Chương 19: Một Đời Giấu Trong Tim
Edit: yaoyaohuongveban
"Có những cuộc đời được sống bằng giờ giấc, còn có những người... đang sống bằng cách trốn chạy từng ngày."
[...]
Đầu tháng tám cô trở về Tạ Gia, sau khi chạy đua với tử thần ở bệnh viện một tháng trời.
Không phải vì mệt, cũng không vì nhớ. Mà vì mẹ Tạ gọi đến viện cớ cô đã làm việc vất vả, bắt cô về nghỉ ngơi một tháng. Trước giờ chỉ cần là mẹ Tạ và ba Tạ yêu cầu, cô đều nỗ lực đáp ứng, lần này cũng không ngoại lệ.
Buổi sáng đi siêu thị cùng mẹ, buổi chiều phụ bà tỉa cây, tưới hoa, nấu bữa cơm đơn giản. Lâu lâu sẽ cùng nhau xem lại album ảnh cũ, bà kể chuyện về Tạ Trầm Dạ lúc còn nhỏ, còn cô mỉm cười lắng nghe, không chen lời.
Một tháng ấy trôi qua dịu dàng như một giấc mộng ban trưa. Nắng rọi qua cửa sổ mờ, chiếu lên cánh hoa đung đưa trong gió. Không có giông tố, cũng không còn lệ.
Chỉ là lòng cô, vẫn biết rõ —
Mỗi ngày trôi qua, lại gần thêm một bước với điều gì đó đang đến gần mà không thể quay đầu.
Nhưng mộng thì vẫn là mộng — khi mở mắt ra, thực tại luôn đứng đó chờ cô, với sự tĩnh lặng đáng sợ của nó.
[còn tiếp...]
Đọc tiếp ở Wordpress: yaoyaohuongveban.wordpress.com/gio-se-nhe-nhang-voi-em
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro