chương 3 - giữa ồn ào và lặng im.

Những ngày đầu nhập học trôi qua nhanh chóng. Lớp 10A3 dần quen với nhịp sống mới, tiếng cười nói rộn rã mỗi giờ ra chơi, từng nhóm bạn nhỏ cũng bắt đầu hình thành. Thế nhưng, giữa không khí náo nhiệt ấy, vẫn có một góc lặng im, nơi Thế Anh thường ngồi, với quyển sổ và chiếc bút không bao giờ rời khỏi tay.

Thế Anh học rất giỏi. Chỉ sau vài buổi kiểm tra đầu tiên, cậu đã khiến cả lớp ngạc nhiên: Toán đạt điểm tuyệt đối, Văn sắc sảo, Ngoại ngữ cũng chẳng hề kém cạnh. Nhưng thay vì trở thành tâm điểm, Thế Anh lại lùi sâu hơn vào khoảng cách vô hình. Cậu ít nói, hiếm khi chủ động bắt chuyện, nụ cười chỉ thoáng hiện khi đọc được một đoạn văn mình yêu thích.

Trong mắt nhiều người, Thế Anh là cậu bạn giỏi giang nhưng lạnh lùng. Với riêng cậu, lớp học đông đúc này chẳng khác gì một thế giới ồn ào ngoài ô cửa kính. Cậu chỉ lặng lẽ quan sát, viết, và để những con chữ làm bạn đồng hành.

Trái ngược, Quốc Bảo luôn nổi bật. Cậu hòa nhập dễ dàng, nhanh nhẹn phát biểu trong lớp, đôi lúc pha trò khiến cả nhóm bật cười. Giờ ra chơi, Bảo là trung tâm của những câu chuyện rôm rả, giọng nói lanh lảnh khiến không khí như sáng lên. Chỉ cần một câu nói, bầu không khí vốn bình thường đã trở nên ấm áp hơn.

Chiều hôm ấy, nắng cuối ngày rải xuống sân trường một màu vàng nhạt, gió thu khẽ đưa theo mùi hương hoa sữa lẫn tiếng ve rơi rớt cuối mùa. Trong lớp, không khí trở nên rộn ràng khi cả 10A3 được phân công làm việc nhóm. Thế Anh vốn định ngồi lại một góc quen thuộc để viết bài, như mọi khi, thì bất ngờ bị gọi tên chung nhóm với Quốc Bảo. Cậu thoáng cau mày, ngập ngừng trong giây lát, đôi mắt thoáng lướt qua bảng danh sách rồi dừng lại đầy miễn cưỡng.

"Này, cậu ngồi đây nhé." Quốc Bảo cười, tay thoải mái kéo ghế ra bên cạnh như thể đó là điều hiển nhiên.

Thế Anh khẽ gật đầu, ánh mắt lẩn tránh, bàn tay siết nhẹ chiếc bút như tìm một chỗ dựa. Nhưng giữa sự náo nhiệt của nhóm, giọng nói của Quốc Bảo vang lên rõ ràng, tự nhiên, chẳng cần gắng gượng mà vẫn ấm áp, như một sợi dây vô hình khẽ lôi cậu ra khỏi vùng yên tĩnh quen thuộc.

Có lẽ, chính khoảnh khắc ấy là điểm khởi đầu. Giữa lớp học ồn ào, khoảng cách tưởng chừng xa vời dần được rút ngắn, để lại trong không gian một nhịp thở lặng lẽ, như vệt sáng mờ khẽ len qua ô cửa sổ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #lgbt