C594: Người khó gặp (1)

Gariel chậm rãi di chuyển bên trong dòng thời gian bị ngưng đọng. Khi tiến vào Tòa Tháp, anh ta nhìn thấy những pháp sư bên trong đang còn ngơ ngác vẫn chưa hiểu được tình hình. Biểu cảm trên gương mặt phần lớn pháp sư đều đang thắc mắc chuyện gì đang xảy ra.

Gariel di chuyển cẩn thận, tránh va phải những người xung quanh. Trong dòng thời gian này, anh ta không cần phải mất kiên nhẫn. Nếu Rudger tiến hành mọi thứ theo đúng kế hoạch thì việc còn lại của anh ta không quá khó khăn.

Dù vậy, phải leo hết các bậc thang của tòa tháp vẫn khiến Gariel tốn nhiều sức lực. Ngay cả khi anh ta đã cố gắng điều chỉnh nhịp độ bước chân thì việc leo hết chừng ấy bậc thang cũng khiến sức bền của Gariel giảm đi đáng kể.

Hộc. Hộc. Hộc.

Cuối cùng, sau một hồi lâu, Gariel cũng lên được đỉnh Tòa Tháp. Anh ta đã sớm thuộc nằm lòng cấu trúc của Tòa Tháp, đương nhiên anh ta biết vị trí của phòng chứa nằm ở đâu.

'Đây rồi.'

Một vệt thẳng dài khổng lồ được tạo ra chạy dọc theo sàn nhà. Mọi thứ đều bị thổi bay trên đường đi của phép thuật do Rudger đánh vào tòa tháp. May mắn là không có ai sống ở đây, nếu không thương vong sẽ cực kỳ lớn.

Dù bọn họ đúng là lên kế hoạch đánh cướp Tòa Tháp nhưng cả ba người cùng không muốn tùy tiện giết người vô tội. Rudger cũng nhận thức được điều đó nên đã cố gắng nhắm vào đúng điểm chính xác.

Quỹ đạo của phép thuật đi qua cắt đứt mọi thứ một cách gọn gàng, tạo thành một lối đi gọn gàng. Đi dọc theo con đường chính là nơi cất giữ những tài liệu và vật phẩm quan trọng. Gariel không chút do dự đi vào bên trong nhà kho. Bên trong là đủ loại đồ vật được trưng bày hiện ra trong mắt anh ta. Gariel tham lam quan sát mọi thứ.

Tất cả những thứ này giá bao nhiêu?

Chỉ cần nhặt bất cứ thứ gì ở đây mang ra ngoài, anh ta có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Gariel chợt lắc đầu, nhớ lại nhiệm vụ của mình. Hiện tại, ưu tiên của anh ta là nguyên liệu chữa bệnh cho Rene. Và thế là anh chàng pháp sư bắt đầu tìm kiếm khắp nhà kho, nhớ lại những thông tin đã được dặn dò trước đó.

Thứ này.

Thứ này nữa.

Hình như là cả cái này.

........

Các loại thảo mộc khó tìm, sừng của những con thú thời cổ đại, mảnh băng từ những ngọn núi phủ tuyết và năng lượng do các tinh linh để lại.

'Mình đoán là lấy thêm mấy thứ này chắc cũng không sao.'

Gariel tiện tay cầm đi những đồ tạo tác mà anh ta đánh giá là hữu ích. Chuông báo động sẽ kêu ngay khi phát hiện đồ vật bị lấy đi, nhưng điều đó chỉ có thể xảy ra trong dòng thời gian thật. Trong dòng thời gian hiện tại, dù Gariel có làm gì cũng sẽ không kích hoạt chuông cảnh báo.

Gariel nhanh chóng đóng gói mọi thứ. Tuy khá nặng nhưng anh ta vẫn có thể vác nổi. Gariel chật vật xuống cầu thang, rời khỏi Tòa Tháp. Bóng lưng anh ta biến mất vào trong một con hẻm vắng vẻ.

———

Tích tắc. Tích tắc.

Kim giây của chiếc đồng hồ lơ lửng phía trên đỉnh đầu Gariel phát ra âm thanh. Thời gian vốn đã ngưng đọng bắt đầu chảy trở lại.

Reengggg!

Những người đi ngang qua đều ngoái đầu nhìn về phía Tòa Tháp, tự hỏi có chuyện gì đang xảy ra khi họ nghe thấy một tiếng nổ lớn vang lên. Ngay sau đó, tiếng báo động lớn inh ỏi, mọi người tức khắc trở nên hỗn loạn.

'Không biết tên kia có thể trốn thoát an toàn không nhỉ?'

Đột nhiên, Gariel bắt đầu lo lắng cho Rudger. Dù sao thì Rudger cũng là người đảm nhận vai trò nguy hiểm nhất trong chiến dịch lần này.

'Chậc. Lo lắng như vậy cũng chẳng thay đổi được gì. Mình vẫn nên trở lại nơi ẩn náu thì tốt hơn.'

Gariel quyết định tập trung vào nhiệm vụ của bản thân. Anh ta cần vận chuyển chỗ nguyên liệu này an toàn về chỗ ẩn náu rồi tính toán gì thì tính toán.

Rít rít rít.

Gariel vừa đi vừa bận tâm đến việc chữa trị cho Rene nên không phát hiện ra có người đang lén lút tiếp cận mình. Ngay trước khi đòn tấn công bất ngờ của kẻ thù chạm đến cơ thể, cổ vật bị đánh cắp từ Tòa Tháp mà Gariel đang đeo bắt đầu phát sáng.

Rắc!

'Hả?!'

Gariel trợn mắt, đột nhiên cảm thấy đau rát ở cánh tay trái. Kẻ thực hiện đòn tấn công bất ngờ chính là vật thí nghiệm đặc biệt của Nikolai.

Làm sao hắn ta tìm được mình? Chẳng lẽ bọn chúng đã bí mật theo dõi từ lâu?

Chết tiệt! Hóa ra tin tức đám quân kia nắm giữ toàn bộ hệ thống giám sát của hòn đảo là sự thật.

Gariel nhìn chằm chằm vào chiếc vòng trên cánh tay trái của mình. May mắn là anh ta đã mang thứ này theo. Nếu không, thứ bị cắt đứt không phải một mẩu da thịt như hiện tại mà đã là cái đầu của anh ta rồi.

Gariel cảnh giác nhìn kẻ địch phía sau. Nikolai có vẻ không chỉ nhắm vào Rudger, hắn ta còn nhắm vào người đi cùng. Nếu vậy thì bên phía Cravat hẳn cũng đang bị tập kích giống như bên này. Nếu đối phương muốn giết tất cả người có liên quan đến Rudger thì có lẽ ngay cả Rene cũng không thoát được khỏi nguy hiểm. Anh ta cần mau chóng đưa con bé đến nơi ẩn náu an toàn khác.

Trong khi đó, vật thí nghiệm đánh lén thất bại đã đứng dậy và tiếp tục lao về phía Gariel một lần nữa. Khoảnh khắc hai thanh kiếm thép sắc bén trong tay gã sắp cắt đứt cổ Gariel, thân hình của Gariel chợt biến mất.

"... ... ?!"

Vật thí nghiệm đột nhiên phanh lại. Cơ thể gã trượt xuống theo một đường dài, đôi mắt sáng ngời của gã đảo khắp nơi hòng tìm kiếm dấu vết của con mồi. Gariel sau khi dừng thời gian lại, lúc này đã chạy xa khỏi con hẻm.

Hộc. Hộc. Hộc.

Gariel thở hổn hển. Khi anh ta cố gắng thoát khỏi tình thế ngàn cân treo sợi tóc ban nãy, vết thương trên cơ thể đã bị chảy máu nghiêm trọng, nhanh chóng làm suy kiệt thể chất lẫn tinh thần Gariel.

Gariel lấy lọ thuốc hồi phục đã chuẩn bị trước và đổ vào vết thương trên cánh tay. Sau khi xác nhận vết thương đã tạm ổn, anh ta lại kích hoạt phép thuật thời gian khi cảm ứng được cái cảm giác khủng hoảng đang xuất hiện sau lưng.

Bùm!

Phép thuật bị kẹt cứng tại nơi Gariel biến mất.

"Thằng đó đúng là một con chuột giỏi luồn lách."

Vị pháp sư chiến tranh vừa niệm thần chú lắc đầu cảm thán. Hắn ta đợi gần đó theo lệnh từ cấp trên. Sau khi xác nhận sự xuất hiện của mục tiêu đã nghe được từ trước, gã pháp sư ngay lập tức phát động tấn công.

Mệnh lệnh của cấp trên trực tiếp ban xuống chính là không từ bất cứ thủ đoạn nào giết chết kẻ này.

Nhưng khi thần chú bất ngờ được tung ra, mục tiêu trong tầm mắt lại biến mất như ảo ảnh.

Chuyện quái gì thế này?

Khi gã pháp sư chiến tranh đang bối rối, tín hiệu từ đồng đội của hắn ta vang lên từ xa.

[Phát hiện nghi phạm ở khu vực B-12. Một người đàn ông trẻ với mái tóc cắt ngắn. Hắn ta đang mang theo rất nhiều đồ.]

"Cái quái gì vậy? Thằng đó mới ở trước mặt tao một lúc trước."

Có thể di chuyển từ khu A-54 sang B-12 trong khoảng thời gian ngắn như vậy sao?

Chẳng lẽ đối phương biết dịch chuyển xuyên không gian?

Ngay sau đó, tin tức mới lại truyền đến.

[Mục tiêu đột nhiên biến mất.]

[Hửm? Tín hiệu từ khu C-42. Đã tìm thấy nghi phạm có mái tóc rậm vừa được nhắc đến. Mau đến.....Đợi chút! Mục tiêu lại biến mất rồi!]

"Cái gì?"

Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?

Đột nhiên biến mất, đột nhiên xuất hiện rồi lại biến mất. Các pháp sư chiến tranh cực kỳ bối rối vì những sự việc xảy ra gần như cùng lúc truyền đến qua thiết bị liên lạc.

"Tất cả bình tĩnh! Mục tiêu có vẻ như có thể dịch chuyển xuyên không gian. Tiến hành vây quét trên diện rộng. Nếu liên tục sử dụng phép thuật như thế này, tên đó chắc chắn phải tiêu hao ma lực cực lớn."

Các pháp sư chiến tranh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và đồng loạt di chuyển. Phản ứng của họ khiến ngay cả Gariel đang chạy trốn cũng có thể cảm ứng được.

'Chúa ơi! Đã lâu lắm rồi mình mới có cảm giác bị truy đuổi gắt gao như thế này.'

Gariel không thể không cau mày vì cảm giác đau rát ở cánh tay. Mặc dù đã sử dụng thuốc hồi phục nhưng vết thương vẫn chưa lành hẳn. Đáng lẽ nó không thể càng ngày càng nặng như thế này được mới đúng.

'Mẹ kiếp! Gã đó bỏ thuốc độc vào vũ khí à?'

Gariel cảm thấy rợn tóc gáy. Cái gã tên Nikolai đó hiểm độc thật đấy. Thậm chí còn cẩn thận bôi cả độc vào vũ khí của mấy tên thí nghiệm nữa chứ. Cánh tay của anh ta càng ngày càng mất cảm giác rồi.

Ma thuật thời gian không tiêu tốn nhiều năng lượng để duy trì trong thời gian dài. Một khi ngắt thời gian, Gariel chỉ cần tiếp tục kích hoạt thần chú mới là xong. Như vậy thì anh ta có thể liên tục di chuyển trong dòng thời gian riêng biệt.

Tuy nhiên, có một nhược điểm là chuyện này sẽ không ngừng tiêu hao thể lực của Gariel. Nhất là trong tình huống hiện tại, khi một bên cánh tay của anh ta bị trúng độc, tốc độ tiêu hao thể lực sẽ tăng lên gấp bội, nhanh chóng bào mòn sức lực chẳng còn lại bao nhiêu của Gariel.

Tung tích của Gariel hiện tại đang bị quân địch phát hiện chính là bằng chứng cho việc anh ta đã dần không thể điều khiển chính xác ma pháp của bản thân. Nếu không, anh ta đã có thể trực tiếp sử dụng ma pháp liên hoàn để trở về nơi trú ẩn.

Duy trì ma pháp thời gian đòi hỏi sự cân bằng của tinh thần và thể lực. Đó là lý do Gariel luôn cố gắng giữ bình tĩnh khi thời gian dừng lại. Nhưng trong tình trạng bị trúng độc thì mọi chuyện lại khác.

Sau khi di chuyển được một lúc, hiệu lực của phép thuật lại biến mất. Gariel nghiến răng khi cảm nhận được truy binh phía sau.

"Hướng này!"

Những kẻ truy đuổi dai dẳng này có thể ngay lập tức định vị được tung tích của anh ta mỗi khi phép thuật mất hiệu lực. Trận truy quét này đã kéo dài dai dẳng từ tầng trên cùng xuống tận tầng ba rồi.

Giá như anh ta có thể xuống được tầng dưới.

Ngay lúc Gariel nghĩ vậy, anh ta chợt cảm thấy một làn sóng ma thuật phóng đến từ xa. Gariel nghiến răng niệm thần chú. Nhưng có lẽ vì chất độc đã phát tác nên phép thuật lần này đã không xuất hiện kịp thời. Thời gian dừng lại ngay trước khi phép thuật chạm vào cơ thể Gariel. Mọi thứ chỉ trễ hơn có nửa giây, nhưng tất cả số nguyên liệu mang đi từ Tòa Tháp đã bị đánh bay.

!!!

Gariel nghiến răng quay lưng bỏ chạy, anh ta không có thời gian để nhặt lại mọi thứ. Ưu tiên hàng đầu chính là giữ mạng sống.

Không biết đã chạy bao lâu, thân hình Gariel lảo đảo ngã xuống. Chất độc phát tác khiến đôi chân của anh ta cũng đã bắt đầu trở nên cứng đờ. Khi thời gian dừng lại, những thứ còn lại trên tay Gariel đồng loạt rơi xuống đất.

'Chết tiệt!'

Gariel nhìn xung quanh với đôi mắt mờ đục. Thần trí anh ta đã không còn đủ tỉnh táo để phân biệt nơi này là nơi nào. Hình như là một không gian rộng lớn chứa đầy đủ các loại phế liệu thép.

Truy binh chẳng mấy chốc đã kéo đến, bọn chúng xuất hiện qua các kẽ hở giữa đống đổ nát.

"Con chuột nhắt khốn kiếp này cuối cùng cũng chịu dừng lại."

"Có giỏi thì chạy nữa tao xem nào?"

"Thằng đó chắc chắn cạn kiệt ma lực rồi."

Gariel cắn răng. Một cảm giác bất lực trào lên. Nếu anh ta cố gắng thêm một chút nữa, có lẽ anh ta có thể thoát được đến nơi an toàn.

"Giờ xử thằng này sao đây?"

"Lệnh là giết không cần hỏi."

"Có hơi lãng phí không? Sao không bắt về tra khảo khiến hắn nôn phép thuật chạy trốn kia ra?"

"Trông hắn yếu đuối thế kia, chắc gì đã chịu được hai đòn?"

"Nếu cách đó không hiệu quả, vậy thử giải phẫu não hắn xem?"

Những pháp sư chiến tranh lẩm bẩm những điều khủng khiếp với nhau, không hề quan tâm đến người dưới đất. Sắc mặt của Gariel càng ngày càng tối lại khi nghe được kết cục của mình trong miệng đám người kia.

"Ai đang làm ầm ĩ ở đây thế?"

Quang. Quang.

Một tiếng hét lớn vang lên từ một phía của bãi đất trống, tiếp theo là tiếng bước chân giậm thình thịch. Các pháp sư chiến tranh bối rối nhìn xung quanh, nhất thời không xác định được là âm thanh này phát ra từ chỗ nào.

Dần dần, một đống thép khổng lồ chợt tách ra hai bên.

"Cái gì thế?"

Đám pháp sư chiến tranh mới đầu cứ tưởng các khối thép tự mình di chuyển, nhưng khi nhìn kỹ lại, hóa ra có người đang nhấc bổng chúng lên bằng cả hai tay.

Một người đàn ông to lớn cởi trần đang dùng cả hai tay nâng một đống thép lớn gấp mười lần anh ta. Thân trên đẫm mồ hôi của người đàn ông nổi lên những cơ bắp dữ dội. Và cảnh tượng phi lý tiếp theo chính là người kia đang dùng đống thép khổng lồ để nâng tạ.

"Phù. Phù. Được rồi, hiệp năm đã xong!"

Uỳnh!

Người đàn ông có vẻ hài lòng và ném thứ trên tay xuống sàn. Khối thép rơi xuống đất vỡ vụn, gây ra một trận động đất nhỏ.

Cái quái gì thế này?

Khi các pháp sư chiến tranh hoài nghi liếc mắt nhìn nhau, người đàn ông to lớn trông giống như thổ phỉ trừng mắt nhìn những kẻ đột nhiên xuất hiện và lên tiếng.

"Các người là ai mà dám gây rối trên sân tập của người khác thế hả? Ta ghét nhất là khi tập thể dục mà bị làm phiền đấy."

Các pháp sư chiến tranh trừng mắt giận dữ. Tên trước mặt bọn họ có vẻ là một hiệp sĩ khá mạnh mẽ, nhưng hắn ta hiện tại không mặc áo giáp và cũng không cầm theo vũ khí.

Người đàn ông có vẻ đọc được ánh mắt đe dọa và sự thù địch của đám pháp sư. Anh ta bật cười.

"Thái độ gì đây? Làm phiền người khác xong còn thách thức hả?"

Người đàn ông nói xong rồi siết chặt nắm đấm. Một luồng năng lượng ma thuật màu xanh lam bắt đầu hình thành phía trên nắm đấm của anh ta.

Cái quái gì thế? Kẻ này là pháp sư à?

Các pháp sư chiến tranh nhận ra có điều gì đó kỳ lạ. Đột nhiên, một pháp sư trong đám người chợt nhớ ra gì đó. Gã trợn mắt và hét lên.

"Không thể nào! Sao tên đó lại ở đây được?"

Cảm thấy có điều nguy hiểm, các pháp sư chiến tranh vội vàng định xin lỗi nhưng người đàn ông to lớn kia lại lên tiếng trước.

"Muộn rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro