Chương 7: Những Giọt Mồ Hôi Và Niềm Tin


Mùa đông năm ấy, cái lạnh Seoul đã trở nên sắc lạnh hơn bao giờ hết. Những cơn gió rét buốt thổi qua từng con phố, cuốn theo lớp tuyết dày đặc phủ kín mọi ngóc ngách thành phố. Minh Anh ngồi trong phòng ký túc xá, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi từng bông tuyết lất phất rơi xuống như những chiếc lông vũ trắng mịn. Trong không gian yên tĩnh đó, cô không chỉ cảm nhận được sự lạnh giá của mùa đông, mà còn là cảm giác bất an trong lòng mình.

Kể từ khi bắt đầu tham gia vào nhóm nhạc nhỏ, Minh Anh đã phải đối mặt với vô vàn thử thách. Dù cô đã cải thiện khá nhiều về kỹ thuật nhảy và giọng hát, nhưng không thể phủ nhận rằng cô vẫn cảm thấy bản thân không thể hoàn toàn bắt kịp các thành viên trong nhóm, đặc biệt là Jiwon – cô gái có khả năng vũ đạo cực kỳ điêu luyện và vóc dáng mảnh mai. Trong mỗi buổi luyện tập, Minh Anh luôn cảm thấy như mình đang theo đuổi những bước nhảy mà cơ thể mình không thể thực hiện một cách hoàn hảo.

Dù các thành viên trong nhóm đều động viên cô, khẳng định rằng cô đã có những tiến bộ rõ rệt, nhưng Minh Anh vẫn không thể thoát khỏi cảm giác tự ti về ngoại hình và khả năng của mình. Cô đã từng nghe mọi người nói rằng ngoại hình rất quan trọng trong ngành công nghiệp giải trí, đặc biệt là đối với Kpop, nơi những tiêu chuẩn vẻ đẹp và kỹ năng được đặt lên hàng đầu. Đối với Minh Anh, đó là một cơn ác mộng mà cô không thể thoát ra.

Một buổi sáng, sau khi kết thúc một buổi tập luyện vũ đạo dài và mệt mỏi, Minh Anh ra ngoài để hít thở không khí lạnh. Cô đi bộ một mình quanh sân công ty, cảm giác những giọt mồ hôi vẫn còn đọng lại trên trán, hòa lẫn với những cơn gió lạnh buốt. Cô không cảm thấy mệt mỏi vì buổi tập, mà là một sự thất vọng sâu thẳm. Cô nghĩ về tất cả những gì đã xảy ra kể từ khi bước vào công ty. Dù đã nỗ lực hết mình, cô vẫn không thể hoàn toàn tự tin, vẫn cảm thấy mình như một kẻ ngoài cuộc.

Đột nhiên, trong khi Minh Anh đang chìm vào những suy nghĩ u ám đó, một giọng nói vang lên từ phía sau.

"Minh Anh, đợi chút!"

Minh Anh quay lại và thấy huấn luyện viên Lee đang đi về phía mình. Ông là người luôn đánh giá rất khắt khe về kỹ thuật vũ đạo của cô. Dù là một huấn luyện viên rất nghiêm túc, nhưng Minh Anh lại cảm thấy rằng ông cũng là người nhìn nhận được sự nỗ lực của cô.

"Có chuyện gì vậy, huấn luyện viên Lee?" Minh Anh hỏi, giọng cô không giấu nổi sự mệt mỏi.

"Em có vẻ mệt mỏi, sao không nghỉ ngơi một chút?" Huấn luyện viên Lee nói với giọng nhẹ nhàng nhưng không thiếu sự quan tâm. "Tôi thấy em luyện tập khá vất vả trong mấy ngày qua."

Minh Anh thở dài, cúi đầu xuống. "Tôi cảm thấy mình không đủ giỏi. Dù cố gắng thế nào, tôi vẫn không thể bắt kịp các thành viên khác. Nhất là Jiwon. Cô ấy quá giỏi."

Huấn luyện viên Lee nhìn Minh Anh một lúc, đôi mắt ông sáng lên, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó rất sâu sắc.

"Minh Anh, tôi hiểu cảm giác của em," ông nói, giọng nghiêm túc. "Nhưng em có biết không, điều quan trọng nhất không phải là việc em có thể nhảy như Jiwon hay không. Cái mà em cần là tìm ra được phong cách riêng của mình. Mỗi người có những thế mạnh riêng, và em phải học cách phát huy điều đó. Em đã làm rất tốt trong việc cải thiện kỹ thuật nhảy, nhưng đừng quên rằng Kpop không chỉ dựa vào vũ đạo hay ngoại hình. Đó là sự kết hợp của nhiều yếu tố: năng lượng, cá tính, sự tự tin. Em có thể học hỏi kỹ thuật từ người khác, nhưng phong cách là thứ em phải tự tạo ra."

Minh Anh nhìn huấn luyện viên Lee, không thể tin vào những gì ông vừa nói. "Phong cách riêng của tôi?" Cô tự hỏi. "Nhưng tôi không có vóc dáng như những thần tượng khác. Làm sao tôi có thể có phong cách riêng?"

Huấn luyện viên Lee mỉm cười, nhìn vào Minh Anh với ánh mắt kiên định. "Đúng vậy, em không có vóc dáng như những người khác, nhưng đó chính là điểm mạnh của em. Em có một cá tính và năng lượng riêng biệt mà không ai có được. Đừng cố gắng để thay đổi điều đó. Hãy để nó dẫn dắt em đến sự thành công."

Minh Anh cảm thấy như một ánh sáng le lói đã xuất hiện trong lòng cô. Cô đã quá chú tâm vào việc phải thay đổi bản thân mình để phù hợp với những tiêu chuẩn sắc đẹp trong ngành công nghiệp giải trí, mà quên mất rằng sự khác biệt chính là điều tạo nên giá trị riêng biệt. Minh Anh hiểu rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, cô sẽ mãi chỉ là một cái bóng trong ngành công nghiệp đầy sự cạnh tranh này.

Ngày hôm sau, Minh Anh bắt đầu thay đổi cách tiếp cận của mình. Thay vì chỉ tập trung vào việc hoàn thiện từng động tác nhảy, cô bắt đầu để ý đến sự thể hiện cảm xúc trong các bước nhảy của mình. Minh Anh quyết định thử thể hiện những phong cách khác biệt, mạnh mẽ và tự tin hơn. Cô không còn chỉ đơn giản là cố gắng sao cho giống người khác mà là dám thử thách chính mình, để thể hiện những gì là Minh Anh.

Khi cô quay lại phòng tập, các thành viên trong nhóm nhìn cô với ánh mắt bất ngờ khi thấy cô thể hiện phong cách hoàn toàn mới. Cô không còn sợ sai sót, mà thay vào đó là dồn hết sức lực vào từng động tác, thể hiện được năng lượng mạnh mẽ và sự tự tin trong từng bước nhảy. Cô không sợ mình sẽ không đạt được những động tác hoàn hảo, mà chỉ sợ rằng mình sẽ không thể truyền tải được cảm xúc và cá tính qua từng bước nhảy.

Cuối buổi tập, huấn luyện viên Lee đến gần cô và gật đầu tán thưởng. "Em đã tìm được phong cách của mình. Cứ tiếp tục như vậy, Minh Anh. Em đã có thể tỏa sáng theo cách riêng của mình rồi."

Lời động viên của huấn luyện viên Lee như một cú hích mạnh mẽ, tiếp thêm niềm tin cho Minh Anh. Cô biết rằng mình đã đi đúng hướng.

Những ngày sau đó, Minh Anh tiếp tục cải thiện phong cách của mình, học cách hòa nhập với các thành viên trong nhóm, nhưng không quên duy trì phong cách riêng biệt mà cô vừa khám phá. Đặc biệt, cô cảm thấy tự tin hơn rất nhiều khi bước lên sân khấu, không còn lo sợ về ngoại hình hay kỹ thuật của mình. Cô hiểu rằng, sự tự tin và cá tính chính là chìa khóa để tạo nên sự khác biệt trong ngành công nghiệp này.

Một tháng sau, nhóm của Minh Anh nhận được cơ hội biểu diễn trong một chương trình truyền hình trực tiếp lớn, nơi mà sự tỏa sáng của mỗi thành viên sẽ được cả triệu người xem. Đây là cơ hội để Minh Anh chứng minh tất cả những gì cô đã học được trong suốt thời gian qua. Và Minh Anh biết rằng, dù có thế nào đi nữa, cô sẽ không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình.

End of Chapter 7.

Chương này tập trung vào quá trình Minh Anh tìm ra phong cách riêng của mình và sự động viên từ huấn luyện viên Lee. Cô không chỉ cải thiện kỹ năng nhảy mà còn bắt đầu chấp nhận bản thân, thể hiện cá tính riêng biệt trong từng động tác. Sự thay đổi này mang lại cho Minh Anh sự tự tin, giúp cô sẵn sàng đối mặt với thử thách lớn trong hành trình trở thành một thần tượng Kpop.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro