Chương 27__28

Chương 27: ta cầu xin ngài, ta có thể giúp ngài……
“Báo cáo!”
Eisen Shelley nhìn thoáng qua Dick, Tường Vi Chi Chương, sau đó giơ tay ra hiệu cho binh lính.
Binh lính lập tức bẩm báo, “Thiếu tá, một trong những chiến hạm chúng ta phái ra truy đuổi khoang thoát hiểm sau khi gửi cho chúng ta một tín hiệu cầu cứu khẩn cấp, đã mất tích.”
“Là như thế nào?” Eisen cau mày, cả người toát ra sát khí chỉ thuộc về quân nhân.
Binh lính cũng phải lùi về sau vài bước theo bản năng vì khí thế của Eisen. Chỉ là hắn ta cũng không biết phải giải thích như thế nào, chính là như vậy, đột nhiên mất liên lạc. Cho dù bọn họ có dùng thiết bị liên lạc nào thì chiến hạm kia vẫn không gửi lại bất kỳ phản hồi nào cho bọn họ.
Sau khi biết binh lính không thể cho mình một lời giải thích hợp lý, Eisen lập tức đứng dậy, “Đưa Ngũ tới gặp ta, ta phải biết vì sao chiến hạm đó lại mất liên lạc!”
“Rõ, thượng giáo!”
Sau khi binh lính nghe lệnh rời đi, Dick đã không thể kiềm nén sự tức giận của mình được nữa.
Bụp!
Dick tức giận đập mạnh xuống bàn, đồng thời cảnh cáo nói: “Eisen, ta không kêu ngươi đi tìm chiến hạm gì đó. Ta đã nói, một người bạn tốt của ta bị bắt lên Đột Thứ, bây giờ hắn đang mất tích! Việc cấp bách là ngươi phải tìm được hắn trước tiên!”
Dick không dám nghi ngờ, cũng không dám nghi ngờ, có phải Phương Thanh đã chôn vùi trong vụ nổ hay không. Nhưng sau vụ nổ mạnh, những tàn tích còn sót lại của phi thuyền Đột Thứ đều được thu về để làm bằng chứng.
Trong những tàn tích đó, không hề có xác chết Trùng tộc nào xa lạ.
Điều này chứng tỏ Phương Thanh có khả năng vẫn còn sống.
Chắc hẳn hắn đã leo vào khoang thoát hiểm, không biết bây giờ đang trôi dạt đến nơi nào.
Điều quan trọng nhất lúc này chính là tìm được Phương Thanh, chứ không phải là đi tìm chiến hạm chết tiệt kia không biết vì sao lại biến mất!
Lúc này Dick lo lắng hơn bất kỳ ai, bởi vì hắn biết rõ, kỳ lột xác của Phương Thanh sắp tới. Mà kỳ lột xác là lúc trùng cái yếu ớt nhất. Lúc này hắn cần phải ở bên cạnh Phương Thanh, hơn nữa, bởi vì kỳ lột xác mà trùng cái sẽ sinh ra dục vọng thể xác rất mạnh mẽ.
Lúc này là thời điểm thích hợp nhất để trùng đực công lược và có được trùng cái.
Nếu hắn có thẻ thành công kết hợp với Phương Thanh, đồng thời là trùng đực đầu tiên tìm thấy trùng cái của Trùng tộc lưu lạc bên ngoài, hắn có thể thuận lợi xin hẹn hò với Phương Thanh, cũng có thể xin đăng ký kết hôn trong thời gian ngắn nhất!
Đây là tâm tư của hắn, vì vậy Dick không muốn nói cho Eisen rằng hắn đang tìm một trùng cái, mà chỉ nói với hắn ta rằng mình đang tìm bạn.
Sự tức giận của Dick khiến Eisen dừng chân, sau đó hắn hơi xoay người lại, trực tiếp rút ra khẩu súng laser từ thắt lưng.
“Ngươi muốn làm gì!?” Dick bị động tác của Eisen làm giật mình, đồng thời càng thêm tức giận.
Quả nhiên, những trùng đực của Tam Đại kỳ hội được Đế Quốc vinh dự đều mẹ nó là kẻ điên.
Giọng điệu của Eisen gần như lạnh nhạt, “Đây là sư đoàn thứ sáu của Hùng Ưng kỳ đội, tất cả mọi việc đều do ta làm chủ. Ta nói cho người biết, binh lính của ta còn hơn những bạn bè quý tộc cao quý kia của ngươi. Hơn nữa, ta sẽ đích thân tống ngươi vào nhà tù chiến hạm!”
“Ngươi!”
Dick còn chưa nói hết câu, Eisen đột nhiên nổ súng.
Laser lướt qua mặt Dick, ngay lập tức, một vệt máu dài để lại trên mặt Dick.
Eisen ghét nhất chính là các quý tộc dối trá, bọn họ biết cái đếch ấy! Họ chỉ biết cãi cọ về mặt chính trị là kéo chân sau của quân đội. Những quý tộc này từ lâu đã mất đi sự nhiệt huyết và hung ác của tổ tiên Trùng tộc!
Bọn họ có biết tiền tuyến của chiến tranh tàn khốc đến thế nào không!?
Mỗi năm, đều có vô số binh lính Trùng tộc trẻ tuổi vì đạt được chiến công để xin hẹn hò cùng trùng cái, sau đó đều chết trong lửa đạn! Những quý tộc chết tiệt kia có bao giờ nhìn thấy cảnh máu chảy đầm địa, thứ bọn họ nhìn thấy chỉ là một chuỗi số liệu tử vong mà thôi! Thậm chí, bọn họ còn cảm thấy đau lòng về khoản tiền an ủi mà bọn họ phải chi trả cho số liệu tử vong kia.
Cho nên, Eisen vô cùng ghét cách cư xử của các quý tộc. Đồng thời, hắn cũng khinh thường những trùng cái không rõ tình hình. Bọn họ không biết, cũng không quan tâm đến cái giá phải trả của mỗi trùng đực luôn cẩn thận và vô cùng chờ mong được hẹn hò với bọn họ!
Giống như trùng cái được bọn họ cứu kia, cũng không hề khác chút nào.
Nếu không phải vì trùng cái này, thì bây giờ binh lính của hắn cũng không tổn thất đến thế trên Đột Thứ!
Eisen đã hết sức khách khí với Dick. Dù sau đây cũng là trùng đực trẻ tuổi của Tường Vi Chi Chương, còn có lá gan dám nằm vùng để tiến vào phi thuyền Đột Thứ.
Cuối cùng, Dick chỉ có thể nhìn Eisen thu hồi súng laser, sau đó không chút do dự rời đi.
...
Eisen Shelley bên này đang cố hết sức truy tìm chiến hạm đọt nhiên mất liên lạc, lúc này, chiến hạm này bởi vì mất kiểm soát, hơn nữa còn bị vòng thiên thạch nhỏ cuốn và, nên đã không may đang phi về một hướng nào đó với vận tốc vô cùng nhanh.
Sau khi bay nhanh khoảng hai tiếng, trên chiến hạm truyền ra tiếng gầm rú dữ dội, saud dó là tiếng cọ xát kịch liệt giữa không khí và cabin bên ngoài.
Trong trận rung chuyển cuối cùng, chiến hạm bất ngờ lao vào một tinh tệ bị bỏ hoang, cuối cùng đáp xuống đây.
May mắn thay, chiến hạm là một chiến hạm quân dụng của Trùng tộc, quy trình chế tạ vượt xa những phi thuyền bình thường. Sau khi rơi xuống dất, mặc dù bị hư hại một phần, nhưng vẫn chạm đất.
Bửi vì sự chấn động quá lớn của phi thuyền, nên lúc này, những trùng đực đang xao động trong phi thuyền trực tiếp bị choáng váng hơn phân nửa. Nhưng cũng chỉ có ba bốn trùng đực là ngất xỉu. Bởi vì có tin tức tố của trùng đực lôi kéo, đã nhanh chóng tỉnh lại.
Trong số đó, cũng có vị giáo quan kia. Ban đầu, hắn là người giữ tỉnh táo lâu nhất. Nhưng lúc này, sau khi hắn mất đi lý trí cũng là người điên cuồng nhất.
“... Cút!”
Giáo quan vặn vọ cổ, sau khi tham lam ngửi tin tức tố trùng cái trong không khí, khóe mắt hắn lộ ra sự điên cuồng khi dục vọng thể xác bị đè nén tới tận cùng.
Hắn không cho phép bất kỳ kẻ nào tới gần trùng cái bên trong, bởi vì, đó là của hắn!
Nhưng dưới sự dẫn đường của tin tức tố, lúc này trùng đực gần như đứt sợi dây tỉnh táo. Kỷ luật quân đội ban đầu đã biến mất khỏi đầu bọn họ, họ chỉ muốn được chạm và trùng cái bên trong kia mà thôi.
Trùng đực có thể nhanh chóng tỉnh lại đều là những binh lính có tố chất cơ thể xuất sắc nhất, Nghe giáo quan uy hiếp, bọn họ cũng không lùi lại. Ngược lại càng khiến bọn họ tức giận!
Không khí dần dần nặng nề, trong không gian chỉ còn lại tiếng hít thở nặng nề.
Ngay sau đs, các trùng đực điên cuồng giống như tâm linh tương thông, cùng nhau xông về phía giáo quan, mặc kệ những gì hắn nói!
Giáo quan chửi một tiếng, trực tiếp nắm lấy giá sắt bên cạnh đập qua. Sau khi đá một tên cạnh trùng cái ra, hắn không chút do dự rút súng lục hông ra.
Đùng!
Hắn nổ súng.
Hắn đá vào chân của tên trùng đực gần mình nhất.
Trùng đực kêu gào thảm thiết, té xuống đất.
Hắn có súng!
Ba binh lính trùng đực còn lại mặc dù bị tin tức tố làm choáng váng, nhưng cũng không tới mức hoàn toàn mất đi lý trí. Bọn họ vẫn biết sợ hãi, bọn hộ cũng biết trong tay giáo quan có súng.
Nhưng khi bọn họ dừng lại một chút, vị giáo quan này quyết đoán còn hơn những gì bọn họ nghĩ.
Hắn trực tiếp nổ súng liên tục, trong vài giây đã lập tức bắn ngã những tên binh lính trùng đực còn chưa kịp phản ứng. Nhưng hắn vẫn có chừng mực, chỉ bắn và chân đối phương.
Điều này sẽ khiến trùng đực tạm thời mất đi năng lực hành động, nhưng bởi vì ngành y tế của Trùng tộc khá phát triển, nên vết thương do đạn cũng không thành vấn đề gì, sẽ không để lại bất kỳ di chứng gì.
Giáo quan ném súng xuống, vô thức liếm môi/
Trùng cái, là của hắn.
So với tình trạng hoàn toàn mất lý trí như lúc ban đầu, giống như mọt dã thú. Lúc này mặc dù giáo quan vẫn điên cuồng, nhưng hắn biết, cửa sắt phòng giam không phải dùng nắm tay để mở.
Bước sang mọt bên, xác minh tròng mắt, quyền hạn đủ, sau khi nhập mật khẩu, cánh cửa sắt nặng nề từ từ di chuyển.
Trong nháy mắt, mùi tin tức tổ càng dày đặc ập vào mặt.
Cả người giáo quan run lên, hắn cảm thấy máu khắp người đang sôi sục lên, phần nào đó dưới quần cũng xuất hiện phản ứng kịch liệt.
Gần như mang theo sự si mê nhìn về phía trùng cái, sau đó, sự si mê cả giáo quan chuyển sang thành kính.
Trùng cái này, đang phản tổ lột xác sa?
Giáo quan biết rằng, gen bây giờ dang không ngừng tiến hóa để hoàn mỹ hơn. Phản tổ, nghĩa là gen đang đi lùi lại, không nhất định là chuyện tốt. Hắn biết có một số ít trùng cái trong cung điện Bảo Thạch khi lột xác, cũng sẽ xuất hiện hiện tượng phản tổ lột xác.
Nhưng, hầu hết những trùng cái đều thuộc lại phản tổ lột xác ác tính, sau khi phát hiện ra các triệu chứng đều được điều trị bằng thuốc để khống chế.
Mà trùng cái trước mắt hắn, giáo quan không thể nào diễn tả bằng lời.
Trùng cái này đã trải qua kỳ lột xác, có lẽ đã cao thêm một chút, khoảng 1m78. Chiều cao này cũng không tính là quá cao, bởi chiều cao trung bình của các Trùng tộc là 1m89.
Quần áo của hắn ta liền trở nên nhỏ hơn, lộ ra mắt cá chân, cổ,... Không chỗ nào không đẹp. Đặc biệt, sau lưng trùng cái này, còn mọc ra một đôi cánh trong suốt!
Bởi vì cánh đang phát triển mà xuyên rách cả quần áo.
Cánh có màu trong suốt như lưu ly, trên đó còn có những hoa văn nho nhỏ. Lúc này, bởi vì cánh vừa mới mọc ra nên dường như không có chút sức lực nào, còn khẽ run lên, mang theo vẻ đẹp vô cùng thuần khiết.
ực, giáo quan nghe thấy tiếng nuốt nước bọt của mình.
Hắn không biết, liệu phản tổ lột xác của trùng cái này thuộc kiểu lột xác ác tính hay lành tính. Hắn chỉ biết, trùng cái này đã thu hút toàn bộ tâm trí của hắn.
Giáo quan chậm rãi ngồi xuống, run rẩy vươn tay về phía đôi môi đang cắn chặt kia, cố gắn chịu đựng nhu cầu dục vọng vì kỳ lột xác.
“Ta... Ta cầu ngài, ta có thể giúp ngài...” Giáo quan không biết rằng, khi hắn nói ra lời này, giọng nói đã có chút run rẩy.
Sự hỗn loạn từ bên ngoài đã kinh độn đến Phương Thanh, chỉ là hắn không thể nào nhúc nhích được.
Phương Thanh thật sự không biết, kỳ lột xác này ngoài tê mỏi bình thường bên ngoài, tại sao lại sinh ra khát vọng mãnh liệt ở phương diện sinh sản đến vậy!?
Lúc này, Phương Thanh nghe thấy một giọng nói run rẩy áp lực vang lên bên tai. Đây là một trùng đực xa lạ, bởi vì đang ở kỳ lột xác cuối nên Phương Thanh vô cùng mãn cảm với tin tức tố của trùng đực.
“...Cút!”
Phương Thanh cố ngẩng đầu lên, một động tác rất nhỏ này, khiến cho cơ thể hắn càng thêm tê mỏi cộng với khát vọng vô cùng mãnh liệt, làm cho sắc mặt hắn lập tức đỏ bừng, sau đó toát ra lớp mồ hôi mỏng.
“...Cút.....” Phương Thanh hung ác nhìn về phía đối phương, hét lớn.
Về lý thì hắn cần phải tìm một người hợp ý để giải tỏa nhu cầu sinh lý, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện đó với một trùng đực xa lạ trong tình cảnh thế này!
“Không... Cầu xin ngài..” Ánh mắt giáo quan giãy giụa.
Tâm Phương Thanh rất hung ác, bất ngờ cắn đầu lưỡi để giữ bản thân được tỉnh táo. Mùi máu tanh, không tuyệt vời chút nào.
“Ta... Ngài cần giúp đỡ!” Giáo quan liếm miệng mình, chút lý trí còn sót lại của hắn đã hoàn toàn đứt gãy.
WTF!
Phương Thanh chịu đựng sự khó chịu, đột nhiên giơ tay rút ra con dao găm hắn vẫn luôn mang theo bên mình.
Nhưng một giây sau, vị giáo quan kia đột nhiên kêu gào một tiếng, toàn bộ cư thể bất ngờ bị một lực rất lớn đá ra ngoài, sống lưng đập thẳng và vách khoang.
Phương Thanh ngửi được mùi tin tức tố quen thuộc.
“Tiểu gia hỏa, là ta...” Trên vai Murphy vẫn còn thấm máu, nhưng trước khi nói, hắn vẫn huýt sáo lưu manh với Phương Thanh.
Chương 28: Áo mưa là món nằm trong phạm vi bị cấm
Ầm.
Phương Thanh nhẹ buông tay, dao găm rơi xuống đất.
Phải thừa nhận rằng, so với trùng đực xa lạ kia thì Phương Thanh thật sự hơi an tâm khi nhìn thấy Murphy. Ch dù, Murphy và hắn chưa quen biết nhau được bao lâu.
Bởi vì thả lỏng cho nên cảm giác đau nhức tê dại lúc nãy đè nén lập tức xông lên từ lòng bàn chân đến đại não, cảm giác đó, có thể nói là vô cùng chua xót.
“Ngươi.. Không ngờ ngươi lại là trùng cái...” Murphy ngồi quỳ xuống đất, biểu cảm của khuôn mặt có thể nói là vô cùng xuất sắc.
Tìm thấy Phương Thanh, đối với hắn mà nói thì mặc dù rất vui sướng khi tìm lại được thứ đã mất, nhưng cũng ẩn chứa tâm trạng cảm giác dở khóc dở cười, không thể diễn tả thành lời.
Khi ở trên phi thyền, hắn vô cùng rối rắm khi Phương Thanh là trùng đực.
Trong cuộc đời làm trùng, Murphy chưa baoo giờ nghĩ rằng, não mình sẽ co rút mà đi thích một trùng đưc khác.
Một bên rối rắm, một bên lại kiềm chế không chú ý tới Phương Thanh. Đặc biệt là Amos còn lấy lòng đối phương, khiến tâm trạng hắn như muốn bùng nổ.
Nhưng sự rối rắm này tiếp tục cho đến khi Đột Thứ bị bao vây, lúc hắn khiêng ống hỏa tiễn đi tìm Phương Thanh, hắn đã suy nghĩ cẩn thận. Thích thì cứ thích, Phương Thanh là trùng đực cũng không sao.
Murphy vốn dĩ đã lên kế hoạch nếu bọn họ có thể chạy trốn, hắn nhất định sẽ đi tìm Phương Thanh, sau đó nói với hắn ta.
Con mẹ nó, hắn đã thích một trùng đực.
Nếu Phương Thanh để ý hắn là trùng đực, cùng lắm thì hắn cắn răng đi giải phẫu thành giống cái!
Ai biết thật vất vả mới bẻ cong được bản thân, nhưng Phương Thanh thật tế lại là một trùng cái, kỳ tích này liền rớt xuống đầu hắn, Murpy cảm thấy lúc này có cảm giác hạnh phúc đang dâng trào đến cực điểm.
Sau cơn tê mỏi, Phương Thanh đã dịu đi một chút.
Hắn nâng mí mắt, cười khổ nói: “Đây là đâu? Sao ngươi.. ở đây...”
Murphy vẫn còn hơi run rẩy vì quá phấn khích, sau khi Phương Thanh thở hổn hển hỏi, Murphy suy nghĩ một chút rồi nói: “Đây chính xác là tinh cầu nào thì ta không biết, lúc đó ngươi hôn mê trên Đột Thứ nên lão đại đã bỏ ngươi vào khoang thoát hiểm.”
Lúc nói chuyện, Murphy nhìn dáo dát xung quanh, những trùng đực vừa rồi bị bắn vào chân cũng bị hắn đánh đến hôn mê. Nhưng những trùng đực đó đều mặc trang phục binh lính, chỉ cần nhìn thoáng qua hắn liền biết được thân phận của họ.
“Có lẽ chúng ta trốn không thoát được đâu, khoang thoát hiểm của ta đã bị bọn họ bắt lại, sau đó ta hít phải sương mù mê phỉ và bị giam giữ. Nhưng vừa ròi, nơi giam giữ ta đã bị nổ tung lên. Sau khi sương mù tản ra, ta liền tìm tới đây.”
Tốc độ nói của Murphy rất nhanh, gần như nói xong chỉ trong một hơi thở. Sau khi nói xong, hắn vẫn cúi đầu, không nhìn vào Phương Thanh một cái nào.
Phương Thanh đang cố hết sức để chống cự với phản ứng sinh lý của cư thể, cũng không quan tâm đến biểu cảm của Murphy. Hắn chỉ cố gắng di chuyển cơ thể của mình, sau đó thử mở miệng.
“...Hít... Ta nói, kỳ lột xác của trùng cái gian nan như vậy sao?”
Nếu Murphy nói đúng vậy, Phương Thanh sẽ không sốt ruột.
Mặc dù chiến hạm gặp nạn, nhưng Phương Thanh suy đoán, chiến hạm lớn như vậy không thể nào không có chiến hạm khác lại đây tìm kiếm được. Chiến hạm là thế lực chính thuộc về quân đội Trùng tộc, dựa theo thân phận trùng cái của hắn thì có thể trở về tinh vực chủ.
Điểm xấu duy nhất chính là Murphy.
Hắn phải chạy nhanh đi, nếu không, bị bắt lấy, hắn liền xong đời.
Murphy không hề biết suy nghĩ trong đầu Phương Thanh, chỉ là lúc Phương Thanh hỏi, hắn cố gắng phớt lờ tin tức tố nồng nặc của Phương Thanh đang lan tỏa trong không khí, tập trung tinh thần trả lời lại.
“Có lẽ... không gian nan như vậy đâu.. Ở tinh vực chủ có trang bị y học đầy đủ, có thể khiến trùng cái trải qua thừi kỳ lột xác kéo dài từ nửa ngày đến một ngày vô cùng dễ dàng. Nhưng mà, lẽ ra ngươi không nên dùng nhiều chất ức chế để ngăn chặn kỳ lột xác như thế, nó có thể khiến kỳ lột xác càng thêm khó khăn. Hơn nữa..”
Phương Thanh nhìn thoáng qua đôi cánh trong suốt có vẻ hơi yếu ớt của Phương Thanh.
Hơn nữa, ngươi còn xuất hiện khả năng phản tổ lột xác cực hiếm.
Kiểu lột xác này không rõ là ác tính hay lành tính. Nếu là ác tính, cần phải chạy chữa kịp thời.
Murphy còn chưa nói xong nhưng Phương Thanh đã rũ mắt nhìn xuống đôi cánh bao trùm cơ thể mình, cũng biết đây là loại lột xác không bình thường. Hơn nữa, Phương Thanh có cảm giác sống lưng, nơi đôi cảnh phát triển là chỗ đau mỏi nhất.
Hắn thử nhúc nhích cánh, cảm giác có thể khống chế nó, nhưng vừa di chuyển, trên cánh liền truyền đến cảm giác tê mỏi vô cùng, giống như có vô số mũi kim đang đâm mạnh vào đầu hắn.
Cảm giác thật sự rất chua xót.
“Phương Thanh, ta đỡ người ngồi dậy...” Murphy im lặng một lúc, không nhịn được vươn tay.
Nhưng khi đến gần Phương Thanh, hắn lại ngừng lại.
Hắn thật sự rất sợ, đầu óc chỉ cần mất tự chủ một chút, hắn liền không thể dừng lại được.
Murphy đang vô cùng kìm nén, một tia lý trí cuối cùng đang nhắc nhở hắn, nếu kết hợp trong hoàn cảnh này, chính là xúc phạm đối phương.
“Ưm.” Phương Thanh nhất thời không để ý thấy, nhẹ gật đầu.
ực.
Murphy khẽ nuốt nước bọt, dùng động tác mềm nhẹ nhất mà hắn từng làm trong đời, sau đó nhẹ đặt tay lên cánh tay Phương Thanh, từ từ đến gần Phương Thanh để đỡ hắn ta dậy.
Nhưng vừa tới gần, sự yêu thích chân thành cộng với tác động của tin tức tố khiến cả người Murpy không vững vàng, không nhịn được khẽ run ln.
Ngay khi tiếp xúc với Murphy, Phương Thanh đã nhận ra ngay.
Cơ bắp trên cánh tay Murphy đang căng chặt, ngẩng đầu nhìn hắn, không chỉ cánh tay mà phát hiện ra cả cơ thể hắn ta đều đang căng cứng. Lúc này dù Murph không hề vận động gì mạnh nhưng trán hắn vẫn ướt sũng mồ hôi.
Phương Thanh cụp mi, nín thở, dưới sự hỗ trợ hết sức căng thẳng của Murphy, cuối cùng hắn cũng ngồi lên, dựa và vách tường.
Nhưng vừa ngồi xuống, thở nhẹ ra một hơi, liền ập đến cảm giác đau đớn.
Sau khi đợi cảm giác khó chịu qua đi một chút, Phương Thanh mới liéc mắt nhìn rõ xung quanh.
Cách đó không xa, binh lính vừa rồi nói muốn ‘giúp hắn’ đã ngất xỉu. Nhưng mặc dù đang hôn mê, đối phương vẫn cuộn tròn người lại, làn da đỏ bừng, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng thở nặng nề.
Phương Thanh lại một lần nữa ấn tượng với hiệu quả quá khủng của tin tức tố trùng cái..
“Ngươi vẫn khỏe chứ?” Phương Thanh nhìn sang Murphy.
Lúc này, Murphy kông dám đến gần Phương Thanh nữa, mà đứng cách xa hắn vài bước.
“Vẫn ổn.”
Phương Thanh cười lên, bởi vì giọng nói của Murphy lúc này vô cùng áp lực. Hai từ này giống như hắn moi ra từ trong lòng ngực vậy.
Hắn có thể nhìn thấy, bởi vì Murphy vẫn tỉnh táo dù hắn ta là trùng đực có khoảng cách gần với hắn nhất, phải chịu ảnh hưởng nhiều nhất. Quan trọng nhất chính là, Phương Thanh liếc nhìn xuống phần dưới của đối phương, mặc dù Murphy đã che đi, nhưng bởi vì hắn ta có thói quen thường mặc quần quân đội màu xanh lá đậm,  nên sau khi dính phải vệt nước thì màu quần sẽ thay đổi rõ rệt.
"Ngươi thích ta sao?" Phương Thanh hỏi.
Chuyển hướng tâm trí có thể làm giảm bớt cảm giác khó chịu của cơ thể. Đương nhiên, trong, kỳ lột xác, không chỉ có trùng đực chịu ảnh hưởng mà ngay cả Phương Thanh cũng như thế.
Hắn không chấp nhận trùng đực vừa rồi, thậm chí còn tính liều chết một phen, là do đối phương là một trùng đực xa lạ.
Còn Murphy, ở một mức độ nhất định thì Phương Thanh chắc chắn không có bao nhiêu tình cảm với hắn ta, bởi vì trước kia vị trí của Murphy đối với hắn luôn là kẻ thù. Nhưng hành vi của Murphy từ đầu đến giờ đã khiến cho Phương Thanh có chút thiện cảm.
Còn một điều quan trọng nhất.
Murphy cao ráo, chân dài eo thon, ngoại hình thuộc kiểu lưu manh vô cùng nam tính.
Đẹp trai.
Là một người đồng tính cả hai đời, kiểu đàn ông tố chất cao thế này, chỉ cần cho Phương Thanh có ấn tượng tốt ở những phương diện khác thì Phương Thanh đánh giá cao là chuyện bình thường.
Murphy vội nhìn sang Phương Thanh, ánh mắt tràn ngập tình yêu, đương nhiên cũng không tránh khỏi dục vọng mãnh liệt.
Murphy không nói gì, vẻ mặt của hắn đã thể hiện ra tất cả.
Phương Thanh nhắm mắt, cố gắng kiềm lại, nhưng kỳ lột xác chết tiệt này, thật sự con mẹ nó tra tấn thần kinh hắn.
Murphy...
Phương Thanh lại mở mắt ra, liếc nhìn Murphy vài lần.
Murphy khẩn trương lùi về sau vài bước, trên cổ cũng nổi lên gân xanh.
"Ngươi đã lên giường với trùng cái nào chưa?"
"Không... Không có."
Phương Thanh bật cười, không ngờ Murphy vẫn là trùng tơ. Nếu như vậy là không có chút kinh nghiệm nào, rất dễ giày vò.
Khi ở địa cầu, lúc Phương Thanh chọn người cũng sẽ tiếp xúc qua một hai lần. Mặc dù ngây thơ nhưng loại này rất hay cố chấp, nếu quấn lấy người này sẽ rất phiền phức. Điều quan trọng nhất là, kỹ thuật khá tệ.
Được rồi, nhưng giá trị nhan sắc của Murphy cao, điều kiện có thể tuyệt vời, có thể miễn cưỡng chấp nhận khuyết điểm này.
"Ngươi có áo mưa không?"
"Hả?" Murphy không rõ Phương Thanh hỏi như vậy là có ý gì, nhưng lúc này hắn chỉ cảm thấy tim mình loạn nhịp, máu trong người dường như đang sôi trào, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Phương Thanh.
"Ta cảm thấy kỳ lột xác chết tiệt này quá gian nan, có cảm giác muốn phát điên.... Cho nên, ngươi có không?"
Phương Thanh là người khá ý thức về an toàn, cho dù là trên địa cầu hay ở đây đều như vậy.
Mặc dù nhìn dáng vẻ Murphy sẽ không nói dối, nói là trùng tơ, nhưng vẫn nên đề phòng. Điều khiến Phương Thanh càng vặn vẹo hơn chính là, cơ thể hắn ở đây sẽ thụ trứng !
Phương Thanh không ngại trở thành trùng cái, là bởi vì thân phận này rất tiện cho hắn, mặc dù chỉ định là giống cái nhưng ngoại hình của bắn cũng không khác gì nam giới trên địa cầu.
Nhưng thụ trứng!?
Chuyện này không thể nào chịu được!
Trong ánh nhìn của Phương Thanh, cuối cùng Murphy không thể che giấu được nữa, yết hầu mạnh mẽ lên xuống, hét lớn một tiếng, "Có!"
Sau đó, Phương Thanh nghẹn họng.
Thật sự có mang theo áo mưa bên mình?
Trong xã hội Trùng tộc, bởi vì thiếu trùng cái nên tỷ lệ sinh sản tự nhiên rất thấp. Mặc dù có công nghệ nuôi dưỡng trẻ nhỏ, nhưng số lượng trùng khẩu trong xã hội Trùng tộc hiện giờ vẫn chưa bị sụp đổ, đa số đều được duy trì bằng phương pháp nuôi cấy.
 
 
 
 
 
 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro