EP1: Ngày đầu chuyển trường
Sáng đầu tuần, trời trong xanh như vừa được ai đó gột rửa. Ánh nắng xuyên qua những tán lá, rải xuống sân trường từng đốm vàng dịu nhẹ.
Nguyệt Hạ đứng trước cổng trường Trung học số 3, tay khẽ siết quai balô, mắt nhìn dòng học sinh đang lướt qua mình. Đồng phục trắng – xanh giống nhau, tiếng cười nói ríu rít giống nhau. Còn cô, lặng lẽ, xa lạ như một đám mây nhỏ trôi lạc.
Nguyệt Hạ là học sinh chuyển trường, hôm nay là buổi đầu tiên ở môi trường mới. Tính cách trầm lặng, ít nói, cô thường chọn cách lắng nghe thế giới hơn là bước vào giữa nó. Nhưng chính điều đó khiến ngày đầu tiên càng trở nên bỡ ngỡ hơn bao giờ hết.
Vừa bước chân vào cổng, cô đã lập tức thấy hoang mang. Tòa nhà cao tầng, bảng hướng dẫn dán trên tường thì mờ và rối. “Văn phòng giáo viên” ở đâu? Cô giáo chủ nhiệm đã nhắn trước rằng đến văn phòng nhận sách và đồng phục, nhưng...
Nguyệt Hạ dừng lại ở hành lang tầng hai. Mắt lơ đãng tìm kiếm một ai đó trông có vẻ… không quá bận rộn. Và rồi, cô nhìn thấy một nam sinh đang đứng gần lan can, tay nghịch điện thoại, chân hơi gác vào tường – vẻ mặt không có vẻ gì là vội vàng.
Cô lấy hết can đảm tiến lại gần.
“Bạn gì ơi… cho mình hỏi đường đến văn phòng giáo viên được không?”
Nam sinh ngẩng lên. Dưới hàng mi rậm là đôi mắt sáng và sống mũi cao. Cậu hơi nhướn mày như ngạc nhiên vì giọng nói nhỏ nhẹ ấy, rồi khẽ gật đầu.
“Đi thẳng hành lang này, rẽ trái là tới.” Cậu nói xong, dừng một nhịp rồi nhìn cô kỹ hơn. “Cậu là học sinh mới à?”
“Ừm… mình là Nguyệt Hạ. Mình mới chuyển đến hôm nay.”
“Thiên Minh. Mình học lớp 12A1.” – Cậu đưa tay ra, nở nụ cười thân thiện.
Hạ bắt tay nhẹ, hơi gật đầu. “Mình cũng học lớp đó.”
Thiên Minh khẽ cười. “Vậy tiện quá. Mình đưa cậu đến văn phòng luôn.”
Hành lang vắng dần khi chuông báo giờ học sắp điểm. Nguyệt Hạ nhận được một chồng sách khá dày từ cô trợ giảng. Thiên Minh giúp cô cầm gần một nửa, tay kia vẫn đút túi áo, bước đi nhàn nhã bên cạnh.
“Cậu quen hết chương trình cũ chưa?” – Minh hỏi.
“Chưa lắm. Trường trước mình học thiên về ban tự nhiên, nhưng hơi yếu môn hóa một chút.”
“Vậy có vẻ lớp mình sẽ vui đấy. Trần Dịch là người giỏi môn tự nhiên nhất khối. Cậu có thể hỏi bạn ấy nếu cần.”
Nguyệt Hạ không đáp, chỉ khẽ gật đầu. Trong đầu cô thoáng qua một cái tên lạ – Trần Dịch.
Vào đến lớp, Thiên Minh đẩy cửa, nhẹ giọng gọi: “Cô ơi, bạn mới tới rồi ạ.”
Lớp học quay lại nhìn. Nguyệt Hạ đứng ở cửa, tim đập nhanh hơn một nhịp.
Cô giáo chủ nhiệm – một người phụ nữ ngoài ba mươi, đeo kính và có vẻ nghiêm khắc nhưng dịu dàng – bước tới, vỗ vai cô:
“Em là Nguyệt Hạ đúng không? Mọi người, đây là bạn mới chuyển đến từ trường Trung học số 1.”
Lớp ồn ào hẳn lên. Có tiếng “xinh ghê ha”, có tiếng hỏi nhỏ “trường số 1 à?”, cũng có ánh mắt tò mò.
Cô giáo mỉm cười, chỉ vào một bàn trống gần cuối lớp.
“Em ngồi ở đó nhé. Bên trái là Trần Dịch, phía sau là Thiên Minh với Giang Thần – hai bạn hơi… ồn, nhưng tốt bụng.”
Nguyệt Hạ bước về phía chỗ ngồi. Khi lướt ngang qua bàn cuối, Thiên Minh khẽ nháy mắt trêu: “Chào hàng xóm mới!”
Bên cạnh cậu, một nam sinh khác – tóc mái dài che nửa mắt, dáng ngồi cực kỳ lười biếng – lên tiếng:
“Chắc bạn mới sắp thành người chịu trận cho mấy lời chọc ghẹo của Minh rồi.”
“Giang Thần, cậu đừng hù bạn chứ.” – Trần Dịch nói khẽ, mắt vẫn nhìn về phía bảng.
Nguyệt Hạ ngồi xuống, cảm nhận rõ nhịp tim vẫn chưa ổn định. Cô lặng lẽ nhìn sang bên cạnh – Trần Dịch ngồi nghiêm túc, ánh mắt trầm ổn như một mặt hồ mùa thu.
Chưa kịp nghĩ thêm, Giang Thần phía sau lại nghiêng đầu: “Nguyệt Hạ nhỉ? Tên cậu nghe như thơ ấy.”
Thiên Minh góp lời: “Ừ, thơ thật.”
Cô đỏ mặt, không biết đáp sao, chỉ cúi đầu cười trừ.
Một ngày đầu tiên ở trường mới, hóa ra… không quá đáng sợ như cô nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro