Trước mặt cô là vực thẳm, không thấy đáy, chỉ có những bàn tay vô hình từ màn đêm vươn lên. Orange biết đó chỉ là ảo giác của bản thân, những bàn tay vô hình tượng trưng cho tội lỗi, và vực thẳm thì đại diện cho hình phạt. Giấc mơ này xuất phát từ chính những nuối tiếc chất chồng trong cô. Có lẽ chính cô cũng không còn nhớ rõ đã bao nhiêu lần mình ước "giá mà" nữa, tất cả những ân hận đó giờ đây chỉ gói gọn lại trong hai chữ "rất nhiều".Tỉ như, đứng trước bờ vực này, có "rất nhiều" lí do để cô nhảy xuống.Nhưng, ai ngu mà nhảy chứ?..[HP]Chia thành 2 quyển do giới hạn watt chỉ tới chương 200.…
Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Dù cho duyên phận ngắn ngủi, cũng không để lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mơ kinh hoàng.…
[H] [SONG TÍNH] CHỈ MUỐN SINH CON CHO VAI ÁC (Xuyên nhanh sinh con)TÁC GIẢ: Trương Chủy Cật Ma CôTÌNH TRẠNG: Hoàn thành 101 chươngTÌNH TRẠNG EDIT: HOÀN (12/12/2025)THỂ LOẠI: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Song khiết, Xuyên nhanh, Xuyên thư, Sinh con, Song tính, Chủ thụ, 1v1, Vạn nhân mê.LỜI CỦA EDITOR:- TRUYỆN H, TRUYỆN H, TRUYỆN H (việc quan trọng phải lặp lại 3 lần).- Lần đầu tui edit truyện H nên sẽ rất vướng víu trong cách hành văn, mọi người có góp ý thì để lại dưới phần bình luận (góp ý nhẹ nhàng ko gây tranh cãi).- Tui edit truyện dựa theo sở thích nên nếu thích thì đọc, không thì có thể click back, đừng nói lời cay đắng tui không ưa.- Chủ yếu ăn chay quá nhiều nên giờ muốn ăn mặn một xíu, thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị, bạn nào không thích truyện H, thích tình yêu Plato thì có thể tránh đọc truyện này.- TRUYỆN KHÔNG THUẦN VIỆT.- TRUYỆN CHƯA ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG ĐỪNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC.…
Tác giả : Tịch Lãnh Vô Thường Thể loại : Nữ phụ, nữ cường, xuyên sách, hắc đạo, sủng, 1 chọi 1 Văn án : Đang yên đang lành đột nhiên xuyên không? sao cô chấp nhận nổi đây ? Cái gì ? Xuyên thành nữ phụ ngực to não tàn ? Hảo, hảo bà đây nhịn. Cố gắng trốn chui trốn nhủi thật xa đám nv chính cặn bã, lại bị "cực phẩm" bắt về ==' Tên mỗ nam nhân vô sỉ nào đó ngụy quân tử, ngụy mặt lạnh, ngụy chính chắn đem cô ăn sạch đến xương cũng không còn. Mỗ nữ nhân: -Sao ngay từ đầu tôi không nhận ra anh là 1 tên sắc lang chứ??? Anh không đáng mặt quân tử!! ( giận dữ) Mỗ nam nhân cười đến thiên chân vô tà: -Bảo bối! Anh là trên giường lưu manh dưới giường quân tử.…
Hán Việt: Ngã khái đích CP tất tu HETác giả: Ngã Thái Điềm LiễuEdit: MưaTình trạng: Hoàn thành (21 chương)Tình trạng edit: 14/11/2022 - 20/11/2022 (Hoàn thành)Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Nhẹ nhàng, Mỹ nhân thụ, hài hước. ---BẢN EDIT CHỈ ĐÚNG 60-70%BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG ĐỪNG MANG ĐI NƠI KHÁC!KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG RE-UP!…
KHÔNG CHUYỂN VER DỰA TRÊN BẢN EDIT CỦA MÌNHTên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc SủngTác giả: Hoảng Nhiên Nhược MộngThể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khiết, Xuyên sách, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Trâu già gặm cỏ non, 1v1, Nữ chủSố chương: 38 chương Tình trạng bản gốc: Đã hoàn thành Tình trạng edit: Hoàn thành. Lưu ý: Truyện được edit với mục đích phi lợi nhuận, chưa có sự đồng ý từ tác giả.❦Văn ánNghiêm Vi xuyên vào một quyển sách, trở thành nữ phụ ác độc trùng họ trùng tên với cô trong truyện tổng tài bá đạo. Nữ phụ ác độc đã làm rất nhiều chuyện xấu, khiến Nghiêm gia phá sản, cửa nát nhà tan, cuối cùng thì bị luân gian* đến chết. Nghiêm Vi tỏ vẻ, ôi chao cái vận mệnh này, cô không chấp nhận được.Vì thế, đêm bị xuyên sách, Nghiêm Vi húp trọn chú út của nam chính. Từ đó về sau, Nghiêm Vi bắt đầu nếm trải cảm giác được độc sủng, trừ việc eo đau chân mỏi, không xuống được giường ra, thật sự không còn gì đáng phàn nàn nữa.Tại tiệc rượu.Nam chính ôm nữ chính đang khóc sướt mướt đứng trước mặt Nghiêm Vi, cường thế tỏ vẻ rằng nữ chính yêu hắn ta thật lòng, bảo cô đừng lãng phí tâm tư nữa. Chú út của nam chính ôm lấy eo nhỏ của Nghiêm Vi một cách đầy chiếm hữu: "Đây là vợ tôi, gọi thím."/*luân gian: bị nhiều người thay n…