6.Lo lắng

Sau khi thi xong, cậu trở về lớp với tâm trạng không vui mấy, không phải vì làm bài không được mà là sức khoẻ không cho phép. Đôi mắt hiện rõ sự mệt mỏi, đôi môi xinh lúc nào cũng cắn cắn môi dưới làm cho nó đỏ ửng

Vừa thi xong môn hắn ghét nhất, cũng là môn hắn học kém nhất là môn toán nên khi thi xong hắn chạy một mạch về lớp để kể những gì mà hắn đã phải trải qua khi trước sợi dây 'sinh tử' và cũng như là hắn rất nhớ cái cục bông yêu yêu kia rồi!!

Vừa vào đến lớp thấy cậu cứ thế mà úp mặt xuống bàn , cặp còn chưa được tháo ra như kiểu vừa vào lớp đã gục xuống vậy

"Nhóc sao đấy, không làm được bài hả?" Hắn chạy đến hỏi han tiện ngồi xuống ghế bên cạnh xoa xoa đầu cậu

"Không có" cậu vẫn cứ thế gục xuống bàn rồi nói vọng ra

"Sao ỉu xìu thế? Tao cho đi ăn nhé?" Hắn thấy giọng cậu lạ lạ mà cũng thấy mệt mệt nhưng chỉ nghĩ là cậu đói thôi nên chẳng để ý lắm

"Ừm" cậu thấy đói rồi nên người kia rủ phải đi luôn chứ thế nên cậu ngồi bật dậy với khuôn mặt nhợt nhạt thấy rõ

"Này ốm à?" Hắn thấy mặt cậu xanh xao lắm nên mới sờ lên trán, xoa tay xem có nóng không

Đúng thật là nóng thật

Thế là hắn chạy ngay xuống canteen mua miếng hạ sốt, sữa và mua rất nhiều bánh cho cậu,. Ăn xong xuôi, dán miếng hạ sốt xong thì cõng cậu đến phòng y tế, cô y tá lại đi đâu mất tiêu nên hắn lại càng lo thêm, cứ cuống cuồng tìm thuốc nhưng chẳng biết thuốc gì ra thuốc gì, đến khi cậu gọi mới chú ý đến người nhỏ

"Taehyung cho tao về đi" cậu ngồi dậy chống tay sau lưng giọng nói thều thào đầy hơi nóng

"Không được,để cô y tá xem sao đã rồi về" hắn đi đến chỗ cậu rồi ngồi bên ghế bên cạnh giường bệnh mà xoa xoa mu bàn tay trắng hồng của cậu

"Nhưng mà--" cậu bĩu môi hồng xinh của mình nũng nịu đòi về, đôi mắt long lanh như sắp rơi lệ thế mà chuẩn bị thành công được về thì cô y tá vào phòng mới gặng hỏi

"Ủa các em đến khi nào đấy,cô xin lỗi nhé, nãy trên lớp 10a1 có em học sinh chảy máu chân nên cô chạy lên đó sơ cứu qua, các em đợi lâu chứ?" Cô y tá vội chạy vào giường bệnh bên góc phòng

"Dạ bọn em mới đến thôi ạ" hắn thấy cô y tá mới vào nên nhanh nhẹn đứng dậy cúi đầu chào lễ phép, người nhỏ cũng vậy, dù có hơi đau đầu nhưng vẫn đứng bên cạnh cúi đầu chào cô

"Em đang ốm phải chứ? Nào ra đây cô đưa liều thuốc kháng sinh về uống đều đều nhé" cô thấy hai người chào đầy lễ phép thấy cũng ngại nên xua tay ý không có gì rồi liền thấy trên trán nhỏ có dán miếng hạ sốt nên cô cũng biết là cậu đang ốm nên mới bảo cậu theo cô đến tủ thuốc để kê cho cậu

"Đây, 3 vỉ nhé, ăn xong thì uống, đủ 3 bữa nghe chưa? Nhớ không được ngắt quãng không là không thi được đâu đấy hửm?" Cô dặn từng tí một với 2 người, người thì nghe người thì cứ cầm vỉ thuốc là nhìn chằm chằm chả hiểu vì sao

Đến khi xong hết thì chào cô y tá rồi trở về nhà, trên xe buýt, Taehyung cứ nhìn Jungkook đầy khó hiểu vì cậu cứ lấy 3 vỉ thuốc cô y tá mới kê lén lén đút vào trong cặp hắn

"Sao nhóc cứ đút vỉ thuốc vào cặp tao thế"?

"Đ--đâu có, nhìn nhầm à, thuốc đang đây này?" Cậu giật cả mình khi bị trúng tim đen liền thẹn quá hóa giận đá vào chân hắn một cái rõ đau

"A ui,sai thì thôi"hắn đau đến nỗi nhăn mặt đầy tội nghiệp nhìn cậu

"Vậy là nhóc không thích uống thuốc chứ gì??" Hắn bóp bóp má cậu với giọng điệu đầy trêu chọc

"Không có!!" Cậu ngại vẩy tay hắn ta khỏi má xinh của mình

"Chả đúng quá, thôi nằm xuống đây cho đỡ mệt" thấy cậu lộ rõ chữ ngại trên mặt nên cơ hội đẩy cậu gối đầu xuống đùi mình xoa xoa trán nóng

"Này--làm--làm gì đấy??" Cậu vùng vẫy để ngồi dậy nhưng bị hắn giữ chặt người ở đùi không thể nào thoát ra được

"Nào, đường còn xa, ngủ tí đi nhóc" hắn xoa mái tóc nâu óng mềm của cậu nhẹ giọng nâng niu cậu

"Không thèm" cậu bĩu môi chê nhưng vẫn nằm im trên đùi hắn mà thiu thiu ngủ

Được vài phút đã vào giấc, hắn ngắm cậu, eo ơi đáng yêu vô cùng, muốn thơm thơm má mềm xinh nhưng sợ đánh, sợ mắng nên đành ngập ngùi thơm vào tay mình rồi ịn tay đấy lên má cậu thay cho hành động thơm má cậu

Sau đó bóp bóp, cả quãng đường tay hắn không để ý để cậu ngủ mà cứ xoa xoa má, bóp má, bóp môi xinh của cậu phải chu chu ra... Hắn muốn thơm quáaa!!

Đến khi đến nơi, hắn mới buồn tủi gọi cậu dậy, đi trên đường còn dặn kĩ người nhỏ phải ăn thật no sau đó uống thuốc đều đặn , sau đó doạ không uống thuốc là không cho đi thi. Chắc hẳn cậu rất sợ rồi, thế nên ngậm ngùi mím môi xinh lặng lẽ nghĩ đến chuyện phải uống thuốc với cái vị đắng đó...

Hắn đưa cậu đến trước nhà trọ rồi mới an tâm trở về nhà trọ của mình dù hướng nhà trọ của hắn ngược chiều với nhà trọ của cậu, là hắn phải đi qua khu trọ của mình rồi đi bộ một lúc mới đến nhà cậu, nhưng hắn lại không muốn cậu về một mình, sợ người lạ bắt nạt nhóc yêu của hắn là hắn không chịu được!!

Đến tối vẫn là vòng tuần hoàn gọi điện nhưng thay vào đó là những lời hỏi thăm như ' nhóc ăn no chưa?' ' uống thuốc chưa ' ' đủ ba bữa đấy!!' và hắn cũng bắt cậu giơ vỉ thuốc vừa uống đưa lên hắn xem, trực tiếp quay cam cho hắn xem cậu uống thuốc? Eo ơi tên này nhờn với cậu à?

             __________________________

Hề lô。⁠◕⁠‿⁠◕⁠。

Ý là ank iem đi học hiểu gì hông... Chứ tui là say nâu rùi á ಥ⁠╭⁠╮⁠ಥ

Tui mún cặp này yêu luôn quá (⁠ᗒ⁠ᗩ⁠ᗕ⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro