun cậu rồi ngủ ngoan nào"
Nhật Tư ngoan ngoãn hôn lên má cậu, em nằm lên vai cậu, ngủ thiếp đi ngay sau đó. Cậu hai vỗ nhẹ vào mông xinh, ru em ngủ. Sau một lúc cậu cũng chợp mắt.
Chiều hôm đó. Lần này Nhật Tư dậy trước, em nhẹ nhàng mở mắt, thấy cậu hai vẫn chưa dậy liền ngắm nhìn một xíu. Tư mắc cỡ đỏ mặt, em vốn biết cậu đẹp trai, nhưng như thế này thì hơi quá rồi. Ngốc xinh chớp mắt mấy cái, em nằm một hồi liền chán.
"Ưm~~" - Em Tư dụi đầu mình vào miệng cậu hai, ý muốn cậu thức dậy chơi với em. Nhưng mà cậu cứ ngủ quài, Tư đói lắm òi.
"Ưm~ cậu hai..cậu hai ơi~"
Trương Ngọc đang ngủ ngon lành thì bị Tư đánh thức, cậu mớ ngủ, vừa mở mắt đã được thấy gương mặt xinh đẹp của người thương.
"Tư à~" - Cậu hai yêu chiều ôm chặt lấy em. Hết hôn má rồi đến môi, không một nơi nào được cậu bỏ qua.
"Ưm..cậu hai..ưn.." - Nhật Tư bị cưỡng hôn thì ngại ngùng đẩy ngực cậu ra, em mắc cỡ dữ lắm, dị mà cậu cứ làm quài.
Cậu Trương cười khúc khích, cậu ngồi dậy, bế em lên rồi bảo: "Cậu lấy sữa cho em nhé?"
Tư ngoan ngoãn gật đầu, em hôn lên môi cậu, bảo: "Em..em tặng cậu.."
Cậu hai đơ người một lúc, cười khúc khích ôm hôn má em: "Tư à, em dễ thương nhất~"
Cậu hai đưa em ra nhà trước, lấy hai chai sữa để trên bàn. Nhật Tư theo thói quen đứng sau lưng cậu. Trương Ngọc ngó nhìn em, thấy em không chịu ngồi cùng thì kéo eo nhỏ: "Tư, ngồi với cậu.."
"Ưm..bà..bà quýnh đó.."
"Không có đâu mà, em ngồi xuống với cậu đi"
Nhật Tư lúng túng không biết làm sao, sau cùng cũng ngoan ngoãn ngồi cạnh cậu. Cậu hai vặn nắp sữa cho Tư, bảo: "Hun cậu một cái rồi cậu đưa"
Tư đang định với tay lấy sữa, nghe cậu nói thế thì rụt rè. Em lắc đầu: "Hỏng tin..cậu bảo hun òi cho em..nhưng mà..nhưng mà cậu cứ đè em thôi..hỏng chịu.."
Cậu hai cười phì, đành đưa sữa cho em. Vì Tư nói đúng, cậu đâu có gì để biện hộ.
Nhật Tư uống sữa từ tốn, còn cậu hai thì nốc sạch chỉ trong năm giây. Tư ngơ ngác nhìn cậu, mắt tròn xoe lúng túng không biết phải làm sao. Cậu hai thấy em như thế thì cười.
"Em nhìn lén cậu à?"
"Hỏng..hỏng phải..." - Tư ngại ngùng đỏ mặt quay đi. Ai thèm nhìn cậu chứ, mắc cỡ muốn chết.
Tư chớp chớp mắt nhìn chai sữa, thử há to miệng để bắt chước nhưng bị cậu hai ngăn lại: "Ấy, ấy! Em cứ uống từ từ, cậu quen uống như thế rồi em đừng làm theo..!"
Tư ngơ ngác, ngoan ngoãn uống từ từ không gấp.
Cậu hai đem bánh kẹo ra cho Tư ăn, nhưng em bé ngoan này nghe lời quá, không có dám ăn: "Ưm..em..em hỏng ăn đâu..ông..ông dới bà quýnh em chết..."
"Không có đâu mà, ngoan, nói a~"
Tư ngại ngùng, em nghe lời cậu há miệng ăn miếng bánh cậu đút. Tư ngại đến đỏ mặt, làm cậu hai xiêu lòng dáng vẻ nhút nhát ấy.
Đột nhiên ở ngoài cổng xuất hiện một người, cậu hai nhìn thấy thì cho gọi vào: "Ê, thằng kia"
Thằng đó giật mình định bỏ chạy, nhưng thấy cậu ngoắc vào liền chạy vô. Nó cúi đầu: "Con..con chào cậu.."
Cậu hai nhìn nó, thấy đang cầm bông hoa cúc trắng nhỏ thì hỏi: "Đi đâu đây?"
Nó ngại ngùng gãi đầu, nhìn qua Nhật Tư đang ngơ ngác rồi bảo: "Dạ..dạ con tìm em Tư..."
Cậu hai thấy nó gọi Nhật Tư của cậu là em Tư thì ứa gan. Cậu nhíu mày, gằn giọng: "Em Tư?"
Nó tủm tỉm cười, rồi bảo: "Dạ.."
Cậu hai liếc qua Nhật Tư, thấy em ngơ ngác thì hỏi: "Tư, em quen nó à?"
Nhật Tư tròn xoe mắt nhìn cậu, em lắc đầu: "Dạ em hỏng bít.."
Nó gãi đầu, đưa cây bông đến chỗ Tư rồi bảo: "Em..em đồng ý lời tỏ tỉnh hồi sáng của anh ý, bây giờ là người yêu rồi nên anh tới tìm em..em hỏng nhớ hả?"
Cậu Trương trừng mắt nhìn Nhật Tư, gân cổ nổi tứ tung, không chừng vài giây nữa vỡ ngay đó chứ. Nhật Tư nghe thế thì bối rối, em vội vàng quay qua chỗ cậu, lắc đầu: "Em..em hỏng có! Em..em hỏng bít dì hết..!"
Cậu hai ứa gan thằng đó nãy giờ, hết gọi Tư của cậu là em, còn dám bảo em là người yêu của nó. Cậu chửi thề trong đầu, trừng mắt nhìn thằng đó như đang phóng ngàn cây kim vào mặt nó.
Cậu nắm tay Nhật Tư, hỏi lại: "Chuyện này là sao?"
Tư bối rối. Em vốn không biết anh ta, em chỉ có một mình cậu là người yêu. Em không biết gì hết.
Thằng đó lúng túng gãi đầu, nó cười gượng: "Nhưng..nhưng mà em đã nhận hoa của anh, còn..còn cười rất xinh mà..??"
Nhật Tư nhìn cây hoa nhỏ trên bàn, sực nhớ. Em bối rối nhìn lên anh ta, mếu máo bảo: "Em..em lúc đó tưởng anh tặng hoa cho em..nên..nên em nhận..hức- chứ em..chứ em hỏng có..hức-"
Cậu Trương không cần biết lý do lý trấu gì nữa hết, cậu ôm lấy Tư, quát to: "Cút về nhà ngay!"
Nó hoảng sợ bỏ chạy, nếu ở lâu hơn không chừng sẽ bị cậu hai đánh đến chết.
Nhật Tư được cậu ôm vào lòng thì khóc nức nở, em uất ức, nghẹn ngào bảo: "Huhu..em..em hỏng có..- em hỏng có mà..huhu..cậu hai..em..em yêu cậu mà..em hỏng có thích ảnh..hức- oaa!"
Trương Ngọc ôm chặt lấy eo nhỏ, dụi vào má em: "Cậu không mắng, ngoan"
Bà Trương nghe tiếng Tư khóc thì chạy ra, tiếng cuốc dép vang còn to hơn tiếng em khóc nữa. Bà ra đến nơi thì cuống cuồng ngó xem em làm sao: "Song Tử, Tư sao vậy con? Sao khóc bù lu bù loa thế?"
Trương Ngọc hôn lên má em dỗ dành, cậu nhìn qua má, suỵt một cái.
"Hức- hức-..cậu ơi..em hỏng có thích ảnh đâu..hức-.." - Tư xụt xùi khóc nức nở, em gục đầu vào vai cậu hai, nấc lên nấc xuống.
Cậu hai Trương ôm em ngồi xuống ghế, để Tư ngồi lên đùi mình. Cậu vuốt lưng em, bảo: "Cậu không giận em, em của cậu ngoan, cậu biết mà"
Bà Trương ngồi ở bên, lo lắng nhòm ngó: "Tư à, con sao vậy?"
Nhật Tư nghe bà hỏi thì thút thít: "Con..con hỏng có thích anh đó..hức- con thích cậu hai..hỏng có thích anh đó..hức-"
Cậu hai dùng tay lau nhẹ giọt lệ đang rơi trên má, bảo: "Cậu tin mà, em ngoan, đừng khóc nữa.."
"Ưm..em..em thích cậu..hỏng có thích ai nữa hết..hic.."
Cậu hai cười phì, hôn lên má em, dịu dàng bảo: "Cậu cũng vậy, chỉ thích một mình em thôi~"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro