Chương 43
Hàn Doanh sau đó cũng ngủ quên cho nên khi ba mẹ Hàn Doanh tới bệnh viện liền thấy hai cô gái bình yên mà ngủ. Lúc này hai vợ chồng nhìn nhau đầy phức tạp,sau cùng chỉ có thể thở dài. Vận mệnh đã sắp đặt như vậy thì hai người cũng không thể không chấp nhận, cũng chỉ mong từ nay hai đứa con gái của họ sẽ có cuộc đời bình bình an an...
Trãi qua hai tuần ở bệnh viện tình hình của Hàn Doanh khôi phục rất nhanh nên được bác sĩ đồng ý cho về nhà. Tuy nhiên vẫn phải tái khám thường xuyên và chưa được phép đi làm. Ba mẹ Hàn Doanh muốn cô về nhà để tiện chăm sóc nhưng Hàn Doanh muốn về nhà của mình và An Yên, tất nhiên vì muốn hai người có không gian riêng. Ba mẹ Hàn Doanh tức giận lại không làm gì được. Qủa nhiên con gái lớn khi có người yêu rồi liền cho ba mẹ ra rìa.
Về nhà mình thì tất nhiên là thoải mái hơn. An Yên bắt đầu bận rộn với việc nấu cơm để bồi bổ cho Hàn Doanh, tất nhiên là cô cũng có phần. Hai người thời gian này đều gầy đi rõ rệt.
Hàn Doanh vừa về nhà là tâm lại bắt đầu ngứa ngáy, muốn đụng chân đụng tay một chút với An Yên nhưng An Yên lại nghiêm cấm. Bởi vì vết thương trên đầu Hàn Doanh vẫn chưa khỏi hẳn, mấy cái việc cần thể lực như vậy sẽ không tốt cho vết thương. Cho nên Hàn Doanh chỉ có thể đau khổ nhịn tiếp. Cũng không quên oán thầm trong lòng." Chị đau đầu cứ cũng không đau tay mà...".
Hiểu Vi cùng mấy đồng nghiệp đã đến bệnh viện thăm Hàn Doanh trước đó. Hiện tại Hàn Doanh về nhà rồi nên cũng chỉ gọi điện hỏi thăm vài câu. Tình hình hiện tại chắc An Yên vẫn chưa thể đi làm được. Hơn nữa từ thông tin của Hiểu Vi thì ở công ty đã có nhiều lời dị nghị về quan hệ của An Yên và Hàn Doanh. Bởi vì sau khi Hàn Doanh nghỉ vì tai nạn thì An Yên cũng không hề xuất hiện ở công ty. Hơn nữa họ lại bắt gặp An Yên ở bệnh viện chăm sóc Hàn Doanh, bộ dáng còn gầy gò vì lo lắng thì không khỏi không nghi ngờ. Thời đại bây giờ tình yêu đồng giới cũng không xa lạ gì nữa nên không khó để liên tưởng.
An Yên cũng không bận tâm đến điều đó. Điều gì đến cũng sẽ dến, khi xác định quan hệ với Hàn Doanh thì cô cũng không cần bận tâm tới ánh mắt người khác đánh giá rồi.
Ba mẹ Hàn Doanh mỗi ngày vẫn ghé qua thăm cô. Thấy thần thái Hàn Doanh cũng tốt lên theo từng ngày thì trong lòng cũng rất an tâm. Đối với An Yên vốn đã quý lại càng thêm thích. Cho nên mối quan hệ của hai cô gái cũng cứ thể được hai người âm thầm chấp nhận.
Sau một tháng thì sức khoẻ Hàn Doanh cũng phục hồi 80%. Đi tái khám bác sĩ cũng nói vết thương không còn đáng ngại nữa nên tâm lý cả nhà lúc này cũng hoàn toàn bỏ xuống.
Hàn Doanh tất nhiên là người vui vẻ nhất. Bởi vì thời gian qua cô đã nhẫn nhịn có chút khó chịu rồi, cho nên vừa được bác sĩ tuyên bố tháo còng là tối hôm đó lại bắt đầu âm mưu đen tối. An Yên biết Hàn Doanh thời gian qua cũng khổ sở không ít nên tất nhiên là chiều ý của Hàn Doanh, lâu lắm mới được ăn mặn nên Hàn Doanh tất nhiên là không có chút nào kiềm chế. Khiến An Yên vất vả cả một đêm..
Đêm qua vất vả nên sáng sớm cả hai người vẫn ngủ say như chết. Vậy nên khi mẹ Hàn Doanh tới thăm con gái không thấy ai liền mở cửa phòng ngủ nhìn. Hai cô gái cũng không có khoá cửa nên tất nhiên là bà đã nhìn thấy những gì không nên thấy. Hàn Doanh và An Yên vẫn đang ôm nhau ngủ say, dù đắp mền nhưng hơn nửa vai lộ ra bên ngoài củng đủ để một người từng trải như bà hiểu được chuyềgì đang xảy ra. Vì vậy bà đành nhẹ nhàng khép cửa lại rồi đi tới phòng bếp nấu cơm cho hai cô gái. Cũng may hôm nay ba Hàn Doanh có việc không đến nếu không ông mà thấy cảnh này thì không biết sao nữa.
Đang ngủ liền mơ màng nghe có tiếng động ngoài phòng khách nên An Yên liền tỉnh dậy. Cô có chút nghi ngờ liền dậy mặc quần áo rồi đi ra ngoài. Lúc nhận ra là mẹ Hàn Doanh thì An Yên có chút xấu hổ lên tiếng.
- Bác tới khi nào vậy ạ.
Mẹ Hàn Doanh nói.
- Bác cũng vừa đến. Cháu sao không ngủ thêm chút nữa.
Bà nói lại kín đáo quan sát An Yên một chút, An Yên có chút chột dạ cúi đầu. Cũng may trên người hôm nay không có dấu vết gì, nhưng mà vì trong lòng có quỷ nên vẫn cảm thấy xấu hổ.
Vừa lúc này Hàn Doanh cũng dậy, cô không biết mẹ mình đến nên ăn mặc rất xuề xoà, áo ngủ chỉ khoác hờ rồi cứ vậy đi ra ngoài phòng khách, còn lên tiếng hỏi An Yên.
- Tiểu Yên, sao em dậy sớm vậy. Mệt mỏi thì ngủ thêm một chút..
Nói xong mới nhận ra một người nữa có mặt trong phòng thì cô mới có chút lúng túng. Mẹ Hàn Doanh thấy con gái mình lôi thôi như vậy liền có chút ghét bỏ. Hàn Doanh bây giờ mới có chút xẩu hổ vội kéo quần áo cho tử tế lại rồi lại vờ tự nhiên mà hỏi.
- Mẹ tới khi nào vậy ạ.
Mẹ Hàn Doanh thấy con gái toả thái độ với mình như thế thì không vui, cơ thể của cô bà còn chổ nào không rõ, từ lúc còn đỏ hỏn đã thấy hết giờ còn bày đặt che giấu. Bà cũng không cho con gái mặt mũi mà nói.
- Đến từ khi con còn ngủ say như heo rồi.
Như nhớ ra chuyện gì bà lại nói.
- Hai đứa từ nay đi ngủ cũng nên khoá cửa phòng lại, lỡ người ngoài không biết đi vào lại không hay, dù sao phòng ngủ cũng là nơi riêng tư.
Hàn Doanh có chút chột dạ nhìn qua An Yên còn An Yên thì xấu hổ cúi mặt xuống đất. Hàn Doanh biết có lẽ mẹ mình đã thấy được chuyện hồi sáng nên đành phải lên tiếng.
- Con biết rồi ạ. Hơn nữa chắc cũng không có ai như mẹ, tới phòng liền xông vào phòng ngủ người khác đâu.
Mẹ Hàn Doanh nghe vậy thì trừng mắt lườm cô một cái. Đúng là có người yêu là không biết ba mẹ ở đâu nữa, An Yên cũng lườm Hàn Doanh một cái. Chị ấy nói thế có khác nào chưa đánh đã khai rồi..
Hàn Doanh bị lườm thì có chút không vui, An Yên thấy chị ấy còn tóc tai bù xù thì liền nói.
- Chị cũng đừng đứng đó nữa, mau đi đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng.
Hàn Doanh cũng nghe lời đi về phòng, trong khi đó mẹ Hàn Doanh lại nói.
- Tiểu Yên à, cháu cũng đừng chìu chuộng nó quá. Nó càng ngày càng không ra ráng một tổng giám đốc nữa rồi, nhìn nó vừa rồi xem, giống như bụi đời vậy.
An Yên chỉ mỉm cười nói.
- Cháu chỉ mong chị ấy sống thật vui vẻ,thoải mái. Ở công ty cũng vất vả rồi về nhà cứ là chính mình thôi, chị ấy có như thế nào cháu cũng thích.
Mẹ Hàn Doanh thở dài một hơi lại nói.
- Bác cũng không lý giải nổi chuyện của hai đứa, bác nói thật là bác không muốn hai đứa yêu nhau nhưng mà chuyện cũng đã thế này rồi bác cũng không muốn khiến hai đứa khổ sở. Nhưng mà còn về phía ba mẹ cháu thì sao, họ cể thể chấp nhận hai đứa yêu nhau không.
An Yên kiên định mà đáp.
- Cháu biết để có được sự đồng ý của ba mẹ cháu cũng sẽ không dễ dàng nhưng mà cháu sẽ cố gắng để bảo vệ tình cảm của chúng cháu, cháu sẽ thuyết phục ba mẹ, cho dù phải mất bao nhiêu thời gian, cháu tin chỉ cần chúng cháu không bỏ cuộc thì ba mẹ cháu cũng sẽ chấp nhận.
Mẹ Hàn Doanh nói.
- Cháu thực ra so với Hàn Doanh lại trưởng thành hơn trong suy nghĩ, bác vốn lo cháu sẽ không chịu nổi áp lực mà buông tay lúc ấy Hàn Doanh sẽ khổ nhưng xem ra bác đã lầm. Bác cảm thấy cuộc đời Hàn Doanh may mắn nhất là gặp được Linh Lan và cháu.
An Yên nghe vậy thì chỉ cười khẽ. Lúc này Hàn Doanh cũng trở lại phòng nên hai người cũng không tiếp tục trò chuyện nữa. Sau cuộc nói chuyện với mẹ Hàn Doanh thì An Yên hiểu rằng ba mẹ chị ấy đã hoàn toàn chấp nhận tình cảm của các cô, giờ chỉ còn phía gia đình của cô mà thôi, và cô sẽ làm tất cả để ba mẹ đồng ý.
.....
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro