Chương 16: Những Cái Giá Phải Trả


Minh Anh đứng giữa sân khấu lớn, ánh đèn chiếu rực rỡ trên khuôn mặt, cơ thể cô vẫn còn đọng lại chút mệt mỏi từ màn trình diễn vừa qua. Dù vậy, một cảm giác thoải mái và mãn nguyện tràn ngập trong lòng cô. Cô không còn cảm thấy lo lắng hay áp lực, mà thay vào đó là sự tự tin vào bản thân và những gì mình đã đạt được. Đây là kết quả của một hành trình dài, từ khi là một thực tập sinh ngỡ ngàng đến giờ, khi đã có thể đứng trên sân khấu quốc tế, biểu diễn với cả những nghệ sĩ nổi tiếng.

Minh Anh có thể cảm nhận được sự thay đổi trong cách người khác nhìn nhận cô. Khán giả quốc tế không chỉ yêu thích cô vì tài năng mà còn vì lòng can đảm để thể hiện mình một cách chân thực. Tuy nhiên, dù đã đạt được một bước tiến lớn trong sự nghiệp, cô không thể tránh khỏi những thách thức mới mà cô sẽ phải đối mặt.

Mấy ngày sau chương trình quốc tế, Minh Anh trở lại với công ty và nhóm, vẫn giữ được sự tự tin và quyết tâm. Tuy nhiên, không phải ai cũng vui mừng như cô. Ông Choi gọi cô vào văn phòng một lần nữa, lần này giọng ông lạnh lùng hơn bao giờ hết.

"Minh Anh," ông bắt đầu, ánh mắt nghiêm nghị, "Tôi đã nghe được những phản hồi từ công ty mẹ. Buổi trình diễn của cô tuy ấn tượng, nhưng lại có quá nhiều điều khiến công ty lo ngại."

Minh Anh im lặng, cố giữ bình tĩnh. Cô đã sẵn sàng đối diện với những vấn đề có thể nảy sinh, dù cho chúng có thể khiến cô thất vọng.

"Cô có biết rằng sự xuất hiện của cô tại chương trình quốc tế đã khiến một số fan và truyền thông đặt câu hỏi về hình ảnh của cô trong nhóm không?" ông Choi nói tiếp. "Có những ý kiến cho rằng, cô đang quá tập trung vào con đường solo và bỏ qua trách nhiệm với nhóm. Điều này có thể ảnh hưởng đến sức mạnh tổng thể của nhóm."

Minh Anh cảm thấy như bị một cú tát vào mặt. Cô đã cố gắng hết mình, nhưng lần này, sự tự do và sự trung thực của mình lại là vấn đề mà công ty không thể chấp nhận.

"Tôi không hiểu ý ông," Minh Anh trả lời, giọng có chút lạnh lùng nhưng vẫn giữ được sự kiên nhẫn. "Tôi chưa bao giờ bỏ bê nhóm. Tôi vẫn tham gia vào mọi buổi tập luyện và hoạt động chung. Chỉ là, tôi cũng cần phải có cơ hội thể hiện bản thân trong sự nghiệp cá nhân."

Ông Choi im lặng, như đang cân nhắc từng lời nói trước khi đưa ra quyết định. "Chúng tôi sẽ không ngăn cản cô phát triển cá nhân, nhưng nếu cô muốn tiếp tục con đường này, cô phải chấp nhận một điều: Cô không thể phát triển mạnh mẽ trong cả hai lĩnh vực đồng thời mà không gây ra sự xáo trộn. Cô sẽ phải đưa ra một lựa chọn rõ ràng."

Minh Anh ngồi lặng im, ánh mắt rơi xuống bàn, những suy nghĩ hỗn loạn dấy lên trong đầu. Cô phải quyết định giữa sự nghiệp solo mà cô mới bắt đầu chạm vào, hay là nhóm, nơi cô đã gắn bó và đã cùng nhau vượt qua bao thăng trầm. Cô có thể chọn một trong hai, nhưng không thể có cả hai.

"Ông Choi," Minh Anh lên tiếng sau một lúc im lặng, "Tôi muốn tiếp tục đi theo con đường solo, nhưng tôi cũng không bao giờ bỏ rơi nhóm. Tôi sẽ cố gắng cân bằng giữa cả hai, nhưng tôi không thể từ bỏ một phần trong tôi chỉ vì sự nghiệp chung."

Ông Choi nhìn cô, khuôn mặt ông không có nhiều biểu cảm. "Rất tiếc, Minh Anh. Đó là sự lựa chọn của cô. Nhưng tôi cần cô hiểu rằng sự nghiệp solo sẽ kéo cô ra khỏi nhóm, và đó sẽ là một điều mà chúng tôi không thể hỗ trợ."

Những ngày sau đó, không khí trong công ty trở nên căng thẳng. Minh Anh cảm thấy mình bị rơi vào tình huống khó xử. Cả nhóm và công ty đều đẩy cô vào một ngã rẽ. Cô biết rằng công ty sẽ không ủng hộ cô tiếp tục phát triển song song sự nghiệp solo và hoạt động nhóm, điều này khiến cô phải đưa ra quyết định khó khăn hơn bao giờ hết.

Những cuộc trò chuyện với Yuna và Jiwon giúp Minh Anh có thêm động lực. Cả hai đều đứng về phía cô, tuy nhiên, họ cũng không giấu được lo lắng.

"Cậu có nghĩ rằng việc đi theo con đường solo sẽ khiến nhóm bị ảnh hưởng không?" Yuna hỏi, vẻ mặt có chút bối rối.

Minh Anh nhìn bạn, trả lời một cách bình tĩnh: "Mình không muốn từ bỏ nhóm, nhưng mình cũng không thể từ bỏ ước mơ cá nhân của mình. Mình hiểu rằng sự nghiệp solo có thể làm thay đổi một số điều, nhưng mình sẽ không làm điều gì có thể khiến nhóm phải chịu thiệt thòi."

Jiwon gật đầu, nhìn Minh Anh với ánh mắt đầy sự cảm thông. "Mình biết cậu mạnh mẽ và luôn chiến đấu vì những gì mình muốn. Mình ủng hộ cậu, dù quyết định của cậu có ra sao."

Minh Anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều khi có sự ủng hộ của Yuna và Jiwon. Cô quyết định sẽ không bỏ cuộc, dù khó khăn thế nào, cô vẫn muốn tiếp tục con đường âm nhạc mà mình đã chọn.

Cuối cùng, Minh Anh đưa ra quyết định. Cô đã chính thức chọn đi con đường solo, nhưng vẫn giữ cam kết với nhóm. Cô biết rằng sẽ có những hi sinh, và có thể sẽ không nhận được sự hỗ trợ trọn vẹn từ công ty. Tuy nhiên, cô cảm thấy rằng mình không thể tiếp tục giấu đi ước mơ của mình, không thể để cho bất cứ ai quyết định cuộc sống của mình nữa.

dù có phải đối mặt với sự cô đơn, sự chỉ trích hay thậm chí là thất bại, Minh Anh biết rằng cô sẽ không bao giờ hối hận vì đã sống thật với chính mình. Những lời nói của Yuna và Jiwon vẫn vang vọng trong đầu cô: "Hãy là chính mình, và đừng sợ điều đó."

End of Chapter 16.

Chương này đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong hành trình của Minh Anh. Cô phải đối mặt với một sự lựa chọn khó khăn giữa sự nghiệp cá nhân và trách nhiệm với nhóm. Cảm giác mất mát, sự cô đơn, và nỗi lo lắng về tương lai trở thành những thử thách mà Minh Anh phải vượt qua. Tuy nhiên, cô đã chọn đi theo con đường của riêng mình, bất chấp mọi khó khăn. Đó là một quyết định mạnh mẽ, thể hiện sự trưởng thành và lòng can đảm trong việc theo đuổi đam mê và giữ vững bản sắc của mình.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro