Chap 14

  Cậu nghĩ, chung quy cậu  cự tuyệt không được người đàn ông kia.

Nơi đây là đảo nhỏ tách ra từ quần đảo thuộc vùng biển Aegean Sea. Chung quanh tập hợp những mái nhà nhỏ sơn trắng hoặc hồng, cửa sổ màu xanh lục hoặc xanh lam, có giáo đường nhỏ màu trắng, cách giáo đường không xa là quảng trường nằm ven biển với biểu tượng đặc trưng là những cối xay gió dùng làm nơi xay bột của mọi người trên đảo. Thành phố núi trên đảo với những con sóng xinh đẹp vỗ về, phía trên cao của phố núi được làm đẹp bởi cây chanh cùng cây ô-liu xanh tươi, um tùm che dấu những mái hiên màu trắng thấp thoáng. Kiến trúc trên đảo chủ yếu là màu trắng, kiểu dáng cổ xưa, không khí tươi mát, thỉnh thỏang lại lộ ra những bụi hoa rực rỡ , ngăn cách giữa sóng biển là những phiến đá uốn lượn đi lên càng lúc càng xa .

Trong ánh hoàng hôn năm màu sắc sặc sỡ là con thuyền trắng giương buồm thẳng đứng nhìn như một chiếc tàu chiến. Rất nhiều thứ trước kia chỉ thấy qua trong sách hoặc xem trên tivi, hiện tại lại được nhìn thấy cảnh vật chân thực hiện ra trước mắt.

Bị anh cưỡng chế ôm lấy, không hiểu sao trong lòng mơ hồ cảm nhận được một chút quan tâm yêu thương, khác với hành vi của hai anh em nhà họ Vương, Dịch  .Cậu  từng hận anh bức bách, ép buộc cậu , nhưng trong mấy ngày ở chung với anh, cậu  không thể gạt mình hay lừa dối bất cứ người nào rằng cậu chán ghét anh ta. Cậu  nghĩ cậu sẽ là một cậu  bé mơ mộng khi mở mắt ra sẽ thấy những đóa hồng kiều diễm ướt át, thả từng bước chân trên bờ cát, trên bầu trời ánh sáng chói của pháo bông hay khi cậu  ở giữa cảnh thiên nhiên xinh đẹp anh dùng giọng nói ấm áp kể chuyện bên tai, hay khi anh đem cậu trở thành một người con trai được sủng ái mà không phải là sủng vật, khi đó cậu  biết cậu  đã đắm chìm vào trong dịu dàng của anh.

" Vì cái gì tốt với em như vậy? " Thật là yêu thương cậu sao? Hay trên thế giới này thật sự tồn tại tình yêu khi chỉ vừa gặp mặt .

" Anh nghĩ muốn đối tốt với em, cho nên liền làm như vậy, không vì cái gì khác! Nếu thật sự muốn có một cái lý do, thì phải là, anh thích!"

Trương Lâm Hàn biểu tình nghiêm túc nói chuyện, ngay cả cậu  cũng cảm thấy không tin, anh như vậy lại là một ác ma!

" Nhưng mà..." Anh không ngại chuyện trước kia của cậu sao? Không ngại cậu  còn cùng hai người đàn ông khác có quan hệ không rõ sao?

" Không có nhưng mà! Em không cần lo lắng hai người đàn ông kia, anh sẽ giải quyết !"

Vương Nguyên còn muốn nói gì đó, chỉ là anh đã đem môi mình đè lên cái miệng nhỏ nhắn của cậu ! Hai mắt nhắm lại không hề phản kháng, cậu biết mình tâm đã dao động, cậu  đột nhiên muốn lưu lại cổ trùng ở người trên người đàn ông này, bởi vì ít nhất, anh hiện tại thật sự đối với cậu tốt lắm! Nhưng mà, ông trời sẽ không để cho cậu  hạnh phúc sao? Có lẽ kiếp trước cậu  đã làm nhiều chuyện xấu, cho nên, kiếp này cậu  chỉ dùng để chuộc tội!

Trên đường trở lại khách sạn, trái tim của cậu  đột nhiên cảm thấy bất an, giống như có chuyện gì đó sắp xảy ra!

" Em thấy không thoải mái sao? Như thế nào tinh thần em không được ổn định!"

" Em... Em không có chuyện gì..."

Phải là do cậu  nghĩ nhiều đi, không có việc gì, sẽ không ...Nhưng mà, sở hữu chỉ để lừa mình dối người, tại phía cửa khách sạn kia cậu nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc, thật là sự chê cười lớn mà!

Ôm lấy thân mình không ngừng phát run của cậu , thời điểm ánh mắt Trương Lâm Hàn  nhìn thấy hai người đàn ông kia liền trở nên u ám.

Dịch Dương Thiên Tỉ  vừa nhìn thấy bọn họ lập tức chạy tới.

" Ai cho phép mày chạm vào cậu  ấy?" Nói xong muốn tiến lên kéo Vương Nguyên .

Trương Lâm Hàn khóe miệng hơi câu lên, rất nhanh đem Vương Nguyên  kéo đến phía sau mình.

" Tôi không biết hoá ra tôi làm chuyện gì còn cần phải trải qua sự đồng ý của nhị thiếu gia đây!" Ngữ khí trào phúng lập tức đem hoả khí của Dịch Dương Thiên Tỉ vọt lên cao.

" Mày..."

" Thiên !" Vương Tuấn Khải cũng đi lên,

"Trương Lâm Hàn , tôi nghĩ đến cậu cũng đã buông tha! Xem ra vẫn là học không ngoan a! Lại bức chúng tôi động thủ sao?"

" Muốn hai người đánh một người? Không thành vấn đề, tôi phụng bồi!" Trương Lâm Hàn  trấn tĩnh như cũ.

" Cậu rốt cuộc muốn thế nào? Đừng nói với tôi, cậu thật sự yêu thương cậu  ấy !" Vương Tuấn Khải khinh thường cười khẽ.

" Nếu tôi nói là đúng?"

" Đường đường là người giàu có nhất nước Pháp, cư nhiên đối với thứ giày hỏng của chúng tôi cũng có hứng thú, cậu không biết là buồn cười lắm sao?"

Lời nói ác độc của Dịch Dương Thiên Tỉ  khiến chân cậu  không khỏi lảo đảo một cái, thân thể cũng lay động một chút. Trương Lâm Hàn nhanh chóng đem Vương Nguyên  kéo vào trong lồng ngực mình.

" Nếu cậu  ấy không đáng giá tiền, hai vị cần gì phải đuổi sát tới đây không chịu buông tay?"

" Đồ vật của chúng tôi, chúng tôi thà rằng phá hủy, cũng sẽ không để cho người khác có được!"

Câu nói của Vương Tuấn Khải làm cho Vương Nguyên rùng mình một cái, cậu  biết anh ta nói được nhất định sẽ làm được! Nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của cậu , Dịch Dương Thiên Tỉ  nở nụ cười, tựa hồ rất vừa lòng với lời nói của anh trai.

" Sợ sao? A ~ lại đây!"

Ánh mắt của anh ta thật là khủng khiếp, dường như nếu cậu  không đi qua, anh ta liền giết cậu !

" Tôi..."

Vương Nguyên  cắn chặt cánh môi dưới bất lực nhìn Trương Lâm Hàn , giúp cậu ! Cậu  cầu xin anh, bởi vì hiện tại trừ anh ra, cậu  không biết còn có thể dựa vào ai.

Hai anh em họ Vương, Dịch  bởi vì cậu chần chờ sắc mặt càng lên khó coi, sau đó lại thấy cậu  nhìn Trương Lâm Hàn , hoả khí lập tức bị bùng nổ. Vương Nguyên thấy bọn họ nhẫn đến trên trán đều nổi gân xanh.

" Tôi không biết hoá ra hai vị đây lại ham mê phụ nữ đến vậy! Thật sự khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa! Hai người thật sự muốn cường bách cậu  ấy sao?"

Nghe Trương Lâm Hàn nói, Vương Nguyên  hơi ngẩn ra, sau đó ánh mắt lộ vẻ kỳ quái chăm chú nhìn Trương Lâm Hàn , bởi vì nghe lời nói này thật sự rất kỳ quái, anh lúc trước không phải dùng sức mạnh đem cậu  mang đến nơi đây! Câu nói của Trương Lâm Hàn nháy mắt dẫn tới chiến tranh.

" Đáng chết..." Dịch Dương Thiên Tỉ hai bàn tay nắm chặt muốn đánh tới, lại bị Vương Tuấn  Khải kéo lại.

" Thiên , bình tĩnh một chút."

" Anh, hắn..."

" Trương Lâm Hàn , cậu lại muốn chọc giận chúng tôi?" Vương Tuấn  Khải không để ý đến em trai đang bất mãn, khuôn mặt lạnh như băng nhìn Vương Nguyên cùng Trương Lâm Hàn .

" Tôi làm sao dám, tôi chỉ cảm thấy tất cả mọi người đều là người văn minh, cũng không nên dùng phương thức hòa bình để giải quyết vấn đề sao?"

" Cậu lại muốn đùa giỡn cái gì, nói đi!"

" Khải, không cần nói nhiều với hắn, hắn."

" Câm miệng, để hắn nói!"

Dịch Dương Thiên Tỉ  căm giận ngậm miệng lại, hung hăng nhìn chằm chằm Vương Nguyên !

" Chúng ta hẳn là nên cho cậu ấy có quyền quyết định? Để Vương Nguyên chính mình lựa chọn không phải tốt sao?"

Vương Nguyên hoảng sợ mở to hai mắt, không thể tin nhìn anh, muốn cậu làm lựa chọn?

" Cậu tựa hồ rất có lòng tin, như vậy đã nắm chắc cậu  ấy sẽ chọn cậu?" Vương Tuấn Khải cười nhạt." Vậy để chúng ta thử xem đi! A ~ "

" Thử liền thử, ngươi nghĩ rằng chúng ta sợ ngươi sao? Nam nhân, nói, em muốn chọn ai?" Dịch Dương Thiên Tỉ  nhìn Vương Nguyên  hỏi, ánh mắt khủng bố tựa hồ nói cho cậu  biết, 'Cậu nếu dám chọn hắn, cậu  nhất định phải chết!'

Vương Nguyên  theo bản năng vùi đầu vào trong ngực Trương Lâm Hàn , gắt gao nắm lấy áo sơ mi của anh.

" Xem ra cậu  ấy lựa chọn là tôi!" Trương Lâm Hàn  ôm lấy thắt lưng Vương Nguyên , lộ ra vẻ thắng lợi tươi cười! Hai anh em họ Vương, Dịch trên mặt một mảnh mây đen dầy đặc.

" Hai vị hẳn là sẽ không giữ lời đi!"

" Ngươi__" Dịch Dương Thiên Tỉ lại muốn hướng tiến lên, nhưng mà lại bị Vương Tuấn Khải giữ chặt lại, sau đó, ý vị thâm trường nhìn Trương Lâm Hàn .

" Cậu thực thông minh, lần này là chúng tôi thua, nhưng mà.."

Anh ta cũng không nói hết lời, liền lôi kéo em trai của mình bước đi. Vương Nguyên  không muốn thừa nhận, chỉ là, lòng mơ hồ có chút đau, tuy rằng hẳn là có thể nói rằng cậu lựa chọn chính mình, nhưng mà.. Không thể hối hận nữa rồi, vừa nghĩ tới từ nay về sau cậu  sẽ không cùng bọn họ có quan hệ gì nữa trái tim của cậu  bỗng cảm thấy trống rỗng.  

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro