Gặp lại
Quán ăn nhỏ của Osamu, một buổi chiều muộn, vắng khách.
...
Tiếng chuông cửa vang lên. Osamu đang lau quầy, ngầng đầu lên và khựng lại một nhịp.
Y/n đang đứng đó.
Cô không mặc váy hoa, không cười như mọi lần đến đây.
Chỉ là chiếc áo khoác dài, ánh mắt mệt mỏi, và... im lặng.
'Y/n..." Anh cầm chiếc khăn lau, bóp chặt.
"Em muốn ăn gì không" Anh nói. Cô không nói gì. Chỉ ngồi vào ghế quen thuộc.
Ngay lúc đó cửa mở. Một giọng nói quen thuộc, gấp gáp.
"Osamu! Có Y/n ở đây không?"
Atsumu bước vào.
Anh cau mày khi nhìn thấy cô. Ánh mắt nhẹ nhỗm thoáng qua... nhưng rồi nhanh chóng chuyển thành giận dữ.
“Em không nghe điện thoại à? Tin nhắn anh nhắn gần cả tuần rồi!"
Y/n quay đi, không đáp. Tay cô siết lấy túi áo.
Osamu nhìn cả hai, cổ họng khô rát.
Atsumu tiến lại gần.
“Em giận anh à?
Y/n vẫn im lặng.
Atsumu bắt đầu khó chịu.
"Hay có chuyện gì rồi? Nói đi, chứ đừng im lặng kiểu này."
"Hay... có người khác khiến em không còn muốn gặp anh?"
Lời nói đó vang lên như một tiếng dao, rơi xuống giữa ba người.
Y/n chớp mắt. Osamu nằm chặt tay sau quầy.
Atsumu nhíu mày, ánh mắt bắt đầu thay đổi.
"Sao... hai người lại lạ vậy?"
Anh nhìn Y/n - rồi liếc sang Osamu.
"Anh trai em im lặng... em cũng im lặng.
Có chuyện gì mà anh không biết?"
Cả căn phòng như chìm vào im lặng đặc quánh.
Một khung tranh tĩnh: ánh mắt Osamu khẽ run. Một giây thôi. Nhưng Atsumu nhìn thấy.
"Osamu."
Giọng anh nhỏ đi. “Mày... có chuyện gì giấu anh không?
Những ánh mắt, khoảng lặng, và câu hỏi chưa được trả lời đã khiến mọi thứ bắt đầu nứt vỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro