[Kazuha x Reader]Nguyệt Quang

Tay trái đặt lên mặt lá, khẽ thổi từng đợt sóng

Đưa thuyền qua sông nước Vong Xuyên

Nay muộn phiền có thể nở một đóa Lưu Li Nguyệt

Đừng ngừng lại, hãy chờ ta tạp niệm...

.
Trăng đêm vành vạnh, ánh Nguyệt tỏ rõ nhân gian

Chàng chiêm nghiệm khen ta, khen thật lạ:

"Nàng yêu kẻ lãng du...chân vương bụi trần

Đôi môi hoạ đỏ,sắc tựa Kiều Vân

Vong tình khí ái,canh sớm muộn

Biệt cửu tình sơ,nhất tức thượng tồn..."

Kẻ văn hoa, ta ngập ngừng chẳng đối lời

Tựa vai chàng, tựa cả cơ ngơi

"Người đừng màng chi vài lời hoa mĩ

Ta sẽ ở bên, ôn hậu nhu mì."

Tóc chàng xoã màu bạch nam tử

Lá phong tô điểm lọn tóc, tựa như

Ánh trăng soi mặt nước, lặng lẽ trôi xa

Nhất vãng tình thâm, chàng nói với ta mà?

.

Canh ba tháng chạp, ta phải rời đi

Đi viếng người xưa, thăm kỉ niệm cũ

Chàng thẫn thờ, cử chỉ kì lạ

Họ bảo chỉ là,chàng thương nhớ ta

"Ta đi, người xứ quê nhà hãy bảo trọng

Gió chuyển đầu môi tới bên người."

Chàng lặng thinh, ngập ngừng níu kéo

Ánh mắt lại chẳng buồn ngóng theo

"Lần trùng phùng tới nàng muốn trách

Thì cứ vậy đi, ta cũng đành."

.
Đàn, Bắc Cầm rồi Côn Khúc

Giữ chặt thân ta chốn đô thành

Chẳng liệu chàng,ngóng trông ta từng lúc

Cô đơn lẻ bóng mái lều tranh

Lão bà với linh khí trời đất

Ánh mắt bí ẩn nhìn ta cười

"Phu thê tách rời, đau đớn nhất

Ánh nguyệt kia đang rời bỏ ngươi."

Chế diễu, khinh bỉ và cao ngạo

Che phủ lên trên mái tóc bạc

"Bói linh, bói tinh, bói lường gạt

Cầu tài cầu phúc để cầu sang"

...

Ngày về, mưa rơi như đàn nhạc

Một khúc nỉ non mà oán than

Lá phong gãy đôi phủ mái tóc

Điềm báo chi đâu, chuyện chẳng lành...

.

Cơ thể ướt lạnh, liệu phải cơn mơ

Cây chẳng giữ nổi ngày đợi chờ

Thân xác lạnh lẽo, phủ khăn trắng

.

Chàng đã ra đi,theo tháng năm

.

Họ nói, chàng đứng bên bờ vắng

Ca lên vài câu hát tựa xa xăm

"Nguyệt kia sáng tỏ vì bầu trời

Trời đi xa, nguyệt chỉ sanh tồn."

Gieo mình xuống nước, một phút giây

Cơ thể yếu ớt, chẳng gượng dậy

Chàng đã đi xa, xa lắm

Chỉ còn mình ta, ở chốn này.

.

Tay trái nắm lấy gió, tay phải nắm lấy trời

Lòng bàn tay nứt mở ra ánh chớp đoạn tình

Đem thời gian vội vã đổi thành năm tháng

Từng ấy năm, như chưa từng gặp...

————————————————————
Tớ đang role( vào vai nhân vật) Albedo bằng một acc facebook : https://www.facebook.com/profile.php?id=100080698839879

Nếu các cậu có tâm sự, hay những câu chuyện hàng ngày, những lời muốn nói với nhân vật Albedo, hãy thoải mái inbox nhé >3

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro