Hồi 1 - Chương 12: Thiên giới

- Cô gái à, cô say rồi! – Người chủ trì đứng bên vội tiến lên nói.

Đùa sao, cô gái này đẹp đến động lòng người, cần gì phải chạy tới đây quyến rũ mấy kẻ ngốc này làm gì chứ?

Thượng Quan Tuyền nhướn mày, nắm lấy vạt áo người chủ trì: "Sao? Ông cho rằng tôi kém hơn mấy cô gái vừa rồi à?"

- Không, không, không, tôi không có ý này!

Người chủ trì nói lắp bắp không phải vì sợ mà là vì đứng ở khoảng cách gần, ông ta có thể nhìn rõ khuôn mặt tuyệt sắc của cô gái này khiến tim ông ta đập thình thịch! 

Thượng Quan Tuyền lạnh lùng cười, đẩy người chủ trì ra. Sau cô, cô hơi cúi người xuống, cao ngạo nhìn người đàn ông đứng bên dưới gần mình nhất: "Sao, anh thấy tôi thế nào?"

Bên dưới nổ tung lên như bị ném bom...

Người đàn ông kia càng thêm kích động, không hề kiêng dè gì nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô:

- Bảo bối, đi theo anh đi, anh sẽ cho em những thứ tốt đẹp nhất!

- Thế à? – Thượng Quan Tuyền khéo léo rút tay ra, sau đó trêu đùa lướt những ngón tay qua gương mặt anh ta khiến người đàn ông thở hổn hển!

Những người đàn ông khác mặt mũi đỏ phừng phừng vì ghen tị... 

- Cô em à, cô em xinh đẹp hơn gấp ngàn lần so với mấy người kia, vóc dáng hoàn mỹ thế này, phải gọi là cực kì tuyệt vời đó...

- Đúng vậy, cô em xinh đẹp, ra giá nhanh lên!

Mấy người đàn ông bên dưới nhao nhao lên tiếng!

Cảnh tượng này lọt vào đôi mắt sâu không thấy đáy của Lãnh Thiên Dục. Hàng lông mày anh tuấn của hắn nhíu chặt lại, sát khí và sự lạnh lẽo trên người tỏa ra ngày càng nhiều!

- Thiên Dục! – Hoàng Phủ Ngạn Tước vừa định lên tiếng gọi thì bị Cung Quý Dương ngăn lại. 

- Ngạn Tước, việc gì phải đi vội thế chứ, có trò hay để xem rồi đấy! Nào, ngồi xuống đây đi!

Từ khi quen biết Lãnh Thiên Dục đến giờ, bọn họ cũng biết trong thế giới của hắn, phụ nữ chẳng qua chỉ là một thứ công cụ mà thôi, hắn không bao giờ chú ý đến bất cứ một cô gái nào cả. Vậy mà phản ứng khác thường của Lãnh Thiên Dục lúc này khiến Cung Quý Dương và Hoàng Phủ Ngạn Tước rất hứng thú, chẳng lẽ... hắn biết cô gái đứng dưới kia?

Là ai vậy? Cô gái rất xinh đẹp, nhưng nhìn qua thì cũng biết tuổi tác không lớn lắm!

Vậy mà cô gái này khiến bọn họ cực kì thấy hứng thú!

Thượng Quan Tuyền đứng thẳng người lên... 

- Cô em, ra giá đi...

...

Bọn đàn ông bên dưới vội vã như muốn ôm cô vào lòng.

- Được rồi, mọi người nghe đây, giá khởi điểm của tôi là ba mươi triệu...

Thượng Quan Tuyền lạnh lùng quét mắt nhìn bọn đàn ông ghê tởm bên dưới khiến cô buồn nôn.

Đám người đang thở phào khi cho rằng giá khởi điểm như vậy không quá cao, bọn họ còn có cơ hội "rinh" người đẹp về... 

Bên môi Thượng Quan Tuyền nhếch lên nụ cười lạnh lẽo, cô chậm rãi nói nốt câu: "Đô la".

Đám người bên dưới như hít phải khí lạnh!

- Tấm thân xử nữ của tôi có giá khởi điểm là ba mươi triệu đô la, mỗi lần đấu giá là tăng thêm một trăm vạn, không có tiền thì tốt nhất là đứng tránh sang một bên đi! – Giọng nói lạnh lùng và kiêu ngạo của cô vang lên.

Cả hộp đêm như rơi vào yên lặng, đột nhiên...

- Ba ngàn hai trăm vạn! – Một người đàn ông bỉ ổi hô lên.

Cô gái đẹp như vậy, hơn nữa còn là xử nữ khiến anh ta hưng phấn đến mức sôi trào.

Thượng Quan Tuyền căng thẳng, đúng là dân chơi không ngại bỏ ra khoản tiền lớn, đây đúng là nơi tụ tập của các "cao thủ". 

- Ba mươi lăm triệu đô la! – Một người đàn ông khác cũng cất cao giọng, ánh mắt thèm thuồng nhìn Thượng Quan Tuyền.

- Bốn trăm ngàn vạn! – Tiếng nói kia còn chưa dứt đã có người thứ ba lên tiếng.

Lòng Thượng Quan Tuyền càng thêm trùng xuống, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lại. Cô cố gắng đè nén sự lo lắng đang dâng lên trong lòng, đã đâm lao thì phải theo lao thôi!

- Bốn ngàn năm trăm vạn! – Người đàn ông ra giá đầu tiên lại hét to lên, vì người đẹp mà sẵn sàng liều mạng!

Ông Trời à, đừng để con rơi vào tay loại đàn ông bỉ ổi này... 

Thượng Quan Tuyền liếc mắt nhìn một cái đã thấy buồn nôn, một phần vì men rượu, phần khác là bộ dạng của tên đó... cực kì xúc phạm thị giác của người khác!

- Hừ, dám tranh gái với tao à, tao chấp đấy! Sáu trăm ngàn! – Người đàn ông ra giá thứ hai tức giận, la ầm lên.

Cả hộp đêm lại yên ắng, ngay cả âm nhạc ầm ĩ cũng được điều chỉnh cho nhỏ đi. Mấy buổi bán đấu giá kia cao nhất chỉ có mười triệu thôi, vậy mà tự dưng xuất hiện một cô gái lạ mặt lên đấu giá, giá trị đã lên tới hẳn sáu trăm ngàn đô la?!

Người đàn ông ra giá thứ hai phách lối nhìn tất cả mọi người xung quanh: "Sao? Còn ai muốn đấu tiếp không? Hết rồi hả? Haha, mỹ nhân, em là của anh!"

Anh ta nhanh chóng bước lên đài...

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên vang vọng cả hộp đêm...

- Một tỷ đô la!

Cả căn phòng hít vào một hơi lạnh lẽo, trời ơi...

Bọn họ đồng loạt nhìn về phía người vừa ra giá!

Lãnh Thiên Dục chậm rãi bước từng bước xuống bậc cầu thang...

Cặp kính râm che khuất đôi mắt lạnh lẽo của hắn, đôi môi mỏng khêu gợi mím chặt vào nhau. Dáng người cao lớn, ngang tàng ẩn trong chiếc áo sơ mi màu đen. Khuôn mặt hắn như được chạm khắc từ đá cẩm thạch lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi đến mức không rét mà run, từng hơi thở nguy hiểm tản ra cho thấy thân phận cao quý của người đàn ông này.

Mọi người luống cuống đứng lùi sang hai bên tạo thành một lối đi nhỏ ở giữa. Mấy cô gái vừa nãy còn nhao nhao muốn được bước chân vào giới thượng lưu giờ đầy hối hận, nếu có thể được người đàn ông như vậy bao dưỡng thì tốt biết mấy!

Cái giá một tỷ đô la là cực kì lớn, hơn nữa người đàn ông này phải gọi là tuyệt phẩm của nhân gian, dù có lạnh lùng và đáng sợ đến mức nào! 

Thượng Quan Tuyền đứng bên trên cũng giật mình, dù vẫn còn choáng váng nhưng cô khẳng định mình không hề nghe nhầm.

Một tỷ đô la?

Cô quét đôi mắt sắc bén nhìn về phía người đàn ông trước mặt. Không biết tại sao nhưng trong lòng cô đột nhiên dâng lên cảm xúc rất khác lạ. Rốt cuộc là cảm giác gì? Vừa quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ! Thật là kì quái!

Dù cách một lớp mắt kính nhưng cô vẫn cảm nhận được so với thời tiết nóng nực muốn bức con người ta điên lên thì sự lạnh lẽo đầy khí thế của người đàn ông đó đang chiếu thẳng lên người cô, dù cô không nhìn rõ diện mạo anh ta! 

Ở góc độ này, cô không thể trốn tránh!

Ánh mắt lạnh lẽo của Lãnh Thiên Dục được lớp mắt kính giấu đi, hắn cũng như Thượng Quan Tuyền đang chăm chú quan sát đối phương. Lát sau, giọng nói trầm thấp lạnh nhạt vang lên:

- Tấm thân xử nữ của cô thuộc về tôi! Đi theo tôi!

HẾT HỒI 1

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #lãng-mạn