[Truyện Tranh]TRỌNG SINH ĐỂ NGỦ VỚI ẢNH ĐẾ ( Từ chap 63)
Tác giả : Hani một màu"Muốn được tái sinh thêm một lần nữa để có thể thực hiện ước nguyện của cô ấy." "Vậy ước nguyện của cô ấy là gì?". "Giấc mơ chiến thắng"…
Tác giả : Hani một màu"Muốn được tái sinh thêm một lần nữa để có thể thực hiện ước nguyện của cô ấy." "Vậy ước nguyện của cô ấy là gì?". "Giấc mơ chiến thắng"…
Thể loại: Đam mỹ - Xuyên không - Cổ đại - Trạch đấu - Cung đình - 1×1- HE.Nguồn: Xà ViệnEditor: VệnWeb: tomsalus.wordpress.com…
Tác giả: Tiểu Mật ĐàoNguồn: Reine Dunkein(Koanchay)Edit: DiTiTeam: Đậu XanhDes bìa: LumièreThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Ngọt sủng , Hào môn thế gia , Vườn trường , Nhẹ nhàng , Đô thị tình duyên , Cận thủy lâu đài , Ấm áp , Duyên trời tác hợp , Trâu già gặm cỏ non , 1v1 , Nữ chủ[VĂN ÁN]Ngôn Hi là người mắc chứng bệnh tự kỷ, bề ngoài cô luôn cố tỏ ra thân thiện, tốt bụng nhưng thật ra sâu bên trong nội tâm cô rất cô đơn, nhạy cảm, sợ hãi khi làm quen cùng người khác, cho đến một ngày cô gặp một con "chó" sói đói bụng đang đi săn.Con "chó" sói luôn nhìn chằm chằm cô bằng đôi mắt sáng rực, làm cho cô không có chỗ dung thân, ngay cả lúc nói chuyện luôn thẳng thắn làm người ta sợ hãi."Nữ thần tỷ tỷ, cô lớn lên thật xinh đẹp"."Cô giáo Ngôn, cô đừng cùng anh ta nói chuyện, chỉ cùng em thôi được không?"."Hi Hi, cô thật mềm, về sau cô.... Mặt trên cùng phía dưới, đều chỉ vì một mình em mà mở ra được không?"."Cô là của em, chỉ là của một mình em".CP:Cô giáo xinh đẹp mắc bệnh tự kỉ vs sói con phúc hắc có tính chiếm hữu cao.🌱Truyện chỉ đăng duy nhất tại tài khoản wattpad: dauxanhxinhxeo.🌱Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả vui lòng không reup…
Thể loại:Xuyên không, hài hước, 1x1Nhân vật: Tứ cầm thú: Phong Chi Lâu, Hoa Chi Phá, Tuyết Chi Lạc, Nguyệt Chi Loạn. Tứ hoa khôi: Vị Triều, Niệm Khanh, Du Lăng, Ly TuyệtTrạng thái: Hoàn, 125 chương + 5 phiên ngoạiEditor: gru2110Văn án: Nhìn tên là biết*Truyện được đăng tải miễn phí trên Bách Gia Trang http://www.bachgiatrang.com/…
Tên tiếng Trung: 身受假死之后Tác giả: Hàm Ngư Đại Tây QuaEditor: Bánh cá nhỏTình trạng bản gốc: đã hoàn thànhTình trạng edit: đã hoàn thành(1/1/2022 - 1/8/2022)✨Số chương: 193 chương + 1 phiên ngoại(chính văn: 113 chương + 80 phiên ngoại chính văn/ 1 phiên ngoại thế giới song song)Đây là bản edit phi lợi nhuận và chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi đây. Truyện chỉ được đăng tải ở wattpad Bánh cá nhỏ, các bạn thương tui thì vui lòng không đọc ở chỗ khác và đọc ở nhà chính chủ edit nha. Cảm ơn rất nhiều!💋…
*Mình bắt đầu edit từ chương 150*Thi thể bé trai mặc y phục đỏ, thi thể nam giới dưới đáy giếng sâu, phần vụn tử thi nơi đồng không mông quạnh ... Tăng Dĩ Nhu suốt ngày tiếp xúc với đủ hình đủ dạng thi thể đầy ghê rợn, vì lẽ đó cô hãnh diện trở thành một thành viên hội FA*.* Từ gốc '单身狗一枚 - Chú chó duy nhất: thường ám chỉ những người không có người yêu hoặc chưa kết hôn.Tâm thần phân liệt, sát thủ biến thái, tâm lý vặn vẹo ... Quanh năm suốt tháng Khúc Mịch say mê nghiên cứu đủ mọi loại hành vi, suy nghĩ lệch lạc; chính vì thế anh không những là 'Team FA' mà còn sắp trở thành thành viên lạc loài nhất trong hội FA.Nữ Pháp Y đụng độ chuyên gia Tâm lý tội phạm ...Tăng Dĩ Nhu: Khúc Mịch là 'Thi thể' hoàn mỹ nhất mà cô từng gặp, bụng sáu múi hoàn hảo. Đối mặt với phần vụn thi thể mà vẫn có thể ung dung ăn miếng thịt gà, bình tĩnh, lạnh lùng ... Tuyệt đối không phải là người bình thường.Khúc Mịch: Tăng Dĩ Nhu là một người phụ nữ biến thái mà xinh đẹp nhất mà anh từng gặp. Trông thấy thi thể hai mắt sáng rỡ, cầm dao giải phẫu tao nhã như đang thưởng thức món Âu, cô ấy đang hưởng thụ chiêm ngắm các tử thi bị lăng trì, thối rữa. Tuyệt đối không bình thường!Hai người mắc bệnh, một câu chuyện tình yêu, vô số các vụ án bí ẩn, kinh hãi và hồi hộp.Đoán được mở đầu nhưng không thể nào đoán được kết thúc!Nào mau mau đến coi ... Vừa coi vừa đoán ... thử xem ai là người có tài suy luận cao hơn.Editor: Queenie_sk (chương 1-149); mainamkh (chương 150-162)Nguồn link: https://m.facebook.com/quynhdaoqueeniesk/photos/?tab=album&a…
Đọc rồi biết…