Hồi 1 - Chương 7 : Cô gái nhỏ đã lớn

Trong đêm tối phảng phất đâu đây mùi hương thơm ngát, trong phòng tổng thống xa hoa, ánh trăng trong trẻo như mặt hồ xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng.

- Lão đại, đây là tư liệu ngài yêu cầu! – Sau khi được sự cho phép của Lãnh Thiên Dục, Phong bước lên, đưa chút tài liệu ít ỏi cho hắn.

Đôi mắt băng giá của Lãnh Thiên Dục liếc lên: "Chỉ có từng này thôi à?"

Phong gật đầu: "Vâng, tư liệu của tổ chức này rất ít, phải điều tra từ rất nhiều nguồn khác nhau mới tra được tài liệu về những đặc công này".

Lãnh Thiên Dục lật giở từng tờ một, nét mặt không hề thay đổi khiến người khác không nhìn ra trong lòng hắn đang nghĩ gì. 

- Lão đại, theo như tôi biết thì mười năm nay Niếp Ngân đã huấn luyện được ba người đứng đầu trong hàng ngũ sát thủ đặc công, một nam và hai nữ. Lão đại, chẳng lẽ ngài cho rằng cái chết của Thượng sư hôm nay có liên quan đến tổ chức này sao?

Sau khi lật giở được một lúc thì Lãnh Thiên Dục dừng lại trên một trang tài liệu, không lật tiếp nữa. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào từng hàng chữ trên tờ giấy. die✲nda»nleq»uydon

Lát sau, hắn chậm rãi đứng dậy, dựa người vào quầy rượu rồi lên tiếng:

- Từ vết thương của Thượng sư nên tôi suy đoán như vậy, kết quả đã chứng minh suy đoán của tôi là đúng. Phong, cậu cũng nhìn vết thương đó rồi, vết thương này thuộc loại "tứ biện thương", mà người có thể sử dụng loại vũ khí giết người kiểu đó chỉ có Niếp Ngân hoặc sát thủ của anh ta.

- Tứ biện thương? – Phong giật mình. 

Tứ biện thương chính là vết thương được gây ra từ một loại vũ khí chuyên biệt, cực kỳ sắc bén, đâm sâu vào cơ thể tạo thành hình cỏ bốn lá! Đây là vết thương chí mạng, dù bác sĩ đến ngay lập tức thì cũng chỉ có thể khâu lại vết thương bên ngoài, còn bên trong thì không có cách nào chữa trị, cuối cùng nạn nhân cũng sẽ bị chảy máu từ bên trong rồi chết!

- Nhưng lão đại, chúng ta đã phong tỏa thành phố cả ngày nay nhưng không hề phát hiện dấu vết của sát thủ đặc công, nhất là phụ nữ! – Phong thấy rất khó hiểu. 

Lãnh Thiên Dục uống cạn một ly rượu rồi đi đến bên bàn làm việc, gõ gõ lên bức ảnh trong tập tài liệu: "Nếu tư liệu cậu điều tra chính xác, vậy thì người này đã rời khỏi Lhasa từ lâu rồi!"

Phong nghi ngờ cầm tập tài liệu lên xem!

Thượng Quan Tuyền, người gốc châu Á, mang một phần ba huyết thống Canada. Tuổi không rõ. Quê quán không rõ. Là sát thủ đặc công cao cấp của BABY-M. Sau khi hoàn thành đặc huấn đã thực hiện không dưới mười đại án quốc tế. Là người lạnh lùng và tỉnh táo, cực kỳ giỏi trong việc cải trang bằng mặt nạ. Vũ khí sử dụng: Cỏ bốn lá!

Phong nhìn vào bức ảnh, đó là một bé gái còn nhỏ tuổi nhưng hết sức xinh xắn! d»iendaaanlequy»d»on

- Đây là...? – Phong kinh ngạc lên tiếng. Đừng bảo đặc công quốc tế mới chỉ là một cô bé thôi chứ? Đùa gì vậy? Nhìn ảnh thì cô bé cũng chỉ tầm tám tuổi!

- Đây là ảnh lúc nhỏ! – Giọng nói lạnh lùng của Lãnh Thiên Dục vang lên, ánh mắt hắn lại quét lên tấm hình của cô gái trong ảnh đầy ẩn ý.

Đúng, hắn vẫn còn nhớ cô gái này! Đêm cuối thu mười năm trước, cô bé này đã đứng cạnh Niếp Ngân. Đôi mắt cô bé trong veo như hồ không đáy, dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng hắn lại bị dao động bởi chính ánh mắt ấy. 

Không ngờ mười năm sau cô lại xuất hiện, không chỉ giết Thượng sư Đạt Lai mà còn cướp đi con chip công nghệ đỉnh cao. Thậm chí còn thần không biết quỷ không hay thoát khỏi thiên la địa võng hắn đã bố trí!

Không khó để đoán ra cô đã cải trang bằng mặt nạ để lừa gạt ánh mắt của mọi người.

Không đơn giản, quả thật không đơn giản chút nào! 

Nghĩ tới đây, sự lạnh lẽo trong đôi mắt Lãnh Thiên Dục càng đậm đặc hơn. Hắn mím chặt môi lại! Cô gái nhỏ mười năm trước giờ đã trưởng thành, hắn thật sự rất có hứng thú muốn gặp lại cô!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #lãng-mạn