Chap 3

  "Thật không, Sacchan? Cháu chuyển đến đây?" Đôi mắt của Koyuki tỏa sáng lấp lánh.

  "Vâng, nhưng chúng cháu không ở cùng một phòng. Ý cháu là, điều đó sẽ quá nhanh đối với chúng cháu, phải không Zenzou?" Ayame nói và ôm cánh tay trái của Zenzou ra vẻ như bạn gái anh. Mặc dù cô bảo anh phải chuẩn bị một câu chuyện để nói với mẹ, nhưng xem chừng anh không cần lo lắng gì. Cô đã có bao nhiêu năm kinh nghiệm diễn xuất và tự bịa chuyện rồi cơ mà.

  "Aww hai con thật dễ thương." Koyuki nói trong khi đưa tay nhéo má Zenzou. "Cô luôn muốn ai đó giúp cô chăm sóc Zen-chan, cháu biết đấy. Thằng nhóc này luôn ở một mình, đọc Jump như một đứa trẻ và với bệnh trĩ ..."

  "Cô yên tâm. Cháu hiểu rồi." Ayame ngắt lời Koyuki bởi cô không muốn nghe bất cứ điều gì về bệnh trĩ của Zenzou.

  Sau khi Koyuki rời khỏi phòng, Ayame ngay lập tức buông tay Zenzou.

  "Tôi có cảm giác rằng toàn bộ chuyện chúng ta ở-cùng-nhau-trong-một-nhà kia không phải là về Murakami, mà là về việc đảm bảo với bà ấy rằng anh đang có bạn gái. Anh thường ghét hợp tác với người khác, không phải sao?"

  "Sát thương ghê." Zenzou vò mái tóc bù xù. "Tôi xin lỗi vì đã bắt cô giả làm bạn gái của tôi. Nhưng mẹ tôi luôn lo lắng cho tôi, và tôi không muốn bà phiền lòng thế. Mẹ đã dành cả đời để làm như vậy."

  Ayame quay đầu quan sát Koyuki trong bếp. Cô không biết rằng Zenzou cũng có mặt tinh tế này.

  "Điều đó không quan trọng, miễn là anh giữ kín chuyện này và đừng để nó tới tai Gin-san."

  "Làm như hắn ta sẽ quan tâm đến nó." Zenzou nói với một nụ cười mỉa mai.

  "Anh nói gì?" Ayame quay lại nhìn Zenzou với đôi mắt rực lửa. Đôi khi cô cũng thực sự đáng sợ.

  "Không, không có gì. Quên chuyện đó đi."

  Giữa Ayame và Zenzou đã quyết định cô sẽ ngủ trong phòng khách và anh vẫn đóng chiếm phòng của mình, nhưng Koyuki thấy rằng việc để Ayame ngủ trong phòng khách là bất lịch sự, vì vậy bà bắt họ đổi chỗ cho nhau.

  "Tốt thôi, cô có thể ngủ trong phòng của tôi. Nhưng phải chắc chắn rằng các tạp chí Jump của tôi được đặt ngay ngắn. Tôi đã xếp theo số thứ tự nên cô không được phép để lẫn lộn chúng."

  "Ai thèm ưa cái bộ truyện tranh shounen ngu ngốc đấy?" Ayame nói và đi thẳng vào phòng Zenzou.

*****

  Đó là một buổi sáng thứ Hai như thường lệ, tất cả học sinh trong học viện ninja đều nằm dài trên bàn, mắt nhắm hờ hoặc một số nhắm hẳn, cạn hết năng lượng vì không muốn nghĩ đến một tuần sắp tới. Người thầy vui tính, cha của Zenzou, bước vào lớp với cú lộn nhào chớp nhoáng và một điều bất ngờ: một học sinh mới.
"Các con ơi, dậy đi! Đầu tuần rồi. Hãy vui lên và tràn đầy năng lượng sống!"

  Ai có thể mang lại năng lượng cho cuộc sống vào một buổi sáng thứ Hai cơ chứ? - Zenzou chỉ muốn nói ra suy nghĩ ấy.

  "Hôm nay, chúng ta có một học sinh mới gia nhập, Sarutobi Ayame-chan. Chúng ta hãy chào đón trò ấy với nguồn năng lượng tuyệt vời nhất của chúng ta!"

  "Xin chào, mình là Sarutobi Ayame, nhưng hãy cứ gọi mình là Sacchan. Rất vui được gặp tất cả các bạn." Ayame giới thiệu bản thân với lớp.

  Cả lớp ngay lập tức phát quang sau khi nhìn thấy cô gái xinh xắn với cặp kính đỏ. Các cậu con trai bắt đầu thảo luận về việc cô ấy trông dễ thương như thế nào khi đeo kính, còn các cô gái thì bàn tán về việc khuôn mặt cô ấy vô cảm như một con búp bê.

  "Sacchan, đúng không? Chỗ ngồi của con ở ngay cuối lớp, đằng kia. Zenzou, giúp bạn ấy được không?" Cha của Zenzou chỉ vào một chiếc bàn trống bên cạnh.

  “Được rồi…” Zenzou đáp lại với giọng ngái ngủ khó chịu. Rõ ràng là cậu không hề có ý định giúp đỡ Ayame.

  Ayame đang đi bộ trở về nhà thì bị một nhóm nữ sinh mà cô nhận là bạn cùng lớp chặn lại.

  "Sacchan, hả? Bạn nghĩ cái tên đó dễ thương?" Một cô gái bước đến trước mặt Ayame và túm tóc cô.

  "Làm cái gì vậy?" Ayame đưa tay lên ôm.

  "Tên của bạn là Sarutobi, vậy bạn hẳn nên được gọi là Saru-chan? Ồ, tôi hiểu rồi. Bạn không muốn bị gọi là khỉ, phải không?" Cô ta kéo tóc Ayame mạnh hơn.

  "Cô là ai vậy? Tại sao cô lại làm điều này với tôi?"

  "Chúng tôi là những người bạn tốt của bạn, những người nhận thấy khuôn mặt của bạn thật vô cảm và muốn thêm chút cảm xúc vào đó." Cô gái lấy ra một thanh kunai và áp nó vào má Ayame.

  "Ồ, tôi hiểu rồi. Các cô ghen tị với tôi vì tôi được nhiều người yêu thích hơn các cô." Ayame nói với một khuôn mặt nghiêm nghị.

  "Câm miệng!" Một cô gái khác tát Ayame thật mạnh. "Cô nên thấy lo sợ khi nói chuyện với chúng tôi như vậy. Nếu cô biết vị trí của mình…"

  "Này, các trò đang làm gì vậy?" Ayame nghe thấy giọng nói khàn khàn của cha Zenzou.

  Những kẻ bắt nạt ngay lập tức chạy sau khi nghe thấy giọng nói của sensei và bỏ lại Ayame.

  Ayame bình tĩnh đứng dậy chỉnh lại mái tóc rối bù của mình, coi như không có chuyện gì xảy ra.

  "Này Sacchan, con không sao chứ? Chúng bắt nạt con à?" Cha của Zenzou hỏi với vẻ lo lắng.

  "Con không sao. Họ cố gây khó dễ con nhưng thầy đã đến và ngăn họ lại." Ayame trả lời với một giọng điệu không hề biến động.

  "Zenzou, tại sao con không giúp bạn? Con như vậy mà tự gọi mình là một người đàn ông sao?" Cha của Zenzou hét lên, bấy giờ Ayame mới nhận ra Zenzou đang nằm trên một cây gần đó và đọc truyện tranh của mình. Cậu đã ở đây suốt lúc ấy nhưng không can thiệp vào chút nào.

  "Chương này rất thú vị, tôi không thể ngừng đọc nó." Zenzou vẫn luôn dán mắt vào cuốn manga khi cậu trả lời cha mình.

  "Xuống đây, đồ ngốc kia." Cha của Zenzou liền phi một thanh kunai khiến Zenzou đành tạm rời cuốn truyện tranh. Nhưng cậu lại không chịu xuống. Thay vào đó, cậu ném một thanh kunai khác về phía cha mình và bỏ chạy.

  "Zenzou, cha đã nói xuống đây." Cha của Zenzou đuổi theo đứa con trai bướng bỉnh của mình. Ayame, một mực bình thản, nhặt sách và trở về nhà.

  "Và người có điểm cao nhất cho bài ném kunai hôm nay là Sarutobi Ayame với 987/1000. Hãy cho bạn ấy một tay nào mọi người!" Cô giáo môn ném kunai tuyên bố và cả lớp vỗ tay vang dội. Thậm chí, có người còn thốt lên kinh ngạc vì số điểm ấn tượng của cô.

  "Sacchan, mặc dù với thị lực không quá hoàn hảo, vẫn có thể đánh bại tất cả các bạn trong trò ném kunai. Các bạn phải tập luyện chăm chỉ hơn về điều này." Cô giáo nói tiếp.

  Ngay cả Zenzou cũng phải sửng sốt trước điểm số này. Cậu thường là một trong những người đứng đầu về ném kunai, và cô cmn đã đánh bại kỷ lục của cậu sml.

  "Và người có kỹ năng chiến đấu tay đôi tốt nhất trong lớp hôm nay là Zenzou với số điểm 9,8 / 10. Đó là những gì các giáo viên khác đánh giá trò ấy. Cá nhân tôi sẽ cho trò ấy điểm 5." Cha của Zenzou đã công bố điểm số mà không quên kèm theo một vài nhận xét vui nhộn.

  "Lão già, tôi khá chắc là tôi hơn kèo ông khi ông bằng tuổi tôi. Đừng ghen tị!" Zenzou ngạo mạn trêu lại cha mình.

  "Chờ cho đến khi buổi học này kết thúc và trò sẽ biết tay tôi, con trai. Và học sinh giỏi thứ hai là Sarutobi Ayame với số điểm 9/10. Làm tốt lắm, Sacchan!"

  Cậu ta, một lần nữa? Zenzou quay đầu lại để nhìn Ayame thật kỹ. Không phải cậu ta là người bị bắt nạt hôm trước sao? Cậu ta đã có thể đánh bại những kẻ bắt nạt đó trong nháy mắt với số điểm ấn tượng như vậy.

  Những cô gái định gây hấn với Ayame ngày trước đều rất sốc vì họ đều cho rằng Ayame yếu đuối và dễ bắt nạt. Họ nhìn Ayame và nói chuyện với nhau với vẻ mặt lo lắng.

  "Mày gian lận trong lớp phải không?" Những cô gái bắt nạt nói khi họ tiếp tục dậm vào đầu Ayame.

  "Tôi không gian lận. Nếu tôi làm vậy, sensei sẽ phát hiện ra." Ayame chỉ dùng hai tay để che đầu nhưng không có ý định chống trả.

  "Mày nghĩ bọn tao là những kẻ ngốc? Không đời nào một người thậm chí không thể nhìn thấy như mày có thể ném một thanh kunai."

  "Đúng vậy, các người chắc chắn là đồ ngốc. Tôi chỉ bị cận thị chứ không phải mù. Tôi đeo kính vẫn có thể nhìn rõ." Ayame không quên sỉ nhục những kẻ bắt nạt cô không chút sợ hãi.

  "Con này, mày dám?" Các cô gái bắt nạt tiếp tục dẫm lên Ayame một cách tàn nhẫn.

  Đột nhiên, Ayame nghe thấy âm thanh của hàng loạt kunai xé gió lao tới ghim vào mặt đất.

  "Các ngươi thật ồn ào, biết không?"Giọng nam, nhưng chắc chắn không phải của sensei. Giọng nói này thanh hơn nhiều.

  "Ngươi là cái quái gì?" Một trong hai cô gái đang ở tư thế sẵn sàng chiến đấu.

  "Này, đó là Hattori Zenzou, bạn biết đấy. Cậu ta là con trai của sensei." Một cô gái khác thì thầm với người bạn trơ trẽn của mình. Sau khi nghe đến tên cậu, cô ta lập tức lùi lại và thận trọng hơn.

  "Cậu ta là rắc rối lớn. Đừng dính líu đến cậu ta. Đi thôi." Cô gái kéo tay bạn của mình đi.

  Sau khi các cô gái rời khỏi, Ayame nhìn lên và thấy Zenzou, với vị trí và tư thế chính xác như lần trước, nằm trên cây, đọc manga. Lần đó cậu không can thiệp nhưng có lẽ cha cậu đã dạy cho cậu một bài học.

  "Này, Zenzou ..."

  "Không cần phải nói lời cảm ơn. Tôi không làm điều đấy cho cậu. Họ ồn ào đến mức tôi không thể tập trung đọc manga của mình." Zenzou nói, tiếp tục lật cuốn truyện tranh.

  "Thực ra, tôi biết. Tôi sẽ không nói lời cảm ơn." Vừa dứt lời, Ayame bất ngờ bắn một thanh kunai về phía Zenzou, xuyên thẳng vào cuốn truyện tranh của cậu.

  "Này! Cái quái gì thế?" Zenzou tức giận ngồi dậy. "Cậu làm vậy để làm gì?"

  "Lần sau, trước khi bắn kunai, hãy rời mắt khỏi cuốn sách ngu ngốc kia và nhìn vào nơi cậu đang ném. Chân tôi đã bị trúng kunai." Ayame càu nhàu và chỉ tay về phía vết xước trên đùi.

  "Trong mọi trường hợp, tôi đã cứu cậu, phải không? Đây là cách cậu đối xử với vị cứu tinh của mình?"

  "Cậu vừa rồi không phải nói đâu làm cho tôi sao?" Ayame lúc này trông rất bướng bỉnh, không giống như vẻ phục tùng chỉ một phút trước đó, như thể cô đã thay đổi hoàn toàn tính cách của mình.

  "Cậu thực sự là một người thú vị." Zenzou nói với một nụ cười ranh mãnh. "Điểm số ấn tượng trong lớp, kỹ thuật ném kunai đỉnh cao, kỹ năng chiến đấu tay đôi tuyệt vời, cậu có thể hạ ngục những cô gái kia. Tuy nhiên, cậu đã chọn không làm điều này. Cậu để họ đánh cậu một cách vô lý. Sau đó, với người đã cứu cậu, cậu lại tức giận chỉ vì cậu ta vô tình bắn một thanh kunai vào đùi cậu. "

  "Tôi không muốn lãng phí thời gian của mình để chiến đấu với những con người vô dụng ấy. Nếu tôi sơ ý làm tổn thương chúng, nó sẽ chỉ mang lại nhiều rắc rối cho tôi. Nhưng với cậu, tôi biết sẽ không đơn giản chỉ là một thanh kunai, để có thể khiến cậu bị thương."

  "Hừm, vậy là cậu coi những cô gái đó không xứng đáng để động tay và coi tôi là đối thủ của cậu. Chà, cậu có thái độ khá kiêu ngạo đối với một cô gái. Tôi xin lỗi khi phải nói điều này, nhưng cậu chắc chắn ở dưới trình của tôi."

  Ayame bị chọc giận và chuyển sang tư thế chiến đấu. "Cậu muốn thử?"

  Zenzou nhảy xuống khỏi cây và cảm thấy máu mình bắt đầu sôi lên vì phấn khích.

  "Một anh chàng đọc manga shounen cả ngày và không nỗ lực rèn luyện thì không bao giờ có thể thắng tôi." Ayame giữ kunai giữa các ngón tay và phóng chúng về phía Zenzou.

  "Và cậu nghĩ một cô gái không thể phân biệt người và cây mà không có kính thì bằng được tôi sao?" Zenzou nhanh nhẹn tránh kunai.

  Sau đó, cậu đột nhiên biến mất ngay trước mắt Ayame. Ayame bị sốc với tốc độ di chuyển kia và trước khi cô có thể phản ứng với nó, Zenzou đã xuất hiện sau lưng cô. Từ phía sau, cậu tháo kính của Ayame, và ly khai tránh khả năng cô đáp trả rồi đứng trước mặt cô vào giây tiếp theo.

  Cậu ta nhanh quá! - Ayame từng nghe mọi người khen ngợi tốc độ của Zenzou và dự đoán rằng cậu sẽ vượt qua cha mình chỉ trong vài năm nữa, nhưng đến lúc này cô mới thực sự biết cậu có thể nhanh như thế nào.

  "Nếu không có kính, cậu chỉ là một ninja vô dụng. Trận đấu này, tôi thắng." Zenzou đặt kính của Ayame xuống đất và rời đi.

  "Có một việc cậu nên biết." Ayame nói, một thanh kunai xuất hiện trên tay cô. "Cậu không cần phải nhìn rõ để ném kunai."

  Đòn tấn công bất ngờ khiến Zenzou mất cảnh giác và khi cậu còn chưa kịp phản ứng, thanh kunai đã đâm thẳng vào ass cậu, ngay tại ***.

  "AAAAAAH!" Zenzou hét lên và chạy vòng quanh. "Lấy nó ra, lấy nó ra!"

  "Cho nên, hiện tại tôi thắng cậu rồi?" Ayame đứng chống tay lên hông với vẻ mặt hài lòng trước khi cầm kính và quay người sải bước.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro