Chương 9 - Trắc nghiệm A-B-C-D, nhưng lòng tui chọn E: Em!
Tiết thứ hai – Toán học.
Cả lớp vừa mới ổn định, còn chưa kịp thở sau màn “chị Hằng” huyền thoại thì thầy Hữu – người nổi tiếng lạnh lùng như phương trình bậc ba không nghiệm – bước vào với một xấp giấy dày.
Thầy Hữu (bình thản nhưng mang sát khí):
“Kiểm tra 15 phút. Lấy giấy ra.”
Cả lớp:
“CÁI GÌ???”
Lâm Vũ (thầm):
“Chết rồi… hôm qua lo sửa kịch bản Hằng – Cuội, chưa ôn bài…”
Ngô Triều (nhíu mày, ghé sát):
“Cậu ôn chưa?”
Lâm Vũ: “Có tôi ôn thì giờ đã không nhìn mặt bàn như nhìn tương lai đâu.”
---
Phát đề xong. Cả lớp im phăng phắc.
Ngô Triều cầm đề, đọc một hồi, quay qua nhìn Lâm Vũ với ánh mắt mơ hồ.
Câu 1:
Cho phương trình 2x + 3 = 9, nghiệm là...
Ngô Triều bẻ bút, húng hắng ho, rồi gõ ngón tay lên bàn:
> “Tùng… tùng… tùng… tùng tùng!”
Lâm Vũ liếc nhìn:
“Tôi đang kiểm tra toán, ông định gọi trống trường cho tôi về à??”
Ngô Triều nghiêm túc, ngón tay gõ tiếp theo một kiểu:
“Một… hai… ba ba bốn… một một.”
Lâm Vũ nhíu mày.
Đây là mã Morse á? Ông này tưởng mình là gián điệp thời chiến hả?
---
Câu 3 (trắc nghiệm):
Đạo hàm của hàm số y = x² là?
Ngô Triều đột ngột kéo ghế lùi ra sau, làm như… gãy chân ghế.
Ngô Triều: “Ái da! Hình như là… hai x chỗ nào đó!”
Cả lớp: “???”
Lâm Vũ: “…2x?”
Ngô Triều: (nháy mắt) “Ờm, vậy chắc là đúng rồi nhỉ…”
---
Câu 5 (tự luận):
Tính tích phân từ 0 đến 1 của x dx.
Ngô Triều ngồi thẳng dậy, rồi đột nhiên… ngâm thơ:
“Từ 0 đến 1 là một quãng đời,
Trong tim tôi, chỉ có một người…”
Lâm Vũ đập trán, thầm gào:
“Đây là tiết Toán, không phải tiết Thơ Tình!”
---
Thầy Hữu (từ phía trên):
“Ngô Triều, em bị cảm sao mà ngâm thơ giữa tiết thế?”
Ngô Triều: “Dạ em... xúc động vì tích phân quá đẹp!”
Thầy Hữu: “Cảm xúc dâng trào vậy thì ra hành lang cho tôi một bài thơ 8 câu!”
Thế là… Ngô Triều + Lâm Vũ bị đuổi ra ngoài…
---
Hành lang gió lộng.
Ngô Triều ngồi bệt, huých Lâm Vũ:
“Làm chung bài thơ không? Câu 1: ‘Kiểm tra Toán, lòng tôi hoang mang…’”
Lâm Vũ:
“Câu 2: ‘Bên cạnh tôi có một thằng khùng nát não.’”
Ngô Triều cười rạng rỡ:
“Câu 3: ‘Nhưng tôi thấy khùng này đáng yêu lạ…’”
Lâm Vũ nhìn cậu một giây, rồi…
“Câu 4: ‘Chắc bị đuổi luôn khỏi tiết sau quá.’”
---
Trong lớp.
Lâm Nhã nhìn ra cửa sổ, thấy hai anh em nhà mình ngồi viết thơ… mà cười như hai đứa trốn học thời mẫu giáo.
Lâm Nhã (thở dài):
“Sao tui thấy... giữa toán học và tình yêu, có người chọn sai môn rồi á.”
---
Tin nhắn sau tiết học:
[Ngô Triều]: “Cảm ơn cậu nhắc bài tinh tế qua ánh mắt và ánh trán.”
[Lâm Vũ]: “Không có chi. Lần sau ngâm thơ bằng ngôn ngữ vật lý cho đủ combo 3 môn.”
---
Nhật ký Lâm Vũ – trích đoạn:
“Có những tiết học làm người ta lớn lên bằng kiến thức.
Có những tiết kiểm tra làm tôi nghi ngờ trình độ giáo viên khi thả rông học sinh như Ngô Triều.
Nhưng trên hết…
Có những người dù không giỏi toán, nhưng lại giỏi khiến tôi cười đến đau bụng.”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro